Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 421: Chương 421: Golden Darkness quy tâm




Trở về trái đất sau cuộc chiến với Gid Lucione, lúc này Lăng Thiên tâm trạng vô cùng thoải mái.

Không chỉ lần đầu sau vô số năm được một lần chiến đấu thoải mái. Ngoài ra, khả năng hậu cung của hắn lại tiếp tục được gia tăng dân số...

Niềm vui lớn thế này không vui vẻ sao được?

“Xoạt”

Đi dạo trên đường để trở về khách sạn hội ngộ cùng đám Lala. Lúc này, bỗng đột nhiên Golden Darkness từ trong ngõ hẻm xuất hiện, lạnh lùng nhìn về phía hắn.

“Ah, quên mất, nay lại tiếp tục nhỉ?” Lăng Thiên nhìn thấy nàng liền nhanh chóng nhớ ra.

Ngày nào cũng phải bồi nàng chiến đấu, và hôm nay cũng không ngoại lệ...

“Ngươi... Là kẻ vừa mới chiến đấu ngoài vũ trụ kia sao?” Golden Darkness lườm nguýt nói.

“Đúng!” Lăng Thiên cũng không phủ định.

“Với Gid Lucione Devilluke - chúa tể vũ trụ?”

“Không sai!!!”

“Kết quả?”

“Ta thắng!!!”

“...”

Nhận được ba câu trả lời từ Lăng Thiên, Golden Darkness trầm mặc hồi lâu, cuối cùng ánh mắt nàng dần trở lên quyết tâm, bàn tay hóa thành thanh kiếm rồi giơ lên phía trước nói ra:“Chiến đấu với ta, hãy chiến đấu một cách thực sư. Dù ai trong số chúng ta thắng thì từ giờ ta cũng không làm phiền ngươi nữa!!!”

“Hả?” Lăng Thiên kinh ngạc nhìn nàng, ban đầu có chút không hiểu, nhưng phải mất một lúc suy nghĩ, cuối cùng hắn mới ngộ ra.

Thân là sát thủ số một vũ trụ, đến trái đất đến ám sát mục tiêu, cơ mà mục tiêu thì chưa chết, nàng lại còn 5 lần 7 lượt ăn thiệt thòi. Thế nên, không khó để thấy, nàng đây là muốn một lần cuối cùng và duy nhất giải quyết cho xong.

Thắng thì tuyệt đối không thể nào, chỉ cầu thua nhanh để bản thân có thể triệt để buông bỏ mục tiêu.

Dù sao thì... đối phương cũng là người chiến thắng chúa tể vũ trụ cơ mà...!

“Không được đâu, ta muốn nàng làm phiền ta cả đời cơ!” Lăng Thiên nhếch mép nghĩ, sau đó chếch đầu về hướng tây nam nói ra:“Nơi đó có bãi đất bỏ hoang, tới đó đi!!!”

“Được!” Golden Darkness gật đầu, sau đó hồi tưởng lại quá khứ một chút.

Dường như, lần đầu tiên gặp hắn cũng là tình huống này. Khi đó, bản thân còn bị hắn...

“Không được, ta đang suy nghĩ gì thế này? Tên biến thái đó, ta nhất định phải chiến thắng hắn!!!” Golden Darkness lắc lắc đầu, cố cưỡng ép bản thân không suy nghĩ lung tung. Chỉ là, chính bản thân nàng không biết, suy nghĩ của nàng về đối phương đã có sự thay đổi a.

Từ mục tiêu chắc chắn phải kích sát biến thành kẻ nàng chỉ muốn chiến thắng dù chỉ một lần!!!

“Đến rồi!” Lăng Thiên cùng Golden Darkness tiến tới bãi đất trống, vì để tránh cho làm bị thương tới người vô tội, hắn còn đặc biệt làm một lớp kết giới nhằm che mắt người khác cũng như giới hạn khu vực chiến đấu.

Có như thế, những âm thanh hay hình ảnh bên trong mới không lộ ra được...

“Thật sáng suốt khi ta đầu tư cái thể chất tạm bợ Tử Diễm thể kia!” Lăng Thiên lần nữa chuyển đổi thể chất từ Hỗn Độn thể sang Tử Diễm thể, đồng thời lại dấy lên hứng thú trong chiến đấu.

Dù biết rằng Golden Darkness bản thân chiến lực so với Gid Lucione phải kém nhiều lắm. Nhưng chiến đấu là chiến đấu, có thể bộc lộ hết khả năng của bản thân mà không một quyền miểu sát đối phương là vui rồi!!!

“Bắt đầu đi!” Golden Darkness đôi mắt rực sáng, sau đó đôi bàn tay hóa kiếm, sau lưng mọc lên đôi cánh thiên thần rồi dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Lăng Thiên.

Tốc chiến tốc... bại!!!

Trong mắt Lăng Thiên lần này cũng không còn là hình ảnh quay chậm Slow Motion nữa, thay vào đó mọi thứ đã trở lên bình thường làm hắn vui mừng. Thế nên, hắn cũng không có tiếp tục trang bức, liền lao tới giáp lá cà với Golden Darness.

