“ Nói đi cô là ai? Tạo sao lại theo dõi tôi?” Hàn Mặc nhìn cô gái nói.
“ Vậy chào Hàn tiên sinh tôi tên là Lý Mộ Mai, tôi là người của Long tổ.” Lý Mộ Mai nói xong dừng lại xem phản ứng của Hàn Mặc, nhưng ánh mắt của Hàn Mặc vẫn bình tĩnh khiến cô hơi bất ngờ. Phải biết ở kinh thành ai nghe thấy cái tên Long tổ cũng phải sợ mà người thanh niên này lại trầm ổn một cách bình thường.
“ Vậy cô theo dõi tôi là muốn tôi gia nhập Long tổ sao?” Hàn Mặc hỏi.
“ Hàn tiên sinh quả nhiên thông minh à nha, đúng vậy tôi muốn mời Hàn tiên sinh gia nhập Long tổ. “ Lý Mộ Mai cười yểu điệu nói ra.
“ Lợi ích. “ Hàn Mặc không quan tâm đến cách nói của Lý Mộ Mai nhàn nhạt nói ra.
“ Nếu gia nhập Long tổ Hàn tiên sinh sẽ không phải lo ăn lo ở, tiền lương mỗi tháng là 10 vạn sẽ còn có thưởng thêm. Có thể điều động cảnh sát, lực lượng vũ trang ở bất kì khu vực nào. Và sẽ có một số quyền lợi đặc thù của quốc gia. “ Lý Mộ Mai nói ra.
“ Những thứ này không phải cho không đúng chứ, điều kiện của các cô là gì? “ Hàn Mặc nói.
“ Đương nhiên là không cho không Hàn tiên sinh cần phải đi làm một số nhiệm vụ của tổ chức giao cho.” Lý Mộ Mai giải thích.
“ Lương cao đãi ngộ rất tốt còn có quyền lợi lớn thế nữa.” Nghe Hàn Mặc nói như vậy Lý Mộ Mai tưởng Hàn Mặc đồng ý.
“ Vậy Hàn tiên sinh.. “
“ Xin lỗi nhưng tôi từ chối.” Hàn Mặc chắn ngang lời Lý Mộ Mai nói.
“ Tại sao vậy Hàn tiên sinh cậu chưa hài lòng với những đãi ngộ kia sao.” Lý Mộ Mai sững sờ không ngờ Hàn Mặc sẽ từ chối vội hỏi tại sao.
“ Đãi ngộ của các cô rất tốt nhưng tôi không thích bị gò bó tôi muốn tự hành động một mình.” Hàn Mặc nói ra.
“ Hàn tiên sinh xin cậu suy nghĩ lại. Cậu giết Liễu Sinh, người của Hàn gia không phải là không ai biết. Tàn cục đều do chúng tôi xử lí giúp cậu nếu cậu còn làm loạn như thế nữa chúng tôi đành phải sử dụng biện pháp khác.” Lý Mộ Mai nhìn chằm chặp vào Hàn Mặc nói ra.
“ Cô đây là đang uy hiếp tôi sao.” Hàn Mặc tản ra khí thế của mình trầm giọng nhìn Lý Mộ Mai nói.
Hàn Mặc trong lòng không khỏi bất ngờ ngờ. Nghe Lý Mộ Mai nói chuyện mình giết Liễu Sinh và người của Hàn gia lại có nhiều người biết mà Hàn Mặc lại không phát giác được có ai ở quanh nhìn xem. Hàn Mặc trong lòng nổi lên nguy cơ đoán có người theo dõi mình mà người này thực lực lại cực kỳ cao nên không phát hiện ra được.
“ Không dám Hàn tiên sinh tôi chỉ nói ngài chú trọng một chút không hành động tùy tiện là được.” Lý Mộ Mai hoảng sợ nói, trong lòng thật bất ngờ không nghĩ Hàn Mặc mới 17 tuổi mà thực lực lại cao đến vậy.
“ Vậy giờ hết chuyện rồi cô có thể đi.” Hàn Mặc nói ra.
“ Vậy thì xin tạm biệt Hàn tiên sinh mong Hàn tiên sinh suy nghĩ lại về lời mời của chúng tôi.” Nói xong Lý Mộ Mai đi ra ngoài cửa biến mất.
