Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 110: Chương 110: Tuyên Thượng không ai bì nổi




- Mời cao thủ phật giáo tới, điện hạ chỉ sợ là muốn buông tay đánh một trận.

Huyết Đao Vương âm thầm nghĩ. Vương quốc Càn Nguyệt cực kỳ bài xích đối với phật giáo. Không có một tu sĩ phật giáo nào được triều đình trọng dụng. Phương diện này là từ Thái tổ hoàng đế truyền xuống.

- Phật cáo Tu Bồ Đề, các Bồ Tát Ma Ha Tát, làm như thế để hàng phục tâm...

Kèm theo những tiếng niệm kinh, tên tu sĩ phật giáo kia dần dần tiến tới gần. Giọng nói của hắn làm cho mọi người đang cảnh giác không khỏi bình tĩnh trở lại. Ngược lại là Thương Quân Lang có vẻ trở nên nóng nảy.

Rất nhanh, tên tu sĩ phật giáo kia liền đi tới gần. Trên thân hắn mặc một chiếc áo cà sa cũ rách, trên người đầy cát bụi, gương mặt nghị lực bình tĩnh, hai mắt kiên định, dường như có thể đạp bằng thiên sơn vạn thủy. Chuỗi phật châu theo ngón cái chuyển động. Cát bụi đầy trời phía sau lưng hắn. Dường như hắn chỉ là là tăng nhân khổ hạnh.

Sắc mặt Giả Tuân không khỏi ngưng trọng. Hắn từ trên người của tăng nhân này, cảm giác được một khí tức mênh mông, giống như có thể dung nạp trăm sông.

Hi vọng hắn chỉ là đi ngang qua.

Giả Tuân nghĩ như vậy. Đáng tiếc, tăng nhân lại đứng ở trước mặt bọn họ.

- Hoàng thất Càn Nguyệt đi về phía trước, tăng nhân không cản đường!

Đội trưởng cấm vệ trầm giọng quát. Ở trong phạm vi vương quốc Càn Nguyệt hắn tất nhiên có sức lực nói ra những lời này. Đương nhiên nếu như rời khỏi phạm vi của vương quốc Càn Nguyệt, hắn không dám nói, để tránh khỏi gặp tới gian tà mơ ước.

Vậy mà tăng nhân không nhanh không chậm nói:

- Mục tiêu chuyến này của bần tăng chính là các ngươi.

Lời này vừa nói ra, thần sắc các cấm vệ nhất thời không tốt.

- Nghe nói hoàng thất Càn Nguyệt xuất hiện yêu nghiệt, nhiễu loạn lòng người. Bần tăng đặc biệt tới trừ yêu.

Tăng nhân không nhanh không chậm nói, khiến cho các cấm vệ nhất thời chửi ầm lên.

Nói xấu hoàng thất Càn Nguyệt có yêu nghiệt, chẳng khác nào nói xấu toàn bộ vương quốc Càn Nguyệt!

Lại thêm phần lớn mọi người trong vương quốc Càn Nguyệt rất phản cảm đối với hòa thượng. Cho nên nghe tăng nhân nói như thế, bọn họ liền trực tiếp rút đao ra.

Vào lúc này, Tần Dự bỗng nhiên đi tới chắp tay cười nói:

- Tuyên Thượng cao tăng, ngài rốt cuộc đã tới.

Chân mày Giả Tuân nhất thời nhíu chặt. Thật không nghĩ đến, người này là do Tần Dự mời tới. Lại thêm lời Tuyên Thượng mới nói vừa rồi, rất rõ ràng là nhằm vào Tần Quân.

Hắn không khỏi cảm tahasy nhức đầu. Trước kia Tần Dự làm việc cẩn thận, nào giống như bây giờ. Mới ra ngoài hai ngày, Tần Dự lại nhiều lần muốn mưu hại Tần Quân. Điều này khiến cho thiện cảm của hắn đối với Tần Dự giảm xuống trên diện rộng.

Tranh đoạt ngôi vị hoàng đế có thể. Nhưng cố dùng tu sĩ phật giáo tới giết huynh đệ, thủ đoạn như vậy khiến cho bất kỳ một đại thần nào cũng cảm thấy trái tim băng giá. Đồng thời cũng cho thấy Tần Dự là loại người vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn.

Thân là hoàng tử, Tần Dự khẳng định biết được vương quốc Càn Nguyệt bài xích đối với phật giáo. Hắn làm vậy tương đương với vi phạm ý chí của tổ tông, đại nghịch bất đạo!

- Điện hạ, yêu nhân này ở đâu?

Tuyên Thượng trịnh trọng hỏi. Nhưng hỏi thì hỏi, đồng thời dưới ánh mắt ý thức hắn lại nhìn về phía một chiếc xe ngựa cuối cùng. Nhưng lúc nhìn thấy được Thương Quân Lang, chân mày hắn không khỏi nhíu lại.

