Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1085: Chương 1085: Ngươi chỉ có bấy nhiêu bản lĩnh




Một đoàn khói đen lơ lửng trên mây lôi, tia chớp từ bốn phương tám hướng tụ tập trên người nó nhưng không thể đánh tan nó. Khói đen nhanh chóng dâng lên hóa thành một bóng người điên cuồng hấp thu lực lượng lôi điện.

Trong khói đen truyền ra giọng U Vương mơ hồ thức tỉnh:

- Loại cảm giác này . . .

Vì sống lại U Vương cố ý núp trên mây lôi, hơi thở chiến đấu của các hùng chủ dẫn thiên lôi đến, gã thì hấp thu thiên lôi phục hồi.

Lần này U Vương muốn báo thù, giết Tần Thánh Đế, Hình Thiên, Đông Hoàng Thái Nhất!

Tần Quân hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

Tuy chưa đột phá Thái Ất cảnh nhưng Tần Quân vẫn cảm nhận được uy áp như đến từ tuyên cổ, càng lúc càng mạnh, khiến người linh hồn run rẩy.

Các hùng chủ, sinh linh ngước lên nhìn, cuộc chiến giữa Đinh Võ Tướng và hùng chủ bị bỏ qua.

Mây lôi cuồn cuộn, thiên lôi đì đùng, từng đợt thiên lôi như thất luyện màu trắng liên tiếp giáng xuống chiếu sáng nguyên Tuyệt Thiên Nguyên.

Đinh Võ Tướng vừa chiến đấu vừa hay ngước lên nhìn, nỗi lòng bất an.

Hình Thiên nhìn mây lôi:

- Bên trên có thứ gì.

Tần Quân nhướng mày.

Có thứ gì?

Tần Quân định hỏi tiếp, bỗng giọng U Vương âm u vang vọng thiên địa:

- Bản vương muốn giết hết đám tạp nham các ngươi!

Thanh âm xen lẫn sát ý và độc ác vô tận, khiến vô số sinh linh sợ hãi.

Hai vị hùng chủ đang đánh nhau chợt ngừng lại, cảnh giác nhìn mây lôi phủ lên màn đêm.

Thiên Mệnh Đại Đế cau mày lạnh lùng nói:

- Người đã chết lâu như vậy vẫn không khiến người bớt lo.

Dường như gã đã biết thân phận của U Vương.

Lâu Nam mờ mịt hỏi:

- Ngươi đang nói ai?

Mây lôi bỗng xoay tròn hình thành vòng xoáy lớn, đường kính nhanh chóng khuếch trương, trong chớp mắt đến vạn thước, như xé mở cái lỗ to trên bầu trời.

Một bóng đen từ chính giữa vòng xoáy chậm rãi giáng lâm, thân thể như khói đen, xem không rõ khuôn mặt, chỉ có thể trông thấy đôi mắt đầy tơ máu khiến người hãi hùng lạnh sống lưng.

U Vương!

Tồn tại xa xưa còn hơn Thánh Đình!

U Vương nhìn xuống mấy trăm vạn sinh linh, lạnh giọng nói:

- Hôm nay các ngươi đừng hòng đi!

Bị Nhan Vương thành nhốt vô số năm, vừa xuất thế đã bị Đông Hoàng Thái Nhất truy sát, đến hội trăm hùng bị Hình Thiên mạnh mẽ oanh sát thân thể, tất cả oán hận, tức giận, không cam lòng vặn vẹo trái tim Nhân Tổ này.

Nhiên Đăng nằm trên tháp cáu kỉnh quát:

- Cuồng vọng, nói như thể ngươi lợi hại lắm vậy!

Thanh âm chấn động bát phương chui vào lỗ tai U Vương, khiến sát ý trong mắt gã càng sâu.

Đám hùng chủ khóe môi co giật, vì sao lão thích kéo thù hận quá vậy?

Vòng xoáy mây lôi đã khuếch trương đến trăm dặm, tựa như mồm máu há to nuốt thiên địa, làm tất cả sinh linh trong Tuyệt Thiên Nguyên kinh khủng.

Sinh linh ở các nơi Tuyệt Thiên Nguyên kinh kêu:

- Đó cái gì?

- Chẳng lẽ có người độ kiếp?

- Độ kiếp? Vậy thì phải là cảnh giới như thế nào?

- Hơi bị kỳ, các ngươi nhìn xem chỗ đó hình như có cái gì?

- Giọng nói vừa rồi là thật?

Tuyệt Thiên Nguyên lớn biết bao, nhưng bây giờ ngước lên là thấy ngay vòng xoáy mây lôi, áp lực như trời sập khiến bọn họ da đầu tê dại.

Muôn vàng thiên lôi đánh vào người U Vương, thân hình ngưng thực hơn. U Vương đầu đội bóng đêm trông như ma thần diệt thế, toàn thân tỏa ra khí thế mạnh mẽ không gì sánh bằng.