Thấy Lý Mộ Mai đi Hàn Mặc thở dài thầm than phải nhanh chóng tăng lên thực lực của chính mình.
Hàn Mặc đi tắm rửa rồi lên giường ngồi bắt đầu vận chuyển Âm Dương Thần Quyết hấp thu linh khí tu luyện. Vì linh thạch đã dùng hết nên Hàn Mặc đành phải hấp thu linh khí mỏng manh trong không khí. Tiêu hao hết linh thạch Hàn Mặc vẫn chưa tu luyện lên được Âm Dương Thần Quyết tầng hai làm Hàn Mặc buồn bực không thôi.
Sáng sớm, “ Oanh “ một tiếng một làn sóng linh khí bật từ Hàn Mặc bay ra xung quanh làm căn phòng lộn xộn hết.
“ Phù Âm Dương Thần Quyết tầng hai cuối cùng cũng đột phá.” Hàn Mặc vui vẻ cười nói ra. Hàn Mặc cảm thấy bây giờ thực lực của mình tăng lên không ít đúng là công pháp tốt.
Dọn dẹp lại căn phòng Hàn Mặc đánh răng rửa mặt rồi đến trường học. Bước đi trên sân trường tiến đến phòng học ai nấy cũng đều nhìn Hàn Mặc với cặp mắt khác. Có hâm mộ, sùng bái,có không hiểu, có ghen ghét. Hàn Mặc đoán là chuyện mình thi đạt điểm đứng đầu toàn thành phố cả trường đã biết. Hàn cười cười bước đến lớp học của mình.
Hàn Mặc bước vào lớp đến chỗ của mình ngồi xuống. Mọi người trong lớp vẫn nhìn Hàn Mặc bằng ánh mắt quái dị chắc hẳn đối với chuyện ngày hôm qua không chấp nhận được.
Bỗng lúc này lớp trưởng Hà Vũ Lan đứng dậy đi đến chỗ Hàn Mặc.
“ Hàn Mặc chào buổi sáng.” Hà Vũ Lan mỉm cười nói.
“ Chào buổi sáng lớp trưởng có chuyện gì không.” Hàn Mặc cũng tươi cười đáp lại.
“ À mình có mấy bài toán trong đề thi không hiểu cậu hướng dẫn mình có được không Hàn Mặc.” Hà Vũ Lan nhìn Hàn Mặc với ánh mắt mong chờ.
“ Được thôi không hiểu bài nào cậu cứ nói mình sẽ hướng dẫn. “ Hàn Mặc trả lời, dù gì cũng không có việc đề làm.
“ Thật sao cảm ơn cậu Hàn Mặc. “ Hà Vũ Lan thấy Hàn Mặc đồng ý tươi cười lên chạy về chỗ của mình lấy mấy bài toán không hiểu ra mang đến ngồi cạnh Hàn Mặc, thấy cảnh này có mấy tên nam sinh ưa thích lớp trưởng ghen ghét không thôi.
Thấy có lớp trưởng khởi đầu mấy bạn nữ sinh khác cũng tranh thủ lấy mấy bài tập không hiểu ra chạy đến chỗ của Hàn Mặc. Bây giờ chỗ Hàn Mặc được vây quanh toàn là nữ sinh làm mấy tên nam sinh tức đến nổ phổi hận không thể đi lên đánh cho Hàn Mặc một trận.
Thấy có nhiều nữ sinh đến vây quanh mình như vậy Hàn Mặc quả thật đau đầu đành phải bảo tất cả từ từ từng người một không thì sẽ mặc kệ tất cả.
Nghe Hàn Mặc nói thế mấy nữ sinh không nháo lên nữa xếp hàng lần lượt.
Vì có sách kĩ năng toán của hệ thống nên Hàn Mặc rất dễ dàng giảng giải từng chút một cho từng người về các chỗ mà bọn họ không hiểu.
Mấy nữ sinh nghe Hàn Mặc nói đều hâm mộ, thán phục không thôi giảng rất dễ hiểu còn hơn cả các lão sư trong trường nữa. Nếu Hàn Mặc không phải là học sinh cùng lớp với họ chắc họ đều nghĩ Hàn Mặc là một tên lão sư dạy học lâu năm.