Hiện tại cách đại chiến đã năm ngày. Bốn ngày trước Chư Cát Lượng liền tới tìm Tần Quân. Người này tu vi yếu tới mức đáng thương. Kim Đan Cảnh tầng một. Đương nhiên ở bên trong vương quốc Càn Nguyệt, hắn cũng coi như cường giả. Cũng không biết hắn sử dụng thủ đoạn gì, khiến cho Giả Tuân rất tôn sùng, sau đó thuận nước giong thuyền giao cho Tần Quân.
Đáng để nhắc tới chính là Chư Cát Lượng không ngờ hiểu được các loại pháp thuật huyền học thiên văn, kỳ môn, bát quái v.vv.
Chà chà, không hổ danh là sản phẩm do hệ thống sản xuất ra. Đơn giản là bản tăng cường của Long tiên sinh.
Cũng may Tần Quân cũng không trông cậy hắn chiến đấu. Chư Cát Lượng là dựa vào cái đầu, là nhà quân sự nổi danh chính trị gia của Hoa Hạ cổ đại. Hắn không chỉ có thể trị nước, cũng có thể bày mưu tính kế cho cuộc chiến tranh. Quan trọng nhất chính là người này còn có thể phát minh. Ví dụ như xe gỗ, đèn Khổng Minh v,vv. Tính thực dụng không kém gì cường giả Địa Tiên Cảnh bình thường.
Bởi vì Tần Quân hiện tại không thiếu cường giả, mà thiếu nhân tài. Nhất là hắn gần đăng cơ, quốc sự đã rơi ở trong tay hắn. Ngay từ lúc đầu đầu hắn đau đầu vô cùng. Chư Cát Lượng xuất hiện có thể nói là cọng rơm cứu mạng, cho nên hắn cũng rất coi trọng Chư Cát Lượng.
Bất kể hậu thế đánh giá Chư Cát Lượng như thế nào, sau khi Chư Cát Lượng bái Lưu Bị lại chưa từng phản bội qua. Chỉ dựa vào điểm này cũng đủ để cho người ta kính phục. Hắn xuất sư có thể nói là tên truyền thiên cổ.
- Nói hay không?
Trong lòng bàn tay phải Lôi Chấn Tử xuất hiện một huyền lôi, rơi vào trên người Ma Cốt Kiếp. Ma Cốt Kiếp đau đến mức phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương. Các binh sĩ ngoài phòng giam nghe được kinh hoàng mí mắt giật mạnh.
- Giết ta đi, ta sẽ không nói!
Ma Cốt Kiếp cắn răng mắng. giờ phút này toàn thân hắn đều là máu. Thậm chí chỗ liên quan tới đốt ngón tay cũng lộ ra xương trắng.
Bị nghiêm hình tra tấn bốn ngày, gia hỏa này còn không lộ ra bất kỳ tin tức nào về Thâm Uyên Môn. Tần Quân cũng bị cảm động. Đương nhiên cảm động thì cảm động, hắn cũng sẽ không dừng bức cung.
- Điện hạ, hôm nay ta tới chính là vì hắn.
Chư Cát Lượng phe phẩy quạt lông khẽ cười nói.
Lời của hắn nhất thời thu hút sự hứng thú của Tần Quân. Hắn không khỏi quay đầu lại hỏi:
- A? Khổng Minh tiên sinh là muốn giúp ta tra hỏi sao?
Khổng Minh chính là tự Chư Cát Lượng, cũng xưng là Gia Cát Khổng Minh, nhân trung chi long.
- Tất nhiên. Ta không có khả năng đặc biệt, sang đây xem diễn trò sao?
Chư Cát Lượng cười nói, khiến người ta một loại cảm giác giống như tắm trong gió xuân.
Lôi Chấn Tử quay đầu lại liếc mắt về phía Chư Cát Lượng, hừ lạnh nói:
- Chỉ dựa vào ngươi?
Thân là cường giả Kim Tiên Cảnh, hắn đối với Chư Cát Lượng tất nhiên không coi trọng. Khương Tử Nha khiến cho hắn chịu phục, không chỉ bởi vì Khương Tử Nha là sư thúc của hắn, còn bởi vì thực lực của Khương Tử Nha.
Chư Cát Lượng mặc dù đã được hệ thống cường hóa qua, tu vi cũng không quá Kim Đan Cảnh. Lôi Chấn Tử dùng một đầu ngón tay là có thể nghiền chết hắn.
- Minh tự có diệu pháp.
Chư Cát Lượng phe phẩy cái quạt, cười nói, không thèm để ý chút nào tới giọng điệu của Lôi Chấn Tử.
