Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1290: Chương 1290: Tuyên Cổ thần kiếm




Thân hình cao mười vạn trượng khổng lồ biết bao, vô số sinh linh hút ngụm khí lạnh.

- Đây là thủ thuật che mắt?

- Không đúng! Là Pháp Thiên Tượng Địa!

- Pháp Thiên Tượng Địa to được vậy sao?

- Không lẽ là bản thể của hắn? Ui, hắn là chủng tộc gì vậy?

- Hơi thở mạnh quá, ngang ngửa với Dương Bắc Minh.

Dương Bắc Minh cũng bị giật mình, Cường Lương không nhỏ hơn bóng kiếm mặt trời sau lưng lão là bao.

Dương Bắc Minh không hề e ngại lẩm bẩm:

- Thú vị, Tần Tiên giới không đơn giản.

Kiếm đá dưới chân nhanh chóng bay vào tay Dương Bắc Minh, hiển nhiên lão bắt đầu nghiêm túc.

Mặt Cường Lương dữ tợn nhìn xuống Dương Bắc Minh, nắm đấm phải giáng xuống. Với hình thể hiện tại của gã thì nắm tay bằng núi cao.

Dương Bắc Minh trìu mến vuốt kiếm đá, vô số bóng kiếm sau lưng tự động phòng ngự bắn hướng nắm tay của Cường Lương:

- Đã lâu không cho ngươi ra khỏi vỏ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên, ánh sáng chói lòa bao phủ Dương Bắc Minh. Thân hình Cường Lương quá khổng lồ, như người khổng lồ giằng co với kiến nhỏ, sinh linh ở phía xa chỉ thấy gã.

Bùm!

Lại một thiên lôi thô cỡ mười trượng giáng xuống người Tần Quân, bên trong ẩn chứa lực phá hoại cực kỳ khủng bố, đủ để chém Thiên Đế phong thành hai nửa, nhưng hắn dùng cơ thể cản lại.

Cảm giác tê sướng này rất khó tả.

Tần Quân cảm giác thiên kiếp sắp kết thúc, may mắn lần này không gặp thiên kiếp biến thái.

Tần Quân thắc mắc thầm nghĩ:

- Không lẽ vì trẫm chấp chưởng Thiên Thư?

Chỉ có như thế mới giải thích được. Lúc trước Tần Quân đột phá cảnh giới toàn là đủ loại thiên kiếp biến thái bủa giăng, lần này đột phá Thái Ất Huyền Tiên không gặp dị tượng gì, làm hắn hơi không thói quen.

Pháp lực bắt đầu tăng vọt.

Thái Ất Huyền Tiên cảnh!

Cùng với sấm chớp đì đùng, thiên uy hùng hồn, Tần Quân mạnh mẽ đột phá Thái Ất Huyền Tiên cảnh.

[Đinh! Chúc mừng túc chủ đột phá Thái Ất Huyền Tiên cảnh!]

Pháp lực dâng trào cuồn cuộn, như suối nhỏ biến đại dương, Thái Ất Huyền Tiên và Thái Ất Tán Tiên chênh lệch rất lớn, đặc biệt về lượng pháp lực tăng gấp mấy lần.

Tử Vi Đế Tinh đạo quả vận chuyển mau hơn như tùy thời bay khỏi huyệt khiếu.

Tần Quân cảm nhận pháp lực không ngừng tăng vọt, hắn đưa mắt nhìn phương xa. Dù cách thật xa Tần Quân vẫn cảm nhận sát khí và kiếm ý khiếp người.

Cường Lương và Dương Bắc Minh!

Tần Quân lẩm bẩm:

- Dương Bắc Minh, hừ, trẫm chống mắt xem ngươi mạnh đến mức nào!

Bây giờ Tần Quân có thể chỉ định triệu hoán siêu cường giả Hiển Thánh cảnh viên mãn mà không bị phản bội!

Đế Tuấn, Tổ Long, Trấn Nguyên Tử, Lục Áp Đạo Nhân, Hậu Thổ Nương Nương, Đế Giang, Chúc Dung, Cộng Công, Côn Bằng, tùy Tần Quân chọn ai.

Cộng thêm Cường Lương, Phục Hy, Bồ Đề Tổ Sư, La Sĩ Tín, chắc chắn Dương Bắc Minh sẽ thua.

***

Cường Lương như Bất Chu Thần Sơn sừng sững trong trời sao, biểu tình hơi khó xem.

Nhìn theo ánh mắt Cường Lương thấy tay phải Dương Bắc Minh cầm kiếm đá lơ lửng đằng trước ức vạn bóng kiếm, lão lạnh lùng nhìn gã.

Dương Bắc Minh nhẹ giọng nói:

- Ngươi rất mạnh, nhưng không ngăn ta được.

Dương Bắc Minh rót pháp lực vào kiếm đá.

Ong ong ong ong ong!

Kiếm đá rung rung sinh ra thanh âm chói tai cùng với ức vạn ánh sáng trắng.

