Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1101: Chương 1101: Vĩnh sinh thật sự




- Có một số người luôn quên gốc, quên xuất sứ của mình. Cổ Tiên giới có gì tốt? Đồ nhi nhớ đừng học theo bọn họ!

Trong những ký ức người làm bạn bên hắn lâu nhất là Bạch Đế.

Đi theo Bạch Đế học nghệ, từ nhỏ trải qua chiến đấu, trưởng thành trong chiến đấu. Dù bao lần lên núi đao xuống biển lửa đều có Bạch Đế bảo vệ, dường như trên đời không có chuyện gì hoặc kẻ địch nào làm Bạch Đế gục ngã.

Tần Quân mơ hồ thấy mình đứng trên vách đá, một gốc cây già đứng bên cạnh, trước mặt là bầu trời hoàng hôn xinh đẹp, bên dưới là đại dương mênh mông vô bờ.

Tần Quân hoang mang lẩm bẩm:

- Trẫm là ai? Tần Quân hay . . . hay Cơ Vĩnh Sinh?

Dường như đã qua mấy chục năm, Tần Quân không phân rõ hiện thực và giấc mơ.

Cơ Vĩnh Sinh khẽ khàng nói:

- Ngươi là Tần Quân, cũng là ta.

Con ngươi Tần Quân co rút, hơi hiểu.

Không lẽ . . .

Tần Quân lắc đầu nói:

- Không thể nào, trẫm đến từ Trái Đất mà.

Nhưng lời Cơ Vĩnh Sinh nói khiến Tần Quân không kiềm lòng được tin tưởng, vì những ký ức của y nhìn như cưỡng ép rót vào đầu hắn, tuy nhiên cảm giác chân thật đó như đến từ sâu trong linh hồn.

Trong ký ức Tần Quân có thể giao lưu thật sự với Bạch Đế, y cũng cảm nhận được cảm xúc của hắn. Vì Tần Quân bàng hoàng mờ mịt nên Bạch Đế thường tâm sự với hắn tựa như cùng hắn mượn Mệnh Vạn Chi Luân xuyên qua mấy chục vạn năm trước.

Giọng Bạch Đế hùng hậu vang lên:

- A tiểu Cơ, lại thẫn thờ?

Khóe môi Tần Quân co giật.

Bạch Đế rất khác với trong truyền thuyết, cực kỳ không đáng tin. Nhưng mỗi lần nghe giọng Bạch Đế là Tần Quân hết hoang mang, hắn không kiềm được muốn đấu võ mồm với y.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu.

Hắn xoay người thấy Bạch Đế khoác áo choàng lông thú dọc theo đường núi đến gần, mái tóc dài như bờm sư tử bay trong gió, miệng ngậm cọng cỏ dại, trông phóng đãng bất kỵ.

Cơ thể Tần Quân đã trưởng thành nhưng mảnh khảnh hơn Bạch Đế nhiều.

Bạch Đế đến gần Tần Quân, cười vênh váo nói:

- Mới gần hai mươi lăm tuổi đã là Kim Tiên cảnh nhất trọng, chậc chậc, nguyên Thánh Đình không tìm ra thiên tài nào bằng ngươi.

Bạch Đế đắc ý như đang khoe chính mình.

Tần Quân trợn mắt, tức giận nói:

- Ngươi không lo chỉnh quân, tới nơi này làm cái gì?

Theo ký ức lúc trước dung hợp thì Thánh Đình nhân tộc, yêu tộc chiến đấu càng ngày càng nghiêm trọng, chỉ vài ngày nữa Bạch Đế sẽ dẫn binh xuất chinh.

Bạch Đế thò tay xoa tóc Tần Quân, mặc kệ hắn vùng vẫy vẫn bị ấn chặt tại chỗ, y cười nói:

- Cứ cảm giác chuyến đi này có lẽ không về được.

Tần Quân nghe vậy lòng nặng trĩu, hắn dung hợp ký ức mười mấy năm của Cơ Vĩnh Sinh, tuy luôn tự nhắc nhở mình là Tần Quân nhưng nghe Bạch Đế nói khiến hắn lo lắng.

Mười mấy năm nay hắn hầu như không có bằng hữu, chỉ có Bạch Đế làm bạn. Vì hắn là đứa trẻ bị vứt bỏ từ thiên ngoại rớt xuống, nhân tộc rất ghét hắn, bài xích hắn. Đặc biệt khi tu vi của hắn càng lúc càng cao, nếu không phải Bạch Đế bá đạo sợ là đã có người ám sát hắn.

Tần Quân cáu kỉnh hỏi:

- Ngươi mạnh như vậy còn lo không về được?

Bạch Đế, cường giả Nhập Thánh cảnh, đặt ở đời sau thì nhẹ nhàng đánh gục Thiên Mệnh Đại Đế.

