Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 592: Chương 592: Bí mật đạo quả




- Gia hỏa này khá mạnh đấy.

Tần Quân lắc cổ cười bảo, trên mặt chẳng có vẻ gì là kích động, ngược lại, Kỳ Tà lại căng thẳng vô cùng, trong trận đại chiến lúc trước, mười người kể cả gã mà còn không làm gì được Đoàn Khuynh Lam, thì có thể thấy được thực lực hai bên cách nhau xa tới mức nào.

Đoàn Khuynh Lam nhanh chóng đi đến trước mặt hai người, gã lơ lửng trên không trung nhìn xuống Tần Quân, lạnh nhạt hỏi:

- Ngươi có thể ra khỏi bụng của Địa Minh Man Trư, có chút bản lĩnh đấy, chiến đấu với ta đi!

Thẳng thắn thế?

Tần Quân nhướng mày, cũng không khách khí mà tay phải đưa thẳng tới Thất Tinh Kiếm bên hông, bốn mắt nhìn nhau, không khí giữa cả hai chỉ trong nháy mắt đã tràn ngập mùi thuốc súng, Kỳ Tà đứng xem mà mồ hôi lạnh ròng ròng.

Gã rất muốn khuyên giải Tần Quân, thế nhưng nhìn vẻ mặt kiệt ngạo cùng với Đoàn Khuynh Lam đang tràn đầy chiến ý thì gã liền biết, trận chiến này không khuyên được rồi.

- Đinh! Mở nhiệm vụ nhánh: Xưng vương Quan Thiên! Chi tiết nhiệm vụ: Đánh bại tất cả những người tham dự trừ Nam Vực, đồng thời không tính những người đã chết trận, thời gian liên tục tới khi Quan Thiên Đại Hội kết thúc. Khi nhiệm vụ hoàn thành, túc chủ đạt được một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội kỹ năng truyền thừa.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên khiến cho ý cười của Tần Quân càng đậm thêm.

Diễn biến này chính là muốn hắn trở thành kẻ thù của tất cả mọi người đây mà!

Nhưng mà hắn thích!

Mặc trăm ngàn người cản, ta vẫn bước thẳng đường!

Nghĩ thế, Tần Quân ngoắc tay cười nói với Đoàn Khuynh Lam:

- Đến đây đi!

Phối hợp với khuôn mặt tà mị, nụ cười của hắn giống như ngập tràn khiêu khích và khinh miệt, khiến cho Đoàn Khuynh Lam hừ lạnh một tiếng lao thẳng xuống dưới.

Kỳ Tà cả kinh vội vàng né xa, đại thần đánh nhau, người phàm tránh xa mới tránh bị ngộ thương.



Dưới Thánh Hoàng Phong, Quan Thiên Đài.

- Trời đất ơi! Lại có Khí Vận Trụ tiêu tán rồi!

- Mới được bao lâu mà đã chết mất bảy thiên tài!

- Quan Thiên Đại Hội thực sự hung tàn như thế sao?

- Quá đáng sợ! Đến khi Quan Thiên Đại Hội chấm dứt không biết là còn lại bao nhiêu người.

- Ồ, các ngươi xem kìa, Khí Vận Trụ của Kim Vô Hối bắt đầu tăng lên!

Dân chúng và tu sĩ nhao nhao bàn tán, quan viên trên đài cao cũng không ngoại lệ. Bọn họ căng thẳng nhìn vào các Khí Vận Trụ của người tham dự trải dài hàng trăm trượng tường đất.

Quan Thiên Đại Hội mới bắt đầu có nửa canh giờ mà đã có đến bảy người chết, đối với Thiên Đình Đại Tần mà nói đây là một đả kích không nhỏ.

- Được rồi, Quan Thiên Đại Hội không phải ngày một ngày hai là chấm dứt được, mọi người đừng quên nhiệm vụ mà bệ hạ đã giao cho.

Lưu Bá Ôn xoay người nói với các vị quan viên, tuy rằng Nam Vực Thiên Thế Giới đã bị Thiên Đình Đại Tần chiếm lĩnh nhưng các hoàng triều ở phàm gian còn chưa nhận được hiệu lệnh cụ thể. Trước khi đi Tần Quân đã sai họ phái người đi tiếp quản các hoàng triều.

Bá quan gật đầu, sau đó tất cả xoay người bay đi.

Các Thần Ma trên Kim Tiên cảnh cùng ba nàng Đát Kỷ được giữ lại, đối phó với các hoàng triều chỉ cần phái tu sĩ Chân Tiên cảnh đi là đã có thể hoành hành mà chẳng nể nang gì.

- Không biết bệ hạ có thể vượt qua an toàn không.

Du Phượng Hoàng lo lắng nói.