Cường Lương nghe mà tức điên, giơ nắm đấm đánh hướng Dương Bắc Minh.

Nhưng Dương Bắc Minh phản ứng càng mau, ức vạn bóng kiếm sau lưng lão bắn hướng Cường Lương, phủ lên mấy chục vạn thước không gian, như con sông lớn bàng bạc trong trời sao nhấn chìm Cường Lương cao mười vạn trượng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ liên tiếp, Cường Lương bị bóng kiếm nhấn chìm tựa như hằng tinh đi hướng hủy diệt, bề mặt liên tục nổ, mây nấm thi nhau bùng lên, hình ảnh vô cùng đồ sộ.

Gió to thổi tám hướng như đàn rồng ra khỏi ổ gầm rống bay đi.

Bồ Đề Tổ Sư cắn răng nói:

- Không được rồi, Cường Lương cũng không đánh lại hắn!

La Sĩ Tín nghiến răng nghiến lợi nhìn, lại cầm thương lao lên tính giúp Cường Lương một tay.

Bồ Đề Tổ Sư, Phục Hy liếc nhau, hai người gật đầu theo sau.

Một màn này khiến nhiều cường giả chú ý tới.

Đám sinh linh bàn tán xôn xao, đa số về phe Dương Bắc Minh.

- Đó chẳng phải là đạo sĩ già lúc trước đánh bại Thương Hoa Tiên Tôn sao?

- Chậc, bốn cường giả tuyệt thế, Tần Thiên Đế có nhiều át chủ bài thật.

- Đều là tồn tại vượt qua Nhập Thánh, ui, Tần Thiên Đế rốt cuộc là thần thánh phương nào?

- Dù là Ma Minh cũng khó thể một lần lấy ra nhiều cường giả như vậy.

- Đáng tiếc bọn họ đối diện Dương Bắc Minh! Vũ trụ vô nhất Dương Bắc Minh!

Một là vì Dương Bắc Minh nổi tiếng đã lâu, hai là vì biểu hiện bá đạo khi đụng độ Cường Lương và La Sĩ Tín.

Đệ nhất vũ trụ, vô địch!

Bùm!

Vang tiếng nổ rung động vũ trụ, Cường Lương người đẫm máu bay ngược về.

Cường Lương cao mười vạn trượng như Bất Chu Thần Sơn, cao không thể với tới, khi bay về thế không thể đỡ.

Dọc đường gã bay sao băng hay ngôi sao đều bị đụng nát.

Bồ Đề Tổ Sư vung phất trần, lông trắng kéo dài ra quấn lấy Cường Lương ngừng thế bay không để gã đụng trúng Tần Tiên giới. Với hình thể Cường Lương mà đụng vào Tần Tiên giới sẽ là tai nạn.

La Sĩ Tín rống to:

- Ăn một thương của gia gia ngươi!

La Sĩ Tín cầm thương đâm liên tục vào Dương Bắc Minh, lần này gã học khôn không đánh gần thân.

Từng đợt thương quang như mưa to đâm tới, đụng tan mây nấm khổng lồ cao mấy chục vạn trượng, đoạt mệnh đâm hướng Dương Bắc Minh.

Kiếm đá trong tay Dương Bắc Minh tỏa ánh sáng chói lòa, từng khối đá vụn rơi xuống lộ ra mũi kiếm như bạch ngọc lấp lánh sắc bén.

Dương Bắc Minh thì thầm, vẻ mặt hồi ức:

- Bạn già, đã lâu rồi chúng ta không kề vai chiến đấu.

Thương quang của La Sĩ Tín sắp đâm trúng nhưng Dương Bắc Minh không né tránh.

Ong ong ong ong ong!

Kiếm rung bần bật trong tay Dương Bắc Minh giũ vụn đá còn dính trên kiếm, lộ ra thanh trường kiếm bạch ngọc, chỗ nối chuôi và mũi kiếm là móng vuốt rồng, dữ tợn sắc bén, mũi kiếm rộng ba ngón tay, kiếm khí hùng hồn bắn ra.

Kiếm khí cắt nát các luồng thương quang.

Dương Bắc Minh cúi đầu đánh giá thanh kiếm yêu quý, nhỏ giọng nói:

- Đối chiến với bốn Hiển Thánh xứng cái tên Tuyên Cổ của ngươi.

Tuyên Cổ!

Tên của kiếm là Tuyên Cổ!

Phục Hy, Bồ Đề Tổ Sư đang bay tới bỗng biến sắc mặt bản năng dừng lại.

- Hơi thở này . . .

- Hỗn độn linh bảo!

Phục Hy, Bồ Đề Tổ Sư như nghĩ tới thứ đáng sợ gì. Cường Lương, La Sĩ Tín bay đằng sau nghe vậy hết hồn khựng lại ngay.

Trên tiên thiên chí bảo là hỗn độn linh bảo.

Bảo Liên Đăng, Định Hải Châu, Phượng Hoàng Cầm đều là tiên thiên chí bảo nhưng chưa đến đẳng cấp hỗn độn linh bảo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.