Không biết những người khác não bổ thế nào, Huyết Minh lúc này đang trở phào trong lòng. May rằng đã thành công nhất kích trảm sát Hùng ca, nếu như lần này thất bại, thì e rằng hắn cũng phải sứt đầu mẻ trán một phen rồi.
Hắn vừa mới là cố tình dùng bộ dạng khả ái, bát diện linh lung của mình mê hoặc ánh mắt của Hùng ca, làm đối phương giảm nhẹ sự cảnh giác. Bởi vì Huyết Minh biết rõ, bản thân hiện tại đã biến thành một hài tử phàm tục. Chỉ cần đối phương phản ứng lại được, hoặc cảnh giác, thì hắn muốn giết được gã, hệ số cơ bản là bằng không.
E rằng chỉ một cú đấm của Hùng ca, cũng có thể đem đầu hắn đánh bạo.
Lúc này, bởi vì động tĩnh khuếch trương, hắc vụ nhân - quản ngục cũng bị kinh động đến. Nó mang theo roi sắt, như quỷ mị đồng dạng xuất hiện ở giữa đám người. Ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua:“Là kẻ nào đang gây rối.”
“Bẩm quản ngục, là hắn, là hắn giết Hùng...không, là tù nhân 032. Hơn nữa, hắn còn lén lút giấu vũ khí mang vào Thiên Khải tháp.” Thấy hắc vụ nhân xuất hiện, một tên tùy tùng của Hùng ca liền đứng ra, căm phẫn tố cáo Huyết Minh.
Hắc vụ nhân liếc mắt xem thi thể trên đất của Hùng ca, lại nhìn về phía Huyết Minh đang kinh sợ giống như con thỏ nhỏ kia. Không chút cảm tình hỏi:“8074, hắn nói thật sao?”
“Không...Hắn vu oan cho ta. Ta làm sao lại có đủ năng lực giết người này được chứ. Còn nữa, mang vũ khí vào Thiên Khải tháp...đó căn bản là điều vô căn cứ mà.” Huyết Minh uất ức nói, hai mắt trừng rõ to. Mặc dù giết được Hùng ca, nhưng hắn cũng không có tự cao tự đại đến mức cho rằng bản thân có thể hoành hành ngang ngược ở đây.
Nghe Huyết Minh giải thích, hắc vụ nhân cũng không dễ dàng làm ra phán xét. Nó liền nhìn Huyết Minh, từ trong mắt phóng ra một vòng khí lưu bao quanh Huyết Minh, trên dưới dò xét một lần. Nhưng cũng không tìm ra đồ vật có ẩn chứa không gian các loại.
Không tìm ra chứng cứ, hắc vụ nhân chỉ có thể phán định Huyết Minh vô tội. Đồng thời, cũng không lại truy cứu cái chết của Hùng ca. Dù sao ở Thiên Khải tháp, thứ gì cũng thiếu, chỉ không thiếu người chết mỗi ngày mà thôi. Nếu mỗi lần đều phải tra xét rõ ràng, thì e rằng nó sẽ bị mệt chết.
Không biết hắc vụ nhân đã làm gì, chỉ thấy, sau một cái phất tay của nó, thi thể của Hùng ca liền hóa thành một luồng khói bụi, tiêu tán trước mặt đám người. Sau đó, nó lại hướng mắt nhìn bọn họ, trầm giọng ra lệnh:“Tất cả tù nhân đều trở về phòng giam của mình, giải tán.”
Nghe được lệnh giải tán, đám phạm nhân liền tốp năm tốp ba rời đi, xem như cho cai ngục một bộ mặt. Về phần đám tiểu đệ dưới trướng Hùng ca, có người lộ ra thần sắc nhẹ nhõm, vui mừng. Có kẻ thì không vui không buồn, phảng phất Hùng ca có chết hay không cũng không hề ảnh hưởng đến chúng.
Đương nhiên, vẫn có vài tên dùng đôi mắt oán độc nhìn chòng chọc vào người Huyết Minh, bị những người khác cưỡng ép ôm đi, tỷ như tên tùy tùng đứng ra khi nãy. Tránh cho ở trước mặt quản ngục làm ra việc quá khích nào đó.
