Lăng Thiên sử dụng sức mạnh không gian để ngay lập tức trở về thành Quang Huy từ Sa Mạc Thần Cung...
Thành Quang Huy, phủ thành chủ.
- “Lăng Thiên, ngươi đã trở về” Diệp Tông và Diệp Mặc khi nghe tin Lăng Thiên trở về từ thành vệ binh, ngay lập tức bèn sai người triệu kiến.
- “Ừm, lần này tiểu chất ra ngoài đã hoàn toàn chấm dứt nguy hại đối với thành Quang Huy, từ giờ trở đi mọi người có thể yên tâm mà phát triển” Lăng Thiên hời hợt đáp.
- “Ngươi-Ngươi đã kết liễu Yêu Chủ rồi?” Diệp Mặc cả kinh.
Thấy Lăng Thiên gật đầu, Diệp Mặc và Diệp Tông nhìn nhau cười khổ, đã mấy trăm năm, không ngày nào là bọn hắn không lo nghĩ về chuyện thành Quang Huy sẽ bị Hắc Ám công hội làm hại, nhưng giờ đây nhờ sự có mặt của Lăng Thiên mà nỗi lo đó hoàn toàn chấm dứt.
- “Ta thay mặt trăm họ, chân thành cảm ơn ngươi, Lăng Thiên” Diệp Tông cảm ơn Lăng Thiên, đây không phải với tư cách là một người cha vợ mà là tư cách của một vị thành chủ của thành Quang Huy.
- “Đừng khách khí!” Lăng Thiên xua tay, sau đó chợt quay sang nhìn Diệp Mặc.
Trong thời gian hắn đi ra ngoài, Diệp Mặc đã xuất quan, nhờ có Pokemon mà Lăng Thiên biếu tặng, giờ đây hắn đã nhất cử đột phá lên Thần cấp cường giả, lĩnh ngộ pháp tắc đã lên tới mức rất cao.
Theo như lời Vũ Diễm đã từng kể, hình như Phong Tuyết Linh Thần đã hoàn toàn vẫn lạc, có nghĩa là nếu trong tương lai Diệp Mặc có thể lĩnh ngộ Phong Tuyết pháp tắc đến đỉnh phong thì hoàn toàn có thể kế thừa vị trí Phong Tuyết linh thần đời tiếp theo...
“Xem ra ta cũng không cần giết Yêu Chủ sớm, cứ để hắn tới thành Quang Huy rồi cho Diệp Mặc tự tay đánh bại hắn cũng được” Lăng Thiên thầm nghĩ.
Cáo từ 2 cha con Diệp Mặc, Lăng Thiên trở về biệt viện của mình.
Biệt Viện của Lăng Thiên.
Lăng Thiên trở về chính là lúc làm hậu hoa viên náo loạn cả lên, Tiết Âm không hổ là nội vụ tổng quản, nàng đã ra lệnh cho tất cả đám nô tì mau chóng làm một bữa thật thịnh soạn để đón tiếp hắn trở về.
Cả đám nữ nhân quây quần bên Lăng Thiên, dò hỏi hắn trong chuyến đi này có gì thú vị xảy ra không.
- “Thiên ca, huynh còn định rời đi lần nữa không?” Ngưng Nhi ngước mắt lên nhìn Lăng Thiên, dò hỏi.
Lăng Thiên vuốt ve mũi của Ngưng Nhi, trêu đùa nói:“Có chứ, sau 3 tháng ta sẽ lại rời đi lần nữa, nhưng lần này chắc là sẽ khá lâu đấy!”
Nghe được tình lang trả lời, không chỉ Ngưng Nhi mà cả đám nữ nhân đều buồn rười rượi...
- “Hahaha, nhưng các nàng yên tâm, lần này ta trở về để chuẩn bị đưa các nàng đi theo mà” Lăng Thiên giang tay, tươi cười nói.
Sau đó, hắn giới thiệu cho các nàng về Long Khư Giới Vực, về võ đạo cấp cao hơn... Nghe xong, ai nấy đều thấy tò mò về nơi mình chuẩn bị đến.
- “Còn tận 3 tháng nữa chúng ta mới khởi hành, từ giờ tới lúc đó các nàng chỉ có nhiệm vụ cùng ta xây dựng em bé thôi” Lăng Thiên hôn chụt một cái vào má đám nữ nhân rồi cười rất dâm tiện.
“Á, xấu xa”
Thế là, lại một trận dã chiến nữa ngay trong hậu viện...
Sáng hôm sau.
Lăng Thiên tỉnh dậy, gọi Tư Không Hồng Nguyệt mặc quần áo sau đó rời giường, ngày hôm qua khi hắn cùng các nàng đại chiến hắn cũng đã chú ý, trong khoảng thời gian này các nàng cũng rất tích cực tu luyện.
