Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 299: Chương 299: Phó ước




Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng.

Hai năm thoáng cái bay qua, mọi thứ giống như không có gì thay đổi lắm.

Lăng Thiên vẫn vậy, hắn ngày ngày vui đùa cùng các mỹ nữ, có thể nói là hoang dâm vô độ.

Vì không muốn để Vân Vận các nàng ở Vân Lam tông lẻ loi, Lăng Thiên đặc biệt sử dụng sức mạnh của Palkia, đánh xuyên không gian từ Già Lam học viện tới Vân Lam tông, tạo thành một lối đi tắt cho các nàng có thể tới một cách nhanh chóng.

Vân Vận, Nhã Phi đám mỹ nữ sau vài tháng không gặp Lăng Thiên, thấy hắn liền lao vào ôm ấp, bất chấp việc xung quanh còn rất nhiều tỉ muội khác đứng nhìn. Ngay cả Mỹ Đỗ Toa, nữ xà vương của chúng ta cũng không ngoại lệ, nàng ngạo kiều đẩy bay các tỉ muội khác mà ngày thường thân thiết ra, ôm trầm lấy người Lăng Thiên đỏ mặt nói:“Nhân loại, hắn là của ta!”

“Hahaha”

Đám tỉ muội vui vẻ cười nói, sau đó tự giới thiệu bản thân.

Trong đám người, có lẽ Huân Nhi chính là người kinh nhạc nhất. Kinh ngạc vì không nghĩ tới Lăng Thiên lại nhiều nữ nhân chủ động yêu thương đến thế này và kinh ngạc vì trong số đó, có rất nhiều nhân vật sửng sỏ tại Gia Mã đế quốc.

Đơn cử nhất chính là Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị, hai nàng đều là xà nhân tộc, một người là thủ lĩnh tối cao của một bộ lạc, người con lại còn là nữ vương. Thật không thể tin được mà...

- “Vận nhi, nàng qua đây thì ai quản lý Vân Lam tông?” Lăng Thiên tò mò hỏi.

Vân Vận dụi đầu vào ngực Lăng Thiên, đôi mắt nàng đã đỏ sưng vì nhớ hắn từ lúc nào, nàng cố kìm nén cảm xúc, nghẹn ngào nói ra:“Thiếp đã truyền lại vị trí tông chủ cho người khác rồi, bản thân thiếp cùng với Yên Nhiên thì lên làm thái thượng trưởng lão. Có như thế, trong tương lai khi rời đi thiếp cũng không bị vướng bận bởi tông môn nữa!”

Lăng Thiên kinh ngạc nhìn Vân Vận, sau đó hắn liền ôm chầm lấy nàng vào lòng, đặt lên môi nàng một nụ hôn thật dài rồi nói:“Vất vả cho nàng!”

Hắn biết, Vân Lam tông đối với Vân Vận chính là thứ rất quý giá, nàng chắc chắn sẽ không nhẫn tâm mà bỏ mặc. Nhưng vì có thể ở bên cạnh Lăng Thiên, nàng cam nguyện đưa nó cho người khác để cùng hắn du ngoạn.

Xoa lưng Vân Vận an ủi, Lăng Thiên thầm nghĩ:“Nàng cứ yên tâm, khi ta hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, cả thế giới Đấu Khí đại lục này sẽ được ta thu vào trong Cửu Trọng Thiên, khi đó nàng ngày ngày muốn xem tông môn phát triển đến chán cũng được!”

Ngoài việc có thêm 9 người đến từ Vân Lam tông, Thanh Lân cùng Tử Nghiên cùng nhanh chóng kết bạn với nhau khiến cho ngôi nhà có vẻ trở lên trật trội. Ngay lập tức, Lăng Thiên liền quyết định một lần nữa xây dựng lại, khiến cho tòa nhà này to hơn gấp mười lần ban đầu.

Dĩ nhiên, cái giường phòng hắn vẫn là thứ cần để tâm nhất. Nó cần cứng cáp hơn, chứa được nhiều người cùng lúc hơn...

- “Thế nào Huân Nhi, nàng bị choáng ngợp à?” Nhìn thấy Huân Nhi trong góc đang lẻ loi đứng nhìn, Lăng Thiên nở nụ cười hiền lành, kéo nàng vào trong lòng nói ra.

Bị Lăng Thiên ôm ấp trước bao người, Huân Nhi vẫn không tự chủ được đỏ mặt, nàng lắc đầu mỉm cười nói:“Không có gì Thiên ca, muội chỉ đang nghĩ xem muội là thứ mấy trong tim huynh thôi!”

