Nạp Lan Yên Nhiên đối mặt Tiêu Viêm, trên gương mặt nàng mảy may không chút cảm xúc.
Đột phá Đấu Vương, cuộc chiến với kẻ chỉ mới nhất tinh Đại Đấu Sư, đây quả thật chính là nghiền ép.
Nàng tự nhủ bản thân đã là người của Lăng Thiên, tốt hơn hết không nên liên quan gì với Tiêu Viêm nữa. Ai ngờ, tên đần độn đó chủ động tới đây thực hiện đổ ước.
Không còn cách nào khác, dù nàng biết nếu làm thế này quả thực có lỗi với gia gia, nhưng vì không để cho Lăng Thiên nghi ngờ bản thân có gì đó với Tiêu Viêm, Nạp Lan Yên Nhiên nàng chỉ phải làm.
- “Nạp Lan Yên Nhiên, đón chiêu!” Tiêu Viêm hét lớn.
Sau một khắc, hắn bay nhảy lên cao, vung thật mạnh thanh trọng kiếm về phía Nạp Lan Yên Nhiên, hoàn toàn không có ý gì là thương hương tiếc ngọc.
Nạp Lan Yên Nhiên bình tĩnh, nàng vẫn đứng đó không cử động, chỉ đơn giản vung nhẹ thanh khoái kiếm do Scyther lên.
“Keng”
“Cái gì? Bị đón được?” Tiêu Viêm cau mày, nhanh chóng bật nhảy ra phía sau.
Rõ ràng nếu xét về sức nặng thì kiếm của hắn hơn, lại thêm bản thân do nhảy lên cao có đà nên đáng lẽ phải áp đảo Nạp Lan Yên Nhiên cơ chứ? Đằng này nàng vô cùng ung dung đón đỡ với thanh khoái kiếm mỏng manh kia?
“Chả nhẽ nàng tu vi vượt qua ta?” Tiêu Viêm nghi ngờ, nhưng rồi nhanh chóng lắc đầu.
Bản thân có địa giai công pháp của Huân Nhi cho, lại thêm tu luyện ở GIà Lam học viện - linh khí ở đó cao cấp hơn so với Vân Lam tông, thế nên chuyện nàng vượt qua hắn là điều không thể xảy ra.
Chờ đã!
Đúng lúc này, Tiêu Viêm nheo mắt nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trên tay Nạp Lan Yên Nhiên, thanh kiếm màu xanh, thoạt nhìn vô cùng bình thường nhưng thực chất lại là một món pháp khí đỉnh cấp.
- “Nạp Lan Yên Nhiên, ngươi chỉ có thể dựa vào pháp khí thôi sao?” Tiêu Viêm cười lạnh.
Nạp Lan Yên Nhiên mắt hạnh liếc Tiêu Viêm một cái, lắc đầu nói:“Ngu ngốc!”
Như để hắn tâm phục khẩu phục, Nạp Lan Yên Nhiên liền thu Scyther vào giới chỉ, giơ 2 ngón tay về phía Tiêu Viêm, mở miệng nói:“Còn 2 chiêu!”
- “Được lắm Nạp Lan Yên Nhiên, ta muốn xem ngươi khi không còn pháp khí đỉnh cấp thì đối chọi với ta như thế nào?” Tiêu Viêm mở miệng cười lớn, sau đó huy động trọng kiếm, chém thật mạnh xuống đất.
“Lưu Vân Kiếm!”
Ngay lập tức, từ phía Tiêu Viêm, một luồng xung kích như sóng biển tấn công về phía Nạp Lan Yên Nhiên.
- “Huyền giai trung phẩm đấu kỹ sao...” Nạp Lan Yên Nhiên lắc đầu, sau đó trên người nàng cũng ngưng tụ một chiếc áo giáp.
“Đoàng!”
thấy đấu kỹ của bản thân đâm thẳng vào người Nạp Lan Yên Nhiên, Tiêu Viêm trong lòng phấn khích, nhưng rất nhanh tâm hắn liền chìm xuống.
Trước mắt hắn, Nạp Lan Yên Nhiên mảy may không chút tổn thương, mà trên người nàng cũng xuất hiện một bộ giáp hư vô.
Đấu khí khải giáp!
- “Nàng... thật sự đột phá Đại Đấu Sư?” Tiêu Viêm ánh mắt âm trầm đánh giá.
- “Còn 1 chiêu, ngươi làm làm cho tốt, nếu không tiếp đó ngươi e rằng đứng dậy cũng không được!” Nạp Lan Yên Nhiên mắt lạnh nói ra.
