Tần Quân nhếch khóe miệng, sau đó cười rằng:
- Đúng lúc ta đang muốn thu phục vô chủ chi địa đây!
Vừa nói xong, mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía hắn.
- Vô chủ chi địa liên lụy quá nhiều thế lực, Tần công tử không thể làm càn làm ẩu.
Mạc Huyền Phong khuyên nhủ. Gã đang định đầu phục Tần Quân, kết quả vừa nghe xong câu này thì bị dọa sợ suýt chết.
Chỉ dựa vào mấy vạn Miêu Nhân mà cũng muốn chinh phục vô chủ chi địa ư?
Vọng Diễm cũng đã nghe nói đến vô chủ chi địa, nơi ấy trừ thế lực vốn có còn có không ít các thế lực khác như nước ngầm sục sôi, lão đang định khuyên nhủ Tần Quân thì chợt nghe Tần Quân nói:
- Yên tâm đi, ở vô chủ chi địa ta có mười vạn binh lính Thuế Phàm cảnh đấy.
Mười vạn binh lính Thuế Phàm cảnh!
Mạc Huyền Phong cùng Vọng Diễm trừng lớn mắt, đều hít ngược một hơi khí lạnh.
Đừng nhìn Huyền Phong Trại bây giờ có trên năm vạn người, thực chất người đạt đến Thuế Phàm cảnh chỉ có vài ngàn mà thôi, còn lại đều xấp xỉ Kim Đan cảnh.
Miêu Nhân tộc càng yếu hơn, trong khoảng sáu vạn Miêu Nhân chỉ có mấy ngàn người đạt tới Thuế Phàm cảnh, Vọng Diễm là cường giả Thiên Tiên cảnh duy nhất và chẳng có cường giả Địa Tiên cảnh nào, Vọng Tuyết ở Miêu Nhân tộc có thể xếp vào ba mươi hạng đầu tiên, cho nên khi nghe thấy mười vạn thiên binh thì sợ tới mức không khép miệng vào được.
- Tần công tử, rốt cuộc ngài là ai?
Mạc Huyền Phong hít sâu một hơi mà hỏi, Thân Công Báo không hề tiết lộ thân phận của Tần Quân với gã, bởi vì cái danh Tần Đế quả thực quá nhạy cảm.
Tần Quân cười thần bí:
- Nếu đi theo ta, ngươi sẽ biết.
Nói đoạn, hắn cười lớn xoay người rời đi, truyền tống môn cần một ngày chuẩn bị, hắn đương nhiên không phải canh ở chỗ này.
Viên Hồng, Lôi Chấn Tử và Dịch lão đầu theo sát phía sau, Vọng Diễm và Vọng Tuyết đi sắp xếp cho đoàn người Miêu Nhân tộc.
- Huyền Phong huynh, ngươi cứ tin ta, ta mượn sức ngươi là vì tốt cho ngươi, bởi vì ta không muốn nhìn thấy tri kỉ xảy ra điều gì bất trắc.
Thân Công Báo vỗ vai Mạc Huyền Phong, thở dài nói vậy.
Lúc này đây, khóe miệng gia hỏa này tươi roi rói và mị lực nhân cách bùng nổ ầm ầm.
Hai người quen biết nhau bao lâu, thế mà đã lên đến mức độ tri kỉ rồi.
Nghe thấy thế, Mạc Huyền Phong cảm động trong lòng, gã nâng tay đặt lên bàn tay Thân Công Báo trên vai mình, bốn mắt nhìn nhau, thấy tình trai dường như nhóm lên.
Ngay khi Tần Quân bắt tay vào việc chuẩn bị truyền tống về vô chủ chi địa thì Ma Đạo bắc phương bỗng truyền tin tức tới: Yêu tộc xâm nhập với quy mô lớn!
Nam Vực rộng lớn không phải do con người cai quản hoàn toàn, mà yêu tộc và nhân tộc gần như chia nửa giang sơn. Trước kia nhân tộc chiếm thế lớn nhưng mấy ngàn năm nay dần dần suy bại, nhất là sau khi Bình Thiên Yêu Tôn hoành không xuất thế thì nhân tộc Thánh Triều có thể nói là khổ không kể xiết.
Giờ đây yêu tộc xâm nhập Ma Đạo, chỉ cần hỏi thăm là biết ngay chân tướng.
Miêu Nhân tộc và một thế lực chưa rõ khiến cho người ta nghị luận xôn xao, “thế lực chưa rõ” kia hiển nhiên là Tần Quân, thế nhưng vì Thâm Uyên Môn không truyền tin ra ngoài nên không một ai biết thế lực ấy chính là Tần Đế của vương quốc Đại Tần.
Yêu tộc xâm nhập, làm cho cả Ma Đạo rung chuyển.
