“ Rầm”
Huyền Trọng Xích nặng nghìn cân hung hăng nện xuống, làm cả khuôn mặt của con cóc bị bóp méo.
Thân thể khổng lồ trực tiếp rơi xuống.
“ Ầm”
Mặt đất tạo thành một hố to, đất cát bay lên khắp nơi.
Một đòn này không chỉ là Diễm Phân Phệ Lãng Xích viên mãn, còn có chính lần lực lượng gia thành của Long Đằng Cửu Biến, nháy mắt làm cho con cóc này bị thương nặng.
Đầu yêu thú Nguyên Anh kỳ này cứ nằm trên đất, không nhúc nhích.
Từ Khuyết ngẩn ra, sau đó dở khóc dở cười.
Hắm không nghe được thanh âm của hệ thống, nói lên con yêu thú này chưa chết, rất có thể là bị ngất đi, cho nên lâu như vậy mới không có động tĩnh.
Đây là yêu thú Nguyên Anh kỳ, mấy chục vạn điểm kinh nghiệm, tại sao lại bỏ qua được?
Nghĩ vậy, Từ Khuyết khống chế thiểm điện, chuẩn bị lao xuống cho con cóc này một kích cuối cùng.
Nhưng vào lúc này, trong rừng cây rồi đột nhiên thoát ra mấy bóng người, tay cầm cung tên cùng đao thương, không nói hai lời, loạn đánh vào con cóc đang hôn mê.
Từ Khuyết mở to hai mắt nhìn.
Nè nè nè..
Đù móa, chuyện gì thế?
Đoạt quái à?
-Dừng tay dừng tay, đem một kích cuối cùng lưu cho ta.
Từ Khuyết hô lớn, từ không trung vọt xuống.
Nhưng mà những người kia không dừng tay, trong đó hai gã cung tiễn thủ trực tiếp xoay người, mặt không chút thay đổi, bắn tên về phía Từ Khuyết.
“ Vù Vù”
Nhất thời hai mũi tên mang hàn mang bắn về phía Từ Khuyết.
Đù móa, cường đạo à, đoạt quái còn muốn giết người nữa à?
Từ Khuyết tức giận.
Nắm Huyền Trọng Xích, thi triển Lục Hợp Du Thân Xích pháp, áp sát hai gã cung tiễn thủ.
Sắc mặt hai tên này biến đổi, vội vàng thối lui, đồng thời hô lớn với mấy tên đồng bạn khác:
-Trước tiên đừng động vào con Tam Nhãn Độc Thiềm kia, tiểu tử này không đơn giản, giải quyết hắn rồi tính sau.
Mấy người đồng bạn nghe vậy, lập tức dừng tay, hơi kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Từ Khuyết.
Một gã nam tử cầm tiêm thương trong tay liếc mắt nhìn Từ Khuyết một cái, cau mày nói:
-Không đơn giản cái gì? Không phải là tiểu tử Kim Đan kỳ một tầng hay sao, hai người các ngươi còn giải quyết không xong à?
Một nam một nữ khác thì mang theo phi kiếm, tương tự quét mắt Từ Khuyết, lập tức nở nụ cười khinh thường.
-Chỉ là Kim Đan kỳ tầng 1 lại dám một thân một mình chạy đến Khô Cốt lâm, thật sự là liều lĩn
Hai gã cung tiễn thủ đã giao thủ với Từ Khuyết, lúc này vẻ mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:
-Không nên đánh giá thấp tiểu tử này, vừa rồi hắn thi triển pháp quyết thập phần quỷ dị, nếu không phải chúng ta rút lui, chỉ sợ đã bị thương nặng rồi!
-Hả?
Ba người đồng bạn nghe vậy, nhất thời lại nhìn kt.
Từ Khuyết cũng thản nhiên nhìn bọn hắn liếc mắt một cái, lắc đầu không nói gì.
Năm người này đều là Kim Đan kỳ, hai tên cung tiễn thủ là Kim Đan kỳ tầng 5, một nam một nữ cầm kiếm là Kim Đan kỳ tầng 6, mà nam tử cầm tiêm thương kia lại là Kim Đan kỳ tầng 8.
