Tần Quân lạnh lùng cười:
- Nên trẫm chưa từng để Thần Điện các ngươi vào mắt!
Các trưởng lão hai mặt nhìn nhau, không dám phản bác. Giờ nghe Tần Quân tự nói ra hùng tâm của mình làm bọn họ hơi rung động.
Tôn Như Đạo im lặng, hai nắm tay siết chặt. Gã tự hỏi mình cũng có dã tâm rất lớn, nhưng không thể có tính truyền kỳ như Tần Quân đã làm, không nói hay được như hắn.
Tần Quân híp mắt cười nói:
- Vậy đi, trẫm lấy Chúc Long đi, trẫm và Thần Điện các ngươi thành liên minh đi!
Liên minh?
Một trưởng lão không nhịn được vỗ bàn đứng bật dậy, tức giận nói:
- Từ xưa đến nay Nam Vực các ngươi là lãnh thổ của Thần Điện ta, dựa vào cái gì đòi liên minh?
Bọn họ sợ thực lực của Tần Quân nhưng không nhịn được hắn chèn ép ra mặt.
Tôn Như Đạo không xen vào, chìm trong suy tư.
Hắc Điệp Tiên Tử xem kịch.
La Sĩ Tín hừ lạnh một tiếng, ngữ điệu đầy sát khí:
- Hừ! Muốn chết?
Trưởng lão hết hồn, người run rẩy vội ngồi xuống không dám nói nhiều nữa.
Tỳ Bà mắng:
- Không biết thời thế mà tự xưng là Thần Điện? Không có chúng ta thì hôm nay Thần Điện đã bị xóa tên. Chim khôn chọn cành mà đậu, kẻ biết thời thế mới là trang tuấn kiệt. Các ngươi nghĩ Thần Điện có thể chịu đựng được bao lâu? Lần này đắc tội bốn thế lực lớn, bọn họ sẽ bỏ qua vậy sao?
Người Thần Điện xanh mặt, Tôn Như Đạo cũng vậy.
Đúng rồi.
Yêu Tổ, Yêu Hoàng, Như Lai, Thi Hoàng Điện sao có thể bỏ qua việc này được?
Ngẫm lại làm bọn họ đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, vốn tưởng nguy nan đã qua, lúc này mới nhận ra nguy hiểm chỉ mới chính thức bắt đầu.
Hắc Điệp Tiên Tử hỏi:
- Liên minh thế nào?
Tần Quân híp mắt nói:
- Trẫm cần tình báo gì thì các ngươi phải nói thật, trẫm cần các ngươi thì các ngươi phải cung cấp. Khi các ngươi gặp nguy hiểm tùy thời tìm Đại Tần hỗ trợ, đương nhiên gặp chuyện vặt vãnh mà các ngươi cũng tìm Đại Tần thì trẫm phải suy xét có nên thay thế Thần Điện không!
Thiên Đình Đại Tần hiện giờ so sánh với sáu điện ba địa thì chênh lệch quá xa. Vì Tần Quân có huyết mạch Cực Viêm Ma Thần, Mệnh Vận Chi Luân, nếu lên đẳng cấp sáu điện ba địa sẽ hấp dẫn Thiên Tuyển Phủ, thậm chí là thần tiên chú ý.
Tần Quân muốn Thần Điện làm lá chắn cho mình, chờ khi hắn mạnh hơn thì . . . hừ hừ, kẻ thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.
Nghe ý kiến của Tần Quân, các trưởng lão chẳng những không giận ngược lại mừng thầm.
Bọn họ rất sợ bốn thế lực lớn.
Tần Quân vừa bước xuống bậc thang vừa cười nói:
- Các ngươi có thể suy xét một phen, trong vòng ba ngày phái người trả lời cho trẫm. Hắc Điệp Tiên Tử, có thể đưa chúng ta về.
Cho thời gian suy nghĩ vì hắn sợ chèn ép quá mức.
Hắc Điệp Tiên Tử gật đầu, đứng dậy đưa Tần Quân ra cung điện, bỏ lại Tôn Như Đạo và các trưởng lão suy nghĩ sâu xa.
Cánh cửa đóng sầm, Thánh Hoàng Lạc Khương và đám quan viên văn võ rùng mình. Không ai dám ngước lên nhìn nhóm Tần Quân.
Hắc Điệp Tiên Tử không nói nhiều, trực tiếp mở ra đường hầm không gian đưa nhóm Tần Quân biến mất trong đó.
Chờ bọn họ đi khuất Lạc Khương mới ngước lên, lau mồ hôi lạnh trên trán, nhủ thầm thanh niên áo trắng là thần thánh phương nào mà khiến Hắc Điệp Tiên Tử Thần Điện tự mình đưa tiễn.
