Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1363: Chương 1363: Vận Mệnh Chi Tử hiện




Qua khoảng một canh giờ.

Bỗng tiếng hệ thống gợi ý vang lên:

[Đinh! Hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ: Phong ấn Thời Không Tuyệt Địa. Đạt được một lần cơ hội Thần Ma đỉnh cao, một lần chỉ định cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần cơ hội nghe đạo, một lần cơ hội triệu hoán quân đoàn Thần Ma, hai lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng.]

Tần Quân hơi ngạc nhiên, hắn không ngờ động tác của Phục Hy mau vậy.

Bùm!

Một cột ánh sáng từ bên trên giáng xuống người Tần Quân, ba người Đế Tuấn giật mình trợn to mắt.

Huyền Đô kinh ngạc kêu lên:

- Công . . . Công đức?

Đế Tuấn hút ngụm khí lạnh. Chúc Dung không hiểu công đức là gì thì ngơ ngác nhìn ân trạch thiên đạo bao bọc Tần Quân.

Nếu Thời Không Tuyệt Địa mở ra chắc chắn dẫn đến gió tanh mưa máu, vô số hung vật sẽ trốn ra khỏi lỗ hổng, là tai nạn lớn lao.

Phục Hy nghe Tần Quân sai khiến phong ấn Thời Không Tuyệt Địa tất nhiên hắn cũng được chia cho công đức, dù không nhiều bằng Phục Hy.

Công đức vào người, tu vi của Tần Quân tăng vọt.

Nhưng công đức không quá nhiều, khi Tần Quân sắp đột phá Đại La Thủy Tiên cảnh thì đã tiêu hao hết công đức.

Cột sáng tan biến, Tần Quân mỉm cười, hắn cảm giác dù không dựa vào cơ hội nghe đạo, tu luyện thêm vài tháng là có thể dễ dàng đột phá Đại La Thủy Tiên cảnh.

Ngoài ra Tần Quân sở hữu hai lần cơ hội nghe đạo, tưởng tượng thôi đã thấy hạnh phúc.

Trước khi vào Thánh Môn chắc Tần Quân sẽ lại tiến bộ vượt bậc, thậm chí bồi dưỡng một đám cường giả.

Đạp Thánh Môn là Thiên Đình Đại Tần sẽ như cá nhảy long môn, thành chân long.

Rất nhanh Phục Hy xuất hiện trên Hà Đồ, cười tươi, hiển nhiên được nhiều công đức.

Phục Hy chắp tay cười nói:

- Không nhục sứ mệnh.

Tần Quân cười lắc đầu nói:

- Hai bên cùng có lợi mới là tốt nhất.

Đế Tuấn, Huyền Đô, Chúc Dung ù ù cạc cạc nghe.

Phong ấn Thời Không Tuyệt Địa có công đức?

Nghĩ đến đây Đế Tuấn, Huyền Đô rất hâm mộ, thầm tính toán sau này phải thân thiết với Tần Quân nhiều hơn. Giờ bọn họ đã xem thấu, đi theo Tần Quân sẽ được cơ duyên nghịch thiên.

***

Huyền Đương đại thế giới, trong Nam Vực Thiên Thế Giới.

Thiên Đình Đại Tần đã dời đô đi Tần Tiên giới nhưng nơi này vẫn là trung tâm quyền lực toàn Huyền Đương đại thế giới.

Thánh thành trở nên phồn hoa hơn trước, sinh linh ra vào nhiều không đếm xuể.

Hôm nay bên trên Thánh thành tụ tập mây đen, biển mây cuồn cuộn.

Mơ hồ có con mắt to khủng bố ngưng tụ trong mây, rất nhanh hấp dẫn một số sinh linh chú ý.

Đám sinh linh bàn tán xôn xao:

- Đó là cái gì?

- Con mắt? Ui, không lẽ là tà ma giáng lâm?

- Uy áp này . . . đang biến mạnh.

- Ta bị hoa mắt sao?

- Có chuyện gì? Nơi này là Thiên Đình!

Rất nhanh Thánh thành bị kinh động, các tướng quân bay ra khỏi thành.

Cùng lúc đó biển mây dạt ra, hai bóng người xuất hiện, một lớn một nhỏ.

Đó là Liễu Nhược Lai. Nàng mặc váy trắng tinh, khí chất xuất trần, khuôn mặt trở nên càng xinh đẹp hơn, cũng lạnh lùng hơn.

Tay phải Liễu Nhược Lai nắm một cô bé mặc kiểu dáng giống như nàng, trông chưa đầy một tuổi, nhưng cô bé không giống bé gái phàm nhân đòi ôm, bé ngậm ngón tay nhìn Thánh thành bên dưới, tiếng cười như chuông bạc.

Liễu Nhược Lai hơi cau mày thì thầm:

- Hắn không ở chỗ này, đã đi sao . . .

Ngữ điệu Liễu Nhược Lai lạnh nhạt không chút tình cảm, nàng nhìn các tướng quân Thánh thành bay tới, dắt tiểu nữ nhi biến mất tại chỗ, không còn dấu vết như chưa từng xuất hiện.