Bị Nạp Lan Yên Nhiên khinh thường, gân xanh trên người Tiêu Viêm nổi lên, hắn gằn giọng nói:“Được lắm, vốn dĩ ta còn xem ngươi là nữ nhân nên không có ra đòn sát thủ, nhưng ngươi đã muốn thì ta đành chấp nhận!”
Vừa dứt lời, trên người Tiêu Viêm bỗng chốc xuất hiện một luồng khí tức kỳ dị, khói trắng bốc lên bao bọc quanh người hắn...
“Võ Bá Thể!” Tiêu Viêm gào thét, cơ bắp hắn nổi lên cuồn cuộn.
Nhìn thấy Tiêu Viêm sử xuất ra đấu kỹ, Lăng Thiên đang ngồi phía trên có chút bất ngờ, không nghĩ tới tên đần này còn có vài thứ hay ho.
Lúc này, Tiêu Viêm khí tức trầm ổn, trên trán hắn xuất hiện một chữ “Võ” rất lớn, hắn nhìn Nạp Lan Yên Nhiên, không chờ nàng mở miệng đã cười lớn tự chủ giải thích:“Thế nào, bất ngờ lắm phải không?”
“...”
Đồ tự kỷ!
Tiêu Viêm vung trọng kiếm chỉ bằng một tay, hắn xoay xoay trên không trung một vòng.
Không cần biết đấu kỹ mới ra của Tiêu Viêm còn tác dụng gì nữa không, nhưng xác thực thể chất của hắn đã mạnh hơn rất nhiều.
Tiêu Viêm nhắm mắt, hồi tưởng lại 2 năm vất vả luyện tập đấu kỹ này với mục đích đả bại Tiêu Ninh - kẻ có thể chất đặc biệt mà hắn chưa thể đánh bại. Tiếc là, tới lúc luyện thành thì Tiêu Ninh đã biến mất.
“Võ Bá Thể” - Địa giai hạ phẩm đấu kỹ, là hắn vào một lần làm nhiệm vụ tìm được. Đấu kỹ này rất bá đạo và khó luyện, nhưng nếu luyện thành rồi thì ngoài tăng sức mạnh thể chất gấp bội ra thì còn gia tăng khả năng chống chịu siêu mạnh.
Ví dụ, nếu như để Nạp Lan Yên Nhiên tấn công về phía hắn, nàng chắc chắn sẽ bị phản chấn đến 30% sức mạnh công kích của chính bản thân mình.
Đánh càng mạnh, lãnh càng đau...
Có thể nói, đấu kỹ này vô cùng hoàn mỹ, chỉ tiếc thời gian tác dụng không nhiều và nó dường như giống bí pháp hơn!
Lúc này, ánh mắt Tiêu Viêm rực sáng, hắn nhìn về phía Nạp Lan Yên Nhiên, bình tĩnh nói:“Lần này rất có thể ngươi sẽ chết, thế nên hãy vận dụng tất cả những gì có thể đi!”
Nạp Lan Yên Nhiên không phải người khinh địch, thấy Tiêu Viêm nhìn có vẻ nguy hiểm nên nàng cũng tăng cường đấu khí lên mức cao nhất, mặc dù cả hai cách biệt 2 đại cảnh giới.
“Gừ á”
Tiêu Viêm chạy tới, những bước chạy của hắn mang một sức nặng khiến nền đất in hằn sâu dấu chân hắn. Hắn vung kiếm, một kiếm đơn giản nhưng sức mạnh ẩn chứa trong đó lại đặc biệt cường đại.
Đòn tấn công này, có thể uy hiếp được Đại Đấu Sư thất tinh.
Chỉ tiếc...!
“Ruỳnh!”
Kiếm của Tiêu Viêm va chạm vào người Nạp Lan Yên Nhiên gây lên một tiếng động lớn, khói bốc nghi ngút.
Từ tiếng động xem ra, Tiêu Viêm có thể chắc chắn Nạp Lan Yên Nhiên không chết, nhưng chắc chắn cũng phải bị thương nặng!
“Haizz, ta nói hãy cẩn thận mà!” Tiêu Viêm nhắm mắt lắc đầu, sau đó thu tay lại, quay lưng rời đi, chờ đợi hình ảnh Nạp Lan Yên Nhiên quỳ xuống, người đầy máu cầu xin hắn tha thứ.
Ân, rất lạnh lùng!
Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói từ trong khói phát ra:“Này, ngươi định đi đâu?”
Ánh mắt Tiêu Viêm co rút lại, không dám tin nhìn về phía âm thanh vừa phát ra.
“Phập phập”
Khói bị gió thổi bay mất, thân hình Nạp Lan Yên Nhiên xuất hiện, nàng bình tĩnh nhìn hắn, trên thân thể không lộ ra chút vết thương nào cả.
- “Tại-Tại sao có thể?” Tiêu Viêm lúc này mới biết run sợ, hắn kinh hãi nói ra.