Như vậy đội hình, phóng đi ra bên ngoài cũng là một đội ngũ có thực lực cường hãn.
Bất quá ở trong mắt Từ Khuyết thì năm tên này chỉ là năm con gà.
Hắn vác Huyền Trọng Xích trên vai, thản nhiên nói:
-Con Tam Nhãn Độc Thiềm là ta đánh ngất xỉu, các ngươi chạy tới không nói hai lời đã muốn kiếm tiện nghi, đã thế còn muốn giết ta nữa à?
Năm người nghe sau, lặng đi một chút, sau đó cười rộ.
-Ngươi đánh ngất xỉu sao? Ha ha ha, cười chết ta rồi.
-Tiểu tử, ngươi có biết con Tam Nhãn Độc Thiềm này có cảnh giới gì không? Chúng ta truy lùng nó bảy ngày bảy đêm đều không dám xuống tay, hôm nay đoán chừng nó ăn nhầm cái gì mới ngất xỉu, ngươi dám nói là bị ngươi đánh ngất xỉu sao? Thật là khoác lác quá.
-Hơn nữa, giết ngươi thì thế nào? Đây chính là Khô Cốt lâm, cho dù ngươi chết ở đây thì cũng là chuyện bình thường.
…
Từ Khuyết cười nói:
-Nói như vậy, ta cũng có thể giết các ngươi? Được lắm, nói một chút coi, các ngươi muốn lên từng người hay cả đám cùng lên? Cá nhân ta đề nghị cả đám cùng lên đi, để tiết kiệm thời gian, dù sao thời gian của ta rất quý.
“Đinh, chúc mừng kí chủ “Từ Khuyết” trang bức mạnh mẽ thành công, thưởng cho 20 điểm giá trị trang bức!”
Thanh âm của hệ thống vang lên.
Năm người kia lại bị lời nói của Từ Khuyết làm cho sững sờ, lập tức nở nụ cười.
-Ha ha, ta không nghe lầm chứ? Tiểu tử này bảo chúng ta cùng lên?
-Hắc hắc, tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi tu luyện pháp quyết quỷ dị thì cho rằng mình thiên hạ vô địch.
-Xem cho rõ, ngươi chỉ là Kim Đan kỳ tầng 1, ai trong chúng ta cũng có thể giết ngươi.
-Người tự đại thường chết sớm, hiển nhiên là ngươi cũng cách tử vong không xa.
Nói xong, trên mặt mấy người nở ra nụ cười châm chọc, dần dần chuyển thành cười lạnh, bắt đầu nổi lên sát khí.
Đôi mắt Từ Khuyết híp lại, cười nhạt nói:
-Yên tâm đi, ta bấm ngón tay tính qua, người khiêm tốn như ta, cách tử vong rất xa, bất quá các ngươi đã bước chân gần đến cái chết rồi.
-Ha ha, hảo một tên miệng lưỡi bén nhọn, liều lĩnh ngu xuẩn.
Nam tử cầm tiêm thương không kiên nhẫn nữa mà khoát tay:
-Đừng nhiều lời với hắn, giết hắn đi, vừa lúc dùng thi thể của hắn để làm mồi.
-Được.
Một nam một nữ cầm trường kiếm lên tiếng, sau đó bấm pháp quyết, ném phi kiếm lên, nháy mắt hiện ra một biển lửa.
Song chỉ vung lên, nhất thời biển lửa kia vọt về phía Từ Khuyết.
Hai gã cung tiễn thủ cũng thối lui, kéo dài khoảng cách, ngưng tụ chân nguyên trên tay, mở cung bắn tên, hành văn liền mạch lưu loát
-Haizz, tại sao lại không kiên nhẫn thế, không thể chờ ta trang bức để kiếm vài chục điểm rồi mới đánh sao?
Vẻ mặt Từ Khuyết tiếc nuối, thời mở ra Long Đằng Cửu Biến, thi triển Tam Thiên Lôi Động đột nhiên nhảy lên trời.
