Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 236: Chương 236: Xà Nhân bộ lạc!




Nửa tháng sau...

Đoàn người Lăng Thiên lúc này đã tiến gần tới địa phận của xà nhân tộc.

Nhìn lấy phía bên dưới đã xuất hiện nhiều xà nhân tộc hơn bình thường, Nhã Phi có chút lo lắng nói ra:“Đại nhân, đã chuẩn bị tới địa bàn của xà nhân tộc, chúng ta có nên ẩn thân một chút không?”

Với Nhã Phi xem, Lăng Thiên tuy cường đại nhưng song quyền nan địch tứ thủ, chung quy đây cũng là địa phận của xà nhân tộc, không nói đến đám lâu la đông như kiến, nghe nói dưới trướng nữ vương Mỹ Đỗ Toa có bát đại thủ lĩnh, tu vi của bọn hắn đều đạt tới cảnh giới Đấu Vương.

Thuộc hạ đã đạt tới đấu vương thì chắc chắn Mỹ Đỗ Toa lúc này tu vi cũng phải là Đấu Hoàng, thậm chí là Đấu Tông cũng không biết chừng, điều này càng làm Nhã Phi thêm lo lắng, mặc dù biết vị đại nhân của mình cũng cường đại không kém...

- “Yên tâm, ta tự có cân nhắc!” Lăng Thiên cho Nhã Phi một ánh mắt an ủi.

Với hắn lúc này, tu vi tuy hiện tại chỉ là Đấu Vương ngũ tinh, nhưng chiến lực thì là một ẩn số. Nếu như không phải vạn bất đắc dĩ vận dụng tu vi bên Yêu Thần thế giới, Lăng Thiên dám khẳng định, chỉ dựa vào tu vi của đấu khí đại lục hiện tại của hắn mà gặp Đấu Tôn cũng có thể chiến một trận.

Vượt cấp kiểu này đối với Lăng Thiên đã như cơm bữa, hoàn toàn chính là nghịch thiên mà đi!

Hiện tại, Lăng Thiên cần tìm một phương án nào đó để có thể chinh phục Mỹ Đỗ Toa một cách hoàn mỹ nhất chứ chẳng lo mà đánh một trận với nàng, thế nên hắn tạm thời liền tạo ra một hang động kín, cùng đám Nhã Phi dừng lại một chút mà suy nghĩ kế sách...

Địa phận xà nhân tộc, bên trong cung điện.

Tại chính giữa đại điện hào hoa mà rộng rãi, một bóng hình xinh đẹp có chút mệt mỏi đang dựa lưng vào ghế. Nàng thân mặc tử sắc xa y, ẩn ẩn hiện hiện có thể thấy một cơ thể vô cùng quyến rũ sau lớp vải, to tròn, căng mọng... Mái tóc dài đỏ rực phủ xuống lưng, trên đầu đính lên vương miện uy nghiêm.

Dưới vòng eo mảnh khảnh là một cái đuôi rắn màu tím lắc lư, dù chỉ là một cử chỉ nhỏ nhưng lại mang theo vô tận mị hoặc quyến rũ.

Mặc dù vậy, nếu như đền gần, chắc chắn ai nấy cũng sẽ đều cảm nhận được một sự uy nghiêm phát ra từ nàng, thứ mà chỉ có thể cảm nhận được từ các bậc đế vương.

Nàng, Nữ vương của Xà Nhân tộc - Mỹ Đỗ Toa (Medusa)

Lúc này, Mỹ Đỗ Toa dù đang cau mày nhưng không vì thế làm mất đi vẻ đẹp hút hồn của nàng, dường như, nàng đang lo lắng một điều gì đó.

“Làm cách nào để có thể cho huyết mạch của ta tiến hóa một cách hoàn mỹ nhất đây?” Mỹ Đỗ Toa buồn bực nghĩ.

Trong Xà Nhân tộc, chỉ có huyết mạch cao quý mới có thể ngồi vào cái vương tọa này, và tất nhiên, đi kèm với đó là một trọng trách cực kỳ nặng nề, đó là dẫn dắt cho đồng tộc tiến lên đỉnh vinh quang, tranh cường với các chủng tộc khác trong thiên địa.

Dù cho mỗi thời kỳ nào, mỗi một vị nữ vương của xà nhân tộc đều phải đứng trước 2 sự lựa chọn khi đạt tới Đấu Hoàng đỉnh phong, đó là an toàn và mạo hiểm.

Để giải thích cặn kẽ hơn thì chính là, bình thường nếu cứ cố gắng tu luyện, dựa vào huyết mạch vốn có sẽ tấn thăng đấu tông một cách an an ổn ổn, không gặp bất cứ sự uy hiếp nào nhưng lại bị hạn chế con đường tương lại, muốn tấn thăng cảnh giới cao hơn như đấu tôn, đấu thánh vô cùng khó khăn.

