Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 235: Chương 235: Yêu thú thủ hộ dị hỏa




Khoảnh khắc Lăng Thiên vừa định chạm tay vào chiến lợi phẩm thì bỗng chốc một tiếng gầm rú vang lên.

“Grào”

- “Biết ngay là ngươi ở đây mà!” Lăng Thiên cười lớn.

Lúc này, một con rắn lớn với làn da đỏ rực cùng thân hình to lớn xuất hiện, điều đặc biệt ở đây là, nó có tận 2 cái đầu.

Song thủ Hỏa Linh xà - Một loại yêu thú cấp bậc đấu linh với làn da cứng như thép do thường xuyên ăn nham thạch. Bản thân nó tuy không gọi là quá mạnh mẽ, nhưng nó lại được các luyện dược sư hay luyện khí sư vô cùng yêu thích bởi hỏa chủng của nó đem lại.

Thú hỏa của Song thủ Hỏa Linh xà rất dễ dàng chưởng khống, đồng thời uy lực và sức nóng cũng không tệ!

Khi xuống đây, Lăng Thiên nhớ rất rõ trong nguyên tác có một con yêu thú canh giữ Thanh Liên Địa Tâm hỏa, nên khi nó xuất hiện trước mặt, hắn cũng không bất ngờ lắm.

Song thủ Hỏa Linh xà bơi gần tới trước mặt Lăng Thiên, nhưng không dám tiến lại, chỉ dám đứng xa gầm thét tạo uy thế.

Đạt tới cấp bậc Đấu Linh này, linh trí nó cũng đủ thông minh để hiểu tên nhân loại trước mặt này mạnh mẽ hơn bản thân nhiều lắm, nhưng bởi bản thân trách nhiệm của nó khi sinh ra là thủ hộ vật kia, thế nên không còn cách nào khác phải bơi ra.

Lăng Thiên mỉm cười nhìn Song thủ Hỏa Linh xà, đồng thời cũng tấm tắc khen ngợi nó, ít ra mặc dù là yêu thú nhưng không đến nỗi não tàn như ai kia...

- “Ta muốn lấy nó, ngươi muốn ngăn cản ta?” Lăng Thiên cười nói.

“Gừ...” Song thủ Hỏa Linh xà nhe răng, cũng không biết nó định nói thứ gì.

Lăng Thiên thở dài một hơi, hắn hơi đần độn mà đi nói chuyện với một con yêu thú chưa khai mở linh trí hoàn toàn.

Bỏ mặc Song thủ Hỏa Linh xà vẫn dường như đang đắn đo, lúc này Lăng Thiên liền đưa tay tới, chạm lấy Thanh Liên Địa Tâm hỏa.

【 Ting, ký chủ thu lấy Thanh Liên Địa Tâm hỏa, chi nhánh nhiệm vụ hoàn thành 3/10】

“Quá dễ dàng, không có tính khiêu chiến!” Lăng Thiên vui vẻ nghĩ.

Nhìn lấy tên nhân loại trước mặt đã thu lấy bảo vật mà bản thân bảo vệ, Song thủ Hỏa Linh xà há miệng, gầm rú trong vô vọng...

Lăng Thiên thấy thế cũng liền mặc kệ, hắn cần phải mau chóng quay trở lại tụ họp với đám nữ nhân, sau đó cùng nhau đi tới lãnh địa của xà nhân tộc, hắn đã trì hoãn khá nhiều thời gian rồi.

Thanh Liên Địa Tâm hỏa, đừng nhìn nó chỉ xếp hạng thứ 19 trên dị hỏa bảng, nhưng bản thân nó cũng là một loại dị hỏa, xét về sức nóng và uy lực cũng vô cùng cường đại. Bản thân nó sinh ra và tồn tại trong nham thạch và để trưởng thành, phải qua tối thiểu là ngàn năm.

Nếu như Cốt Linh Lãnh hỏa màu trắng, Kim Đế Phần Thiên viêm màu hoàng kim thì với Thanh Liên Địa Tâm hỏa là màu xanh dương dịu nhẹ...

Đang khi hắn chuẩn bị tiến lên mặt đất thì liền cảm nhận thấy có gì đó phía sau, Lăng Thiên quay đầu lại thì thấy Song thủ Hỏa Linh xà đang giữ một khoảng cách với hắn mà bơi theo.

Cũng không trách nó, ai bảo Lăng Thiên đã lấy đi vật nó cần bảo vệ, để giờ đây nó cũng không biết tiếp đó phải làm gì nữa nên một mực muốn đi theo sau Lăng Thiên.

Đối với con yêu thú này, ấn tượng của hắn về nó cũng không hoàn toàn kém mặc dù huyết mạch với đám Pokemon, nó còn kém nhiều lắm. Chỉ bởi vì, Lăng Thiên nhớ rằng trong nguyên tác, để cứu lấy Thanh lân, Song thủ Hỏa Linh xà liền liều mạng hi sinh chỉ để bảo hộ chủ nhân của nó.

Không sai khi nói lúc đó nó đã bị Thanh Lân sử dụng Bích Xà Tam Hoa đồng khống chế, nhưng mỗi khi nhớ lại khoảnh khắc đó, Lăng Thiên cũng vô cùng nuối tiếc.