Hai cánh tay hắn nằm chặt Huyền Trọng Xích.
“ Ầm”
Nháy mắt khí lãng vô hình từ trên không ép xuống làm cho biển lửa kia phách tán, mà khí lãng cũng chưa biến mất, tiếp tục lao về phía đôi nam nữ kia.
Phốc! Phốc!
Nhất thời, hai tiếng trầm đục đồng thời phát ra, một nam một nữ kia bay ngược trở về, đập vào trên thân cây to.
-Sư huynh!
-Sư tỷ!
Hai gã cung tiễn thủ cực kỳ hoảng sợ, lên tiếng kinh hô, nhanh chóng bắn ra hai mũi tên, sau đó phóng về phía cây đại thụ.
Nam tử cầm tiêm thương cũng biến sắc, ánh mắt nhìn về phía Từ Khuyết lại càng trở nên rung động cùng kinh hãi!
“Đinh, chúc mừng kí chủ “Từ Khuyết” đánh chết tu sĩ Kim Đan kỳ, đạt được 5 vạn kinh nghiệm cùng một miếng Kim Đan!”
“Đinh, chúc mừng kí chủ “Từ Khuyết” đánh chết tu sĩ Kim Đan kỳ, đạt được năm vạn kinh nghiệm cùng một miếng Kim Đan!”
Nghe được âm thanh của hệ thống, Từ Khuyết cũng xác định đôi nam nữ kia đã mất mạng, lập tức dùng Tam Thiên Lôi Động, tránh đi hai mũi tên rồi nắm lấy Huyền Trọng Xích lao xuống mà giết.
Hai gã cung tiễn thủ muốn đi kiểm tra thương thế đồng bạn, kết quả còn chưa chạy đến thì đã bị Từ Khuyết ngăn cản.
-Ngươi muốn chết.
Hai người cắn răng tức giận mắng, nắm trường cung, đang muốn bắn tên.
Nhưng mà tốc độ lại không bằng Từ Khuyết, tên đã lên dây, còn chưa kịp bắn thì phát hiện Huyền Trọng Xích đã ở trên đỉnh đầu của bọn hắn.
Hai người đương trường ngây dại!
-Dừng lại.
Lúc này, nam tử cầm tiêm thương xông lại.
-Dừng con mệ ngươi.
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, chém Huyền Trọng Xích xuống.
Phốc! Phốc!
Hai gã cung tiễn thủ thành xác chết không đầu.
“Đinh, chúc mừng kí chủ “Từ Khuyết” đánh chết tu sĩ Kim Đan kỳ, đạt được 5 vạn kinh nghiệm cùng một miếng Kim Đan!”
“Đinh, chúc mừng kí chủ “Từ Khuyết” đánh chết tu sĩ Kim Đan kỳ, đạt được 5 vạn kinh nghiệm cùng một miếng Kim Đan!”
“Đinh, chúc mừng kí chủ “Từ Khuyết” thăng cấp, cảnh giới trước mắt Kim Đan kỳ tầng 2!”
Liên tục đánh chết bốn gã tu sĩ Kim Đan kỳ, hơn nữa hơn nửa tháng ở trong rừng giết dã thú, Từ Khuyết lại thuận lợi thăng cấp.
-Ngươi nhất định phải chết, dám giết người Huyết Hải môn chúng ta, ngươi xong rồi, ta nhớ kỹ ngươi!
Nam tử cầm tiêm thương ngừng lại, hung hăng nhìn chằm chằm Từ Khuyết cả giận nói.
Cùng lúc đó, hắn ném tiêm thương xuống đất, dẫm chân lê, hóa thành một vệt sáng bay lên trời, là muốn chạy trốn.
-Huyết Hải môn phải không? Được, ta cũng nhớ kỹ! Bất quá ngươi cũng đừng nghĩ chạy.
Từ Khuyết cười ha ha một tiếng, thi triển Tam Thiên Lôi Động, trong nháy mắt thân hình đã xuất hiện trước mặt nam tử.
-Cái …cái gì?
Nam tử cầm tiêm thương mở to hai mắt nhìn, thần tình hoảng sợ!