Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 316: Chương 316: Trên thanh lâu.




Mà sở dĩ đi Túy Tiên lâu, vì cách đó không xa có một thanh lâu, gọi là Diệu Ngọc Phường, Diệu Ngọc Phường này vốn là sản nghiệp của Vương gia, nghe nói Diệu Ngọc Phường gần đây đến một mỹ nữ tuyệt sắc khuynh thành, Vương Khôi là người nào, tuyệt đối là loại háo sắc, Diệu Ngọc Phường này đến một vị nữ tử như thế, hắn làm sao có thể nhịn.

Tại Túy Tiên lâu ăn chút ít điểm tâm, Dương Lỗi liền đứng dậy, mang theo Tào Tư Nhã hướng phía Diệu Ngọc Phường đi đến.

Tào Tư Nhã ăn mặc cùng bình thường không giống, cũng không phải hắc sắc quần áo, mà là y phục thị nữ bạch sắc, khuôn mặt quạnh quẽ, nhưng lại tràn ngập linh khí.

- Ơ, vị công tử này rất lạ mắt, mau mau mời đến.

Vừa nhìn thấy Dương Lỗi tiến đến, liền có người mời chào, mời Dương Lỗi là một nữ tử ước chừng ba mươi tuổi, trên mặt đánh đầy son phấn, Dương Lỗi đoán chừng nàng chính là tú bà của Diệu Ngọc Phường này rồi, nhìn xem mặt tú bà này, cùng tay của nàng tựa hồ không quá tương xứng, Dương Lỗi không khỏi âm thầm thi triển Chân Thực Ưng Nhãn, lại phát hiện, tú bà này nguyên lai là đại mỹ nữ, hơn nữa quan trọng là, tú bà này rõ ràng còn là tấm thân xử nữ.

Vậy thì lại để cho Dương Lỗi ngạc nhiên rồi, một tú bà vẫn là tấm thân xử nữ, lại hóa trang, cố ý che dấu, đây nhất định không tầm thường.

Xem ra Diệu Ngọc Phường này gần đây sự tình thật đúng là nhiều, không biết tú bà này đến cùng lai lịch thế nào, làm như vậy lại là vì cái gì? Dương Lỗi là càng ngày càng hiếu kỳ rồi, bất quá đối với Dương Lỗi mà nói, chỉ cần các nàng không chậm trễ mình, không ngăn trở mình đối phó Vương gia, vậy thì bình an vô sự, nhưng nếu như các nàng can thiệp đến mình, hoặc thậm chí là hướng về phía mình đến, như vậy thì xin lỗi, mặc dù là mỹ nữ, cái kia cũng chỉ có lạc thủ tồi hoa.

Một cái Giám Định Thuật ném qua.

Lưu Vi, tu vi Võ Thánh cửu giai, niên kỷ 24 tuổi, Thiên Ngọc Các Chân truyền đệ tử.

Thiên Ngọc Các, Dương Lỗi cũng có nghe thấy, Thiên Ngọc Các ngược lại coi như là một môn phái không lớn không nhỏ, đương nhiên so với những đại môn phái như Huyền Cơ Môn lại chênh lệch quá xa, bất quá Thiên Ngọc Các cực kỳ thần bí.

Thiên Ngọc Các đều là nữ đệ tử, hơn nữa Thiên Ngọc Các bình thường đều là lánh đời không ra, bất quá một khi Thiên Ngọc Các xuất thế, cái kia tất nhiên sẽ có đại sự phát sinh, Thiên Ngọc Các đệ tử tu vi tuy không phải đỉnh cấp, nhưng dung mạo đều là ngàn dặm mới tìm được một, mỗi nữ tử có thể nói mị hoặc chúng sinh.

Đối với điểm ấy Dương Lỗi cũng đồng ý, Lưu Vi này đích thật là quốc sắc thiên hương, tăng thêm nàng tu luyện công pháp, trong lúc vô tình mang theo một tia vũ mị, cái vũ mị này hồn nhiên tự nhiên, có thể thấy được người Thiên Ngọc Các này có lẽ đều tu luyện mị công nào đó.

Bất quá đối với Thiên Ngọc Các, Dương Lỗi cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi, cũng không có ý định làm nhiều hỏi đến.

- Tìm cho ta sương phòng tốt nhất, tiền không là vấn đề.

Dương Lỗi thu lại quạt xếp trong tay, đối với Lưu Vi nói ra.

- Tốt, công tử, mời lên trên lầu.

Lưu Vi gật đầu nói, tuy không rõ, thiếu niên này vì cái gì mang theo thị nữ đến thanh lâu, nhưng cũng không nhiều lời, bất quá thời điểm Lưu Vi chứng kiến nữ tử sau lưng Dương Lỗi, lập tức ngây ngẩn cả người, cô gái này quá giống, thật sự là quá giống tỷ tỷ mình Lưu Nhã rồi.

Dương Lỗi cảm giác hạng gì linh mẫn, tự nhiên cảm thấy Lưu Vi biến hóa, trong nội tâm âm thầm kính sợ.

