Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1472: Chương 1472: Tù Mệnh Đế Tôn xuất thủ (2)




- A a a...

Bị hắc thủ bắt lấy, Tôn Ngộ Không thống khổ hét thảm lên.

- Ngươi muốn làm gì?

Tần Quân lập tức gấp, Tôn Ngộ Không là ái tướng của hắn, có thể nào để cho người ta ức hiếp?

- Yên tâm đi, ta giúp ngươi một chuyện!

Tù Mệnh Đế Tôn hừ lạnh nói, chỉ thấy trong cơ thể Tôn Ngộ Không bắt đầu tràn ra huyết khí cuồn cuộn, diện mục hắn dữ tợn gầm thét, trong thanh âm tràn đầy thống khổ cùng điên cuồng.

Giúp?

Tần Quân ngẩn người, tuy không tin, nhưng hắn cũng không thể tránh được.

Tất cả Thánh Nhân ở bên cạnh hắn cộng lại, cũng không làm gì được Tù Mệnh Đế Tôn.

Trong lúc nhất thời, Tinh Không bị tiếng gầm gừ của Tôn Ngộ Không tràn ngập, khiến cho bầu không khí trở nên kinh dị khủng bố.

- Ta là Tề Thiên Đại Thánh! Thả ta ra!

- Ta là Đấu Chiến Thắng Phật được ngàn vạn hương hỏa cung phụng.

- Các con ở Hoa Quả sơn, bản vương đã về nhà.

- Vì cái gì ta bản lĩnh thông thiên, lại không làm được Thiên Đế?

Tôn Ngộ Không phảng phất như nhân cách giao thế, mỗi nói một câu, tâm tình liền không giống nhau.

Nét mặt của hắn khi thì dữ tợn, khi thì không cam lòng, khi thì say mê, khi thì phẫn nộ, để cho người ta sợ hãi.

- Cái con khỉ này.

Thiên Mệnh Đại Đế nhíu mày nhìn về phía Tôn Ngộ Không, cho dù sống mấy vạn năm, hắn vẫn nhìn không thấu Tôn Ngộ Không đến cùng xảy ra chuyện gì.

Nói là Nhập Ma, nhưng lại không giống.

Dưới tay Tần Thiên Đế, quả nhiên là quái thai tập hợp.

- Quái tai, ta trải qua vô số kỷ nguyên, cũng chưa từng gặp qua con khỉ này, chẳng lẽ là chủng tộc mới đản sinh?

Thanh âm của Tù Mệnh Đế Tôn vang lên lần nữa, rõ ràng sinh ra hứng thú với Tôn Ngộ Không, để Tần Quân lau mồ hôi lạnh.

Trọn vẹn rống lên một nén nhang thời gian, bên ngoài thân Tôn Ngộ Không không còn tràn ra huyết khí, thậm chí không còn gào thét, tựa hồ đã kiệt sức.

- Được rồi, trả ngươi!

Tù Mệnh Đế Tôn tiện tay quăng ra, Tôn Ngộ Không liền bị ném tới trước đám người Tần Quân.

Lý Nguyên Bá cấp tốc tiếp được Tôn Ngộ Không, thời khắc này Tôn Ngộ Không đã bất tỉnh, cũng may khí tức không tiêu tan.

- Vì sao ngươi giúp trẫm?

Tần Quân nhìn về phía hắc thủ trên đỉnh đầu của Thiên Mệnh Đại Đế hỏi.

Tù Mệnh Đế Tôn sống vô số năm, tâm địa lại nóng cũng sẽ biến lạnh.

Huống chi người truyền thừa Thiên Mệnh Đại Đế của hắn còn thường thường bị Tần Quân ức hiếp, không có giận mà chèn ép Tần Quân đã không tệ.

- Việc nhỏ mà thôi, hiện tại ta rất chờ mong tương lai của ngươi, nỗ lực lên, ta ở cuối Cổ Thánh Đế Đạo chờ ngươi, tồn tại ở sau lưng ngươi cũng như thế.

Tù Mệnh Đế Tôn ném câu nói này xong, hắc thủ cùng Thiên Mệnh Đại Đế đều bị hút vào lỗ đen, biến mất không thấy gì nữa.

- Đinh! Phát động nhiệm vụ chính tuyến... cuối Cổ Thánh Đế Đạo! Nhiệm vụ tường trình: Nếu ký chủ có thể đi tới cuối cùng của Cổ Thánh Đế Đạo, thu hoạch được ba lần cực hạn giác tỉnh, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần chỉ định triệu hoán Thần Ma, năm cơ hội Thần Ma đỉnh phong, ba cơ hội tử trung đỉnh phong, sáu cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên, hai cơ hội nghe đạo, ba cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa!

Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên, để Tần Quân nheo mắt lại.

Cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa là cái gì?

Không phải là chức năng mới chứ?

Nhưng hệ thống còn đang thăng cấp, cho dù hắn hỏi thăm, cũng không có trả lời.

Cái nhiệm vụ này khen thưởng phong phú như thế, nói rõ Cổ Thánh Đế Đạo đối với hệ thống ý nghĩa cực lớn.

- Cổ Thánh Đế Đạo sao? Trẫm sớm muộn sẽ đi.

Tần Quân lẩm bẩm, hắn rất ngạc nhiên, Tù Mệnh Đế Tôn nói tới người sau lưng hắn đến cùng là ai?

Là ai ở cuối Cổ Thánh Đế Đạo che chở hắn?

Bạch Đế?

Nói đùa, mới hơn mấy trăm ngàn năm, cho dù Bạch Đế tiến về Cổ Thánh Đế Đạo, cũng không cách nào trưởng thành đến cấp bậc sánh vai Tù Mệnh Đế Tôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.