Dương Hân đã tấn giai lên Truyền kỳ nhất tinh, quan trọng nhất Gloom của nàng cũng cần tiến hóa thế nên hắn không ngần ngại bỏ ra 1000 vàng mua viên đá “Left Stone” cho Gloom để cho nó tiến hóa thành Vileplume.
Ngoài Dương Hân đạt tới Truyền kỳ nhất tinh ra còn có Thẩm Tú, Ngưng Nhi. Thế là tính riêng cấp bậc truyền kỳ thì trong đám nữ nhân của Lăng Thiên đã có tất cả là 4 người bao gồm cả Vũ Diễm.
Vũ Diễm trước là một vị Linh Thần, nay nàng chỉ cần tìm lại bổn nguyên pháp tắc là có thể khôi phục như xưa. Trước lúc Lăng Thiên trở về, Vũ Diễm vẫn chỉ dừng lại ở truyền kỳ nhất tinh, nhưng khi nàng được hắn bắn vào trong thì mới một phát nhảy từ Truyền kỳ nhất tinh lên thẳng truyền kỳ đỉnh phong, thế mới biết tinh dịch của hắn bây giờ mạnh cỡ nào...
Hô Duyên Lan Nhược và Tử Vân thì cả hai đều đạt tới Hắc Kim đỉnh phong, chỉ một chút nữa thôi là đều tấn cấp truyền kỳ.
Tiêu Tuyết và Tiết Âm cũng như vậy, chỉ là tu vi hai người mới đột phá Hắc Kim nhất tinh, xem ra Lăng Thiên trong 3 tháng tới này phải chịu khó song tu nhiều hơn với các nàng.
Tư Không Hồng Nguyệt thì hoàn toàn không có chút tiến bộ nào, khi được hắn hỏi thì nàng trả lời là.
- “Nô tì sinh ra để làm thỏa mãn chủ nhân, thế nên nô tì nghĩ chỉ cần mình hoàn thành tốt nhiệm vụ làm một cái bồn chứa tinh của ngài là được!”
Hôm qua lúc nghe được câu trả lời đó của nàng, Lăng Thiên đã đè nàng ra đ-t một cách mạnh bạo như để trừng phạt, ai ngờ nàng càng ngày càng thỏa mãn, tu vi cũng tăng tiến một lúc 2 cấp bậc, lên tới Hắc kim tam tinh... Đúng là con khổ dâm mà.
Nhưng để hắn bất ngờ nhất phải kể đến Vân Linh, cô nàng này chỉ mới tu luyện một khoảng thời gian thôi nhưng bù lại rất chăm chỉ, dù cho hiện tại nàng là người duy nhất mới đạt tới Hoàng Kim nhất tinh nhưng tốc độ tu luyện đó thực sự rất là tốt rồi.
Nghe Ngưng Nhi kể chuyện, khi Ralts của Vân Linh tiến hóa thành Kirlia, nàng đã cả đêm không ngủ chỉ để trò chuyện với Pokemon của mình khiến ai ai cũng phì cười.
Cũng chính vì lẽ đó, Lăng Thiên rất yêu quý Vân Linh, bởi vì nàng có một tâm hồn rất thuần khiết...
Đang vui mừng vì sự tiến bộ của đám nữ nhân, Lăng Thiên bất ngờ nghe thấy một tiếng động.
“CHOANG”
Sau đó, một tiếng chửi bới của một tên nô tì vang lên.
“Ngươi đã tới đây được một thời gian rồi sao mà vẫn ngu xuẩn vậy?”
Lăng Thiên nhìn ra ngoài, trước mặt hắn là một thiếu phụ đang thu dọn bát đĩa, còn bên cạnh là một nô tì đang chửi bới. Hắn nhận ra người đang thu dọn bát đĩa và bị ăn chửi kia, chính là Miêu Linh - thẩm thẩm của tên cựu nhân vật chính Nhiếp Ly.
“Ra là nàng, trong khoảng thời gian này ta đón 3 người bọn họ vào trong phủ làm việc mà quên xừ mất” Lăng Thiên đập tay.
Miêu Linh sau khi bị vị nô tì kia quát, cũng không phản kháng, chỉ im lặng thu dọn bát đũa bị vỡ rồi tiếp tục làm việc, không phải bởi nàng nhu nhược mà là ở dị giới này, luật lệ cũng vô cùng hà khắc, các nàng đã bị tộc trưởng bán cho Lăng Thiên đi ở đợ nên hiện tại các nàng sinh tử đều thuộc về Lăng Thiên mà thôi, thế nên việc bị ma cũ bắt nạt ma mới trong đám người làm là hoàn toàn bình thường, nàng cũng đã quen rồi.
Lăng Thiên nhìn bóng lưng của Miêu Linh, nhất là cặp mông nẩy nở đó, hắn cười một cách dâm đãng rồi dần tiến về phía nàng...