Hai tay Tư Mã Mộng Ma giang rộng, một bóng quỷ bay ra từ sau lưng lão, như ổ dơi tràn ra, rậm rạp tựa lưới đen che kín trời. Đưa mắt nhìn những bóng quỷ đều là dữ tợn đáng sợ, mắt đỏ răng nanh, vô cùng kinh dị.
Trăm vạn bóng kiếm và ngàn vạn lệ quỷ xẻ đôi bầu trời, Kiếm Chủ và Tư Mã Mộng Ma đứng đối mặt nhau, hơi thở càng ngày càng mạnh, kình phong quấn quanh người họ tựa như vòi rồng.
Cảnh tượng này khắc sâu trong lòng đám người đứng quanh hang lớn, suốt đời khó quên.
Trong lòng các tu sĩ cùng chung thắc mắc là:
- Cả hai là Kiếm Tiên và Quỷ Thần sao?
Tiếng rống tức giận của Tần Quân từ chân trời vọng đến, kinh động thiên địa:
- Càn rỡ! Dám gây sự trong địa bàn của trẫm, các ngươi không muốn sống nữa!?
Mọi người cùng ngoái nhìn.
Phía chân trời có chín con rồng kéo kiệu vàng hư không chạy đến, binh sĩ rầm rộ cưỡi mây theo sau.
Các tu sĩ kích động, thấy chín con rồng kéo kiệu bọn họ liền biết thân phận người đến.
Tần Thánh Đế đã đến!
Chín con rồng kéo kiệu bay nhanh đến. Kiếm Chủ, Tư Mã Mộng Ma cau mày, không ngờ Tần Thánh Đế đến nhanh vậy. Hai người không e ngại, vì trong mắt họ Tần Thánh Đế chỉ là hậu bối, chưa có bản lĩnh chống lại họ.
Thường Thiến Thiến kích động muốn bay tới chỗ Tần Quân:
- Là Tần Quân!
Nhưng Thường Thiên Hữu kiềm vai nàng lại, cười khổ nói:
- Nữ nhi ngoan của ta, giờ không phải lúc ôn chuyện.
- Ta . . .
Thường Thiến Thiến kích động rối loạn cảm xúc, mắt đẹp ngấn lệ. Đã gần một năm nàng không gặp Tần Quân, nhớ nhung tích lũy trong lòng giờ phút này bùng nổ, làm Thường Thiến Thiến vui mừng rơi lệ.
Bao nhiêu lần trong mộng nàng ảo tưởng có thể gặp lại Tần Quân, nhưng hiện thực là Thường Thiến Thiến không có tư cách đi Nam Vực Thiên Thế Giới.
Biểu tình Trác Tuấn Kiệt cực kỳ phức tạp nhìn chín con rồng kéo kiệu vàng. Trác Tuấn Kiệt từng xem Tần Quân là đối thủ, giờ gã không dám đối mặt hắn.
Nam Cung Liệt Thiên ở phía xa tâm tình phức tạp, thế lực từng có tiếp xúc với Tần Quân đều cùng cảm giác như gã.
Lão nhân áo đỏ Hắc Sát tông sợ đến treo tim treo gan chỉ muốn chạy trốn, nhưng lão muốn nhìn xem Tần Thánh Đế làm sao đối mặt hai siêu cường giả.
Rất nhanh chín con rồng kéo kiệu vàng bay qua đầu bọn họ. Hạng Vũ, Viên Hồng đi theo hắn. Lý Tịnh, Uy Hách Hám Quân ngừng ở phía xa tránh cho làm vật hy sinh.
Chín con rồng ngừng lại cách Kiếm Chủ, Hắc Pháp Sứ Giả năm trăm thước thành thế tam giác.
Tần Quân vén rèm bước ra, người mặc Cửu Long Chí Tôn Hoàng Bào, hắn vừa xuất hiện liền bắt lấy tầm mắt của mấy chục ngàn tu sĩ bên dưới.
Mặt ngọc mắt tím, cao thẳng bất phàm, khí chất hoàng giả khí vận khiến hắn tỏa sáng chói mắt như thiên thần giáng trần.
Các nữ tu mắt mê ly nhìn.
Thường Thiến Thiến ngây dại thì thào:
- Hắn . . . trở nên cao cao tại thượng.
Thường Thiến Thiến từ si mê đến mất hồn, gặp lại Tần Quân khiến nàng bỗng nhận ra mình cách hắn xa xôi như lạch trời.
Hắn cao cao tại thượng đối lập với siêu cường giả, nàng ở trong biển người ngước nhìn, nhỏ bé như hạt bụi.
Thường Thiên Hữu thở dài một tiếng, không biết nên khuyên nhủ nữ nhi thế nào.
Trác Tuấn Kiệt siết chặt hai nắm tay nhìn bóng dáng Tần Quân, tràn đầy phức tạp.
Cùng lúc đó, mặt Tần Quân lạnh băng nhìn Kiếm Chủ và Tư Mã Mộng Ma.
