Một lúc sau, dưới sự chờ đợi của Mỹ Đỗ Toa, tên luyện dược sư nhân loại bị áp tải vào.
Trước mặt nàng lúc này là một tên thanh niên anh tuấn, phong thần tuấn lãng, từ khí chất tới xem, so với đám nhân tộc bình thường hắn phải hơn một bậc.
Xà nhân tộc vốn bản dâm là điều không phải bàn cãi, không chỉ giống đực mà giống cái cũng vậy, các nàng thường xuyên bắt lấy nam nhân nhân tộc về làm sủng nô, sau khi hút hết dương khí trong người ra thì ném xác bọn hắn đi không thương tiếc.
Đáng tiếc, Mỹ Đỗ Toa lại là nữ vương, để giữ gìn sự uy nghiêm của mình, nàng không cho phép bản thân hoan lạc mấy thứ vớ vẩn như thế, thứ nàng truy cầu chỉ có duy nhất đó là sức mạnh. Nhưng là không biết vì sao, lần này nhìn thấy tên nhân tộc này, nàng lại có chút đỏ mặt...
Mỹ Đỗ Toa phất tay cho đám thuộc hạ lui ra, lúc này trong đại điện chỉ còn duy nhất nàng cùng với tên nhân tộc kia, sau đó dùng tư thế cao cao tại thường nhìn xuống nói:“Nhân tộc, nói cho ta nghe xem, ngươi tên gì?”
Tên nhân tộc kia dường như có chút “run rẩy”, hắn lắp bắp nói ra:“Lă-Lăng Thiên!”
Không sai, tên nhân tộc vừa bị “tóm” chính là Lăng Thiên, hắn muốn gặp mặt Mỹ Đỗ Toa một lần nên đã lặn lội một mình tới đây.
Vốn dĩ chỉ định ngắm nhan sắc của Mỹ Đỗ Toa một phen rồi sau đó trở về nghĩ cách tiếp cận để đạp đổ nàng, nhưng rồi hắn liền thay đổi kế hoạch khi chứng kiến mọi chuyện xảy ra trước đó tại nơi này.
Hóa ra hắn đã vô tình lấy đi Thanh Liên Địa Tâm hỏa, thứ mà Mỹ Đỗ Toa cần để tiến hóa huyết mạch, qua đó chặt đứt cơ duyên tiến hóa huyết mạch của nàng.
Lúc đó, Lăng Thiên tự hỏi rằng, nếu như hắn sau khi chiếm xong dị hỏa rồi hắn không còn xuất hiện bên cạnh nàng nữa, chắc hẳn Mỹ Đỗ Toa sẽ từ đó mà an an ổn ổn sống hết phần đời còn lại đi?
Thế nên, hắn hiện thân...
- “Ưm? Một tên nhân tộc tu vi chỉ là đại đấu sư mà cũng dám xâm nhập xà nhân bộ lạc bọn ta, ai cho ngươi lá gan này vậy?” Mỹ Đỗ Toa có chút khinh bỉ nói ra.
Lúc này, Lăng Thiên vẫn đàng hoàng ngồi một chỗ, cơ thể có chút “run rẩy” giống như đang sợ sệt, hắn giọng nói nghẹn ngào:“Nữ-Nữ vương đại nhân, làm-làm ơn tha cho ta, ta nguyện ý dâng hiến toàn bộ của cải của mình ra cho ngài”
Nhìn tên nhân tộc sợ sệt, Mỹ Đỗ Toa có chút đắc ý, nhưng sau đó nàng chợt nhớ ra cái gì đó, liền nhìn chằm chằm vào hắn hỏi:“Nghe nói ngươi là luyện dược sư?” Nàng hỏi để xác nhận, mặc dù biết hiện tại Lăng Thiên đang mặc lên phục trang của luyện dược sư...
Thấy Lăng Thiên gật đầu xác nhận, Mỹ Đỗ Toa có chút vui mừng, sau đó tò mò hỏi:“Vậy ngươi có thể luyện chế đan dược bát phẩm chăng?”