- Hừ! Thật hay cho một con nghiệt súc. Không ngờ vừa ngưng kết yêu đan. Nếu để cho ngươi trưởng thành tiếp, khẳng định lại là tai họa một phương”

Tuyên Thượng lạnh lùng nói. Trong khi nói chuyện khí thế Thuế Phàm Cảnh cường đại bạo phát ra, khiến cho sắc mặt mọi người biến đổi, giống như gặp phải kẻ địch lớn.

Ánh mắt Hạo Thiên Khuyển chợt biến đổi, hung quang hiện ra. Thương Quân Lang bên cạnh cũng trở nên càng nóng nảy hơn, còn không ngừng phát ra tiếng rít gào trầm thấp.

Lúc này, Tần Quân bỗng nhiên từ trong thùng xe đi tới. Làm bạn với hắn còn có Đát Kỷ.

- Con lừa ngốc ở đâu tới. Dám ngăn cản hoàng thất ta, là muốn chết hay vẫn là muốn chết?

Tần Quân cao giọng mắng.

A, lão tử còn tưởng là Pháp Hải. Kết quả là áo rồng, hơn nữa còn đặc biệt thích thể hiện!

Một câu nói ra, các cấm vệ nghe được vui sướng không thôi. Khóe miệng Tuyên Thượng co quắp, ánh mắt sắc bén nhìn Tần Quân lạnh lùng nói:

- Ngươi chính là tam hoàng tử Tần Quân, ngôn ngữ sát khí nặng như thế, quả nhiên là bị yêu nghiệt chiếm thân thể!

Tần Quân vui vẻ. Ngươi thật sự đã là đoán!

- Con lừa ngốc này không để ý tới quyền uy hoàng thất, xử quyết!

Tần Quân trực tiếp hạ lệnh nói, khiến cho các cấm vệ trực tiếp bao vây xung quanh Tuyên Thượng. Đối với điều này, Tần Dự không chỉ không có phần hoảng hốt, trái lại lộ ra biểu tình nhìn có chút hả hê.

Tuyên Thượng lại là tồn tại còn mạnh hơn cả Nam Mãnh. Quan Vũ không có mặt ở đây, vương quốc Càn Nguyệt căn bản không có người nào có thể ngăn cản được Tuyên Thượng!

- Ai, các ngươi đều bị yêu nghiệt mê hoặc. Để cho bần tăng tới phổ độ các ngươi! A di đà phật!

Tuyên Thượng chắp hai tay lại trước ngực. Trong phút chốc ánh sáng màu vàng từ trong cơ thể hắn bắn ra, vô cùng lập lòe trang nghiêm. Một lực lượng vô hình cường đại trực tiếp hất văng các cấm vệ xung quanh ngã trên mặt đất.

- Lớn mật! Ngươi cũng dám động thủ đối với cấm vệ của hoàng cung!

Giả Tuân nhất thời nổi giận. Tuyên Thượng này làm vậy, nói rõ không để ý tới uy nghiêm của vương quốc Càn Nguyệt.

- Giả thái sư không nên tức giận. Tuyên Thượng cao tăng là cường giả Thuế Phàm Cảnh, không phải là kẻ ác. Đợi hắn loại bỏ đi yêu nghiệt xong sẽ rời đi. Chúng ta không ngăn được.

Tần Dự cười ha hả nói. Lời hắn vừa nói ra, tất cả mọi người nghe được trái tim không khỏi băng giá.

Ngay cả Tần Vân cũng vậy. Hắn không khỏi giả thiết, nếu như mình đắc tội Tần Dự, có thể cũng rơi xuống kết quả như vậy hay không?

Chỉ có điều hắn suy nghĩ quá nhiều. Để đối phó với hắn, Tần Dự căn bản không cần tìm cao thủ Thuế Phàm Cảnh.

Thuế Phàm Cảnh!

Ba chữ này liền khiến cho tất cả mọi người trầm mặc xuống. Ngay cả Giả Tuân cũng không biết phải nói cái gì.

Đối mặt với nhóm cường giả này, bọn họ muốn ngăn cũng không ngăn được.

Lúc này, Tần Quân dẫn theo Đát Kỷ, Hạo Thiên Khuyển, Thương Quân Lang bước chậm đi tới. Hắn quan sát Tuyên Thượng từ trên xuống dưới, không khỏi tặc lưỡi nói:

- Phật môn không phải là không sát sinh sao? Thế nào, lẽ nào yêu thú không tính là sinh linh?

- Ngươi nói ta là yêu nghiệt, ngươi có chứng cứ gì?

- Ngươi có năng lực như vậy, tại sao không đi tới nơi ở của Yêu tộc tàn sát bọn họ? Sao chỉ biết khi dễ người yếu sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.