Tiểu nữu này, lo lắng linh tinh rồi!

“Chụt”

Lăng Thiên hôn vào môi Huân Nhi khiến nàng ngượng ngùng, sau đó thì thào nói ra:“Nàng hay ai đi chăng nữa, đối với ta luôn là số một, không có phân chia!”

Giống như để chứng minh, Lăng Thiên liền bế Huân Nhi lên vai mặc nàng vùng vẫy, mang vào phòng sau đó đóng sầm cửa lại. Chẳng mấy chốc, tiếng rên rỉ dâm đãng của Huân Nhi vang lên.

Đám tỷ muội bên ngoài nhìn nhau nở nụ cười, sau đó giống như đạt thành quyết định gì đó, cả đám cũng lũ lượt tự động đẩy cửa vào, cười lớn nói ra:“Huân nhi muội muội, đừng đánh lẻ như thế!”

“...”

“Ahh... Ưm”

...

Quay trở lại thực tại, một đôi nam nữ sải bước về phía Vân Lam tông.

Nam nhân không là ai khác, chính là tên rác rưởi, cựu nhân vật chính Tiêu Viêm. Lần này hắn đến đây chính là thực hiện ước hẹn với Nạp Lan Yên Nhiên, đòi lại mối nhục 3 năm trước khi nàng tới cửa Tiêu gia từ hôn khiến cho không chỉ hắn mà phụ thân Tiêu Chiến của hắn cũng bị đánh mặt.

Theo sau hắn, một nữ nhân cao ráo xinh đẹp, nàng tuy không có xinh đẹp bằng Huân Nhi nhưng gương mặt vẫn là cực phẩm.

Hổ gia - thanh mai trúc mã của Tiêu Viêm tại ngoại viện Già Lam học viện.

Quen Hổ Gia hai năm, tất cả đều bắt đầu khi hắn khiêu chiến Tiêu Ninh thất bại. Ban đầu khi nàng tới phòng hắn quan tâm, Tiêu Viêm còn tỏ ra ghét bỏ bởi nghĩ nàng cũng giống như đám nữ nhân khác, luôn miệng nhục nhã hắn.

Đối với Tiêu Viêm lúc đó, Huân Nhi vẫn là duy nhất.

Nhưng không, Hổ Gia vẫn ngày ngày ôn nhu tới thăm nom khiến Tiêu Viêm cảm động, lâu ngày sinh tinh, hai người cũng quen nhau từ đó.

Tuy không chính thức nói lời yêu thương, nhưng cả hai cũng đã tới bước nắm tay, chỉ kém chút nữa là có thể trao nhau nụ hôn đầu!

“Hổ gia cũng thật xinh đẹp, nhưng tiếc là vị trí chủ mẫu đã là của Huân Nhi rồi, thôi thì cho nàng danh phận tiểu thiếp vậy!” Tiêu Viêm đã nghĩ.

Trong hai năm đó, Tiêu Viêm vô cùng nỗ lực, hiện tại hắn đã đột phá tới Đại Đấu Sư nhất tinh nên hừng hực khí thế khiêu chiến Nạp Lan Yên Nhiên. Vốn dĩ, Tiêu Viêm còn định đánh bại Tiêu Ninh trước khi tới nơi này, nhưng hai năm trước Tiêu Ninh bỗng nhiên tiêu thất khiến hắn vô cùng nghi hoặc.

Tiêu Viêm không biết, Già Lam học viện còn phân nội viện và ngoại viện.

Có địa giai công pháp của Huân Nhi cho, hắn tuy thất bại bởi Tiêu Ninh, nhưng Tiêu Viêm tự tin rằng, đối đầu với một Nạp Lan Yên Nhiên chỉ biết vùng vẫy tại địa phương nhỏ nhoi này, nàng không có bất cứ cơ hội nào thắng hắn.

Trong đầu Tiêu Viêm lúc này, việc chiến thắng Nạp Lan Yên Nhiên đã là điều hiển nhiên, cái hắn cần quan tâm là sau khi đánh bại nàng, vẫn sẽ cưới nàng làm vợ hay hưu nàng như trong hào ngôn đã nói.

“Không được, đối với người kiêu ngạo như Nạp Lan Yên Nhiên, để nàng làm nô tì của ta rồi ngày ngày xem ta tình tứ với Huân Nhi mới là trừng phạt thích đáng nhất!” Tưởng tượng ra cảnh Nạp Lan Yên Nhiên đêm đêm quỳ gối phục thị hắn, Tiêu Viêm không tự chủ được nuốt nước bọt.

