Cơ Như Ý dựa vào Đại Đạo Sinh Thiên Luân nhanh chóng thắng, nhưng chưa xuống sân thì lại có hùng chủ khiêu chiến.
Sau khi liên tục thua ba vị hùng chủ, Hải Cực Vương lại vào trận.
Mắt Hải Cực Vương đầy tơ máu:
- Chết tiệt, ta nhất định cướp được đế vị!
Hải Cực Vương đã thua dưới tay Kiếm Chủ, không ngờ bây giờ gã lại nhảy lên.
Bộ dạng của Hải Cực Vương khiến nhiều hùng chủ lắc đầu ta thán.
Nhiên Đăng chép miệng kinh ngạc nói:
- Hắn bị tẩu hỏa nhập ma rồi sao?
Nhiên Đăng không hề cảm thấy áy náy, nếu không phải Tiệt Giáo cung luôn tấn công Hải Cực Điện thì Hải Cực Vương đã không bị buộc đến nông nỗi này.
Sở Câu Hoài không trả lời, gã run cầm cập ngồi xổm trong góc lầu các, khiến người dễ dàng bỏ qua sự tồn tại.
Tần Quân nhướng mày, Cơ Như Ý là người hắn phải bảo vệ, cứ theo đà này sợ là gã không vượt qua được vài trận chiến.
Trong số ứng cử viên cửu đế thì Cơ Như Ý yếu nhất, sẽ bị quần hùng theo dõi.
Hình Thiên hỏi:
- Có cần ta hỗ trợ không bệ hạ?
Trừ ứng cử viên cửu đế ra tất cả hùng chủ cộng lại gã cũng không ngán.
Tần Quân lắc đầu nói:
- Ngươi là người của trẫm, nếu tiếp tục ra tay chắc chắn chọc giận Thiên Mệnh Đại Đế, có lẽ sẽ phế bỏ tư cách ứng cử viên cửu đế của Cơ Như Ý.
Làm sao mới giúp được Cơ Như Ý đây?
Tần Quân sờ cằm suy tư.
Một lão nhân xông ra từ đám đông, mặc áo đen cũ nát, tóc hoa râm bới trên đầu, vóc dáng gầy gò lọm khọm, da ngăm đen. Lão bay nhanh hướng lầu các của Tần Quân.
Hình Thiên, Bồ Đề Tổ Sư, Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn, Thạch Cảm Đương, Bằng Ma Vương, Kim Quang Thánh Mẫu bản năng quay đầu nhìn lại.
Lão nhân bị cả đám nhìn chằm chằm cứng ngắc giữa không trung, mắt lộ tia kinh hoàng.
Lão nhân thầm hoảng sợ:
- Những người này . . . mạnh quá . . .
Lão nhân là Quỷ Cốc Tử được Tần Quân triệu hoán ra, cố ý đến hiệu lực cho hắn, không ngờ bị ánh mắt của đám Thần Ma Hình Thiên hù sợ.
Lão nhân nhanh chóng bình ổn tâm tình, chắp tay hô:
- Ta tên Quỷ Cốc Tử, ngưỡng mộ thủ đoạn hùng tâm của Thánh Đế bệ hạ, đặc biệt đến đầu bái, mong Thánh Đế bệ hạ thu nhận!
Tu vi của Quỷ Cốc Tử không đỉnh cao gì nhưng lão rất tự tin.
Tần Quân xoay người lại nhìn, mừng thầm vì Quỷ Cốc Tử đã đến.
Tới đây thì ba Thần Ma được triệu hoán đều đến đầu vào Tần Quân.
Các hùng chủ đều thấy, may mà Quỷ Cốc Tử chỉ là Thái Ất Huyền Tiên cảnh trung kỳ, không thì bọn họ sẽ ghen tỵ.
Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn, Bằng Ma Vương biến sắc mặt:
- Quỷ Cốc Tử?
Không lẽ là vị Quỷ Cốc Tử trong truyền thuyết kiếp trước?
Bồ Đề Tổ Sư bấm đốt tính, ánh mắt trở nên bí hiểm.
Hình Thiên thờ ơ.
Tần Quân ngoắc tay, cười nói:
- Lên đây đi.
Nốt nhạc đệm này không gây nhiều sóng gợn, các sinh linh vẫn lo tập trung chú ý vào chiến đấu trong trận.
Lâu Nam nhìn Tần Quân, hỏi:
- Vị kia là Nhan Đế hay Tần Thánh Đế?
Thiên Mệnh Đại Đế không yên lòng trả lời:
- Tần Thánh Đế, Nhan Đế không đến.
Thiên Mệnh Đại Đế vẫn đang suy nghĩ về đại năng Cổ Tiên giới.
Lâu Nam đánh giá Tần Quân, trẻ tuổi đẹp trai, khí chất xuất chúng, nhân vật thiên kiêu nhìn một lần rất khó quên.
Mắt Lâu Nam hấp háy:
- Hay là Tử Vi tinh lúc trước . . .
