Tần Quân hỏi thẳng:
- Thần thú của các ngươi đâu? Có thể cho trẫm xem trước một chút?
Thật lâu không thấy Tiểu Chúc Long, không biết nó hiện tại như thế nào.
Tôn Như Đạo lắc đầu nói:
- Nó đang ngủ say truyền thừa ký ức căn nguyên, nếu tùy tiện quấy rầy sẽ chôn vùi tiền đồ của nó.
Tần Quân nghe vậy đành thôi, cùng lắm chờ thêm mấy ngày.
Tôn Như Đạo hít sâu, chắp tay hướng Tần Quân:
- Mấy ngày nay thuộc hạ của Yêu Tổ và Yêu Hoàng thường lẻn vào Thần Vực, nếu các vị phát hiện hy vọng sẽ trừ khử giúp ta.
Yêu Tổ, Yêu Hoàng?
Tần Quân nhướng mày, hỏi:
- Yêu Hoàng mạnh lắm sao?
Tần Quân và Yêu Tổ đã kết thù kết oán, giờ sắp chọc vào Yêu Hoàng, nhưng hắn không sợ.
Tôn Như Đạo giới thiệu:
- Yêu Hoàng nổi lên mười mấy năm nay, thực lực rất mạnh, đã thành lập thế lực lớn trong yêu tộc, quan hệ mâu thuẫn với Yêu Tổ. Chắc bọn họ muốn chiếm thần thú của chúng ta để đè ép đối phương.
Tần Quân nhướng mày.
Mười mấy năm?
Chẳng lẽ . . .
Tần Quân chợt nghĩ đến một khả năng, cộng thêm cái tên Yêu Hoàng làm hắn rùng mình, thầm cầu nguyện:
- Hệ thống, ngươi đừng chơi trẫm, nếu Yêu Hoàng thật sự là vị kia thì toi. Như Lai cũng phải đứng sang một bên.
Hắc Điệp Tiên Tử mở miệng nói:
- Yêu Hoàng hay Yêu Tổ đều hùng hổ đến, chúng ta phải chuẩn bị sớm, còn cần cảnh giác thế lực lớn khác.
Tôn Như Đạo gật đầu.
Thần Điện ở vị trí rất lúng túng, sức chiến đấu đỉnh cao không nhiều vì thời gian thành lập quá ngắn. Không biết ai lộ ra tin Chúc Long khiến thế lực các nơi mơ ước, nếu Tần Quân không giúp đỡ thì bọn họ không tự tin bảo vệ được Chúc Long.
Tôn Như Đạo không ngờ rằng Tần Quân cũng nhắm Chúc Long.
Hắc Điệp Tiên Tử vừa nói vừa đi hướng cửa:
- Đã gặp mặt rồi thì ta mang bọn họ đi chỗ cư ngụ.
Tần Quân dửng dưng liếc Tôn Như Đạo một cái rồi mang Tôn Ngộ Không, La Sĩ Tín đi.
Tôn Như Đạo nhíu chặt mày, gã cảm nhận chút sát khí.
Tôn Như Đạo thầm nghĩ:
- Xem ra phải đề phòng tiểu tử này.
Tôn Như Đạo thầm tò mò Hắc Điệp Tiên Tử và Tần Quân có quan hệ gì, gã nhìn ra được nàng đối xử với hắn khác người ta. Giữa Tần Quân và Thần Vô Cơ thì nàng thậm chí chọn Tần Quân.
Không lẽ Tần Quân là đồ đệ Hắc Điệp Tiên Tử mới thu?
Tôn Như Đạo càng nghĩ càng thấy ẩn tình sâu, e rằng Chúc Long thức tỉnh sẽ có bão táp.
Tôn Như Đạo lẩm bẩm:
- Hừm, cùng lắm bỏ Thần Điện.
Tôn Như Đạo trở về làm điện chủ vì Hắc Điệp Tiên Tử mời gã, không thì gã chẳng hề muốn trở về dọn dẹp mớ bòng bong.
***
Dưới mây trắng sơn mạch liên miên như những con Thanh Long bàn cứ dưới đất.
Một quân đội yêu tộc đang tiến lên, nhìn sơ cỡ mấy chục vạn yêu thú, đông nghìn nghịt như nước lũ.
Đi đằng trước nhất là hai đại yêu, một yêu là Ngưu Ma Vương, mặc giáp nặng, toát ra khí chất vương giả.
Ngưu Ma Vương mở miệng hỏi:
- Bắc Sư Vương, ngươi cảm thấy chuyến đi này chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ không?
Đứng bên cạnh Ngưu Ma Vương là một con vua sư tử, vóc dáng không thua gì gã, người đầy lông trắng, mặc áo giáp bạch nham, lưng cõng búa to.
Bắc Sư Vương mù mắt trái, vết sẹo từ trán kéo dài đến gò má trông rất đáng sợ.
