Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 655: Chương 655: Cơn giận của Dạ Đế




Trư Bát Giới căng thẳng hỏi:

- Hầu ca của ta khi nào thì đến?

Trư Bát Giới lại vỗ ngực bảo đảm:

- Lão Trư ta thề sau này không nhìn lung tung nữa, tất cả nghe theo lệnh bệ hạ!

Trong Tây Du Ký Trư Bát Giới vừa nghe đến Tề Thiên Đại Thánh liền hoảng loạn, dù đến dị giới vẫn sợ hãi Tôn Ngộ Không.

Có lẽ cái này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Đám người Chung Quỳ như vịt nghe sấm. Vọng Tuyết biết Sa Ngộ Tịnh, nhưng nàng chưa nghe về Kim Thiền Tử và Tôn Ngộ Không. Chắc rất mạnh, nếu không sao có thể khiến heo yêu xấu xí hoảng hốt như vậy.

Tần Quân xoay người cười nói:

- Được rồi, trước tiên truyền tống các người về Nam Vực đi.

Sau khi Trư Bát Giới thành Tịnh Đàn Sứ Giả thì biết điều hơn Tần Quân tưởng tượng, khiến hắn càng yên tâm.

Chung Quỳ muốn nói lại thôi, nhưng thấy biểu tình kiên quyết của Tần Quân thì gã đành thở dài gật đầu.

Chung Quỳ nhìn ngang nhìn dọc Trư Bát Giới không thấy đáng tin chút nào. Tuy con heo yêu này cũng có tu vi Thái Ất Tán Tiên cảnh nhưng heo vẫn là heo, sức chiến đấu mạnh được sao?

Không khí hơi kỳ lạ, đoàn người lại xuống cung điện trong lòng đất.

Tần Quân dặn dò:

- Các người cẩn thận chút.

Tần Quân dùng pháp lực khởi động truyền tống môn, tất cả linh thạch trên truyền tống môn phát sáng chói mắt. Vọng Tuyết ôm siết Tần Quân, cố nén đau thương xoay người đi vào truyền tống môn.

Cứ thế Vọng Tuyết, thiếu nữ Miêu Nhân, Chung Quỳ được truyền tống về Nam Vực.

Tần Quân âm thầm cầu nguyện:

- Hy vọng Thiên Đình Đại Tần không bị gì.

Dù Thần Điện muốn ra tay với Nam Vực cũng không thể nào nhanh vậy được. Quan Thiên Đại Hội mới kết thúc, cộng thêm Quan Thiên Giới bị phá hoại, Thần Điện có thật sự hành động thì bị nhiều cường giả ngăn cản ít nhất có thể câu giờ thêm.

Bây giờ điều Tần Quân cần làm là cố gắng biến mạnh, gọi Dương Tiễn và Kim Thiền Tử trở về, triệu hoán ra Thần Ma càng nhiều càng mạnh. Xóa sổ Thần Điện thì Thiên Đình Đại Tần mới không còn lo gì nữa.

Liễu Nhược Lai hưng phấn hỏi:

- Tiếp theo chúng ta đi đâu?

Liễu Nhược Lai hơi sợ liếc hướng Trư Bát Giới, con heo yêu này xấu quá.

Nếu Trư Bát Giới biết suy nghĩ trong đầu Liễu Nhược Lai sẽ tức hộc máu.

Bề ngoài gia xấu nhưng tâm hồn đẹp, dù gì cũng vào phật môn!

Tần Quân thản nhiên nói:

- Trước tiên đưa nàng về thành trì nhân tộc.

Qua hai ngày ở chung Tần Quân đã nhìn ra, Liễu Nhược Lai mặc dù đanh đá nhưng bản tính không xấu, tội gì để nàng đi theo mình mạo hiểm.

Tần Quân định tìm Dương Tiễn, Kim Thiền Tử, sau đó đấu cứng với Dạ Đế. Nhiệm vụ đã được xúc phát nghĩa là Tần Quân không tìm thì Dạ Đế cũng sẽ đến kiếm hắn. Cùng lúc đối mặt Dạ Đế và Thần Điện mới thật sự là tuyệt cảnh, lần lượt đánh bại từng địch thủ mới tốt.

Liễu Nhược Lai lắc đầu nói:

- Hả? Ta không chịu! Ta muốn theo ngươi!

Liễu Nhược Lai chu môi bướng bỉnh hầm hừ:

- Đi theo ngươi mới vui!

Tần Quân trợn trắng mắt.

Lười cãi với ngươi, tới lúc đó ném đại ngươi ở tòa thành nào đó là xong.

Tần Quân xoay người cười nói:

- Tốt rồi, xuất phát đi!

Trư Bát Giới gật đầu, vác đinh ba chín lưỡi nịnh nọt nói:

- Bệ hạ, lão Trư rất mạnh, ta biết Thiên Cương Tam Thập Lục Biến, chắc chắn có thể bảo vệ bệ hạ thật tốt.

Khóe môi Tần Quân cong lên:

- Trẫn cũng biết Thiên Cương Tam Thập Lục Biến.