Đát Kỷ che miệng cười:

- Ngươi đang nghĩ gì vậy, với tính cách của hắn thì kiểu gì cũng phải khoấy đến trời long đất lở mới xong!

Trên khuôn mặt lãnh diễm của Chúc Nghiên Khanh cũng lộ nét cười, Du Phượng Hoàng nghĩ nghĩ cũng thấy có lí.

Tần Quân luôn là một người không an phận.

Cùng lúc đó, tin tức mới nhất về Quan Thiên Đại Hội cũng không ngừng truyền đến các phi đảo quanh Nam Vực Thiên Thế Giới.

Chỉ mới nửa canh giờ ngắn ngủi mà trước sau đã chết mất bảy thiên tài, khiến cho những người đặt cược bảy người này sống sót ở các đổ phường lớn đều đấm ngực dậm chân, thua thiệt vô số!

Đồng thời càng ngày càng có nhiều người đặt cược cho Kim Vô Hối, không ngờ biểu hiện của gã còn có phần xuất sắc hơn cả Tần Đế.

..

Ầm!

Hai cỗ pháp lực va vào nhau sinh ra ánh sáng chói ngời trong chớp mắt, vách núi phía dưới bị nghiền nát như tương.

Trên không trung, bóng dáng của Tần Quân và Đoàn Khuynh Lam như xoắn lại cùng nhau, Tần Quân tay cầm Thất Tinh Kiếm, Đoàn Khuynh Lam cầm một cây đao, đao kiếm giao nhau, ánh sáng lạnh lẽo không ngừng chớp lóe.

Kỳ Tà đã thối lui ra ngoài trăm mét trợn trừng mắt nhìn một màn này, không ngờ Tần Quân lại có thể đấu ngang tay với Đoàn Khuynh Lam.

- Vì sao hắn lại mạnh đến vậy…

Trong lòng Kỳ Tà ngổn ngang trăm mối, lúc trước khi hai người mới gặp mặt lần đầu, tu vi của Tần Quân yếu đến đáng thương, một bàn tay gã cũng có thể bóp chết, không ngờ thời gian trôi qua, Tần Quân đã mạnh đến mức khiến cho gã phải ngước nhìn.

Thất Tinh Kiếm bị huyền lôi quấn quanh, ánh mắt Tần Quân chớp lóe, Nghịch Tri Vị Lai thần thông chưa bao giờ gián đoạn khiến cho hắn có thể đoán trước được bước công kích tiếp theo của Đoàn Khuynh Lam, thế nhưng Đoàn Khuynh Lam tấn công dũng mãnh, cho dù Tần Quân vận dụng Nghịch Tri Vị Lai cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại.

So với sự kinh ngạc của hắn, thì nỗi rung động trong lòng Đoàn Khuynh Lam càng mạnh hơn. Gã không ngờ Tần Quân lại mạnh đến thế.

Phải biết gã chính là đệ nhất thiên tài ở Lạc Thủy Vực của bọn họ, tu vi đạt tới Địa Tiên cảnh bát trọng, chiến lực thậm chí có thể chống lại cả Thiên Tiên cảnh, Tần Quân rõ ràng chỉ có tu vi Địa Tiên cảnh nhất trọng, sao lại biến thái đến mức này?

Ầm!

Khí tức pháp lực quanh thân Tần Quân bỗng nhiên nổ tung, tiếng rồng ngâm vang vọng, ngay sau đó long khí cuồn cuộn tràn ra như một con rồng vàng bốn móng, dài đến mười trượng, Tần Quân vừa huy kiếm, long khí cùng hắn công kích Đoàn Khuynh Lam, đánh cho Đoàn Khuynh Lam trở tay không kịp.

- Long khí? Hắn là hoàng đế?

Đoàn Khuynh Lam trừng to mắt, nghĩ thì nghĩ thế nhưng gã cũng không hề nao núng, gã cũng đã từng giao chiến với tu sĩ có long khí rồi.

Đúng lúc này, làn da của Tần Quân nhanh chóng bị nhuộm thành sắc vàng, Bất Diệt Thánh Thể Kim Cương Bất Hoại!

Choeng!

Một kiếm chém xuống, Đoàn Khuynh Lam bắn văng ra ngoài rồi nện xuống mặt đất như một tảng đá, bụi đất bắn lên đến mấy chục trượng.

Tần Quân sau khi sử dụng Kim Cương Bất Hoại mạnh lên gấp mấy lần, chung quy hắn là thể tu, bình thường lắc không ít thuốc, dùng không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, dù cho Đoàn Khuynh Lam tu vi có cao cũng không chịu nổi sức mạnh của hắn.

- Hừ! Chẳng qua cũng chỉ như thế!

Tần Quân cười lạnh một tiếng, muốn làm tan rã phòng tuyến tâm lý của Đoàn Khuynh Lam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.