- “Được rồi, vậy để ta cho ngươi một mục tiêu mới đi...” Lăng Thiên thì thầm, sau đó dừng lại, quay người lại nói với Song thủ Hỏa Linh xà:“Ngươi muốn theo ta?”

Song thủ Hỏa Linh xà vô cùng nhân tính hóa gật đầu, nó biết tên nhân loại trước mặt này là một vị cường giả mạnh hơn nó, thế nên nếu như có thể làm tọa kỵ hay đại loại thế, nó cũng không cảm thấy tủi nhục.

- “Ta đã có tọa kỵ cho riêng mình...” Như hiểu được ý của Song thủ Hỏa Linh xà, Lăng Thiên liền nói ra.

Thấy Song thủ Hỏa Linh xà ánh mắt hơi chút đượm buồn, lúc này Lăng Thiên mới tiếp tục:“Nhưng là, ta có một người có lẽ rất thích hợp làm chủ nhân của ngươi, ngươi có muốn?”

Nghe được những lời đó, ánh mắt của Song thủ Hỏa Linh xà liền sáng lên, ngay lập tức mừng rỡ bơi đến, biến thành một chiếc vòng tay nhỏ rơi vào tay Lăng Thiên.

Lăng Thiên cười khổ, hắn còn chưa nói muốn để nó theo ai, lúc này đã liền cam nguyện đi theo rồi...

...

- “Lăng Thiên ca ca, ngươi trở lại rồi?” Thanh Lân mừng rỡ tiến tới, ôm lấy chân Lăng Thiên.

Thấy tướng công trở lại, đám Nhã Phi cũng liền thở dài một hơi, sau đó cũng liền tiến tới hỏi han.

- “Đại nhân lại có thu hoạch gì ư?” Nhã Phi quyến rũ hỏi.

Lăng Thiên mỉm cười, cho nàng một ánh mắt kỳ dị sau đó vươn tay ra...

- “Đây-Đây là...” Ánh mắt Nhã Phi kinh hãi, nhìn vào giữa lòng bàn tay Lăng Thiên. Nơi đó, một ngon lửa nhè nhè mau xanh lam đang hừng hực cháy trên đó, từ uy lực đến xem, chắc chắn nó phải là một loại dị hỏa.

- “Lại-Lại là dị hỏa!” Lôi Mị và Lâm Phỉ cũng liền kêu lên, các nàng nhớ không nhầm thì trước đó Lăng Thiên cũng bày ra một loại dị hỏa rồi, lần này lại có thêm một loại nữa, chẳng phải số lượng đã là 2 sao?

Nhưng là, nếu như các nàng biết hắn đã có 3, và tương lai chắc chắn nhiều hơn nữa chắc chắn sẽ kinh hãi mà ngất mất!

Cười đùa với các nàng một chút, Lăng Thiên lúc này liền xoa đầu Thanh Lân nói ra:“Thanh Lân, ta có quà cho muội đây?”

- “Quà gì ca ca?” Thanh Lân ánh mắt nhìn Lăng Thiên vui vẻ hỏi.

Với nàng, chỉ cần là quà do Lăng Thiên ca ca của mình tặng, cho dù là một hòn sỏi, chiếc lá đi chăng nữa, chắc chắn nàng sẽ vô cùng trân trọng nó.

Trong ánh mắt chờ mong của nàng, Lăng Thiên liền đưa cho Thanh Lân một chiếc vòng màu đỏ do Song thủ Hỏa Linh xà biến thành.

- “Oa, đẹp quá, muội rất thích, tạ ơn ca ca!” Thanh Lân cầm lấy cái vòng, vui vẻ mà đeo lấy nó trên tay.

Mặc dù hiện tại Song thủ Hỏa Linh xà không có huyết thệ gì với Thanh Lân, nhưng chắc chắn một điều nó cũng đã cảm nhận thấy khí tức kỳ dị toát ra từ người nàng. Nếu như nó đủ thông minh, cứ an phận mà làm một chiếc vòng thôi, thỉnh thoảng chui ra nô đùa với vị tiểu chủ nhân của mình là được.

Đi theo Lăng Thiên, sự an toàn của Thanh Lân luôn được bảo vệ tuyệt đối. Thế nên, lúc này Song thủ Hỏa Linh xà chắc chắn không cần thiết phải chết giống như nguyên tác hay an phận làm một con yêu thú nhỏ ở dưới dòng dung nham kia đi...

Nhưng là, lúc này Lăng Thiên không chú ý, Thanh Lân khi nhận được chiếc vòng kia, khuôn mặt nàng lúc này liền hơi có chút đỏ, bởi vì hắn không biết, đối với nữ nhân ở thế giới này, việc nam nhân tặng vòng tay cho nữ nhân cũng giống như trao nhẫn ở trên địa cầu vậy. Vậy nên, việc Lăng Thiên vừa làm đối với Thanh Lân nghĩa là...

- “Thiên Lang, ta không có quà sao?” Tiểu Y Tiên bĩu môi, giả vờ ghen tỵ nói.

Nghe được Tiểu Y Tiên nói, Lăng Thiên cười hà hà một tiếng, sau đó “Chụt” một tiếng lên đôi môi nàng, điều này làm Tiểu Y Tiên đỏ bừng mặt, vô cùng bối rối mà nhìn xem mọi người.

Đám người cười hà hà, sau đó cả đoàn liền đi lên mặt đất, chuẩn bị rời khỏi khu vực này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.