Trư Bát Giới không tin:

- Không thể nào! Không . . . Ý ta là Thiên Cương Tam Thập Lục Biến, bác đại tinh thâm, bệ hạ còn trẻ như vậy . . .

Tần Quân biến thành con chim sẻ bay lướt theo đường hầm.

Trư Bát Giới, Liễu Nhược Lai trợn mắt há hốc mồm nhìn.

Trư Bát Giới run giọng nói:

- Sao có thể như vậy? Đây đúng là Thiên Cương Tam Thập Lục Biến . . .

Trư Bát Giới cũng biến thành một con quạ đuổi theo, nhưng quạ hơi bị to mọng.

Nhìn hai người mất hút, Liễu Nhược Lai lấy lại tinh thần vừa la lớn vừa chạy theo:

- Đợi ta với!

***

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mây sấm cuồn cuộn kéo đến, bầu trời như bị màn đen che lấp. Uy áp kinh khủng tràn ngập trong thiên địa, gió mạnh rít gào bứng gốc cây, cát đá lá cây bay đầy trời.

Dưới mây sấm, một ngai báu làm bằng thủy tinh tím bay nhanh, Dạ Đế khuôn mặt âm trầm ngồi trên ghế. Đằng sau là yêu quái nhiều vô số kể, có cả Hổ Hoàng. Ở trước mặt Dạ Đế thì Hổ Hoàng không dám ngồi ghế bay, vì chiêu này là gã học từ Dạ Đế.

Dạ Đế lẩm bẩm:

- Trong không khí còn sót lại hơi thở của tu sĩ nhân tộc.

Tóc đen bay theo gió, khuôn mặt tuấn tú tà mị trở nên dữ tợn.

Nếu Vạn Yêu đăng bị người cướp đi gã sẽ nổi điên, sớm biết như vậy Dạ Đế đã trước tiên lấy nó rồi.

Nhưng không có Vạn Yêu đăng thì gã làm sao dụ Miêu Nhân tộc được?

Ý đồ của Dạ Đế rất đơn giản, khống chế một Miêu Nhân huyết mạch tinh khiết, để Miêu Nhân nắm giữ Vạn Yêu đăng.

Lúc này đã qua hai canh giờ từ lúc nhóm Tần Quân rời đi.

Chuyến đi của Dạ Đế đã định trước là uổng phí.

Một nén nhang sau, mặt đất chợt nổ tung, cổ tích Miêu Nhân tộc dưới lòng đất bị phá hủy trong giây lát.

Dạ Đế quanh thân tràn ngập yêu khí khủng bố chậm rãi bay lên từ bụi bặm, sắc mặt âm trầm cực kỳ tức giận. Đám yêu vương, yêu hoàng sợ hãi không dám thở mạnh. Đặc biệt là Hổ Hoàng, chuyện này vốn do gã làm, càng khó chối đẩy trách nhiệm.

Dạ Đế bỗng ngoái đầu liếc Hổ Hoàng, làm gã sợ hãi đổ mồ hôi lạnh vội gục mặt xuống.

Dạ Đế lạnh lùng rít:

- Ngươi! Chết tiệt!

Dạ Đế giơ tay phải lên, yêu khí màu tím ngưng tụ thành bàn tay to khổng lồ với thế sét đánh không kịp bưng tai chộp Hổ Hoàng.

Hổ Hoàng hết hồn rối rít van xin:

- Dạ Đế bệ hạ, ta sai rồi! Xin bệ hạ tha cho ta! Đối phương có Thái Ất Tán Tiên cảnh, ta vốn không thể đánh lại!

Hổ Hoàng van xin nhưng không dám vùng vẫy.

Các yêu vương, yêu hoàng mắt lấp lóe, không ai xin xỏ giùm Hổ Hoàng.

Yêu tộc không bằng nhân tộc là vì không đoàn kết. Các yêu vương, yêu hoàng thuộc hạ của Dạ Đế ngầm tranh giành địa bàn, chúng ước gì Hổ Hoàng chết đi.

Nghe Hổ Hoàng khóc kể Dạ Đế càng táo bạo, con ngươi co rút, bàn tay to màu tím bóp nát Hổ Hoàng, máu thịt tung tóe. Các yêu vương, yêu hoàng tim dập chân run.

Hổ Hoàng là Thái Ất Kim Tiên cảnh cửu trọng vậy mà không chịu nổi một kích trong tay Dạ Đế.

Dạ Đế rốt cuộc khủng bố đến mức nào?

Ánh mắt Dạ Đế lạnh băng vung tay lên:

- Hừ! Các ngươi đừng hòng chạy trốn!

Một chùm sáng từ phế tích bên dưới bắn nhanh lên rơi vào tay Dạ Đế, là một hạt châu màu lam to cỡ nắm tay người trưởng thành. Cảnh tượng liên tục thay đổi trong hạt châu, rõ ràng là hình ảnh đám người Tần Quân đi vào cung điện cổ tích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.