Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 654: Chương 654: Uy của Diệt Thế Yêu Đế




Hèn gì Tần Quân có thể khiến Vạn Yêu đăng nhận chủ, vì huyết mạch Cực Viêm Ma Thần trong cơ thể hắn.

Hết thảy sáng tỏ, Tần Quân bỏ Vạn Yêu đăng vào không gian Thần Thoại rồi rời đi. Hoa văn huyền ảo trên tường đá phỏng chừng là truyền thừa của Miêu Nhân tộc, hắn không phải Miêu Nhân nên chẳng hứng thú gì.

Tần Quân về trước truyền tống môn, đám người Vọng Tuyết đã chuẩn bị xong hết.

Vọng Tuyết cố nén kích động nói:

- Chúng ta có thể về Nam Vực rồi!

Mấy ngày nay Vọng Tuyết treo tim treo gan, một mình một người bị nhốt ở nơi cách nhà thật xa, bên ngoài có yêu vương cường đại làm nàng mệt mỏi cả tinh thần và thể xác.

Liễu Nhược Lai há hốc mồm.

Không lẽ nàng sẽ cùng nhóm Tần Quân đi Nam Vực? Nếu không đi, bỏ lại nàng ở đây một mình thì chỉ có đường chết.

Kêu Liễu Nhược Lai đi Nam Vực thì nàng sợ, Nam Vực lạ nước lạ cái, nàng không muốn đi chút nào.

Trong lúc Liễu Nhược Lai rối rắm thì Tần Quân cười nói:

- Tạm thời trẫm không định về.

Nghe vậy Vọng Tuyết cau mày, Liễu Nhược Lai hớn hở.

Tần Quân xua tay nói:

- Trẫm phải đi tìm Tiểu Ly, chờ thêm mấy ngày các người cùng Chung Quỳ trở về đi.

Trư Bát Giới chắc cũng sắp tới rồi, nếu còn không đến thì Tần Quân không thèm nhận nữa.

Phái Chung Quỳ về ít ra khiến Thiên Đình Đại Tần an toàn hơn. Trong Nam Vực, Thái Ất Tán Tiên cảnh chỉ có một Dịch lão đầu, nếu Thần Điện đột nhiên ra tay thì Thiên Đình Đại Tần sẽ như Ma Đạo hoàng triều, kết cục thê thảm.

Tần Quân có thể trực tiếp truyền tống về, nhưng cổ tích bên kia chưa chắc sẽ đưa hắn quay lại đây. Theo như Vọng Tuyết nói nàng cũng không biết tại sao mình được truyền tống đến đây.

Chung Quỳ nhíu mày nói:

- Bệ hạ, ta đi theo bên cạnh bệ hạ thì ổn hơn.

So với Thiên Đình Đại Tần thì Chung Quỳ càng muốn bảo vệ Tần Quân.

Tần Quân xua tay nói:

- Yên tâm, không lâu nữa sẽ có người đến bái vào trẫm. So với người đó thì trẫm tin tưởng ngươi hơn, trẫm cần ngươi bảo vệ giang sơn của trẫm.

Lại có người?

Chung Quỳ, Vọng Tuyết trợn to mắt. Đặc biệt là Vọng Tuyết rất rung động.

Vì sao Tần Quân đi đến đâu cũng có người muốn bái vào hắn? Tài lôi kéo cường giả này quá nghịch thiên rồi.

Liễu Nhược Lai khó hiểu nhìn Tần Quân.

Tiểu tử này lai lịch thật bí ẩn, hay hắn là Tần Thánh Đế trong truyền thuyết?

Không thể nào!

Quan Thiên Đại Hội mới kết thúc, Tần Thánh Đế không thể từ Nam Vực bay qua, chênh lệch thời gian đủ để loại bỏ khả năng này.

Vọng Tuyết hé môi ngập ngừng muốn nói lại thôi, cuối cùng buông tiếng thở dài. Nàng không thể tình cảm nhi nữ níu bước chân Tần Quân, điều nàng có thể làm là không vướng víu hắn.

Mắt Vọng Tuyết rực cháy đấu chí thầm nghĩ:

- Ta sẽ chăm chỉ cố gắng tu luyện!

Nghĩ truyền thừa mình có được Vọng Tuyết càng tự tin hơn.

Cứ thế đoàn người tạm ở trong cung điện cổ tích.

Thời gian qua nhanh, chớp mắt đã qua hai ngày.

Chung Quỳ đang ngồi xếp bằng tu luyện chợt mở mắt ra, trầm giọng nói:

- Bên ngoài có cường giả xuất hiện!

Những người khác mở to mắt.

Tần Quân hỏi dồn:

- Số lượng bao nhiêu?

Vẻ mặt Chung Quỳ quái dị trả lời:

- Chỉ có một con yêu, là heo yêu.

Lần đầu Chung Quỳ thấy heo yêu tu luyện đến cảnh giới cao sâu như thế.