Hình Thiên nhìn U Vương, hỏi:

- Cần ta ra tay không?

Tuy hơi thở của U Vương đang biến mạnh với tốc độ nhanh đến khó tin, nhưng vẫn không lọt vào mắt gã.

Tần Quân lắc đầu cười nói:

- Gấp cái gì?

Rõ ràng U Vương không chỉ nhằm vào họ, các hùng chủ khác đừng mơ bình an sống sót.

Thiên Mệnh Đại Đế nhẹ giọng hỏi:

- Các vị có ai có thể tru tà ma này?

Tất cả sinh linh nghe rõ mồn một.

Tru ma trước mặt nhiều sinh linh như thế là việc rất phong cảnh.

Rất nhanh một số hùng chủ rục rịch liên tiếp vọt lên, họ như những mũi tên rời dây cung bay hướng U Vương trên cao.

Trong đám sinh linh vây xem có nhiều cường giả không kiềm được lòng muốn ra oai, cũng xông hướng U Vương.

U Vương tuyên bố muốn giết hết tất cả sinh linh thì rõ là không phải người lương thiện, giết gã sẽ không làm các cường giả áy náy.

Tiếng gió vù vù, hàng trăm ngàn bóng người vụt qua trời đêm xông hướng U Vương, kéo theo trái tim của mấy trăm vạn sinh linh. Hội trăm hùng xảy ra chuyện như vậy rõ ràng không phải điềm lành.

U Vương mang theo muôn vàng sấm chớp lao xuống, tia chớp sáng ngời. Vòng xoáy mây lôi ở bên trên đã rộng vạn dặm, vẫn đang không ngừng khuếch trương, cuồng phong gào thét Tuyệt Thiên Nguyên. Trong thiên địa bị sát khí kinh khủng tràn ngập, khiến các sinh linh căng thẳng thần kinh.

U Vương quát to:

- Hãy nếm mùi tuyệt vọng!

Gió to thổi tia chớp trên người U Vương lắc lư, gã giơ cao tay phải chém xuống dưới, trong phút chốc một lôi nhẫn ngưng tụ bằng thiên lôi rơi xuống.

Lôi nhẫn kéo dài trăm trượng, rộng khoảng mười trượng, thế không thể đỡ.

Xông lên trước nhất là một đám hùng chủ thứ hạng không cao, bọn họ lấy pháp bảo ra, hoặc thi triển phép thuật hòng đánh tan lôi nhẫn.

Giây sau ánh sáng chói lòa khiến vô số sinh linh nhắm mắt lại, bao gồm Tần Quân.

- A!

- Đây là cái gì?

- A a a a!!!

Tiếng hét thảm liên tiếp chui vào tai Tần Quân, rất nhanh có thể mở mắt ra, hắn ngước lên nhìn. Các bóng người từ trời đêm rơi xuống, máu loãng rơi như mưa.

Đám sinh linh xao động.

U Vương cầm lôi nhẫn lao nhanh hướng đài cửu đế, tay phải giơ cao lôi nhẫn đã kéo dài ngàn trượng muốn chém đài cửu đế thành hai nửa.

Lôi nhẫn dài ngàn trượng cách đám sinh linh càng lúc càng gần, nỗi sợ hãi tràn ngập trong mắt tất cả.

Đông Hoàng Thái Nhất hành động.

Đông Hoàng Thái Nhất lắc người đến bên trên đài cửu đế, nhếch mép khinh miệt, giơ tay chỉ. Một luồng sáng vàng bắn ra từ ngón trỏ của Đông Hoàng Thái Nhất đánh tan lôi nhẫn dài ngàn trượng.

Đốm lửa bắn tung tóe khắp nơi khiến trời đêm rực rỡ duy mỹ.

U Vương vừa thấy Đông Hoàng Thái Nhất thì lửa giận bùng nổ như núi lửa:

- Yêu Hoàng!

U Vương giơ cao hai tay, muôn vàng lôi điện tụ lại hình thành lôi đao khủng bố dài vạn trượng như nối liền với khung trời, khiến vô số sinh linh trợn to mắt.

Màn đêm tối tăm bị ánh sáng lôi đao soi tỏ, các hùng chủ nuốt nước miếng nhìn.

Tần Quân nheo mắt, rốt cuộc có thể trông thấy Đông Hoàng Thái Nhất ra tay thật sự.

U Vương biểu hiện ra khí thế siêu mạnh. Kiếm Chủ, Cửu U Âm Đế, Viêm Hoàng vẻ mặt trầm trọng. Đông Hoàng Thái Nhất vẫn giữ nụ cười ngạo mạng.

Đối diện lôi đao dài vạn trượng Đông Hoàng Thái Nhất nhỏ bé như hạt bụi.

U Vương như nổi điên gầm rống vung đao:

- Chết cho bản vương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.