***

Mười ngày sau, nhóm Tần Quân quay về Tần Tiên giới.

Tần Quân đi chuyến này vốn lặng lẽ, sinh linh Tần Tiên giới còn tưởng hắn bận bế quan tu luyện.

Trong Đại Tần Thiên Thành, Tần Quân kêu Phục Hy sắp xếp chỗ cho ba người Đế Tuấn, hắn thì đi Thánh Đế cung.

Tần Quân không triệu tập quần thần mà đi tìm Tiểu Lăng Mệnh trước, hắn quét thần thức rồi tìm theo hơi thở của Tiểu Lăng Mệnh đi vào tẩm cung Chúc Nghiên Khanh.

Các cung nữ vội vàng quỳ xuống:

- Tham kiến bệ hạ!

Tần Quân đẩy cửa tẩm cung ra bước vào, mới vào cung điện hắn đã nghe tiếng Tiểu Lăng Mệnh bi bô tập nói:

- Mẫu hậu . . . Mẫu hậu . . .

Tiểu Lăng Mệnh xoay tròn tầm thấp, Chúc Nghiên Khanh bước chậm theo sau lưng bé, hai mẫu tử rất ấm áp.

Tiểu Lăng Mệnh thấy Tần Quân thì mắt sáng rực nhào lên:

- Phụ hoàng!

Tiểu Lăng Mệnh từng ở trong Thời Không Tuyệt Địa một năm nên học nói rất nhanh.

Chúc Nghiên Khanh thấy Tần Quân liền sầm mặt, nàng bước nhanh đến trước mặt hắn:

- Bệ hạ không cho thiếp thân một lời giải thích sao?

Nhi tử ra ngoài một đoạn thời gian bị người lặng lẽ đưa về, còn lớn một chút, làm mẫu thân hỏi sao Chúc Nghiên Khanh không lo lắng?

Tần Quân cười gượng gạo, nắm tay Chúc Nghiên Khanh cố gắng giải thích.

Việc Thời Không Tuyệt Địa không cần giấu diếm, dù có đồn ra ngoài thì ai dám vào Thời Không Tuyệt Địa đều phải chết, bên trong có một Thánh Nhân tọa trấn.

Thế là Tần Quân kể rõ ngọn nguồn vụ việc, hắn không nhắc tới Nhan Vương Điện và Cơ Bất Bại vì dính dáng nhiều kế hoạch của hắn, chỉ nói sai một thuộc hạ đưa Tiểu Lăng Mệnh về.

Chờ Tần Quân nói xong Chúc Nghiên Khanh chưa lấy lại tinh thần.

Chúc Nghiên Khanh khó tin hỏi:

- Bệ hạ gặp Lăng Mệnh năm ngàn năm sau?

Nàng không quan tâm Thời Không Tuyệt Địa và Thánh Nhân, chỉ chú ý nhi tử của mình, làm Tần Quân dở khóc dở cười.

Tần Quân khen:

- Đúng vậy, tiểu tử đó khỏe mạnh hoạt bát, nghe nói chưa đầy ngàn tuổi đã đột phá Đại La Kim Tiên, là đệ nhất thiên tài tương lai của Thiên Đình Đại Tần.

Tiểu Lăng Mệnh ở trong ngực hắn cười giòn:

- Đệ nhất thiên tài . . . Đệ nhất thiên tài . . .

Tiểu Lăng Mệnh mới học nói nhưng chưa hiểu nhiều câu có ý nghĩa gì, linh trí còn đang phát dục.

Chúc Nghiên Khanh ôm Tiểu Lăng Mệnh, cười yêu thương nói:

- Không ngờ nhi tử của chúng ta xuất sắc như vậy.

Chúc Nghiên Khanh vuốt mặt Tiểu Lăng Mệnh, nàng như nhìn thấy tương lai của nhi tử.

Tần Quân từ sau lưng ôm hai mẫu tử vào lòng, hắn cười nói:

- Yên tâm, trẫm sẽ bồi dưỡng nó thật tốt.

Tần Quân ở trong tẩm cung của Chúc Nghiên Khanh một canh giờ rồi mới rời đi, chuẩn bị cho kế hoạch kế tiếp.

Cùng lúc đó, Chúc Dung tụ họp với Đế Giang, Cường Lương. Hậu Nghệ, Khoa Phụ, Hình Thiên đều đến bái phỏng. Đế Tuấn thì gặp đám thuộc hạ Lục Kim Ô, Bạch Trạch, Anh Chiêu.

Huyền Đô cũng không cô đơn, có quan hệ khá tốt với đám đệ tử đời thứ hai Xiển giáo, Tiệt giáo. Đại chiến Phong Thần đã là ân oán kiếp trước, như mây khói bay qua.

Hôm đó Tần Quân mở chầu triều.

Còn hơn ba tháng mới đến lúc mở Huyền Trì của Thánh Môn, đủ để Tần Quân làm nhiều việc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.