Từng trải qua đại chiến năm ngày trước, Lôi Chấn Tử đã trở thành đệ nhất thần tướng của vương quốc Càn Nguyệt. Uy vọng thậm chí vượt qua Hồng Hài Nhi và Quan Vũ. Chư Cát Lượng trong lòng cũng bội phục, cho nên không ghi hận Lôi Chấn Tử. Hắn càng muốn dựa vào bản lĩnh của mình thật sự khiến cho Lôi Chấn Tử đối với hắn có ấn tượng khác xưa.
- Được, giao cho ngươi. Lôi Chấn Tử ở bên cạnh hợp tác bảo vệ ngươi.
Tần Quân đứng dậy cười nói. Thẩm tra một ngày, hắn cũng mệt mỏi. Cho nên hắn cũng muốn rời khỏi đây.
Chư Cát Lượng cười gật đầu. Lôi Chấn Tử muốn nói lại thôi. Nhưng hắn chợt nghe Tần Quân truyền âm:
- Ngươi phải tận lực giúp hắn. Dù sao chúng ta cũng không có cách nào. Nếu như hắn không được, ta sẽ suy nghĩ một chút tới vị trí của hắn. Nếu như hắn làm được, lại chứng minh năng lực của hắn, cũng để cho chúng ta có thể thoải mái hơn.
Lôi Chấn Tử vừa nghe, nhất thời đồng ý. Ngược lại hắn không phải là muốn nhìn năng lực của Chư Cát Lượng. Hắn chính là muốn chờ Chư Cát Lượng ngã xuống.
Hiện tại chức quan của Chư Cát Lượng không đến tứ phẩm. Nhưng hắn bái nhập dưới trướng của Tần Quân mới được bốn ngày, không có chiến công, thành tích lại giống như bay vọt. Lôi Chấn Tử không phục.
Tần Quân lắc đầu cười. mâu thuẫn giữa hai người, hắn tất nhiên nhìn thấy. Vừa lúc cho bọn họ cơ hội rèn luyện. Hắn nghĩ Chư Cát Lượng sẽ không để cho hắn thất vọng.
Trước đây Chư Cát Lượng bái nhập dưới trướng của Lưu Bị cũng bị cá võ tướng nghi vấn. Cuối cùng hắn sử dụng thực lực để chứng minh bản thân mình.
- Tần Quân ca ca, ngày mai ca ca sẽ phải lên ngôi, chuẩn bị an bài cho ta làm cái gì vậy?
Tiểu Ly ôm cánh tay Tần Quân cười nói. Nàng không để ý tới ánh mắt khác thường của các binh sĩ bên trong nhà lao. Ở trong lòng binh sĩ của vương quốc uy vọng của Tần Quân thậm chí vượt qua Thái tổ hoàng đế. Cho nên khi nhìn thấy Tiểu Ly không chút kiêng kỵ ôm lấy Tần Quân, trong lòng các binh sĩ khó tránh khỏi có chút khác thường.
- Nàng muốn làm cái gì?
Tần Quân cười hỏi, tay trái thưởng thức một hạt châu. Đây là Thiên Thủy Ngọc có thể áp chế Hồng Hài Nhi.
Chí bảo hậu thiên!
Phẩm cấp còn cao hơn so với Tử Kim Đế Hoàng Giáp và Ngân Long Tru Hồn Thương của hắn hiện tại. Có nó ở trên người, có thể chống đỡ vạn lửa tập kích.
Đáng để nhắc tới chính là vòng tay đồng của An Diêm Sát cũng là chí bảo hậu thiên. Chỉ có điều muốn sử dụng nó, trước hết ở khiến cho An Diêm Sát hình thần câu diệt. Cho nên nó đã bị Tần Quân ném vào trong không gian thần thoại.
- Đương nhiên là làm hoàng hậu!
Tiểu Ly cười đùa nói. Tần Quân nghe được bước chân thoáng lảo đảo.
Tiểu nha đầu này ngay cả hoàng hậu cũng biết.
Tần Quân quay đầu lại cười nói:
- Làm hoàng hậu phải trải qua một đạo truyền thừa.
- Truyền thừa gì?
Đôi mắt đẹp của Tiểu Ly mở to, hưng phấn hỏi.
Tần Quân làm ra bộ dạng thần bí nói:
- Chúng ta phải song tu trước!
- Song tu là cái gì?
Tiểu Ly nghi ngờ hỏi. Nàng vẫn ở trong Long Cung tu luyện. Đối với những chuyện bàng môn tả đạo nàng đều không biết.
Tần Quân cười ha ha, trong mắt đầy vẻ kích động.
Sắp đóng chiếm được?
- Tham kiến điện hạ!
Đi vào cửa lớn của hoàng cung, hai bên cấm vệ của hoàng cung đều quỳ xuống kêu lên. Trên mặt của mỗi một người đều viết đầy vẻ cuồng nhiệt.