Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn cụng rượu chè chén với các tướng lĩnh trong quân doanh. Giờ Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn phục hồi ký ức luân hồi, không còn là Bồ Tát nên không kiêng kỵ uống rượu.
- Mấy ngày nữa vực dưới quyền Thiên Đình Đại Tần chúng ta sẽ lên đến hàng trăm!
- Nhìn khắp thiên hạ ai có thể chống lại Thiên Đình Đại Tần chúng ta?
- Yêu Hoàng không tham gia liên minh kháng Tần thì không có thế lực nào đối kháng được chúng ta, dù bọn họ có liên hợp lại.
- Đúng vậy! Bồ Đề Tổ Sư còn chưa ra tay mà!
Các tướng lĩnh cười đùa, làm như Thiên Đình Đại Tần đã khống chế thiên hạ.
Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn chợt cau mày từ từ đứng lên, những người khác lặng im.
Kim Tra nghi hoặc hỏi:
- Sao vậy sư tôn?
Sao Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn bỗng nhiên đứng lên?
Chẳng lẽ là địch tập?
Các tướng lĩnh cũng nghĩ vậy, họ đặt chén rượu xuống đứng dậy nhìn Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn.
Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn lẩm bẩm:
- Kiếm ý ngút trời này đương thời chỉ có Kiếm Chủ.
Mọi người biến sắc mặt.
Kiếm Chủ!
Gần đây Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn nổi tiếng hơn nhưng các thuộc hạ không biết cảnh giới của y thế nào. So với Kiếm Chủ nổi tiếng đã lâu thì bọn họ không mấy tin tưởng Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn.
Kim Tra rất tin vào Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn, có hai Kiếm Chủ đến cũng không đánh lại sư tôn của gã.
Ngoài doanh trướng bỗng truyền vào tiếng quát của Dương Tiễn:
- Toàn quân chuẩn bị nghênh chiến!
Các tướng lĩnh vội vàng đi ra ngoài, Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn theo sát sau đó.
Trong phạm vi vài dặm toàn là doanh trướng, các binh sĩ ra khỏi lều nhìn mấy vạn kiếm tu từ chân trời bay tới. Bọn lính rút pháp khí ra.
Kiếm ý ngút trời của Kiếm Chủ cắt nát biển mây, nhìn từ xa như xé toạc bầu trời, kiếm thế sắc bén làm người ta đau mắt.
Dương Tiễn bay lên, lấy đao chiến thần ba mũi nhọn ra, biểu tình trầm trọng đối diện Kiếm Chủ hùng hổ lao tới.
Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn xuất hiện bên cạnh Dương Tiễn, trầm giọng nói:
- Giao cho ta đi!
Dương Tiễn sửng sốt, chắp tay nói:
- Nhờ vào sư thúc.
Dương Tiễn biết mình không đánh lại Kiếm Chủ nên không cứng đầu đòi chiến.
Kiếm Chủ ngự kiếm đến, nhìn Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn chằm chằm, trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai? Hãy xưng tên ra.
Dạo này Thiên Đình Đại Tần nổi lên nhiều cường giả, Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn không quá nổi tiếng, thậm chí không bằng Thập Thiên Quân bày ra Thập Tuyệt đại trận.
Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn khẽ quát nhưng thanh âm rõ ràng chui vào tai Kiếm Chủ:
- Văn Thù.
Kiếm Chủ híp mắt lại, hai chữ Văn Thù gợi ý gã nhanh chóng biết tên đầy đủ của đối phương.
Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn?
Trong tay Tần Thiên Đế rốt cuộc có bao nhiêu Đại La Thủy Tiên?
Sáu thanh bảo kiếm sau lưng Kiếm Chủ nhanh chóng ra khỏi vỏ hóa thành vô số bóng kiếm trên đầu gã, hình thành hàng trăm vạn, ngàn vạn giắt ngang hư không trăm dặm. Nhìn từ thị giác của Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn tựa như màn kiếm trải rộng trước mắt, hình ảnh đặc biệt rung động.
Mấy trăm vạn binh sĩ phe Thiên Đình Đại Tần lần đầu tiên trông thấy Kiếm Chủ ra tay, đều há hốc mồm.
Đây là thực lực của kiếm tu số một thiên hạ sao? Tùy tay bày trận đã mạnh mẽ như vậy.
Con ngươi Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn co rút, bị kiếm trận của Kiếm Chủ kinh diễm, nhưng y không e sợ, lòng chẳng chút dao động.
