Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 142: Chương 142: Bệnh tò mò thường nhanh chết sớm




Chứng kiến thánh nữ Minh Nguyệt Vô Song đấu giá cùng mình, Long Thiên Minh nuốt “ực” một tiếng, hắn trước đó đã sai người mang tới đây thêm linh thạch để còn một phen tranh đoạt, ai ngờ rằng cuối cùng không thể tranh được với ai.

Yêu Linh Hỏa Sư kia hắn không tranh bởi hắn cũng không có tu luyện hỏa hệ, cũng bởi vì Viêm Dương hắn không đắc tội nổi nên đành nhường lại cho.

Còn Yêu Linh này hắn cảm thấy rất thú vị, có thể đi bằng 2 chân như con người nên muốn đem về nghiên cứu một phen, ai ngờ lại bị thánh nữ Minh Nguyệt Vô Song chặn một chân.

“Khốn kiếp, kỹ nữ, ngươi chờ bản bản đại gia lên làm tông chủ Vũ Thần tông rồi sẽ đến chinh phạt Thiên Âm thần tông các ngươi, đến lúc đó ta sẽ biến ngươi thành kỹ nữ chỉ biết rên la dưới háng ta!” Long Thiên Minh hung ác nghĩ.

Với một Thần cấp phát triển tính yêu linh thượng cổ huyết mạch cao cấp như Hypno, cái giá 235 vạn linh thạch mà Minh Nguyệt Vô Song đưa ra vẫn rất lời, ai bảo tiềm lực của nó là cực kỳ lớn đây, thế nên, cho dù Long Thiên Minh mang tới gần 300 vạn linh thạch nhưng vẫn chỉ bõ công dã tràng.

【 Ting, ký chú hoàn thành nhiệm vụ “Tài phú”, phần thưởng đã trao về tay 】

【 Ting, linh thạch hiện tại của ký chủ là: 5311300 】

Thấy tiếng thông báo của hệ thống, Lăng Thiên mỉm cười, chuyến đi này cuối cùng cũng xong, kế đến hắn cần phải thực hiện bước tiếp theo...

Nhìn 2 yêu linh được mua với giá trên trời, Lý Hành Vân nuốt nước bọt, hắn mua được yêu linh hồ điệp kia với giá 110 vạn linh thạch, hắn lúc đó đã phải bán đi vô số tài sản riêng mới có đủ số lượng như thế, ai ngờ giá đó vẫn quá tiện nghi.

- “Được rồi, đi về thôi!” Lăng Thiên khoát tay, sau đó một đoàn người rời khỏi thần điện.

Một lúc sau, vô số người đổ xô ra tìm kiếm kẻ đã bán 2 con yêu linh đó, dựa theo đệ tử của Thiên Âm thần tông thì người bán cũng chính là người mua lại Vạn Lý Hà Sơn, dụng mạo cũng đã được ghi lại, nhưng dường như cái tên đó như bốc hơi khỏi nhân gian, hoàn toàn không tìm thấy được.

Tối hôm đó.

Bên trong trữ vật giới chỉ lúc này, Lăng Thiên đang xem phong cảnh khi bắn dung hợp với Vạn Lý Hà Sơn, trước đó hầu như chỉ là các tòa lầu, một vài cây cối mọc đan xen,... hoàn cảnh vô cùng thô sơ, nhưng khi dung hợp với Vạn Lý Hà Sơn, giờ nó mới thực sự chân chính là tiên cảnh. Từng dãy núi mọc đan xen, dòng sông dòng suối chảy róc rách, trong không khí ngập tràn lực lượng thiên đạo.

- “Thiên ca, có thật là từ giờ chúng ta có thể ở nơi này tu luyện tiếp không?” Tiếu Ngưng Nhi ôm lấy tay Lăng Thiên nhẹ nhàng hỏi.

Từ khi tới Long Khư Giới Vực, do khuyết thiếu lực lượng thiên đạo nên nàng hầu như vẫn dừng lại ở Truyền kỳ cấp, nay theo như lời Lăng Thiên nói, nàng có thể tiếp tục tu luyện được rồi.

- “Đúng vậy, muội có thể!” Lăng Thiên vuốt ve mũi Ngưng Nhi, âu yếm nói.

Nhìn đám nữ nhân oanh oanh yến yến cười nói vui vẻ, Lăng Thiên cũng rất vui mừng nên hắn bèn thả nốt 29 con Butterfree dự trữ trên người ra ngoài, theo như lời hệ thống, bọn chúng có đực có cái, trong tương lai có thể tự hành mà phát triển, điều này làm Lăng Thiên rất vui mừng. Hắn ảo tưởng đến lúc khi hắn giàu có, hắn sẽ mua mỗi loại Pokemon 2 con, thả hết vào bên trong để đám nữ nhân vui vẻ chơi đùa.

“Không biết tới lúc đó có một đàn Pikachu, các nàng có hay không ngất đi vì sung sướng” Lăng Thiên hí hửng.

Vội tạm biệt đám Ngưng Nhi, Lăng Thiên ra ngoài, hắn còn có chuyện quan trọng cần phải giải quyết đây.

Sử dụng thuật tàng hình, Lăng Thiên dễ dàng đi tới nơi mà đám người Hỏa Thần tông và Thiên Âm thần tông nghỉ chân, hắn lướt qua từng phòng, tìm kiếm thân ảnh quen thuộc đó.

- “Mi đúng là thật đáng yêu mà, chụt chụt!” Một âm thanh nam nhân vang lên bên tai Lăng Thiên.

Lăng Thiên tò mò, vội nhìn vào căn phòng bên cạnh, chỉ thấy lúc này Viêm Dương đang ôm chầm lấy Growlithe, hôn liên tục vào mặt nó, gương mặt tỏ ra vô cùng sủng nịnh.

“Cái tên này đúng là khác hoàn toàn với vẻ lạnh lùng trước đó a” Lăng Thiên vui mừng nghĩ, vốn hắn còn định thu lại Growlithe, nhưng Viêm Dương có vẻ rất yêu thương nó nên hắn quyết định thôi.

Đi tới cuối hành lang, Lăng Thiên dừng lại ở một gian phòng gần đó, hắn mỉm cười thì thầm:“Đây rồi...”

Bên trong phòng lúc này, Minh Nguyệt Vô Song đang ngồi trên giường, mắt nàng nhìn chăm chú vào Hypno, nàng thỉnh thoảng còn đi lại lòng vòng, dường như không muốn bỏ lỡ bất cứ thứ gì kỳ lạ trên người nó.

“Kỳ lạ thật, yêu linh này là giống loại nào, mặc dù toát lên khí tức thượng cổ nhưng dường như ta chưa thấy bao giờ!” Minh Nguyệt Vô Song đắn đo nghĩ.

Nàng nhìn thấy trên tay Hypno có một sợi dây nối liền với đồng xu, thấy hơi kỳ lạ nên chạm vào nó rồi tự thắc mắc:“Thứ này... là vũ khí của nó à?”

Bất chợt, biến cố liền xảy ra, Hypno như được lệnh của ai đó, nó liền giơ tay lên, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Minh Nguyệt Vô Song rồi đung đưa đồng xu...

Minh Nguyệt Vô Song sững sờ, nàng cũng không biết Hypno đang làm gì nên vô cùng mất cảnh giác, chỉ trong thoáng chốc, mắt nàng toát lên những đường sọc kẻ màu tím, trông không khác gì khi nàng sở hữu Rinnegan, tiếc là không phải, mà là nàng đã bị... thôi miên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.