Sáng hôm sau.
Lăng Thiên đi tới Thiên Linh viện, nhờ có lệnh bài mà Tiêu Ngữ đưa tối qua nên hắn dễ dàng thông qua trắc thí thân phận một cách bình thường.
Đây là lần thứ hai hắn phải cắp sách đi học ở thế giới này, lần trước hắn tới học viện Thánh Lan chủ yếu là giao lưu và kết hợp với Thẩm Tú mà thôi.
Mới tờ mờ sáng, hằng trăm ngàn đệ tử như Lăng Thiên đã tới từ rất sớm, nhưng có thể tới Tây viện như hắn thì cũng không có nhiều.
Nhìn thoáng qua Tây viện, chỉ có duy nhất cái tên thủ hạ đi theo Hoa Lăng kiểm trắc ra Thiên Linh Căn khiến Lăng Thiên có chút quen mặt, còn lại hầu như toàn là các gương mặt lạ lẫm rồi.
Tây viện - nơi tụ tập hầu như đều là thiên tài Thiên Linh căn.
Tới lớp được một lúc thì có một lão giả râu tóc bạc trắng từ bên ngoài tiến vào, ánh mắt hắn đảo qua tất cả mọi người trong lớp học rồi mỉm cười nói:“Các ngươi tốt, ta là Xích Linh tôn gả, từ giờ chính là đạo sư của các ngươi, cho tới lúc các ngươi có thể rời khỏi Tây viện, ta sẽ phụ trách việc giảng dạy các ngươi tu luyện”
Sau khi ổn định lại chỗ ngồi, Xích Linh tôn giả mới tiếp tục nói:“Trong lớp này có tổng cộng là ba mươi lăm tên đệ tử, từng người đều là những thiên tài Thiên Linh Căn, nhưng các ngươi phải nhớ rõ một điều, một khi các ngươi ở trong lớp này thì liền phải theo quy tắc của ta. Trong vòng một năm, 5 tên đệ tử có thành tích xuất sắc nhất sẽ có cơ hội được tiến nhập Đông viện, nhớ kỹ, chỉ có năm danh ngạch thôi a, nếu như các ngươi không chiếm được nó, vậy xin lỗi, các ngươi phải ở lại Tây viện của ta thêm thời gian lâu hơn nữa rồi.”
Ánh mắt Xích Linh tôn giả đảo qua tất cả mọi người, uy nghiêm nói:“Thân là võ giả, nghịch thiên mà đi, nếu chỉ một lần tụt lại phía sau thì sẽ mãi mãi sẽ tụt lại phía sau thôi!”
Nghe được lời nói của Xích Linh tôn giả, hầu như tất cả mọi người đều cảnh giác lẫn nhau, trong mắt còn xen lẫn chút địch ý.
Đây là một cái thế giới thực lực vi tôn, trong vòng một năm này, chỉ có năm người có cơ hội được mang đến Đông viện, những người khác không thể kiên nhân thêm một năm được nữa rồi.
Tại con đường của cường giả, so người khác chậm một bước, người khác sẽ giẫm lên đầu của ngươi để trèo lên, mà kẻ yếu sẽ không bao giờ nhận được sự đồng tình.
Xích Linh Tôn Giả ánh mắt đảo qua ba mươi lăm tên đệ tử, trong ba mươi lăm tên đó, đến từ các thành trì và các tiểu thế giới phụ thuộc đại khái chiếm phân nửa, còn lại đều là các thế gia dòng chính đệ tử của Vũ Thần tông, có vài tên đệ tử, địa vị còn rất không nhỏ.
Bất quá miễn là còn ở trong lớp này, hắn vẫn còn có quyền uy tuyệt đối, dù cho có trách phạt những tên đệ tử đó, gia tộc sau lưng bọn chúng cũng không dám đối với hắn thế nào, với tư cách Thiên Linh viện đạo sư, địa vị của hắn vẫn là tương đối cao thượng đấy.
Rồi ánh mắt của hắn đã rơi vào thân ảnh của một thanh y thiếu nữ, ánh mắt ngừng lại một chút, không nghĩ tới vị này cũng tới.
Thiếu nữ mặc áo xanh này tướng mạo tuyệt mỹ, làm cho người ta liếc mắt nhìn sẽ rất khó lại dời đi, nhưng là trên mặt của nàng biểu lộ lạnh lùng, tựa hồ có một loại nhàn nhạt sát khí, làm cho người ta không dám tới gần.