Thiên Mệnh Đại Đế ở bên cạnh không chú ý đến Lâu Nam khác lạ.
Thời gian trôi mau.
Một canh giờ sau, Cơ Như Ý không chịu nổi bị một hùng chủ tên Đinh Võ Tướng đánh bại.
Đinh Võ Tướng là nam nhân anh võ, mặc áo dài màu trắng lam, có nhiều pháp bảo cộng với tu vi cùng là Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ, gã tìm đúng thời cơ thừa dịp Cơ Như Ý kiệt sức thì tấn công, thành ứng cử viên cửu đế mới.
Mấy trăm vạn sinh linh thảo luận:
- Cơ Như Ý rốt cuộc hơi yếu chút.
- Tuy Đinh Võ Tướng rất âm hiểm nhưng cũng nói lên Cơ Như Ý không có thực lực bá tuyệt thiên hạ.
- Đinh Võ Tướng che giấu sâu thật, trong Hùng Chủ bảng chỉ xếp hạng sáu mươi mốt.
- Chậc, nếu để Đinh Võ Tướng trở thành một trong cửu đế sẽ là trò cười lớn nhất thế giới.
Danh tiếng và thực lực của Đinh Võ Tướng không xứng làm cửu đế, nên không nhiều người ủng hộ.
Tần Quân nhìn Cơ Như Ý mất hồn mất vía, sắc mặt hắn hơi lạnh lùng, không phải nhằm vào gã, hắn biết gã đã hết sức.
Sau này tìm cơ hội đẩy Cơ Như Ý lên vậy.
Mái tóc dài bay trong gió, khuôn mặt Đinh Võ Tướng lạnh lùng nhìn quét toàn trường. Đinh Võ Tướng định xuống sân khấu, bỗng một hùng chủ nhảy lên.
So với ứng cử viên cửu đế khác thì Đinh Võ Tướng dễ nắm bắt hơn.
Nhiên Đăng la lên:
- Đám hèn các ngươi có ngon thì khiêu chiến ta đi!
Trừ Cơ Như Ý, Từ Trọng Sinh ra không hùng chủ nào dám khiêu chiến ứng cử viên cửu đế khác, Nhiên Đăng thấy chán.
Không ai trả lời, bỏ mặc Nhiên Đăng lúng túng.
Đông Hoàng Thái Nhất nằm trên tháp chợp mắt, đám thuộc hạ yêu vương không biết nên nói cái gì.
Kiếm Chủ ngồi xếp bằng luyện công. Cửu U Âm Đế dưỡng thương. Viêm Hoàng uống rượu. Thiên Mệnh Đại Đế trò chuyện với Lâu Nam. Bọn họ ngăn cách khỏi chiến đấu trong trận.
Tần Quân nghe buồn cười, Nhiên Đăng nói chuyện luôn đáng đánh.
Thời gian tiếp tục trôi.
Đinh Võ Tướng khá dẻo dai, trong nửa canh giờ liên tục chiến một trận vẫn không thua.
Không phải vì Đinh Võ Tướng siêu mạnh, mà nhờ hai thuộc hạ đều có thực lực Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ. Hùng chủ khác không có hai cường giả Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ.
- Quái, hai người kia là thần thánh phương nào?
- Không rõ ràng, tuy rằng Đinh Gia Bảo thế lực không lớn nhưng dựa vào ba người bọn họ giết vào mười hạng đầu chắc không khó khăn.
- Hùng Chủ bảng không phải vạn năng, Đinh Võ Tướng rất điệu thấp, Mệnh Cơ các có được tình báo quá ít.
- Đây mới là hùng chủ thật sự, chờ đợi thời cơ, một bước lên trời.
- Không biết Đinh Võ Tướng có thể chống chọi bao lâu đây.
Đám sinh linh thảo luận rôm rả, ngày càng nhiều người ủng hộ Đinh Võ Tướng. Khí chất của gã cô độc lạnh lùng, không miệng tiện huênh hoang như Nhiên Đăng. Sau nhiều trận thắng Đinh Võ Tướng đã chứng minh bản thân, tiếng ủng hộ gã càng nhiều lên.
Mây lôi trên đài cửu đế cuộn trào càng kịch liệt, bóng tối đã buông xuống nhưng hội trăm hùng vẫn náo nhiệt ồn ào.
Thiên Mệnh Đại Đế, Lâu Nam, Kiếm Chủ, Cửu U Âm Đế, Viêm Hoàng ngước lên nhìn. Hình Thiên, Bồ Đề Tổ Sư, Nhiên Đăng cũng nhìn lên. Đông Hoàng Thái Nhất luôn tỏ vẻ khinh thường chợt mở mắt phải ra.
Lâu Nam cau mày lẩm bẩm:
- Đây là hơi thở gì?
Thiên Mệnh Đại Đế thầm thắc mắc.
Đông Hoàng Thái Nhất cười nói:
- Chậc, cuối cùng không ngồi yên?