Lăng Thiên nhìn Mỹ Đỗ Toa bằng ánh mắt kỳ dị, sau đó miệng lắp bắp nói:“Muốn luyện chế đan dược bát phẩm, tu vi tối thiểu phải đạt tới đấu thánh, ta-ta chỉ có thể luyện chế được nhị phẩm...”
Nghe được Lăng Thiên trả lời, ánh mắt Mỹ Đỗ Toa hiện ra chút sát khí, nàng gằn giọng hỏi tiếp:“Vậy ngươi có dị hỏa trong người hay không?”
Lăng Thiên lại một lần nữa lắc đầu, điều này càng khiến Mỹ Đỗ Toa sát cơ hiện ngày càng rõ ràng, nàng tức giận nói:“Đan dược cao cấp không luyện được, dị hỏa cũng chẳng có, vậy luyện dược sư như ngươi còn sống trên đời này làm gì nữa?”
Nói xong điều đó, nàng liền vung tay một cái, kình khí bốc lên, chẳng mấy chốc sẽ bắn về phía Lăng Thiên.
- “Khoan-Khoan đã, ta có thể giúp ngài giải quyết vấn đề hiện tại ngài đang lo lắng!” Lăng Thiên giống như sợ chết, vội vàng la lớn.
Ngay khi kình lực của Mỹ Đỗ Toa chạm vào người hắn bỗng lúc này liền biến mất, Mỹ Đỗ Toa nheo mắt nói:“Ngươi nói ngươi có thể giải quyết vấn đề của ta? Ngươi biết vấn đề của ta hiện tại là gì sao?”
Thở dài một hơi, lúc này Lăng Thiên mới từ tốn nói:“Ta nghe nói các đời nữ vương của xà nhân tộc khi đạt tới đấu hoàng đỉnh phong thường phải đứng trước 2 sự lựa chọn tiến hóa, đó là an toàn và mạo hiểm. Nếu như ta đoán không nhầm, từ việc ngài dò hỏi ta có thể luyện chế đan dược cao cấp hay bản thân có dị hỏa hay không thì chắc chắn ngài đang nghĩ tới việc chọn phương án mạo hiểm cho việc tiến hóa huyết mạch của mình”
Thấy Lăng Thiên nói ra những điều trong lòng mình, Mỹ Đỗ Toa hơi chút ngạc nhiên, nhưng rồi lại cười khẩy nói:“Ngươi cũng biết nhiều thứ đấy, nhưng cứ coi như là ngươi nói đúng đi, vậy ngươi có thể làm gì?”
- “Nghe nói tại học viện Già Lam, bên dưới đáy Thiên Phần Luyện Khí tháp có một đóa dị hỏa...” Lăng Thiên có chút đắn đó nói ra.
- “Hừ, nghe nói tại nơi đó, cường giả đấu thánh chính là viện chưởng, ngươi muốn lừa ta sao?” Mỹ Đỗ Toa ánh mắt đầy sát cơ nhìn chằm chằm Lăng Thiên.
Giống như đang quẫn bách điều gì đó, Lăng Thiên liên tục xoay đầu sang hai bên, cuối cùng giống như quyết tâm điều gì, hắn nói tiếp:“Còn-Còn một nơi nữa, ta nghe nói ở nơi đó có chứa hậu đại của yêu thú trong truyền thuyết, lại vừa mới sinh, chắc-chắc hẳn...” Nói tới đây, hắn liền im lặng, chờ đợi phản ứng của Mỹ Đỗ Toa.
Giống như ăn kẹo đường đồng dạng, ánh mắt Mỹ Đỗ Toa mở to mắt vui sướng nói:“Cái gì? Điều ngươi nói là thật? Mau mau giao ra bản đồ đến nơi đó, bản cung sẽ tha cho ngươi một mạng!”
- “Không-Không được...” Lăng Thiên lắc đầu.
