Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 910: Chương 910: Đã từng là người mạnh nhất




Cơ Vĩnh Sinh phân tích:

- Người này dù không vượt qua Đại La Chí Tiên thì cũng là viên mãn trong Đại La Chí Tiên.

Hèn gì!

Tần Quân giật mình, không quá kinh sợ. Từ lần đầu thấy Kiếm Chủ là đã chứng kiến bộ dạng vô địch của gã rồi. Tần Quân nghe nói lúc hắn vào U Vương thành Kiếm Chủ từng giằng co với Yêu Hoàng, hai bên không đánh nhau nhưng xem bộ dạng thì không ai thua ai.

Tần Quân giễu cợt hỏi:

- Chậc, chẳng phải vừa rồi ngươi cuồng lắm sao?

Tần Quân đang trào phúng Tư Mã Mộng Ma không biết tự lượng sức mình.

Tư Mã Mộng Ma bây giờ vai phải và cánh tay đã biến mất, từng luồng khỏi chảy ra từ vết thương tan biến. Tư Mã Mộng Ma là Quỷ Vương, không có máu thịt nhưng vẫn bị thương. Mũi tên của Hậu Nghệ có thể tổn thương thần hồn, điều này làm Tư Mã Mộng Ma rất sợ.

Bị Tần Quân trào phúng làm Tư Mã Mộng Ma ngứa răng nhưng không dám nói bậy bạ, bản năng nhìn hướng mũi tên lửa bắn tới, nhưng không biết đối phương ở nơi nào. Nếu Tư Mã Mộng Ma biết Hậu Nghệ bắn tên cách trăm vạn dặm chắc sẽ sợ hết hồn.

Hạng Vũ hừ lạnh một tiếng, nhìn Tư Mã Mộng Ma như xem kẻ yếu:

- Mau cút đi!

Tư Mã Mộng Ma suýt tức điên.

Ngươi chỉ là Đại La Chí Tiên cảnh sơ kỳ mà dám trào phúng ta?

Tư Mã Mộng Ma dù gì là Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ!

Tư Mã Mộng Ma lạnh lùng hỏi Hạng Vũ:

- Ngươi là thứ gì mà dám nói kiểu đó với ta?

Không đấu lại Tần Quân chẳng lẽ lão sợ một tên thị vệ của hắn sao?

Tư Mã Mộng Ma tức giận không suy nghĩ nhiều, nhưng Kiếm Chủ cau mày.

Lại một Đại La Chí Tiên lạ mặt.

Cộng thêm Hậu Nghệ thì Kiếm Chủ đã thấy hai Đại La Chí Tiên thuộc hạ của Tần Quân, không lẽ cái người này là Khoa Phụ danh chấn thiên hạ gần đây?

Hạng Vũ không chút khách sáo mắng lại:

- Lão tử là tổ tông của ngươi!

Đùa, Tây Sở Bá Vương từ trước tới giờ không sợ ai, dù là đấu võ mồm hay đánh thật.

Tư Mã Mộng Ma tức bể phổi, may mà lão không có phổi.

Tần Quân trầm giọng nói:

- Nếu còn chưa cút thì trẫm cho ngươi hình thần đều diệt!

Còn với Kiếm Chủ thì Tần Quân còn nể nang, dù sao gã từng giúp hắn. Nếu không có Kiếm Chủ ra tay thì nhóm Tần Quân lúc trước có lẽ đã chết dưới tay Yêu Tổ trong Trung Hoang. Ơn một giọt nước dù không báo đáp cả thùng nhưng cũng không thể lấy thù báo ân.

Tư Mã Mộng Ma bỏ lại câu hăm dọa:

- Hay cho Tần Thánh Đế, Thiên Đình Đại Tần các ngươi còn chưa gặp được đối thủ thật sự!

Sau đó Tư Mã Mộng Ma tan biến trong hư không, rõ ràng lão nói câu đó là uy hiếp Tần Quân.

Tần Quân không hối hận, Tư Mã Mộng Ma quá mức cuồng vọng, chẳng lẽ còn muốn hắn quỳ liếm lão?

Thường Thiến Thiến nhìn Tần Quân ép Tư Mã Mộng Ma không ai bì nổi bỏ đi, mặt nàng tràn đầy vẻ sùng bái.

Vùng núi phạm vi mười dặm bị san bằng, các tu sĩ lục tục ngoi lên từ bùn đất, trong thân cây, hoảng sợ nhìn không trung.

Cảnh tượng vừa rồi làm bọn họ ngỡ mình đã chết, không ngờ còn sống.

Tần Thánh Đế đã đuổi đi một vị cường địch.

Tiếng hệ thống vang lên trong đầu Tần Quân:

- [Đinh! Phát động chi nhánh nhiệm vụ: Hận của Quỷ Vương. Nhiệm vụ cụ thể: Quỷ Vương Tư Mã Mộng Ma hận túc chủ, nếu túc chủ giết Tư Mã Mộng Ma sẽ được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội phó bản Thần Ma, một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng!]

