- Bệ hạ, Chúc thánh phi thuận lợi sinh sản, là một nam hài!
Bùm!
Đầu có Tần Quân bắn pháo hoa, tim đập nhanh, hắn cuống cuồng xông vào phòng.
Đám nữ nhân Ðát Kỷ vào theo.
Hắc Điệp Tiên Tử lẩm bẩm:
- Chậc, nhanh vậy đã sinh ra nam hài. Cũng tốt, lập thái tử sớm bớt nhiều rắc rối.
Xưa nay tranh giành thái tử đều âm u máu me, càng đừng nói lớn lên tranh cướp vị trí thái tử.
Đế vương gia nước rất sâu.
Tần Quân đến cạnh giường. Chúc Nghiên Khanh nằm trên giường, mặt trắng bệch, người ướt mồ hôi. Bé con nằm cạnh nàng, khóc ngoe ngoe trong tã lót.
Khác với trẻ sơ sinh phàm nhân, tiếng khóc của bé con rất lớn xuyên thấu cung điện quanh quẩn trên bầu trời Thánh Đế phong thật lâu. Nhiều sinh linh trong Thánh thành cũng nghe thấy.
- Sinh rồi!
- Trời, cái giọng này . . . yêu nghiệt đây!
- Con của Tần Thiên Đế quả nhiên không đơn giản.
- Hoàng tử hoặc công chúa đầu tiên của Thiên Đình Đại Tần đã ra đời!
- Thanh âm lảnh lót như thế là biết khí huyết rất cường đại, ít nhất mạnh hơn phàm thai nhiều.
Không chỉ có dân chúng Thánh thành thảo luận, phủ đệ của từng văn quan võ tướng cũng bàn tán.
Qua vài chục năm nữa bọn họ không chỉ cần hiệu lực cho Tần Quân còn thêm một tiểu chủ công.
Tần Quân không biết trong thành đã ồn ào náo nhiệt, hắn đang ôm con của mình, cười tươi nhìn đứa nhỏ.
Trẻ mới sinh bình thường vừa sinh ra mặt nhăn nheo, nhưng tiểu tử này da dẻ búng ra sữa, mặt đỏ hồng.
Cảm nhận ánh mắt của Tần Quân, tiếng khóc nhỏ dần, bé huơ tay vỗ vào mặt hắn.
Vọng Tuyết che miệng kinh kêu:
- Kim . . . Đan . . .
Đám nữ nhân sửng sốt sau đó dùng thần thức quét về phía bé con, phát hiện trong người bé có Kim Đan.
Kim Đan!
Mới sinh ra đã có Kim Đan!
Tần Quân cũng hết hồn, hắn vội kiểm tra kỹ, xác định đúng là Kim Đan chứ không phải sỏi mật.
Tần Quân giơ cao đứa bé cười to bảo:
- Ha ha ha! Không uổng là nhi tử của trẫm, ghê gớm chết bỏ!
Tần Quân vui vẻ buột miệng nói tục.
Đám nữ nhân nhìn nhau, cười vui vẻ. Bọn họ thầm mong chờ con của mình tương lai sẽ có thiên phú yêu nghiệt thế nào?
Chúc Nghiên Khanh nằm trên giường nở nụ cười hạnh phúc.
Tần Quân cười yêu thương chính thức ban tên cho nhi tử của mình:
- Kể từ hôm nay trẫm ban tên cho ngươi là Lăng Mệnh, Tần Lăng Mệnh.
Mắt Bạch Trạch hấp háy lặp lại cái tên, ánh mắt phức tạp.
Ở trên mệnh?
Tần Quân giơ cao Tần Lăng Mệnh cười nói:
- Ha ha ha, trẫm có nhi tử! Trẫm có nhi tử!
Tần Quân hoàn toàn không để ý người xung quanh, chìm đắm trong hân hoan.
Nhìn biểu hiện của Tần Quân, khóe mắt Chúc Nghiên Khanh rướm lệ, không phải bi thương mà là vui vẻ.
Trước lúc sinh con Chúc Nghiên Khanh lo lắng đủ thứ, vì thời gian sinh con kéo dài thêm hai, ba tháng, nàng rất sợ sinh ra quái thai. Dù Chúc Nghiên Khanh không chê con nhưng Tần Quân thì sao?
May mắn mọi thứ chỉ là Chúc Nghiên Khanh tưởng tượng.
Hôm đó Thiên Đình Đại Tần công chiếu thiên hạ vị hoàng tử thứ nhất sinh ra, tên Tần Lăng Mệnh, mọi người cùng ăn mừng.
Tin tức làm nguyên Huyền Đương đại thế giới chấn động.
Hoàng tử xuất thế không phải việc nhỏ!
Đối với thế giới tu hành thì vài chục năm rất ngắn ngủi, tiểu hoàng tử tên Tần Lăng Mệnh về sau sẽ thành thiên kiêu oai phong một cõi.