Rất nhanh Dương Lỗi cùng Tào Tư Nhã liền đi theo Lưu Vi tới một gian phòng ưu nhã.

Trong phòng bố trí thập phần tươi mát thanh nhã, ngoài cửa sổ chính là Kính hồ, cảnh sắc hợp lòng người, một hồi hơi gió thổi tới, để cho người khoan khoái dễ chịu vô cùng.

- Ngươi đi đem Diệu Diệu cô nương kêu đến.

Dương Lỗi nói.

Lưu Vi nghe vậy lại không có động, mà là nhìn xem Dương Lỗi, để cho Dương Lỗi cùng Tào Tư Nhã kinh ngạc chính là, trong nháy mắt này, bốn phía căn phòng đều bị phong kín rồi, ngoại trừ Lưu Vi đứng bên cửa sổ, những địa phương khác đều bị đóng lại, hơn nữa cửa ra vào còn có người thủ hộ.

Dương Lỗi sắc mặt khẽ biến, cô nàng này chẳng lẽ là vì mình mà đến sao, nhưng trong nháy mắt lại bài trừ rồi, điều đó không có khả năng, sự tình mình đến Diệu Ngọc Phường, căn bản không có ai biết, tự nhiên cũng không có khả năng sớm chuẩn bị, hơn nữa nếu như chuyên môn vì mình mà đến mà nói, cái kia nhất định sẽ đối với chuyện của mình tìm hiểu tinh tường, như vậy khẳng định cũng sẽ biết rõ, mình cho tới bây giờ cũng không đi thanh lâu, cho nên điểm này có thể bài trừ, như vậy Lưu Vi làm thế, đến cùng lại là vì cái gì?

Nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng, vì vậy Dương Lỗi nhìn xem Lưu Vi nói:

- Ngươi muốn điều gì?

Một bên Tào Tư Nhã như lâm đại địch, bảo kiếm lập tức cầm trong tay.

Lưu Vi nghe vậy nói:

- Không cần lo lắng, ta sẽ không đối với các ngươi bất lợi.

Dương Lỗi phất phất tay, ra hiệu Tào Tư Nhã không cần khẩn trương, ở trong mắt Dương Lỗi, mặc dù Lưu Vi muốn đối với mình bất lợi, cũng không có dùng, tăng thêm người ở phía ngoài, tổng cộng mới ba Võ Thánh, muốn bảo vệ Tào Tư Nhã, căn bản không cần lo lắng, hơn nữa tú bà trước mắt này, mình có thể lập tức đánh gục.

- Ah, vậy ngươi đây cũng là vì cái gì?

Dương Lỗi tùy ý ngồi xuống, mà Tào Tư Nhã đứng ở sau lưng Dương Lỗi.

- Kỳ thật. . . Kỳ thật ta muốn hỏi thân thế cô nương sau lưng ngươi.

Lưu Vi nhìn xem Tào Tư Nhã nói ra.

Nghe Lưu Vi vừa nói như vậy, Dương Lỗi tinh tế quan sát nàng, phát hiện tướng mạo tú bà này cùng Tào Tư Nhã rõ ràng có vài phần tương tự, làm Dương Lỗi không khỏi kinh ngạc, một cái suy đoán hiện ra ở trong đầu Dương Lỗi, nàng họ Lưu, chẳng lẽ. . . chẳng lẽ nàng là thân thích của mẫu thân Tào Tư Nhã hay sao?

- Ta? Ngươi. . . Ngươi là ai? Ta không biết ngươi.

Tào Tư Nhã lắc đầu nói.

Mà Dương Lỗi ra hiệu Tào Tư Nhã không cần kích động, nhìn xem Lưu Vi nói:

- Ta nghĩ cô nương ngươi trước tiên có thể đem trang điểm tháo bỏ xuống nói sau, ta không thích cùng một người mang theo mặt nạ nói chuyện.

- Ngươi. . . Làm sao ngươi biết ta hóa trang?

Lưu Vi kinh dị nhìn xem Dương Lỗi, đối với Dịch Dung Thuật của mình, Lưu Vi vẫn là thập phần tự tin đấy, nhưng lại không nghĩ rằng lại để cho một gia hỏa tu vi mới đạt tới Vũ Đế xem thấu, làm nàng kinh dị không thôi.

- Dịch Dung Thuật của ta so với ngươi cao hơn nhiều lắm.

Dương Lỗi cũng không giấu diếm.

- Ngươi điểm ấy thủ đoạn, trong mắt ta căn bản không đáng giá nhắc tới.

Lưu Vi nghe vậy lập tức mất hứng, hắn lại còn nói Dịch Dung Thuật của mình trong mắt hắn không đáng giá nhắc tới, quá ghê tởm, cái này thật sự là quá ghê tởm.

- Hừ.

Lưu Vi hừ lạnh một tiếng.

- So với ta cao cấp hơn nhiều, vậy ngươi dịch dung một cái cho ta xem.

Dương Lỗi mỉm cười:

- Ta tu luyện qua biến hình thuật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.