Ngay khi Minh Nguyệt Vô Song bị thôi miên, cửa liền được mở ra, Lăng Thiên bước vào trong phòng.
Chứng kiến mọi chuyện đã hoàn thành, Lăng Thiên vỗ đầu Hypno một cái cười nói:“Làm tốt lắm!”
Mặc dù Hypno không biết nói tiếng người, nhưng vẫn rất nhân tính hóa cúi đầu xuống, dùng tay gãi gãi nịnh bợ.
Cũng bởi vì Pokemon là thứ mà chỉ Lăng Thiên mới có thể mang đến thế giới này nên hiển nhiên hắn có thể toàn quyền điều khiển, bất chấp việc đối phương đã dung hợp với Pokemon đó hay chưa. Thế nên, việc Minh Nguyệt Vô Song bất cẩn đem nó vào trong phòng một mình nghiên cứu chính là sai lầm lớn nhất.
Sở dĩ, Lăng Thiên mang Hypno tới thế giới này để dụ hoặc Minh Nguyệt Vô Song vào bẫy cũng bởi hắn xem trọng khả năng của nó, với hệ tâm linh, Hypno có thể dễ dàng điều khiển con mồi làm theo ý mình.
Lúc này, Minh Nguyệt Vô Song ngơ ngác, nàng nhìn về phía Hypno ánh mắt đã thay đổi.
- “Chủ nhân, người cần ta làm chuyện gì?” Minh Nguyệt Vô Song ngốc trệ hỏi.
Hiện tại, Hypno là người thôi miên nàng nên hiển nhiên nó mới chính là chủ nhân của Minh Nguyệt Vô Song, còn Lăng Thiên, nàng tạm thời không nhìn.
Hypno dùng ngôn ngữ dị hoặc mà Lăng Thiên không hiểu nói ra, bằng một cách thần kỳ nào đó mà Minh Nguyệt Vô Song lại hiểu, nàng liền ngốc trệ hỏi.
- “Ngài nói muốn ta để tên nam nhân này phá trinh tiết?”
- “Ngài muốn ta phải vô điều kiện phục tùng hắn?”
- “Ngài muốn ta từ này về sau chỉ là bồn chứa tinh của hắn mà thôi?”
Từng mệnh lênh của Hypno được Lăng Thiên ra lệnh truyền đạt vào Minh Nguyệt Vô Song, ngay lập tức nàng liên tuân lệnh rồi...
Minh Nguyệt Vô Song cởi từng kiện quần áo trên người nàng ra, cứ như thế, một thân ảnh vô cùng hoàn mỹ xuất hiện trước mặt Lăng Thiên, không ngoài dự đoán của hắn, ẩn sau lớp quần áo đoan trang đó là một thân hình cực kỳ dâm đãng, cặp vú to tròn mềm mại, bờ mông căng mịn, đặc biệt là bắp đùi của nàng trông rất múp...
Minh Nguyệt Vô Song trườn người lên giường, chổng mông lên, một tay nàng đưa xuống vạch l-n mình ra, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Lăng Thiên và nói:“Nhanh lên và làm đi!”
Mặc dù bị thôi miên, nhưng nàng vẫn có tư duy của mình, tuy chủ nhân của nàng nói từ nay về sau nàng phải nghe lệnh tên đàn ông này, trở thành bồn chứa tinh của hắn nhưng nàng vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận điều đó.
Lăng Thiên mỉm cười, hắn lại chuẩn bị phải điều giáo con lợn nái dâm đãng này rồi.
Hắn cời quần áo ra, ngay lập tức đút con c-c của mình vào bên trong l-n Minh Nguyệt Vô Song mà không có bước dạo đầu nào, máu chảy ra cùng với nước mắt của nàng, nhưng nàng không có kêu lên và vẫn dùng ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn Lăng Thiên.
- “Thú vị” Lăng Thiên mỉm cười, sau đó ra lệnh.
Ngay lập tức, Hypno tiếp tục áp dụng thuật thôi miên lên người Minh Nguyệt Vô Song, chỉ thấy lúc này, cảm giác đau đơn trên người nàng hoàn toàn biến mất, thay vào đó nàng cảm giác cơ thể mình đang cực kỳ mẫn cảm, dù chỉ một tác động nhỏ bên ngoài cũng khiến nàng run rẩy.
Mệnh lệnh của Lăng Thiên truyền đạt là: Tăng độ nhạy cảm của Minh Nguyệt Vô Song lên x500 lần!
Ngay khi mệnh lênh được áp dụng, Lăng Thiên nhấp một phát thật mạnh vào bên trong.
“Ưmmmmmmmmmmmmmmmmm”
Minh Nguyệt Vô Song rên lên đầy dâm đãng, chỉ bằng một cú nhấp của Lăng Thiên khiến nàng sung sướng đến nỗi lè lưỡi, mắt trợn ngược, dù cho bản thân vừa mất trinh xong nhưng ngay lập tức đã ra rồi.
Cú nhấp đầu tiên đã ra, vậy khoảng thời gian tiếp theo của Minh Nguyệt Vô Song sẽ là gì?
“Phạch Phạch”
“Ah... Ah... Ưm...”
Lăng Thiên điên cuồng đ-t Minh Nguyệt Vô Song, với tư thế doggy như hiện tại, hắn có thể dễ dàng chứng kiến cặp vú bự của nàng nẩy qua nẩy lại trông vô cùng bắt mắt.
“Bốp!”
Lăng Thiên vừa đ-t, vừa tát bốp vào cặp mông căng mịn của Minh Nguyệt Vô Song khiến nàng lại càng kích thích, với cặp đùi múp đó, mỗi phát va chạm của Lăng Thiên đều vang lên tiếng kêu “phạch phạch” của xác thịt trông rất vui tai.
Lần đầu tiên, hắn đ-t một người phụ nữ mà bên trong lúc nào cũng ẩm ướt, ai bảo mỗi cú nhấp của hắn đều khiến nàng ra đây.
Mặc dù tu vi cũng khá cao, nhưng hiển nhiên cứ ra liên tục thế này Minh Nguyệt Vô Song cũng không chịu nổi, nàng gần như đã hoàn toàn kiệt sức.
- “Đại nhân, xin ngài... tha cho nô tì, nô tì biết sai rồi!” Minh Nguyệt Vô Song cố dùng hết sức còn lại kêu lên, nàng không còn dám khinh thị người nam nhân trước mặt này nữa rồi.
Lăng Thiên không trả lời, hắn xoay người Minh Nguyệt Vô Song xuống tiếp tục chinh phạt.
“Á.....”
“Sướng... Sướng chết mất!”
“Làm ơn... đại nhân... tha cho con điếm này đi... Á á á, sướng quá!”
Sau khi bắn xối xả tinh dịch vào trong l-n Minh Nguyệt Vô Song, hắn tiếp tục chuẩn bị đút vào lỗ hậu của nàng, dự định kế tiếp sẽ là cái mồm l-n...
Minh Nguyệt Vô Song lúc này đang trong nằm úp sấp trên giường, 2 chân dạng háng, từ bên trong l-n chảy ra nước liên tục, tóc tai rối bời, đôi mắt vô thần, toàn thân nàng nhũn ra như thịt nguội... Nếu như người khác nhìn vào còn tưởng, nàng vừa bị một đám người lăng phiên mà cưỡng hiếp đấy...