Thấy Lăng Thiên từ chối mình, ngay lập tức xung quanh hắn lại một lần nữa tràn ngập sát khí, Mỹ Đỗ Toa gằn giọng nói ra:“Vậy theo ngươi thì mạng nhỏ của mình không quan trọng bằng một tấm bản đồ sao?”
- “Ta-Ta không thể giao cho ngài được, ai biết ngài sau khi đạt được nó có giết ta diệt khẩu hay không, nếu muốn tới đó, ta sẽ là bản đồ sống dẫn đường cho ngài!” Lăng Thiên điềm tĩnh nói ra.
Mỹ Đỗ Toa trầm mặc, ngẫm lại thì hắn nói cũng đúng, lúc này nàng liền thu hồi sát khí, nhưng ánh mắt vẫn lăng lệ nhìn Lăng Thiên nói:“Nhưng nếu ngươi lừa ta thì sao?”
- “Nữ vương của ta ơi, mạng nhỏ của ta đang nằm trong tay nàng, ta lừa nàng để làm gì cơ chứ?” Lăng Thiên khổ bức than thở.
Nghe được Lăng Thiên nói ra điều đó, nhưng không biết tại sao Mỹ Đỗ Toa vẫn vô cùng lo lắng, giống như điềm báo rằng tên nhân loại trước mặt này đang lừa nàng điều gì đó vậy.
“Không được, ta phải làm cho hắn thực sự không dám lừa dối mới được, ai biết hắn có dẫn ta đi nơi nào khác hay không?” Mỹ Đỗ Toa suy nghĩ.
Sau đó, nàng nhìn Lăng Thiên nói ra:“Ngươi muốn dẫn đường cũng được, nhưng trước hết phải ăn thứ này cái đã.
Nói xong, nàng liền vỗ tay 2 tiếng, ngay lập tức một nữ xà nhân với mái tóc dài màu vàng, thân hình bốc lửa với làn da hơi ngăm, bầu ngực săn chắc xuất hiện. Từ khí tức phát ra từ ngươi nàng, chắc chắn nàng chính là một trong bát đại thủ lĩnh dưới trướng Mỹ Đỗ Toa, cường giả đấu vương của xà nhân tộc.
- “Nguyệt Mị, ta cần ngươi cho tên nhân tộc này ăn cổ độc!” Mỹ Đỗ Toa nhìn nữ xà nhân vừa tiến vào, sau đó chỉ vào Lăng Thiên ra lệnh.
Nữ xà nhân tên Nguyệt Mị kia gật đầu, sau đó yêu kiều lắc cái đuôi rắn tới gần Lăng Thiên, giọng nói quyến rũ nói:“Tiểu ca, ngươi thật soái a, nếu không phải nữ vương đại nhân phát hiện trước, chắc chắn nô gia cũng sẽ phải biến ngươi thành nô lệ của ta, sau đó...”
Nói xong, nàng lè lưỡi, liếm xung quanh gương mặt Lăng Thiên, đôi tay mò mẫm khuôn ngực cứng rắn của hắn giống như đang thưởng thức bữa tối vậy!
- “Nguyệt Mị, mau mau thực hiện mệnh lệnh, ta không muốn tốn thời gian nữa đâu!” Mỹ Đỗ Toa trừng mắt.
Thấy Mỹ Đỗ Toa có chút không kiên nhẫn, Nguyệt Mị lúc này mới ngừng đùa giỡn với Lăng Thiên, nàng nhìn chằm chằm vào hắn rồi nói:“Sắp tới ngươi có thể sẽ hơi đau đớn một chút, nhưng yên tâm, ngươi sẽ không chết được đâu!”
Ngay khi Lăng Thiên không biết nàng định làm gì, bất chợt Nguyệt Mị liền nhào tới, đè ngửa hắn ra, sau đó dùng đôi môi mình hôn lấy Lăng Thiên!
“Ta-Ta bị cưỡng hôn?” Lăng Thiên đần độn suy nghĩ, đôi tay không tự chủ được mò xuống dưới...