Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 593: Chương 593: Tử Tuyệt Đao (1)




Hắn rất sảng khoái đánh trận chiến này, đây là trận đánh nhẹ nhàng vui vẻ nhất sau khi đột phá Địa Tiên cảnh, lúc trước Huyền Thanh bị thương nguyên thần, chiến lực hao tổn nhiều, Tần Quân luôn luôn áp chế gã. Thế nhưng Đoàn Khuynh Lam không giống vậy, Tần Quân phải sử dụng đủ các ngón nghề mới có thể đánh lui được Đoàn Khuynh Lam, cũng khiến hắn khống chế pháp lực càng thêm thoải mái.

Linh lực chuyển thành pháp lực, kim đan trong cơ thể hóa thành đạo quả, khi Tần Quân nhìn vào trong nội thể có thể thấy được Tử Vi Đế Tinh thu nhỏ, pháp lực chính là đến từ Tử Vi Đế Tinh này. Thế nhưng hắn không thể dùng thần thức thâm nhập vào Tử Vi Đế Tinh, như thể nó chỉ là khách trọ, cung cấp pháp lực như tiền thuê, còn Tần Quân thì không thể nào hiểu nó.

Cảm giác này thật quỷ dị, Tần Quân từng hỏi những người khác, song ai nấy đều nói đạo quả kì thực tồn tại như nơi cung cấp pháp lực, thần thức thâm nhập vào chỉ thấy toàn pháp lực.

Bấy giờ Tần Quân mới ý thức được Tử Vi Đế Tinh đạo quả của mình không phải tầm thường, Dịch lão đầu nói đó là đạo quả nhị phẩm, không ai biết đạo quả nhị phẩm lợi hại đến đâu.

Khi hắn đang mơ mơ màng màng, bụi đất phía dưới bỗng bị thổi tan, chỉ thấy trên đỉnh đầu Đoàn Khuynh Lam có ba thanh đao đen như bóng ảnh, chỉ thẳng về phía mình. Chỉ trong phút chốc Tần Quân thấy như mình bị sát cơ bao vây, sau gáy lạnh toát.

- Đó là thứ đao gì…

Tần Quân híp mắt nghĩ, rồi chỉ nghe thấy Đoàn Khuynh Lam cười lạnh nói:

- Ngươi quả thực rất mạnh, nhưng hôm nay ngươi nhất định phải chết ở đây!

- Cảnh giới dưới Thiên Tiên cảnh, đối mặt với Tử Tuyệt Đao của ta, không ai có thể sống sót.

Đoàn Khuynh Lam lạnh lùng nói, ánh mắt lóe ra ánh nhìn khát máu khiến cho người khác không dám đối diện cùng.

Nói xong, ba thanh hắc đao trên đỉnh đầu gã xé gió gào thét phóng ra, tốc độ cực nhanh như một tia sáng lạnh chợt lóe, Tần Quân vừa phản ứng lại thì ba thanh đao đã ở ngay trước ngực hắn rồi.

- Không xong!

Tần Quân mắng thầm rồi theo bản năng né tránh, loại tấn công theo đường trực tiếp như vậy căn bản không cần phải dùng Nghịch Tri Vị Lai.

Đáng tiếc đã không còn kịp nữa!

Ba thanh hắc đao đâm thẳng vào ngực Tần Quân, Kỳ Tà nhìn thấy mà kinh hoàng biến sắc, Đoàn Khuynh Lam cong khóe miệng.

Bùm! Bùm!

Thời gian dường như ngừng lại, đồng tử Tần Quân co rụt lại, tim đập như trống. Ngay khi hắn thầm hô to không ổn thì Tử Vi Đế Tinh đạo quả trong cơ thể bỗng nhiên bạo động, ba thanh hắc đao trực tiếp bị một sức mạnh kì lạ hút vào cơ thể, chui vào Tử Vi Đế Tinh đạo quả rồi biến mất không còn tăm tích.

Chuyện gì xảy ra vậy…

Tần Quân trợn tròn hai mắt, thân thể cứng đờ giữa không trung, kinh ngạc phát hiện ra mình không hề cảm thấy đau đớn.

Mà Kỳ Tà và Đoàn Khuynh Lam thì tưởng rằng hắn bị thương nặng đến mức không thể động đậy được nữa.

Không khí chỉ trong nháy mắt đã trở nên kì lạ. Tần Quân lơ lửng ngây ra giữa không trung, Đoàn Khuynh Lam nhìn hắn đầy trêu tức còn Kỳ Tà thì sợ run lẩy bẩy.

Phải qua đến chừng năm nhịp thở, Tần Quân đưa tay sờ xuống ngực theo bản năng, thấy không có vết thương nào, thậm chí đến quần áo cũng không bị xé rách.

- Này… ngươi đang đùa trẫm sao?