Ngưu Ma Vương đứng bên cạnh Bắc Sư Vương thì khí thế hơi yếu chút. vì Bắc Sư Vương là Đại La Kim Tiên, cực kỳ mạnh mẽ.
Bắc Sư Vương trầm giọng nói:
- Phải hoàn thành!
Mắt phải hung ác nhìn bầu trời trước mặt như đã thấy Thần Điện.
Nhiệm vụ lần này của bọn họ là đi cướp Chúc Long của Thần Điện, chủ công của chúng là Yêu Hoàng.
Ngưu Ma Vương gật đầu, lo lắng nói:
- Nếu Yêu Tổ tự mình ra tay thì . . .
Ngưu Ma Vương đã bị đánh đến sợ, thua hai lần trước Thiên Đình Đại Tần, sau đó bị Dạ Đế truy sát, may mắn được Yêu Hoàng thu nhận.
Bắc Sư Vương hừ mũi:
- Hừ! Nếu Yêu Tổ dám tự mình ra tay thì Yêu Khư sẽ gặp nguy hiểm!
Bắc Sư Vương nhìn như hung mãnh nhưng rất có kiến thức.
Ngưu Ma Vương nghe vậy lập tức hiểu ý.
Yêu Tổ sống không biết bao nhiêu năm, đắc tội nhiều thế lực. Đặc biệt nhân tộc bây giờ là nhân vật chính của đại thế giới này, Yêu Tổ bước đi khó khăn.
Mắt Ngưu Ma Vương hấp háy thầm thề:
- Sẽ có ngày ta cũng đến độ cao như bọn họ!
Cảm giác ăn nhờ ở đậu làm Ngưu Ma Vương rất bực bội.
Chợt một khí thế cực mạnh truyền đến từ phía trước làm Ngưu Ma Vương rung động, Bắc Sư Vương nheo mắt lại.
Một tiếng cười cợt vang vọng thiên địa:
- Ô, các ngươi là thuộc hạ của Yêu Hoàng phải không?
Đại quân yêu tộc ngừng lại, lấy vũ khí ra cảnh giác nhìn bốn phía.
Ngưu Ma Vương chậm rãi rút ra đại đao âm trầm, thứ này là Yêu Hoàng ban cho gã, uy lực cực mạnh.
Bắc Sư Vương quát to:
- Trộm cướp từ nơi nào đến, còn không mau mau hiện thân!
Búa to sau lưng Bắc Sư Vương rung nhẹ.
Vèo!
Một bóng người từ đỉnh núi phía cuối trời lao đến, là Lục Nhĩ Mi Hầu.
Lục Nhĩ Mi Hầu gác gậy thép trên vai, lơ lửng giữa không trung nhìn xuống Bắc Sư Vương và Ngưu Ma Vương.
Lục Nhĩ Mi Hầu khiêu khích nói:
- Ta muốn xem thử thuộc hạ của Yêu Hoàng có đủ mạnh không!
Lần này đến tranh giành Chúc Long, Yêu Tổ giao cho Lục Nhĩ Mi Hầu một nhiệm vụ nữa là giết thuộc hạ của Yêu Hoàng.
Bắc Sư Vương nổi giận, lắc vai, búa to trên lưng gã bay ra xoay tròn chém hướng Lục Nhĩ Mi Hầu.
Lục Nhĩ Mi Hầu không né, ném gậy qua.
Đinh!
Búa to bị đập về, Lục Nhĩ Mi Hầu thụt lùi trăm trượng, gió rít tứ giăng làm nhiều yêu binh ngã tại chỗ.
***
Hắc Điệp Tiên Tử nói với ba người Tần Quân:
- Mấy ngày nay các ngươi ở lại đây, bên trong có bảy căn phòng, cứ thoải mái chọn.
Bọn họ đang ở trong đại đường, tia sáng hơi tối nhưng có thể thấy rõ.
Đại đường rất rộng, trước bức tường hai bên đặt các kiểu binh khí và giá sách, mùi đàn kỳ lạ lan tỏa trong đại đường khiến người thư giãn thần kinh.
Tần Quân gật đầu, tiếp đó phất tay ra hiệu Hắc Điệp Tiên Tử đi được rồi.
Tần Quân định triệu hoán Thần Ma ngay.
Tần Quân tò mò hỏi thầm:
- Hệ thống, nếu trẫm triệu hoán Thần Ma thì bọn họ có trực tiếp xuất hiện trong tiểu thế giới này không?
Hắc Điệp Tiên Tử bực bội lườm Tần Quân một cái, xoay người rời đi.
Tiểu tử này thật không hiểu phong tình!
Hắc Điệp Tiên Tử còn muốn vào phòng Tần Quân tâm sự, nhưng nghe hắn đuổi khách thì đành rời đi.
Hệ thống trả lời:
- Đúng vậy, hệ thống triệu hoán Thần Ma sẽ xuất hiện trong thế giới mà túc chủ ở, bao gồm tiểu thế giới.
Tần Quân thở phào nhẹ nhõm.