Tần Quân đằng đằng sát khí ép hỏi:
- Hai vị thật không để trẫm vào mắt! Thiên Đình Đại Tần là nơi cho các ngươi tùy ý ra vào, thích làm gì thì làm sao?
Kiếm Chủ cau mày, cảm giác Tần Quân không thèm coi gã và Tư Mã Mộng Ma ra ký lô gì.
Mới cách bao lâu, hay tiểu tử này đã tự phụ?
Tư Mã Mộng Ma cười khẩy nói:
- Ngươi là cái thứ gì? Ta làm bậy rồi sao? Ngươi làm gì được ta?
Vèo!
Tư Mã Mộng Ma vừa dứt lời phương xa có tiếng xé gió, mũi tên to rực lửa xé rách không khí với tốc độ nhanh khủng khiếp từ chân trời bay tới, đánh tan bóng quỷ đầy trời, tựa như mặt trời đánh tới, cuồng phong xới tung mặt đất. Vô số tu sĩ kinh kêu, Thường Thiên Hữu kiềm chặt hai vai Thường Thiến Thiến tránh cho nàng bay ra ngoài.
Tư Mã Mộng Ma bản năng né nhưng mũi tên lửa to xẹt qua xuyên thủng vai phải, đau nhức đốt cháy linh hồn làm lão hét thảm.
Mũi tên lửa cháy tiếp tục bắn hướng Kiếm Chủ, gã nhướng mày, trăm vạn bóng kiếm hóa thành nước lũ giáng xuống.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, rung động thương sinh!
Trăm vạn bóng kiếm hóa thành cơn lũ va chạm với mũi tên lửa. Ánh sáng chói lòa bừng lên, gió lốc khủng bố tứ giăng dưới đất, vô số cây cối bị bứng gốc. Người tu vi yếu bị thổi bay vào hư không, như lá rụng trong cuồng phong, không thể tự bảo vệ.
Mặt Tần Quân không biểu tình nhìn phía trước, Hạng Vũ cùng Viên Hồng như hai tháp sắt chắn trước mặt hắn chặn lực xung kích sinh ra từ vụ nổ.
Trời rền rĩ, đất xé rách, ánh lửa và ánh sáng chói lòa làm thiên địa mất sắc.
Tựa như tận thế đến, Tư Mã Mộng Ma hoảng sợ thụt lùi.
Bên kia. Cách Nam Vực Thiên Thế Giới trăm vạn dặm, Hậu Nghệ lơ lửng trên bầu trời Thánh thành. Vô số tu sĩ trợn mắt há hốc mồm nhìn Hậu Nghệ, gã híp mắt nhìn hướng có nhóm Tần Quân.
Một tiễn bắn qua trăm vạn dặm!
Tiễn thuật thần thoại!
Tần Quân nghe tiếng hét chói tai lẫn trong các tiếng động ồn ào chui vào lỗ tai:
- A!
Tần Quân cảm giác hơi quen thuộc, vô tình quay đầu nhìn.
Trùng hợp thấy Thường Thiến Thiến và mấy ngàn tu sĩ bị gió lốc cuốn đi. Hình ảnh như ngừng lại, Thường Thiến Thiến bay ngược đi, trong lúc hỗn loạn mơ hồ thấy Tần Quân quay đầu.
Thường Thiến Thiến nhắm mắt, hai dòng lệ chảy xuống:
- Không ngờ vừa nhìn thấy ngươi đã phải xa nhau. Kiếp sau ta không cần ngươi bảo vệ, ta muốn đường đường chính chính đứng cạnh ngươi!
Thường Thiến Thiến bỗng cảm thấy mình chạm phải thứ ấm áp, giây sau thoát khỏi gió lốc, giác quan trở lại bình thường.
Nàng còn tưởng mình chết rồi, thì ra cảm giác cái chết là thế này.
Thường Thiến Thiến lẩm bẩm:
- Ta đã là thể linh hồn sao . . .?
Tần Quân câm nín, hắn tức giận nhéo má nàng cười mắng:
- Theo trẫm thấy nàng đã sợ ngu người, lại còn linh hồn rời thể cái gì!
Thường Thiến Thiến nghe vậy mở bừng mắt ra, ngạc nhiên thấy mình ở trong ngực Tần Quân, bọn họ đứng trên lưng một con rồng, đằng trước có Hạng Vũ và Viên Hồng chắn gió to.
Thường Thiến Thiến ngây người, cảm giác như trong mơ, nàng còn sống và đang trong vòng tay Tần Quân.
Gió to chợt ngừng, Kiếm Chủ hiện hình nguyên vẹn đứng ở phía xa, bảy thanh kiếm vẫn hiện hình quạt lơ lửng sau lưng.
Tần Quân, Hạng Vũ, Hậu Nghệ nhíu mày nhìn.
Tần Quân thầm nghĩ:
Xem ra Kiếm Chủ mạnh hơn trẫm tưởng tượng.&