Thực chất, mặc dù là Đấu Vương, nhưng nếu bị một đòn tấn công mạnh mẽ như thế đập vào người cũng khiến Nạp Lan Yên Nhiên đau đầu. Cũng may nàng đã phòng bị, đẩy đấu khí phòng ngự lên mức cao nhất mới khiến đòn tấn công triệt tiêu!
Nhìn nàng có vẻ không có gì xảy ra, nhưng thực thế thì... cũng toát 1, 2 giọt mồ hôi!
- “Ba chiêu đã xong, giờ tới lượt ta!” Nạp Lan Yên Nhiên lạnh giọng nói. Sau lưng nàng, đấu khí hóa dực mọc ra rồi bay lên trời.
Nhìn Nạp Lan Yên Nhiên lơ lửng trên không, đằng sau xuất hiện một đôi cánh khiến mặt Tiêu Viêm không còn giọt máu.
Phi hành... Tiêu chí tối thiểu của một tên Đấu Vương!
“Hahaha... Ta thua sao?” Tiêu Viêm ngơ ngác cười, Đấu Vương và Đại Đấu Sư, cách biệt quá lớn...
Trên bầu trời, bàn tay Nạp Lan Yên Nhiên chụm lại, đấu khí đan xen tạo thành một thanh kiếm khí. Mặc dù Scyther đã cất vào giới chỉ, nhưng một thân đấu kỹ đính kèm của nó vẫn có thể sử dụng.
“Không trảm (Air Slash)”
Dùng tay hóa kiếm chém về phía Tiêu Viêm, ngay lập tức, một đạo kiếm khí xanh thăm thẳm từ trên cao giáng xuống, lấy tư thế vô địch nghiền ép.
Đấu kỹ này, nàng chỉ vận dụng 3 phần sức mạnh, nhưng đối với một tên chỉ mới đạt tới Đại Đấu Sư, đã là dư thừa!”
“Aaaaaah”
Tiêu Viêm hai tay giơ cao, đấu khí hóa khải tạo thành một chiếc khiên lớn, hắn muốn tìm đường sống trong chỗ chết khi đỡ tuyệt chiêu này.
Nhưng không, vận may lúc này không có mỉm cười với hắn, hay nói cách khác vận may đã quay lưng với hắn rồi!”
“Xoẹt”
Khiên vỡ, đạo kiếm khí của Nạp Lan Yên Nhiên cũng xuyên phá đấu khí bảo vệ cơ thể Tiêu Viêm, chém một nhát lên người hắn!
“Phụt phụt”
Máu tuôn ra, Tiêu Viêm hai chân quỳ xuống dưới, bộ y phục cũng nát bét, để lộ ra tấm ngực trần. Trên đó, một nhát cắt kéo dài từ vai trái xuống eo phải, trông vô cùng rợn người!
Hắn bại! Bại một cách triệt để!
Xung quanh, người của Vân Lam tông không ai cười hắn, bọn chúng chỉ có chút thương hại.
Dám dùng tu vi Đại Đấu Sư nhất tinh đối đầu với Yên Nhiên trưởng lão, quả thực rất đáng khâm phục!
Nạp Lan Yên Nhiên phi hành xuống, nàng đứng trước mặt Tiêu Viêm, bình tĩnh nói ra:“Ngươi thua, từ nay ta và ngươi không liên quan!”, sau đó, giống như Tiêu Viêm lúc trước, nàng cũng quay người rời đi.
Quả là một trận hí kịch!
“Ài, lỗi của ta!” Thấy Tiêu Viêm thất bại, Nạp Lan Kiệt thở dài ngao ngán.
Nhìn bóng lưng Nạp Lan Yên Nhiên, đôi mắt Tiêu Viêm vào lúc này đã chết lặng. Hắn căm hận ông trời, tạo sao đối xử với hắn bất công như thế.
Thân là người xuyên việt, bị nhục nhã như thế này không chỉ một lần mà những hai lần... Rốt cuộc, hắn liệu có phải kẻ đáng thương nhất thế gian hay không?
“Bộp bộp bộp”
Bất chợt, tiếng ai đó liền vỗ tay. Tiêu Viêm cố nheo mắt nhìn sang, chỉ thấy một thân ảnh đang nhẹ nhàng bước tới.
Hắn mái tóc đỏ rực, thân cao mét tám, nụ cười tỏa nắng khiến cho vô số nữ đệ tử Vân Lam tông xung quanh rít gào.
Ánh mắt hắn lướt qua Tiêu Viêm một chút, sau đó dừng lại trên thân ảnh Hổ Gia - người đang nước mắt ngắn nước mắt dài chạy về phía Tiêu Viêm vì lo lắng...!