Cận chiến thuần túy, âu cũng là một trải nghiệm hay.

“Uỳnh Uỳnh Uỳnh”

“Keng Keng!”

Hai người đánh quên trời quên đất, mặc cho bản thân quần áo sau mỗi lần đụng đều rách toạc một chỗ.

Golden Darkness phấn khích, bời nàng không còn thua chóng vánh như lần trước nữa, khiến lần này làm trong lòng nàng dấy lên chút cơ hội, dù chỉ là nhỏ nhoi. Mà ở phía Lăng Thiên, hắn cũng phấn khích, chỉ là không phải phấn khích do chiến đấu...

Mỗi lần va chạm, đừng nhìn chỉ là vô tình hay ngẫu nhiên. Thực chất, mỗi đòn tấn công của hắn đều đánh với phía những vùng nhạy cảm của Golden Darkness mà nàng không hề hay biết. Thế nên, nếu như có người ngoài nhìn vào lúc này, có thể thấy được Golden Darkness cặp vú và hà bộ đã lộ hết xuân quang...

“Lần cuối này, quyết phân thắng bại đi!” Lăng Thiên hứng khởi liếm môi, đôi mắt rực sáng nói ra.

“Đúng ý ta!” Golden Darkness còn tưởng hắn cũng giống nàng phấn khích trong chiến đấu liền gật đầu đáp ứng, chiến ý nàng trở lên dồi dào hơn bao giờ hết.

Dồi dào đến nỗi cặp vú rung lên một phát như biểu thị quyết tâm...

“UỲNH!!!!!!!!!!!”

Lần cuối cùng lao vào nhau, cả hai gây lên một cơn sóng chấn động nhỏ khiến quần áo trên hai người nát bướm. Golden Darkness bay ra ngoài cũng là lúc nàng biết, nàng đã thua thật rồi!!!

“Kết thúc rồi sao...” Ở trên không, Golden Darkness nhắm mắt lại, tâm lý vô cùng thoải mái. Nàng không những không có buồn bực vì thất bại của mình, trái lại nàng vô cùng vui vẻ vì suốt bao năm rong đuổi trong vũ trụ, nàng lần đầu tiên mới gặp người khiến cho bản thân tâm phục khẩu phục đến thế.

“Xoạt!”

Hả?

Trái với dự đoán, cơ thể bản thân không có rơi xuống đất là là ngã vào một cơ thể cường tráng. Golden Darkness có chút giật mình, sau đó quay người lại, ngơ ngác hỏi:“Ngươi-”

“Ngươi cái gì mà ngươi!” Lăng Thiên trừng mắt, sau đó dần trở lên thâm tình mà nhìn nàng.

Có những người con gái, chỉ khi hắn đánh bại các nàng thì các nàng mới hoàn toàn quy tâm được, và có lẽ Golden Darkness không phải ngoại lệ.

“Ngươi thắng rồi, từ giờ ta sẽ không làm phiền-” Golden Darkness hơi đỏ mặt nói, chỉ là khi nàng còn chưa dứt lời, phía hạ thể liền cảm giác có chút gì đó ngứa ngáy.

Cái gì đang làm phiền ta?

Golden Darkness cau mày nhìn xuống...

Quả nhiên, sau hai giây im lặng, một tiếng hét thất thanh vang trời liền kêu lên.

Golden Darkness đẩy bay Lăng Thiên ra, sau đó dùng một tay che ngực rồi bệt xuống, mặt mũi ngượng ngùng nhìn Lăng Thiên nói:“Ngươi- Ngươi vô sỉ...!”

“Công chúa của ta ơi, không nhìn ta trên cơ thể cũng chẳng còn mảnh vải che thân sao? Đó là vì chúng ta chiến đấu á!” Lăng Thiên mặt mũi vô tội nói.

“Nhưng... Nhưng...” Golden Darkness đỏ bừng mặt, nhưng nghĩ thế nào nàng cũng không phản bác được!

Quần áo rách tươm khi chiến đấu, đây cũng không phải là lần đầu như vậy, chỉ khác đối thủ của nàng nhìn nhìn thấy xuân quang đều đã lên gặp ông bà lâu rồi...

Lăng Thiên là trường hợp đầu tiên còn sống!!!

“Vì nàng đã nhìn thấy thứ đó của ta, thế nên nàng phải chịu trách nhiệm cả đời, không phản đối chứ?” Lăng Thiên nhìn vẻ mặt đỏ ửng dễ thương của Golden Darkness không nhịn được mà đùa giỡn.

Chỉ là không ngờ, khi nghe thấy lời nói của hắn, Golden Darkness không những không phản ứng dữ dội, trái lại nàng chỉ e thẹn xoay đầu đi chỗ khác, nhưng vẫn không quên khẽ gật nhẹ...

Hả?

Vô duyên vô cớ lại được tặng quà sao???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.