Đêm đó nguyên Thánh thành cụng ly chúc mừng, văn quan võ tướng suy đoán thiên phú của Tần Lăng Mệnh sẽ thế nào, bệ hạ sẽ cho hoàng tử bái vào tay ai.
Trở thành sư phụ của hoàng tử đầu tiên thì sau này sẽ bay lên mây.
Sáng sớm hôm sau, quan viên văn võ từ tam phẩm trở lên như Bồ Đề Tổ Sư, La Sĩ Tín, Phục Hy, Triệu Công Minh, Hình Thiên đứng chờ ngoài cung điện.
Hình Thiên hầm hừ nói:
- Các ngươi đừng giành với ta. Tiểu hoàng tử nên bái ta làm sư, sau này trở thành cường giả rong ruổi một phương!
Tiền bối Cường Lương của gã không dến, Tổ Vu không thích dạy dỗ đồ đệ.
Triệu Công Minh không yếu thế cãi lại:
- Thôi đi, tiểu hoàng tử chắc chắn sẽ là văn võ song toàn, ta dạy mới thích hợp!
Phục Hy cười tự tin:
- Kỳ môn độn giáp, thần thông phép thuật ta tinh thông hết.
Thái Ất Chân Nhân, Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn, Đạo Hạnh Thiên Tôn, Quan Âm Bồ Tát lên tiếng biểu đạt quyết tâm của mình.
Bồ Đề Tổ Sư không nói chuyện, chỉ vuốt râu cười.
Cửa cung điện mở, Tần Quân ôm nhi tử chậm rãi đi ra. Chúc Nghiên Khanh còn nằm nghỉ bên trong.
Tần Quân nhíu mày hỏi:
- Sao tập thể dứng đây hết?
La Sĩ Tín giành nói trước:
- Bệ hạ, ta nguyện xung phong nhận làm sư phụ của tiểu hoàng tử!
Một ngày làm sư cả đời là phụ, quan hệ sư đồ tương đương với phụ tử. Nếu trở thành sư phụ của Tần Lăng Mệnh thì sau này địa vị sẽ siêu nhiên.
Các thần tướng khác lao nhao lên tiếng, làm Tần Quân dở khóc dở cười.
Muốn làm sư phụ?
Tần Lăng Mệnh mới sinh ra một ngày mà đám người này không chờ nổi nữa?
Tần Quân tức giận nói:
- Còn sớm lắm, trong vòng năm năm nhóc này sẽ không bái sư!
Trong người Tần Lăng Mệnh ẩn chứa huyết mạch của Cực Viêm Ma Thần, tuy rằng không thuần nhưng cũng tính nửa Cực Viêm Ma Thần. Tần Quân sẽ kích phát tiềm năng của bé trong vòng năm năm, để về sau bé tu hành tiến bộ nhanh như gió.
Tần Lăng Mệnh mới sinh ra đã có Kim Đan nhưng không có nghĩa là đã có tu vi Kim Đan cảnh. Ngược lại trong người bé không có chút pháp lực, chẳng qua khí huyết rất mạnh.
Tần Quân đánh giá tiểu tử này thiên phú không nhỏ, sau này đi đường pháp thể song tu, chế ngự cùng cảnh giới.
Mọi người nghe vậy tiếc nuối bỏ cuộc.
Tần Quân giải tán đám đông, để lại Bồ Đề Tổ Sư.
Hành động này khiến đám Thần Ma La Sĩ Tín, Phục Hy đoán được Tần Quân sớm có ý thức.
Bọn họ rất phục Bồ Đề Tổ Sư, hầu như không có gì không làm được, tinh thông sở trường của các giáo.
Dù La Sĩ Tín cùng là Hiển Thánh cảnh hậu kỳ cũng không dám nắm chắc trăm phần trăm đánh thắng Bồ Đề Tổ Sư.
Tần Quân giao Tần Lăng Mệnh cho Bồ Đề Tổ Sư:
- Bồ Đề xem nhi tử của trẫm thế nào?
Bồ Đề Tổ Sư cẩn thận đón lấy Tần Lăng Mệnh.
Tần Lăng Mệnh mặt đỏ hồng trông rất đáng yêu, mắt to trong veo chớp chớp làm trái tim Bồ Đề Tổ Sư tan chảy. Lão đã thu nhiều đồ đệ nhưng chưa từng nhận trẻ mới sinh, huống chi lão có ý định thu hài tử của Tần Quân làm đồ đệ, giờ càng nhìn càng thích.
Bồ Đề Tổ Sư khen rằng:
- Kinh mạch không chút tạp chất, bên trong chứa Kim Đan. Dù đan điền chưa mở nhưng thiên phú khó mà tưởng tượng. Quan trọng nhất là hoàng tử kế thừa huyết mạch của bệ hạ, khí huyết cường đại, dị hỏa chảy trong người. Thần có nắm chắc sẽ bồi dưỡng hoàng tử thành kỳ tài ngút trời.