Tần Quân nghe vậy mừng hết lớn, đứng dậy bay ra ngay.

Đám người Chung Quỳ lật đật theo sau.

Bay ra khỏi khe hở mặt đất, Tần Quân thấy ngay thân hình mập mạp trước mặt. Mặc áo cà sa xốc xếch, cầm cây đinh ba chín lưỡi, bộ dạng hèn tỏa đi qua đi lại bên rìa rừng cây.

Nhìn kỹ thì có cái đầu heo, bụng to như mang bầu mười tháng, trông rất buồn cười, đặc biệt mặt còn treo nụ cười khờ ngốc rất tếu.

Tần Quân biết Trư Bát Giới không ngốc như mặt ngoài, trong bụng đầy ý nghĩ xấu.

Tần Quân chửi um sùm:

- Ngộ Năng chết tiệt! Ngủ đến hôm nay, sao ngươi không ngủ chết luôn đi!

Trư Bát Giới giật nảy mình ngoái đầu lại, đầu heo làm Liễu Nhược Lai hết hồn núp sau lưng Tần Quân. Vọng Tuyết, thiếu nữ Miêu Nhân cau mày.

Yêu quái xấu quá.

Trư Bát Giới chạy nhanh đến gần Tần Quân, gãi đầu cười nói:

- Lão Trư cũng không muốn vậy, trời sinh nó thế.

Tần Quân bực bội hỏi:

- Trời sinh? Hừ, lúc ngươi đi lấy kinh cũng như vậy sao?

Tần Quân không rõ Trư Bát Giới có giữ ký ức đi lấy kinh không.

Trư Bát Giới cười khờ nói:

- Lúc này khác với ngày xưa, he he.

Trư Bát Giới đứng trước mặt Tần Quân mà khóe mắt liếc lia Liễu Nhược Lai, Vọng Tuyết. Tên này vừa nhìn thấy mỹ nữ liền chảy nước miếng.

Tần Quân cốc đầu Trư Bát Giới:

- Không được nhìn nữ nhân của trẫm!

Trư Bát Giới ăn đau sờ đầu, định nói gì thì Chung Quỳ bỗng hừ lạnh phát ra khí thế. Khuôn mặt Trư Bát Giới nghiêm túc.

Phải công nhận khi Trư Bát Giới không cười thì rất có uy nghiêm, dù gì là Thiên Bồng Nguyên Soái, bây giờ là Tịnh Đàn Sứ Giả.

Trư Bát Giới thầm giật mình:

- Thái Ất Tán Tiên cảnh trung kỳ?

Trư Bát Giới không ngờ thuộc hạ của Tần Quân có cường giả như thế, lòng thầm khổ sở. Lúc theo Đường Tăng thì bị Tôn Ngộ Không đè đầu, giờ đầu vào Tần Quân ai ngờ trên đầu có người ngồi.

Tần Quân khoanh tay trước ngực hừ mũi:

- Hừ! Kim Thiền Tử và Sa Ngộ Tịnh đã đầu phục vào trẫm, ngươi tự giải quyết cho tốt! Tôn Ngộ Không sẽ đến sau.

Tần Quân hỏi thầm:

- Tại sao Trư Bát Giới có ký ức lấy kinh?

Trư Bát Giới nghe vậy người run bần bật hãi hùng hỏi:

- Sư phụ và lão Sa đã đầu vào người? Hầu ca sắp đến?

Đời này Trư Bát Giới sợ nhất là Tôn Ngộ Không, thứ hai là Đường Tăng.

Hệ thống trả lời:

- Đúng rồi, Thần Ma hễ từ Thái Ất Tán Tiên cảnh trở lên đều giữ lại ký ức vốn có, hệ thống sửa chữa một chút khiến bọn họ sinh lòng kính sợ, muốn đầu phục túc chủ.

Tần Quân đã hiểu, mà không sao, nghe lời là được.

Độ trung thành của Trư Bát Giới là chín mươi tám điểm, Tần Quân không lo gã sẽ làm bậy, vì số điểm đó gần như là khăng khăng hết mực với hắn.

Tần Quân nghi hoặc hỏi:

- Tại sao Dương Tiễn không giữ ký ức vốn có?

Lúc trước Tần Quân gọi Dương Tiễn là Nhị Lang Thần thì gã lộ vẻ mặt khó hiểu, rõ ràng không có ký ức.

Hệ thống giải thích rằng:

- Đây là thiết lập mới sau khi mở ra công năng Thần Ma. Vì ký ức vốn có tương đương với kinh nghiệm và lĩnh ngộ, có thể tăng phúc sức chiến đấu của Thần Ma, cũng có thể suy yếu.

Tần Quân đã hiểu, cũng hiểu tại sao sẽ bị suy yếu.

Một số Thần Ma có lẽ vì đánh thua mà mất đi đấu chí, nản lòng thoái chí, không cách nào phục hồi lại sức chiến đấu đỉnh cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.