Khóe môi Tần Quân cong lên, đang lo không có nhiệm vụ để làm đậy.

Và như thế Tư Mã Mộng Ma nằm trong danh sách phải giết của Tần Quân.

Tần Quân nhìn Kiếm Chủ, cười nói:

- Thế nào? Kiếm Chủ tiền bối cũng muốn khó xử trẫm sao?

Tần Quân tôn trọng gọi Kiếm Chủ là tiền bối khiến sắc mặt gã dịu lại.

Kiếm Chủ bình tĩnh nói:

- Ta cần một vật có lẽ nằm trong Tiên Mộ phía dưới, ta chỉ cần thứ đó.

Dù Hậu Nghệ có lẽ trốn trong góc bắn tên nhưng Kiếm Chủ vẫn ứng xử ung dung.

Tần Quân nheo mắt hỏi:

- Là thứ gì?

Trực giác cho Tần Quân biết Kiếm Chủ không phải loại người đùa giỡn âm mưu, làm người tuyệt đối bằng phẳng.

Đưa thứ Kiếm Chủ muốn cho gã xem như đáp lại ơn cứu mạng lúc trước, Tần Quân ghét nhất nợ người.

Kiếm Chủ trả lời:

- Hoàn Hồn Đan!

Hoàn Hồn Đan?

Tần Quân nhíu mày, hắn có nghe thứ này, trong thần thoại thương thành cũng có. Cho người chết sống lại, đương nhiên đó là khi hồn phách chưa tan biến. Đan dược rất mắc tiền, giá hai trăm ức điểm danh khí.

Dù bây giờ Tần Quân có ba trăm ức điểm danh khí cũng sẽ không đổi một viên Hoàn Hồn Đan đưa cho Kiếm Chủ.

Tần Quân nhoẻn miệng cười nói:

- Được, vậy tiền bối và trẫm cùng nhau xuống đi.

Kiếm Chủ thầm thở phào, vì Cơ gia nên gã không muốn đối địch với hắn. Không phải Kiếm Chủ sợ Cơ gia, chỉ vì Cơ gia có ơn với gã.

Kiếm Chủ gật đầu, khuôn mặt lạnh lùng mỉm cười. Mười tám kiếm tu áo trắng ở phía xa nhanh chóng bay tới đáp xuống sau lưng Kiếm Chủ.

Thần thức Tần Quân quét qua, không nhìn thấu tu vi của mười tám kiếm tu áo trắng.

Tần Quân thầm nghĩ:

Chắc là đệ tử của Kiếm Chủ.

Tần Quân cười nói với Thường Thiến Thiến trong ngực mình:

- Nàng đi tìm nhóm phụ thân của mình đi.

Tần Quân thả tay ra, Thường Thiến Thiến nay đã có tu vi Thuế Phàm cảnh, có thể bay lơ lửng.

Thường Thiến Thiến chợt nhớ phụ thân không rõ sống chết vội bay đi, nàng chợt khựng lại giữa không trung ngoái đầu hét hướng Tần Quân?

- Tần Thánh Đế bệ hạ!

Tần Quân quay đầu hỏi:

- Như thế nào?

Cuối cùng Thường Thiến Thiến không có can đảm, xoay người bay đi:

- Không có gì.

Thường Thiến Thiến cảm thấy mình không có tư cách đứng cạnh Tần Quân, nàng muốn cố gắng tự lập chứ không phải ỷ lại sự đồng tình. Thường Thiến Thiến không muốn giành lấy mấy chục năm của Tần Quân mà muốn mãi mãi bên hắn.

Tần Quân lắc đầu cười:

- Cô nương này thay đổi thật nhiều.

Tần Quân nhìn ra được tình ý của Thường Thiến Thiến dành cho hắn, thầm nghĩ có nên mở rộng hậu cung không. Dù sao Tần Quân có hảo cảm với Thường Thiến Thiến, giờ nhớ lại cảnh hộ tống nàng trên đường đi cũng thật đẹp.

Kiếm Chủ cười khẽ:

- Tần Thánh Đế phong lưu thật.

Tần Quân nhìn Kiếm Chủ, thấy gã cười kỳ lạ nhìn mình.

Hết hồn! Lão già này lạnh lùng dễ nhìn hơn!

Tần Quân xua tay cười nói:

- Kiếm Chủ tiền bối nói đùa, chúng ta lo việc chính thì hơn, cùng nhau xuống đi!

Tần Quân không lo đi vào Tiên Mộ sẽ bị Kiếm Chủ đánh lén.

Thiên hạ ai chẳng biết Kiếm Chủ lỗi lạc.

Huống chi nếu Kiếm Chủ muốn giết Tần Quân thì lúc trước đã không cứu hắn.

Tần Quân mang theo Viên Hồng, Hạng Vũ bay hướng hang lớn. Kiếm Chủ đi một mình, không mang theo mười tám kiếm tu áo trắng, đây xem như thành ý của gã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.