Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 731: Chương 731: Vậy thì chiến đi




Tổ cha nó!

Đây là Như Lai sao!?

Tần Quân nhìn trân trân, sau đó Khoa Phụ che trước mặt hắn, sắc mặt âm trầm.

Đường Tam Tạng hít sâu:

- A di đà phật.

Nhìn vị kim phật cao lớn đằng trước khiến nỗi lòng Đường Tam Tạng khó mà bình tĩnh, người đến là sư tôn của gã, Như Lai Phật Tổ!

Dương Tiễn từng gặp Như Lai Phật Tổ, tay phải vịn đao chiến thần ba mũi nhọn bất giác siết chặt, trán vã mồ hôi lạnh.

Cửu Đầu Trùng cũng lấy lại ký ức kiếp trước, thấy Như Lai Phật Tổ làm hai chân gã tê rần.

Trùm cao nhất thế giới Tây Du Ký, Như Lai Phật Tổ.

Tuy trong Tây Du Ký nói Lão Quân khai thiên nhưng mặt ngoài Như Lai Phật Tổ là tồn tại mạnh mẽ nhất. Chủ yếu là đi Tây phương thỉnh kinh, chèn ép Thiên Đình, Ngọc Đế còn phải cắn răng cố gắng chịu đựng.

Khoa Phụ thì thào:

- Mạnh quá.

Nguyên Thánh thành, Thánh Đế phong, những người thấy kim thân Như Lai đều lặng im, hít thở dồn dập.

Nhìn thoáng qua thì kim thân này ít nhất cao năm ngàn rượng, đầu đội trời xanh, vẻ mặt từ bi nhưng đầu chân mày toát ra chính khí.

Tần Quân đổ mồi hôi lạnh ròng ròng, đối diện Như Lai tạo áp lực rất lớn cho hắn. Kiệt ngạo như Tề Thiên Đại Thánh còn bị Như Lai không chút nương tình trấn áp năm trăm năm, Như Lai không từ bi như mặt ngoài. Có thể làm trùm một phương thì chắc chắn phải có thủ đoạn thiết huyết.

Tần Quân vận chuyển pháp lực trầm giọng quát:

- Người đến là ai?

Tần Quân vừa thúc giục Thiên Cương Tam Thập Lục Biến biến hình cao ngàn trượng lơ lửng bên trên Thánh Đế phong nhìn xuống Như Lai Phật Tổ.

Không thể thua trận!

Đại Tiểu Như Ý trong Thiên Cương Tam Thập Lục Biến tuy sẽ nhờ thân hình biến to mà sức mạnh càng mạnh hơn, nhưng tiêu hao pháp lực cũng rất kinh khủng. Ngàn trượng là cực hạn của Tần Quân, hắn vẫn rất nhỏ bé trước mặt Như Lai, may mà chiếm ưu thế về độ cao.

Mấy trăm vạn người trong Thánh thành nhìn thân hình ngàn trượng của Tần Quân đều hút ngụm khí lạnh. Như Lai tạo áp lực quá lớn cho bọn họ, may mà Thánh Đế vẫn bá khí, khiến bọn họ trong lòng tràn ngập cảm giác an toàn.

Như Lai nói:

- Ta là Như Lai Tây Vực, vì có nhân quả với Thánh Đế nên đặc biệt đến bái kiến.

Thân thể kim phật khiến Như Lai trông như tượng vàng, môi không hở nhưng giọng thì vang vọng dưới vòm trời.

Khóe môi Tần Quân co giật không chút kiêng dè trầm giọng nói:

- Nam Vực và Tây Vực tuy liền nhau nhưng nói đến nhân quả? Sợ là ngươi lấy cớ, muốn gì cứ nói thẳng ra đi, người xuất gia không nói dối!

Như Lai phát ra khí thế đè ép Thánh thành, Tần Quân không tin Như Lai chỉ đi ngang qua.

Tần Quân thầm nôn nóng, chỉ dựa vào Khoa Phụ sợ là không thể đánh lại Như Lai. Nếu Lý Nguyên Bá và Cửu Linh Nguyên Thánh về kịp lúc, ba người hợp tác có lẽ còn chống cự được.

Giọng Như Lai nghiêm túc hiền hòa như thật sự chỉ đến bái phỏng:

- A di đà phật, ta từng nghe đệ tử Phật Môn nói Tần Thánh Đế của Nam Vực là một kỳ nhân, luôn muốn gặp một lần. Thế nhưng Thánh Đế từ chối, đành tự đến viếng.

Đến viếng cái con khỉ, có giỏi thì thu về khí thế đi!

Tần Quân suýt tức xì khói, hắn chú ý thấy trong Thánh thành có nhiều dân chúng bị khí thế của Như Lai đè quỳ xuống.

Tần Quân hừ lạnh nói:

- Trẫm không rảnh, ngươi có thể rời khỏi Nam Vực Thiên Thế Giới, quẹo phải đi Nam Tận Hải kiếm Thanh Hồ Vương tâm sự, hắn cũng hiếu khách lắm.