Ngược lại, chọn cách mạo hiểm thì có thể tiến hóa huyết mạch, tương lai tu vi có thể lên tới đấu thánh cũng chưa biết chừng, nhưng xác xuất thành công lại vô cùng thấp, thất bại chỉ có tử vong, tan thành tro bụi.

Hiển nhiên, đối với một người kiêu ngạo như Mỹ Đỗ Toa, nàng chắc chắn sẽ lựa chọn phương án mạo hiểm. Bởi lẽ, nàng muốn bản thân luôn hướng về phía trước, muốn bản thân lúc nào cũng phải mạnh hơn người khác, không chỉ có thể tự bảo vệ mình mà còn bảo vệ cho đồng tộc nữa.

Con đường của cường giả - đó chính là con đường mà Mỹ Đỗ Toa đã bước đi ngay từ lúc đầu.

Nói là như thế, nhưng hiện tại Mỹ Đỗ Toa vô cùng đau đầu, đâu phải cứ muốn là được đâu, bởi cho dù nàng muốn, thì thứ mà nàng cần để có thể tiến hóa huyết mạch lại không có.

Có rất nhiều thứ có thể làm được điều này như là máu của các loại yêu thú trong truyền thuyết, đan dược do cường giả nhân tộc luyện hóa hay như dị hỏa - thiên sủng của thiên địa...

Mỗi một thứ kể trên đều là thứ mà Mỹ Đỗ Toa cần lúc này, nhưng tất cả bọn chúng đều có một điểm chung đó chính là một từ: Hiếm!

Dị hỏa không cần phải nói, cả đại lục chỉ tồn tại hai mươi ba đóa, hầu như tất cả đều được nắm trong tay đám cường giả nhân tộc, nàng muốn kiếm lấy một đóa từ tay bọn hắn giống như đâm đầu vào chỗ chết vậy.

Với máu của các loài yêu thú trong truyền thuyết thì lại càng khó khăn hơn, bởi đã là huyết mạch cao quý, chắc chắn lũ yêu thú phải có thiên phú vô cùng kinh khủng, với tu vi đấu hoàng đỉnh phong hiện tại của nàng cũng không nắm chắc có thể khiến bọn chúng đổ lấy dù chỉ một giọt máu. Thế nên, nàng thỉnh thoảng có phái rất nhiều thuộc hạ đi tìm hiểu thông tin, biết đâu vào một ngày đẹp trời, nàng lại có thể tìm lấy một con non, hậu đại của bọn chúng cũng không biết chừng...

Cuối cùng là đan được của đám luyện dược sư nhân loại, nhưng vì sự mâu thuẫn của 2 đại tộc quần từ lâu cũng như nhân loại bản chất lươn lẹo có sẵn, Mỹ Đỗ Toa không thể nào tin được bọn chúng. Huống chi, muốn đan dược đạt tới hiệu quả có thể khiến huyết mạch nàng tiến hóa, chỉ ít cũng phải đạt tới bát phẩm đan dược.

Đang lúc Mỹ Đỗ Toa vô cùng đau đầu suy nghĩ thì chợt một bóng người tiến đến, quỳ xuống báo cáo nói:“Bẩm nữ vương, đã có kết quả điều tra!”

Thấy có người xông vào, vốn dĩ Mỹ Đỗ Toa vô cùng tức giận, nhưng thấy hắn mang tới tin tức, có thể là thứ nàng ngóng chờ bấy lâu nay, liền vui mừng nói:“Mau nói đi, bản cung chờ đợi tin tốt lành từ ngươi!”

Tên xà nhân kia có chút do dự, nhưng cuối cùng cắn răng nói ra:“Bẩm nữ vương, thuộc hạ đã đi điều tra, nhưng kết quả là... Hoàn toàn không có!”

Nghe được đáp án như thế, Mỹ Đỗ Toa trầm mặc một lúc, sau đó run rẩy vì tức giận khiến cho tên xà nhân kia vô cùng sợ hãi, lòng thầm nhủ hi vọng mạng nhỏ của mình có thể giữ lại.

Đoạn thời gian trước, Mỹ Đỗ Toa nàng không biết từ đâu chiếm được tin tức ở sa mạc Tháp Nhĩ Qua xuất hiện dị hỏa, dù không biết là thật hay không nhưng Mỹ Đỗ Toa cũng đã cử người điều tra một phen.

Dị Hỏa là một trong những thứ có thể khiến nàng giải quyết vấn đề của mình, thế nên nếu điều này là thật thì nàng vô cùng vui mừng.

Mặc dù xà nhân tộc các nàng mang thuộc tính âm hàn, đối nghịch hẳn với bản chất của dị hỏa nhưng Mỹ Đỗ Toa không sợ, miễn là có thể tìm tới cách giúp nàng tiến hóa huyết mạch, nàng nguyện ý đặt cược tính mạng của mình vào đó.

Dị Hỏa rất hiếm, mà dị hỏa vô chủ lại càng hiếm hơn, lần này đối với Mỹ Đỗ Toa có thể là một đại cơ duyên...