Mà người chịu trách nhiệm chính cho vụ việc này là Tần Quân và Dịch lão đầu đang nướng thịt rừng.
- Không thể không nói kĩ năng nướng thịt rừng của tiểu tử ngươi đúng là hạng nhất, không uổng công ta mang thượng cổ Man Tượng cho ngươi.
Dịch lão đầu miệng bóng nhẫy mỡ cười nói, Vọng Tuyết, Lôi Chấn Tử, Thân Công Báo bên cạnh cũng được hưởng ké mùi ngon.
Tần Quân nhướng mày cười bảo:
- Hành tẩu giang hồ, phải có nghề mới sống tốt được chứ.
Vọng Tuyết không khỏi trợn trắng mắt, song nể mặt tay nghề Tần Quân rất tốt nên nàng cũng lười tranh cãi với hắn.
Tần Quân quay đầu hỏi Thân Công Báo:
- Còn bao lâu nữa mới có thể bắt đầu truyền tống?
- Chắc nhanh thôi.
Thân Công Báo đáp, dừng một chút rồi trầm giọng bảo:
- Huyền Phong Huynh vẫn do dự chưa quyết, nếu có thể thì chủ công ngài tự mình đi khuyên nhủ vẫn hơn, thực lực của Huyền Phong Trại thực sự không thấp đâu.
Tần Quân gật đầu, Huyền Phong trại có thể thoải mái quét sạch vương quốc, thậm chí khiến cho hoàng triều cũng phải đau đầu nhức óc, vì chung quy đa số người của hoàng triều mạnh nhất cũng chỉ đến Thiên Tiên cảnh mà thôi.
Chẳng bao lâu sau, Mạc Huyền Phong đã lắc mình xuất hiện sau lưng Tần Quân, gã cung kính chắp tay nói:
- Tần công tử, truyền tống môn đã nối thông xong, lúc nào cũng có thể hành động.
Tần Quân nghe xong bèn vỗ mông đứng lên, xoay người về phía Mạc Huyền Phong, trên mặt nở một nụ cười xán lạn:
- Huyền Phong à, ngươi không thấy cứ ở mãi Lang Gia Sơn Mạch rất nhàm chán hay sao? Thế giới rộng lớn lắm, ngươi không muốn đi đó đi đây một chút à?
Tần Quân cười, tùy ý hỏi.
Mạc Huyền Phong khẽ nhíu mày, rõ ràng trong lòng đang suy nghĩ rất lung.
Dịch lão đầu quẹt miệng, nói với giọng điệu quái gở:
- Hắn không muốn thì đừng ép hắn, ta gặp loại người này nhiều rồi, cả đời chỉ biết làm ổ trong cái mảnh đất bé tí gây sóng gây gió, sở dĩ không dám bước chân ra ngoài là vì sợ hết thảy những gì mình có trong tay đều yếu ớt bất kham.
Đậu má!
Đồ đồng đội heo này!
Tần Quân trừng mắt nhìn Dịch lão đầu, ngươi nói cho tử tế được không hả?
Mạc Huyền Phong sắc mặt xanh mét làm Tần Quân giật thót, chẳng lẽ gã bị một câu của Dịch lão đầu làm cho kết thù với mình rồi à?
Tần Quân không sợ trở thành kẻ địch với Mạc Huyền Phong, nhưng hắn không muốn tự nhiên không dưng lại tăng thêm một kẻ thù, thế chẳng phải ấm ức lắm hay sao?
- Thuộc hạ tham kiến chủ công!
Mạc Huyền Phong quỳ sụp xuống trước mặt Tần Quân, Tần Quân thấy mà há hốc mồm, ôi đệt, vụ gì thế này, ngươi thích ăn mắng hả?
Vọng Tuyết, Viên Hồng, Lôi Chấn Tử và Thân Công Báo đều thấy kì quái, chỉ có Dịch lão đầu là dương dương đắc ý.
- Rồi rồi rồi, đứng dậy đi, có Huyền Phong trợ lực, Bình Thiên Yêu Tôn gì đó chẳng là cái thá gì!
Tần Quân vừa nâng Mạc Huyền Phong lên vừa cười nói, Mạc Huyền Phong là cường giả Chân Tiên cảnh nhị trọng kia đấy, chưa kể còn thêm cả một Huyền Phong trại, thế lực của Tần Quân lại bành trướng thêm một phần.
Được Tần Quân tâng bốc một trận, đáy lòng Mạc Huyền Phong cũng dấy lên tâm hư vinh, đương nhiên gã cũng tự hiểu lấy mình làm sao có thể chống chọi được với Bình Thiên Yêu Tôn, thế nhưng chẳng có ai không thích nghe khen ngợi, nếu có thì chính là có bệnh rồi.
Sau khi thu phục Mạc Huyền Phong và Huyền Phong Trại, tâm tình của Tần Quân lại càng thêm khoái trá.