Mặt Kiếm Chủ không biểu tình khuyên nhủ:
- Tần Thiên Đế ngang ngược bá đạo muốn độc bá thiên hạ, bao nhiêu sinh linh vô tội chết vì hắn. Ngươi muốn chấp mê bất ngộ sao?
Trước kia Kiếm Chủ khá thưởng thức Tần Quân, nhưng sau khi hắn trở thành đệ nhất đế thiên hạ thì bành trướng dã tâm, xua binh phạt vực.
Mặt Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn lạnh băng:
- Bệ hạ là thiên mệnh quy về, bệ hạ thống nhất Huyền Đương đại thế giới thì thiên hạ mới thái bình, sau này ít có sinh linh tử thương hơn. Phàm phu các ngươi làm sao hiểu đại thiện của bệ hạ?
Kiếm Chủ nhíu chặt mày, gã ghét nhất là dã tâm gắn khẩu hiệu đại thiện. Thánh Đình trước kia sau khi thống nhất Huyền Đương đại thế giới cũng không khiến thiên địa thái bình, đối với bên ngoài thì Thánh Đình rất tàn bạo.
Kiếm Chủ không chút do dự phất tay, vô số bóng kiếm như mưa to đánh hướng Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn, tiếng gió làm người sợ hãi. Đổi lại người thường đối diện kiếm trận của Kiếm Chủ sẽ bị hù chết. Mấy trăm vạn bóng kiếm bay nhanh hướng mình, thị giác kinh dị rất khó tả.
Các tướng lĩnh, binh sĩ Thiên Đình Đại Tần đổ mồ hôi giùm Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn.
Bọn họ không biết tu vi của Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn đến Đại La Thủy Tiên cảnh hậu kỳ, cao hơn Kiếm Chủ hai tiểu cảnh giới. Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn không thèm nhướng mí mắt trước kiếm trận khủng bố.
Vù vù vù vù vù!
Bóng kiếm xé rách không khí ngày càng gần Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn hơn.
Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn quát to:
- Trấn!
Một chữ trấn màu trắng bay ra từ miệng Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn, càng lúc càng lớn, chớp mắt khổng lồ như núi Thái đụng vào cơn lũ kiếm, đẩy vô số bóng kiếm đụng hướng Kiếm Chủ.
Từng đợt bóng kiếm đánh vào chữ trấn liền tan biến, sương trắng bao trùm bề mặt chữ trấn.
Kiếm Chủ rung động nhìn chữ trấn thế không thể đỡ, lòng dậy sóng thần:
- Đây là thần thông gì?
Mấy vạn kiếm tu sau lưng Kiếm Chủ trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Lần đầu tiên bọn họ thấy có người ngay mặt chống lại kiếm trận của Kiếm Chủ, hình ảnh đảo điên mắt họ.
Nhìn chữ trấn cách mình ngày càng gần, Kiếm Chủ nhảy người lên, trường kiếm dưới chân xoay một vòng rơi vào tay gã. Kiếm Chủ chộp chuôi kiếm đâm ngang tựa như mũi tên rạch phá bầu trời đụng vào chữ trấn khổng lồ.
Dù là cường giả Đại La Thủy Tiên cảnh trung kỳ cũng không dám đỡ nhát kiếm của Kiếm Chủ, quá sắc bén.
Đáng tiếc Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn là Đại La Thủy Tiên cảnh hậu kỳ.
Keng!
Mũi kiếm đâm vào chữ trấn phát ra tiếng kim loại va chạm cực kỳ chói tai, giây sau Kiếm Chủ bị chữ trấn đụng bay.
Tất cả sinh linh xem cuộc chiến xôn xao.
Kiếm Chủ không chịu nổi một kích trước Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn!
- Văn Thù tướng quân lợi hại dữ vậy?
- Trời ạ, đó là Kiếm Chủ!
- Hèn gì bệ hạ cho Văn Thù làm đại tướng lĩnh quân chứ không phải Dương tướng quân.
- Không uổng là sư thúc của Nhị Lang Thần, lợi hại ghê.
- Sau trận chiến này danh tiếng của Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn sẽ tăng cao cho xem!
Binh sĩ phe Thiên Đình Đại Tần phấn chấn hò reo.
Trong doanh trướng, Thái Bạch Kim Tinh ngước nhìn cảnh này vuốt râu cảm thán nói:
- Không uổng là một trong mười hai tiên Côn Luân, rất lợi hại.