Dường như đã được thông báo từ trước, cửa vào Vân Lam tông đã tập trung vô số người, nhưng bọn hắn cũng không giống như trong nguyên tác cố ý làm khó dễ Tiêu Viêm, bọn hắn chỉ đơn giản dẹp đường cho Tiêu Viêm và Hổ Gia tới, trên mặt còn treo nụ cười quỷ dị.

“Đám người này... Bọn hắn tu luyện ẩn tức thuật sao?” Tiêu Viêm cau mày, hắn không cảm nhận được tu vi từ đám người của Vân Lam tông.

Hơi đắn đo một chút, nhưng Tiêu Viêm cũng nhanh chóng lắc đầu. Bọn hắn cũng tuổi trẻ giống hắn, lại không có địa giai công pháp tu luyện, làm gì có chuyện tu vi vượt qua hắn.

Được người chỉ dẫn, Tiêu Viêm và Hổ gia rất nhanh tới võ điện, nơi lúc này tập trung hầu hết đệ tử và trưởng lão của Vân Lam tông.

Tiêu Viêm nheo mắt lại, hắn trông thấy một mỹ nữ xinh đẹp đứng đó đợi hắn, tay nàng cầm lấy một thanh khoái kiếm, mặt lạnh lùng.

Nạp Lan Yên Nhiên - vị hôn thê của hắn!

Tiêu Viêm cười lạnh, quay sang nhìn Hổ Gia âm yếm nói:“Hổ gia, chờ ta, ta sẽ chiến thắng rồi mang ngươi trở lại Già Lam học viện bình an!”

- “Ưm, cố lên Viêm ca!” Hổ Gia nhắm mắt gật đầu.

Đối mặt với Nạp Lan Yên Nhiên, vô số ký ức từ 3 năm trước lại ùa về khiến Tiêu Viêm căm phẫn. Hắn thở dài một hơi, không cho cảm xúc chi phối sau đó bước tới trước mặt Nạp Lan Yên Nhiên, lạnh lùng nói:“Nạp Lan Yên Nhiên, ta tới đây phó ước!”

Nạp Lan Yên Nhiên mặt không cảm xúc, chỉ đơn giản đưa thanh kiếm lên trước mặt hắn, thờ ơ nói:“Nhường ngươi 3 chiêu, sau 3 chiêu ta sẽ cho ngươi biết sự khác biệt giữa trời và đất là như thế nào!”

- “Ngươi-” Tiêu Viêm tức giận, Nạp Lan Yên Nhiên dám khinh bỉ hắn.

“Được rồi, ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh của một tên Đại Đấu Sư là như thế nào!” Tiêu Viêm nộ hống, ngay sau đó một chiếc khiên liền xuất hiện trên tay của hắn.

Đấu khí hóa khải - tiêu chí đặc chuẩn của một tên Đại Đấu Sư!

Tay trái cầm khiên, tay phải cầm kiếm, Tiêu Viêm chuẩn bị đối đối Nạp Lan Yên Nhiên...

Phía xa xa, Nạp Lan Kiệt - gia gia của Nạp Lan Yên Nhiên trông thấy 2 người chuẩn bị chiến đấu, hắn chỉ thở dài một hơi.

Tất cả những chuyện này là lỗi của hắn, đáng nhẽ hắn không nên đồng ý cái hôn ước đó. Nhưng mà, tất cả đều cũng đã lỡ rồi!

“Ông bạn già, ta xin lỗi!” Nạp Lan Kiệt ánh mắt rơi vào Tiêu Viêm buồn tủi nói.

Thân là gia gia, hắn biết Nạp Lan Yên Nhiên hiện tại mạnh như thế nào, không nói Tiêu Viêm là Đại Đấu Sư, cho dù để Tiêu Viêm đột phá thêm hai đại cảnh giới nữa cũng không phải đối thủ của Yên Nhiên.

Đơn giản vì hiện tại, Nạp Lan Yên Nhiên cháu gái hắn đã là một tôn Đấu Vương!

Nghĩ tới trẻ tuổi đã đột phá Đấu Vương, Nạp Lan Kiệt rất tự hào về cháu gái mình, nhưng người thực sự làm hắn run sợ nhất, vẫn là thân ảnh đang yên tĩnh ngồi tại ghế tông chủ Vân Lam Tông kia.

Lăng Thiên cũng được, Vân Sơn cũng được, cái tên đã không còn quan trọng nữa rồi. Đơn giản là vì, hắn... là một tên Thánh giả!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.