Tần Quân hỏi Đoàn Khuynh Lam với vẻ mặt rất là cổ quái.

- Hừ! Tử Tuyệt Đao của ta vào cơ thể sẽ phá nát Kim Đan hoặc đạo quả của địch nhân, ngươi sẽ mau chóng nổ tan xác mà chết!

Đáng sợ như vậy cơ à?

Tần Quân cũng sợ, vội vàng dùng thần thức thâm nhập vào cơ thể.

Nhưng mà lục phủ ngũ tạng và Tử Vi Đế Tinh đạo quả đều chẳng tổn hao gì, cũng không tìm thấy tung tích của Tử Tuyệt Đao, như thể nó chưa bao giờ xuất hiện vậy.

Thực sự đáng sợ như vậy sao?

Sắc mặt Tần Quân càng thêm cổ quái.

Đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên:

- Đinh! Tử Vi Đế Tinh đạo quả thôn phệ thành công Tử Tuyệt Đao thần thông, hiện tại bắt đầu truyền thừa!

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, ngay sau đó, một luồng ý thức xa lạ bỗng đổ vào đầu óc Tần Quân khiến cho hắn cả người chấn động.

Nhìn thấy cảnh này, nụ cười trên mặt Đoàn Khuynh Lam càng thêm lạnh lùng, trong những người cùng thế hệ với mình, gã chưa từng thua một ai!

- Xem ra chỉ có Đông Phương Cực và Tiểu Ma Quân là đối thủ chân chính của ta mà thôi.

Đoàn Khuynh Lam cao ngạo nghĩ, có cảm giác nhân sinh tịch mịch lạnh như tuyết.

Thương hại liếc mắt nhìn Tần Quân đang mơ hồ hoảng hốt một cái, sau đó gã thả người nhảy lên, trực tiếp bay về phía xa, trúng Tử Tuyệt Đao của gã chắc chắn phải chết chẳng thể nghi ngờ!

Về phần Kỳ Tà thì gã căn bản chẳng để vào mắt.

Gã đến Quan Thiên Đại Hội không phải vì khí vận, chỉ là để khiêu chiến cường địch mà thôi.

Mãi sau khi gã rời đi, Kỳ Tà mới dám căng thẳng hô lên:

- Bệ hạ, người không sao chứ?

Đoàn Khuynh Lam dùng Tử Tuyệt Đao lợi hại như vậy, gã đúng là không dám tới gần.

Tần Quân đang chìm vào trạng thái lĩnh ngộ, hoàn toàn không đáp lại gã.

Kỳ Tà không thể bỏ mặc Tần Quân ở đó mà rời đi, đành phải đứng tại chỗ chờ. Gã xiết chặt hai tay, trong lòng đầy bất cam.

Những thiên tài đến tham gia Quan Thiên Đại Hội đều quá mạnh, có lẽ gã không phải là thứ ở hạng chót nhưng cũng chẳng có tiếng tăm gì, việc này làm cho gã chẳng hề dễ chịu.



Trong hư không, một tòa cung điện thần bí lẳng lặng trôi nổi, nơi này không có sao, không có lục địa, ánh sáng mờ tối như thể chìm trong sương phủ.

Trong cung điện có mười tám người ngồi thành vòng, bọn họ mặc y bào tử kim, ngồi trên ghế đá với tư thế không đồng nhất, trước mặt mỗi người đều có một quả quang cầu lơ lửng, trên đó đang chiếu những cảnh tượng trong Quan Thiên Đại Hội, hiện giờ chính là cảnh Tần Quân lĩnh ngộ Tử Tuyệt Đao.

- Hai tiểu tử này thật không tồi.

Một nữ tử thần bí mang mạng che màu đen cười nói, bàn tay mềm nâng lên vẽ xuống hai quang cầu của Tần Quân và Đoàn Khuynh Lam, những người còn lại liếc mắt nhìn thấy, đều tỏ vẻ thật thờ ơ.

- Bình thường, không phải là cao nhất.

Một lão giả lắc đầu cười nói, những người còn lại cũng gật đầu.

Ánh mắt nữ tử mang hắc sa hơi nheo lại, trong mắt dường như hàm ẩn ý cười, miệng lại lẩm bẩm nói:

- Không ngờ lại là ngươi.

Những người còn lại bắt đầu xôn xao bàn luận:

- Quan Thiên Đại Hội lần này không kém mấy đứa khá khẩm.

- So với khóa ba ngàn năm trước thì vẫn còn kém xa.

- Thôi đi, ngươi tưởng rằng thiên tài như Tôn Như Đạo dễ gặp lắm chắc?

- Quả thế, Tôn Như Đạo là kì tài vạn năm không có lấy một người, nghe nói đã bắt đầu trùng kích Thái Ất Huyền Tiên rồi à?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.