Hai tay Bạch Đế chống nạnh cười nói, bộ dạng đáng đánh:

- Ha ha ha! Vi sư chỉ nói chơi vậy thôi.

Tần Quân thầm cảm thán đại đế tạo phúc cho nhân tộc thì ra cá tính như vậy. Vị Bạch Đế đời đầu sáng lập Thánh Đình này dẫn dắt nhân tộc đi hướng cường thịnh, mấy Bạch Đế đời sau trợ giúp Thánh Đình thống nhất cả Huyền Đương đại thế giới.

So với đời sau thì Huyền Đương đại thế giới hiện tại có thể nói là đông đúc cường giả, mặt đất vững chắc rất nhiều, chịu được đánh nhau.

Tại sao càng về sau Huyền Đương đại thế giới càng yếu?

Tần Quân suy đoán có lẽ liên quan thần tiên.

Bạch Đế đổi giọng cười bí hiểm:

- Chẳng phải ngươi tự xưng là vĩnh sinh sao? Vi sư truyền dạy một món chí bảo cho ngươi, khiến ngươi thật sự vĩnh sinh.

Thật sự vĩnh sinh?

Vẻ mặt Tần Quân thắc mắc, có thứ mạnh như vậy?

Trong ký ức mười mấy năm Tần Quân biết dù tu vi cao bao nhiêu đều khó vĩnh sinh, bởi vì mỗi trải qua một đoạn thời gian dài sẽ nghênh đón đại kiếp nạn, ba ngàn thế giới đều là như vậy. Có siêu lớn kiếp nạn cuốn ba ngàn thế giới, thiên đạo thanh tẩy.

Có lẽ người Trái Đất nói vũ trụ big bang chính là đại kiếp nạn.

Bạch Đế cười đầy ẩn ý:

- Ừm, chí bảo này tên là Mệnh Vận Chi Luân.

Mệnh Vận Chi Luân!

Con ngươi Tần Quân co rút, lòng dâng lên sóng dữ.

***

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Liên tiếp tiếng nổ vang vọng thiên địa. Đám Thần Ma Bồ Đề Tổ Sư, Thái Ất Chân Nhân căng thẳng nhìn chiến đấu trên biển mây.

Đông Hoàng Thái Nhất được chuông vàng ảo bao lại. Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả hóa thành cái bóng liên tục va chạm chuông vàng ảo, Đông Hoàng Thái Nhất ở bên trong châm chọc cười nhạt.

Đông Hoàng Thái Nhất cười trào phúng:

- Như thế nào? Các ngươi chỉ có chút bản lĩnh này? Một đám con kiến chỉ biết nói mạnh miệng!

Bản hoàng không đánh thắng các ngươi đông người, nhưng các ngươi cũng đừng hòng tổn thương được bản hoàng!

Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả tức xì khói, tốc độ càng nhanh hơn, lực lượng càng mạnh, bầu trời bị chấn nứt ra các khe hở như có vô số con rết lớn bàn cứ trời đêm.

Bồ Đề Tổ Sư cảm thán rằng:

- Có Hỗn Độn Chung ở, dưới Thánh Nhân hiếm ai tổn thương Đông Hoàng Thái Nhất được.

Thái Ất Chân Nhân gật đầu. Hình Thiên nghiến răng nghiến lợi.

Dù Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả nguy hiểm hơn nhưng Hình Thiên hy vọng Đông Hoàng Thái Nhất chết cho rồi.

Khí thế của Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả khiến đất hoang tàn rung bần bật, uy áp mênh mông bao phủ đất đai trăm vực.

Hắc Điệp Tiên Tử nhìn Tần Quân chằm chằm. Thần Hình Kiếp còn tiếp tục, Tần Quân ở trong người Cực Viêm Ma Thần nhắm mắt lại như đang nằm mơ, khuôn mặt an tường.

Vẻ mặt Hắc Điệp Tiên Tử hoảng hốt, cảm xúc trong mắt phức tạp khiến người khó đoán suy nghĩ trong đầu nàng.

Hắc Điệp Tiên Tử nhớ lại lời Cơ Vĩnh Sinh từng nói, thầm căng thẳng lo âu:

- Chờ thân chuyển kiếp của ta đột phá đến Thái Ất cảnh ta sẽ trở về!

Mắt Hắc Điệp Tiên Tử đong đầy lệ nhìn khuôn mặt Tần Quân, nàng kích động thân thể run rẩy:

- Mười ba vạn năm trôi qua, ta rốt cuộc đợi người trở về.

Đám Thần Ma Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn lo chú ý cuộc chiến của Đông Hoàng Thái Nhất và Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả, không thấy Hắc Điệp Tiên Tử khác lạ.

Các hùng chủ, sinh linh xem cuộc chiến bàn tán, rất là giật mình.

- Mười hai người đó có lai lịch gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.