Nếu Thanh Hồ Vương nghe được câu này sẽ tức hộc máu.

Như Lai cười khẽ:

- Nghe nói Tần Thánh Đế có thể tác chiến vượt cấp, phong thái hơn người, ta đến thử xem.

Như Lai giơ bàn tay phải lên vỗ hướng Tần Quân, Như Lai Thần Chưởng lập tức ngưng tụ, bàn tay to màu vàng như núi cao thế không thể đỡ đè xuống Tần Quân.

Gió to nổi lên, uy áp như trời sập giáng xuống. Tần Quân nhướng mày, đang định rút Thất Tinh Kiếm ra thì bỗng Dương Tiễn biến to vạn trượng che đằng trước Thánh Đế phong, lơ lửng trên bầu trời Thánh thành, huơ đao chiến thần ba mũi nhọn chém xuống.

Ầm!

Đao chém xuống bàn tay to màu vàng, mấy trăm vạn người cảm giác màng tai nổ tung suýt bị điếc. Bàn tay to màu vàng đè Dương Tiễn rớt ra sau, sắp đụng sập Thánh Đế phong.

Cửu Đầu Trùng quát to:

- Càn rỡ!

Cửu Đầu Trùng nhảy người lên biến ra chân thân, chim thần chín đầu tỏa ánh sáng chói lòa đánh vào bàn tay to màu vàng, cùng Dương Tiễn chống lại Như Lai Thần Chưởng.

Giây sau bàn tay to màu vàng chợt nổ tung, Dương Tiễn và Cửu Đầu Trùng rớt về phía hai bên Thánh Đế phong, đều rất khó chịu.

Một chiêu đánh lui Dương Tiễn và Cửu Đầu Trùng!

Tần Quân lặng im. Đường Tam Tạng thở dài thườn thượt. Thánh Đế phong tĩnh lặng.

Dịch lão đầu trầm giọng hỏi:

- Người này rốt cuộc có tu vi gì?

Chung Quỳ, Lý Tịnh, Na Tra, Hồng Hài Nhi, Viên Hồng, một đám đại tướng xanh mặt.

Bọn họ không có cả can đảm chống lại Như Lai.

Trư Bát Giới cười khổ nói:

- Như Lai, không ngờ trong thế giới này còn gặp lại Như Lai, hơn nữa còn là mặt đối lập.

Trư Bát Giới nhớ đến đại sư huynh của mình, biểu tình tràn đầy lo âu. Trư Bát Giới không muốn thấy Tần Quân giẫm lên vết xe đổ của Tôn Ngộ Không.

Nhưng trong ấn tượng của Trư Bát Giới dường như không ai có thể đánh bại Như Lai, không có chiến tích nào là Như Lai bị yếu thế. Như Lai vừa ra tay liền nghiền áp đối phương, khiến đối phương không có sức đánh trả.

Trước kia Tôn Ngộ Không oách cỡ nào, đánh lên Lăng Tiêu bảo điện, các đường thần tiên hãi hùng. Nhưng Như Lai vừa ra tay là Tôn Ngộ Không gục ngay, bị đè năm trăm năm.

Tần Quân lạnh lùng hỏi:

- Xem ra ngươi muốn đối địch với trẫm?

Tần Quân thầm hận Như Lai, hắn nóng ruột nóng gan không biết làm sao.

Như Lai cười khẽ:

- Đúng cũng không đúng, chỉ cần Thánh Đế đi theo đến Tây Thiên một chuyến là có thể hóa giải nhân này.

Người Thánh thành rất tức giận.

Bắt đường đường là Tần Thánh Đế theo y đi Tây Vực, đồn ra ngoài Nam Vực còn mặt mũi nào? Miễn không ngốc liền biết nếu Tần Quân đi thì sẽ không quay về được nữa.

Tần Quân tức giận quát:

- Hay cho con lừa già này, ngươi đã cuồng vọng như thế thì chiến đi!

Tưởng hắn dễ ăn hiếp lắm phải không?

Tần Quân dứt lời các bóng người bay ra che trước mặt hắn.

Hao Thiên Khuyển, Lý Bạch, Sa Ngộ Tịnh, Hồng Hài Nhi, Lôi Chấn Tử, Lý Tồn Hiếu, Viên Hồng, Thân Công Báo, Cự Linh Thần, Kim Giác, Ngân Giác, Na Tra, Hoàng Phong Đại Vương, Hằng Nga, Thổ Hành Tôn, Lý Tịnh, Thiên Lý Nhãn Thuận Phong Nhĩ, Kim Thiền Tử, Chung Quỳ, Trư Bát Giới!

Còn có mấy trăm tướng quân Thánh thành, tu vi từ Thiên Tiên cảnh đến Kim Tiên cảnh. Mấy trăm cường giả che trước mặt Tần Quân, cảnh tượng vô cùng đồ sộ.

Đường Tam Tạng khẽ thở dài:

- Thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.