Nhưng là, hiện thực lại tàn khốc, tin tức mà đám thuộc hạ mang lại khiến Mỹ Đỗ Toa vô cùng buồn chán, chả nhẽ thương thiên lại đối xử với nàng bất công như vậy sao?

Nếu như Mỹ Đỗ Toa biết, sa mạc Tháp Nhĩ Qua thực vốn có dị hỏa, nhưng đáng tiếc đã bị Lăng Thiên nhanh một chân cướp đi, không biết sẽ có cảm nghĩ như thế nào...

- “Cút ra ngoài, bản cung cần yên tĩnh!” Mỹ Đỗ Toa giọng nói đầy uy nghiêm nói ra.

Tên xà nhân kia như được đại xá, nhanh chóng dùng đuôi rắn lủi thủi chốn mất.

Một lần nữa, đại điện lại trở lên vô cùng tĩnh lặng, nàng vẫn tiếp tục suy nghĩ, nghĩ về tương lai của mình, về con đường mà tộc quần đang hướng đến.

“Chẳng nhẽ ta lại sẽ giống như các đời xà vương khác, chọn lấy cách tiến hóa an toàn nhút nhát đó hay sao?” Mỹ Đỗ Toa thở dài một hơi.

“Báo!!!”

Lại một tiếng nói nữa vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của Mỹ Đỗ Toa, nàng ngẩng đầu lên, vẫn là thấy tên xà nhân vừa nãy, nàng gằn giọng nói:“Nếu như tin tức mà ngươi chuẩn bị nói ra là tin xấu, ta đảm bảo ngươi sẽ không còn sống sót ra khỏi đại điện này nữa đâu!”

Bá Đạo, Uy Quyền... Đó chính là nàng, nữ vương của xà nhân tộc.

Tên xà nhân kia run lẩy bẩy, miệng lắp bắp nói:“Nữ-Nữ vương đạ- đại nhân, ta-”

- “Nói nhanh, nếu ngươi không nói thì vĩnh viễn đừng có nói nữa!” Mỹ Đỗ Toa ánh mắt tỏa ra sát khí nói.

Thấy mạng sống đang cận kề cái chết, tên xà nhân này mới bình tĩnh lại, cẩn thận nói ra:“Bẩm nữ vương, chúng ta vừa tóm được một tên nhân loại xâm nhập vào lãnh địa!”

- “Và?”

- “Hế-Hết rồi ạ...!”

Trả lời xong điều đó, không khí dường như bị bóp nghẹn, tên xà nhân kia giống như bị một cánh tay vô hình nào đó tóm tới, nhấc bổng lên không trung.

“Ặc ặc”

“Nữ-Nữ vương đại nhân, xin ngài tha mạng!”

- “Chỉ là một tên nhân loại lạc đường vào lãnh địa của ta mà ngươi còn dám thông báo điều nhỏ nhặt này nữa ư?” Mỹ Đỗ Toa ánh mắt lạnh run, chỉ cần nàng rung tay một cái là tên xà nhân kia sẽ ngay lập tức hóa thành tro bụi.

Tên xà nhân kia thấy Mỹ Đỗ Toa chuẩn bị động thủ, lúc này mới tranh thủ nói ra:“Bẩ-Bẩm nữ vương, nếu như nhân loại bình thường thì chắc chắn bọn thuộc hạ sẽ ngay lập tức giết chết, nhưng, nhưng là...”

- “Nhưng làm sao, ngươi còn muốn ấp úng với ta nữa sao?”

- “Hắn, tên nhân loại đó, là một tên luyện dược sư!”

Nói ra những điều cuối cùng, tên xà nhân kia ngay lập tức nhắm mắt lại, chờ đợi tử vong có thể đến, nhưng cuối cùng thì cũng không.

“Rầm!”

Tên xà nhân bị Mỹ Đỗ Toa buông tay ra, hắn rơi tự do xuống dưới đất, sau đó liền tranh thủ ôm cổ thở dốc... Hắn chính thức vừa đi qua tử môn quan dạo chơi một lần!

- “Luyện dược sư ư...?” Ánh mắt Mỹ Đỗ Toa lóe lên.

Dị Hỏa không tìm thấy, lại bắt được một tên luyện dược sư. Lần này nàng thử đánh cược lần cuối xem, đánh cược rằng biết đâu tên luyện dược sư bắt được kia có thể có cách nào giúp nàng tiến hóa.

Phất tay cho tên thuộc hạ kia lui, đồng thời ra lệnh cho hắn áp giải tên luyện dược sư nhân loại kia tới để nàng thẩm vấn một phen, xem xem hắn liệu có thể thực hiện mong muốn của nàng được không.

Nếu như có thể, tất cả đều dễ nói, nàng chắc chắn sẽ buông tha tính mạng cho tên nhân loại đó, đồng thời thả hắn đi. Nhưng nếu không, nàng dám khẳng định rằng, giữa đại điện lúc đó chắc chắn sẽ là một cỗ thi thể lạnh lẽo chẳng còn nguyên vẹn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.