- “Về sau cách mỗi ba ngày, các ngươi liền tới nơi này nghe một lần khóa, ta sẽ cho các ngươi giảng giải tu luyện như thế nào, hơn nữa chỉ đạo các ngươi tăng tiến tu vi. Trừ cái đó ra, tại Thiên Linh viện còn có ba cái địa điểm thí luyện, các ngươi cũng có thể tìm hiểu trước một chút.” Xích Linh Tôn Giả nói ra.
Nhớ có Xích Linh tôn giả, đa số mọi người cũng hiểu đại khái được từ Thiên Mệnh cảnh là như thế nào, đó chính là cùng lực lượng Thiên đạo dung hợp lại với nhau, sau đó sinh ra mệnh hồn bên trong linh hồn hải. Mỗi lần chuẩn bị đi nơi nào nguy hiểm, tốt nhất nên cất giấu mệnh hồn vào một cái địa phương an toàn, khi chết đi, ta sẽ nhờ vào đó mà phục sinh trở lại.
Tuy nhiên, khoảng cách để phục sinh đến nơi cất giấu mệnh hồn từ chỗ chết không được vượt quá một ngàn dặm, dĩ nhiên là chết đi cũng sẽ đánh đổi vài thứ, như từ tam mệnh sẽ rút lui xuống nhị mệnh, từ nhị mệnh sẽ rút lui xuống nhất mệnh... Xin lỗi, nếu ngươi chỉ có nhất mệnh? Tốt hơn hết là ngồi nhà phục hồi lại tu vi đi, bởi nếu ngươi chết thêm lần nữa thì sẽ toi đời.
Đồng dạng như lực lượng Pháp Tắc, thì lực lượng Thiên Đạo cũng sẽ chia làm phong, lôi, thổ, thủy hỏa,... nhưng tất nhiên là, lực lượng Thiên Đạo phải hơn xa so với lực lượng Pháp Tắc rồi.
Giảng giải đã có chút thấm mệt, lúc này Xích Linh tôn giả mới nói:“Kế tiếp, chúng ta sẽ tu luyện cái gọi là Linh Viêm!” Chỉ thấy hắn phất tay một cái, sau một lát, trên lòng bàn tay hắn toát lên một ngọn lửa màu trắng.
- “Đây gọi là Linh Viêm, muốn tu luyện được nó các ngươi phải để cho linh hồn hải hoàn toàn trống rỗng, sau đó đem ý niệm tập trung vào lòng bàn tay”
- “Linh Viêm càng mạnh, chứng tỏ linh hồn các ngươi càng mạnh, khi đột phá tới Thiên Mệnh cảnh giới thì mệnh hồn cũng càng mạnh... Được rồi, giờ bắt đầu đi!” Xích Linh tôn giả mỉm cười nói ra, theo hắn mà nói, đây chính là lần đầu tiên đám học trò tiếp cận với thứ này, cho nên việc chỉ khoảng có 10 người có thể tu luyện ra Linh Viêm cũng không khiến hắn bất ngờ lắm.
Dưới đài, các học viên thay nhau dồn cơ đít, hóp cơ mông lại, nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay mình mà toát hết mồ hôi hột.
Lăng Thiên thấy như vậy một màn, chợt lắc đầu, đây đâu phải tu luyện Kamehameha hay Rasengan đâu mà làm như vậy chứ...
“Xin lỗi nhé, ta thân mang phần mềm hack thế nên đã đột phá Thiên Mệnh cảnh từ lâu rồi” Lăng Thiên thầm xin lỗi Xích Linh tôn giả, sau đó phụt một tiếng, trên lòng bàn tay hắn trống rỗng hiện lên một đạo Linh Viêm to bằng cái ngón tay.
Biến cố này đột nhiên xảy ra khiến không chỉ Xích Linh tôn giả, mà toàn bộ 34 ánh mắt còn lại cũng đổ dồn về phía Lăng Thiên. Bị cả đám người, không chỉ các thiếu nam thiếu nữ mà còn có một lão già nhìn chằm chằm, trong lòng Lăng Thiên ngao ngao kêu to:“Xin lỗi, ta lại quên không điệu thấp nữa rồi...!”
Lời tác giả: Xin lỗi ae nhé, tính cố viết bù nhưng do sức khỏe không cho phép nên chỉ tạm thời cố gắng hoàn thành nốt chỉ tiêu, hẹn khi nào sức khỏe khá hơn sẽ bù cho, yên các bạn <3