***
Trở về Thánh Đế phong Tần Quân lập tức triệu tập quần thần chầu triều trong Quân Chính điện.
Ðát Kỷ ngồi xuống ghế phượng, quần thần chưa đến đông đủ, nàng nhìn Tỳ Bà. Dù Ðát Kỷ đã đến Thái Ất Huyền Tiên sơ kỳ vẫn cảm nhận được nữ nhân kia tu vi cao sâu khó dò.
Ðát Kỷ cười hỏi:
- Bệ hạ, vị này là thánh phi mới?
Tỳ Bà xinh đẹp như hoa, thực lực cường đại, dù hai người chưa có gì với nhau thì Ðát Kỷ cũng muốn ghép đôi.
Làm chủ hậu cung Ðát Kỷ phải suy nghĩ cho Tần Quân. Phi tử của hắn ít ỏi, nhiều đại thần từng đề cử khuê nữ của mình xin nàng giới thiệu cho Tần Quân, nhưng hắn lờ đi hết. Hơn nữa nếu Ðát Kỷ chủ động tác hợp Tỳ Bà, sau này Tỳ Bà sẽ đứng cùng chiến tuyến với nàng.
Dù sao rừng cây lớn loại người gì cũng có, lỡ sau này xuất hiện nữ nhân tranh quyền đoạt thế với nàng thì sao?
Tần Quân cười nói:
- Để trẫm giới thiệu trước, nàng ta tên Tỳ Bà, là vị Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ.
Những người có mặt trợn to mắt.
Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ?
Ðát Kỷ che miệng, mắt trợn to.
Đám đại thần Dương Tiễn, Na Tra, Lý Nguyên Bá, Lưu Bá Ôn, Bạch Trạch biểu tình giật mình.
Trư Bát Giới đang đi tới giật mình kêu lên, sợ hãi không dám đi tiếp:
- Hạt Tử Tinh!
Đường Tam Tạng đi theo sau cũng ngẩn ngơ.
Tỳ Bà bây giờ không quen hai người, thấy Trư Bát Giới dám gọi nàng là Hạt Tử Tinh thì tức giận chỉ vào mặt gã mắng:
- Cái đồ xấu xí, ngươi nói gì đó? Coi chừng lão nương lột da của ngươi!
Ngay trước mặt nhiều người Trư Bát Giới nói ra bản thể của nàng làm Tỳ Bà quê quá hóa giận.
Trư Bát Giới sợ hãi người run rẩy.
Tần Quân phẩy tay bảo:
- Mau đứng thẳng lên, ra thể thống gì!
Trư Bát Giới lúng túng cười, lật đật chạy đến sau lưng Na Tra.
Đường Tam Tạng cứng da đầu tiến lên. Kiếp trước trong Tây Du Ký Hạt Tử Tinh cứng rắn bắt cóc gã muốn thành thân, tuy không có chuyện gì xảy ra nhưng gặp lại nhau làm Đường Tam Tạng rất lúng túng.
Tỳ Bà không quen Đường Tam Tạng, hoàn toàn phớt lờ gã, mắt nàng sáng rực nhìn Tần Quân, dường như trong đại điện trừ hắn ra không có thứ gì hấp dẫn nàng được.
Thời gian trôi nhanh, chưa đầy một nén nhang đại thần văn võ đã lục tục đến đông đủ. Bọn họ thấy Tôn Ngộ Không, La Sĩ Tín, Như Ý Chân Tiên, Tỳ Bà đứng chính giữa, có hai người mới lạ mặt.
Lý Nguyên Bá hầm hừ nói:
- Ài, xem bộ dạng vênh váo của con khỉ thối đó kìa, nếu cho ta đi thì tốt rồi.
Viên Hồng lắc đầu cười, không để bụng, y biết chuyến đi vô cùng nguy hiểm. Xa tận Thiên Đình Đại Tần cũng mơ hồ nghe chiến đấu bên Thần Vực.
Tần Quân cười nói:
- Trẫm kể cho các vị nghe về chuyến đi.
Đại điện yên tĩnh lại.
Tần Quân bắt đầu kể ra, mọi người hưng phấn nghe.
Hắn như làm nghề thuyết thư, làm người nghe như ở trong đó.
Chờ Tần Quân nói xong mọi người chìm trong rung động.
Thánh Đế, Yêu Hoàng, Như Lai, Thi Hoàng Điện, những cái tên này khiến bọn họ hoảng hốt không thôi.
Có thể làm Thần Điện suýt bị hủy diệt thì thế lực đó siêu mạnh. Nhưng quan trọng nhất là đều bị Tần Quân đuổi đi, Tôn Ngộ Không và La Sĩ Tín mạnh đến mức nào?
Một đại thần nhỏ giọng cảm khái:
- E rằng sắp thăng cấp hai thần tướng.