Không quản những người khác, Huyết Minh nhàn nhã trở về phòng giam của mình. Rất nhanh, ba người Công Tôn Lưu cũng trở về. Vừa vào, Hắc Phong liền hướng hắn cười nịnh nọt:“Tiểu Minh thật là lợi hại a. Cư nhiên lại có thể đem tên Hùng ca kia giết chết. Ta đã sớm nhìn gã không vừa mắt rồi.”
Huyết Minh không nói không rằng nhìn xem bọn họ. Ánh mắt sâu thẳm, khiến cả ba cảm thấy lạnh cả sống lưng. Ngay khi Đả Hổ không chịu đựng được, muốn mở miệng nói chuyện. Thì Huyết Minh đã cười lạnh một tiếng, dời đi ánh mắt, trở về giường ngủ của mình.
Ba người sáu mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy ý tứ khác lạ.
- --------------------------
Đêm đã khuya, nhưng trong Thiên Khải tháp lại rất khó phân biệt ngày đêm. Huyết Minh mang theo khăn tắm nhỏ, liền đã hướng dục phòng đi tới.
Như ban sáng Công Tôn Lưu nói cho hắn biết, thì giờ hợi hai khắc chính là lúc đám tù nhân tụ tập ở đây để tắm rửa. Đồng thời, sau khi biết hắn không muốn tắm cùng những tù nhân khác, thì gã cũng gợi ý, bảo hắn có thể đến trước một khắc để tắm rửa, như vậy sẽ không cần cùng đám người chạm mặt.
( Giờ Hợi 2 khắc: khoảng 21 giờ 30.)
Về phần tại sao hắn không chịu tắm chung với đám người? Ha hả, thử tưởng tượng một đám tháo hán tử trần truồng vây quanh ngươi tắm rửa. Chỉ hỏi ngươi một câu, cay mắt hay không cay mắt?
Huyết Minh tựa như dạo hoa viên đồng dạng, bước vào trong dục phòng. Lúc này, bên trong dục phòng là một mảnh trống trải, chứng tỏ là những tù phạm khác chưa đến. Chỉ là, rất nhanh, Huyết Minh đã ngửi thấy mùi không đúng...cẩn thận dò tìm xung quanh.
Trong dục phòng tổng cộng xây chín cái hồ nước lớn, có thể chứa đựng hơn trăm người cùng một lúc. Lúc này, ở chỗ hồ nước đầu tiên, có một người đang ngâm mình trong đó.
Đối phương đưa lưng về phía hắn, tóc rối bời xõa tung trên vai, làn da màu đồng, cơ bắp săn chắc mượt mà, đánh sâu vào thị giác. Huyết Minh dám khẳng định, nếu có nữ nhân ở đây, thì các nàng nhất định sẽ bị cơ thể này của đối phương làm cho hét chói tai, phun máu mũi.
Đổi một loại cách nói hiện đại, thì chính là hormone di động.
Đương nhiên, cũng chỉ là nói nói mà thôi. Trên thực tế, chỉ cần nhìn thấy vai lưng của nam nhân này, đảm bảo các nàng sẽ bị dọa cho ác mộng liên tục. Lý do? Bởi vì bên trên chằn chịt đủ loại vết sẹo, to có nhỏ có, đủ loại hình dạng cùng tính chất khác nhau.
Tỷ như vết roi đánh, mảnh sắt nóng dán vào. Thậm chí, còn có một đồ án tựa như vết bớt hình con rết màu đen vô cùng sống động. Nhưng theo cảm giác, Huyết Minh lại có thể khẳng định, con rết này chín phần mười là đồ thật.
Chẳng lẽ là hắn ta?
Nhìn thấy kẻ này, Huyết Minh liền bất chợt nghĩ tới nam nhân đi trên hành lang khi nãy. Bởi vì loại khí tức nguy hiểm mà nội liễm này thật sự là quá mức đặc thù, rất khó tìm thấy được.