Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 67: Chương 67: Hiến thân




Tiêu Cuồng thấy cha mình xuất hiện rồi chết đi nhanh như việc hắn làm tình với người hầu vậy.

Hắn ngã xuống đất, nhìn Lăng Thiên, nước đái lại tè ra quần lần nữa.

- “Trả lời ta” Lăng Thiên nhìn hắn một cách bình tĩnh.

Tiêu Cuồng sợ sun vòi rồi, hắn lao tới định ôm chân Lăng Thiên, trên miệng còn la to.

- “Xin tha cho tiểu nhân, tiểu nhân nguyện làm nô bộc cho ngài mãi mã-”

Nhưng không chờ hắn chạm đến chân Lăng Thiên, hắn đã lại giống cha mình bị vô tận hắc hỏa thiêu đốt.

“Công nhận sử dụng Amaterasu giết người không có máu chảy ra, rất nhân đạo!” Lăng Thiên vui vẻ nghĩ.

Tiêu cuồng cùng cha hắn đều chết xong, lúc này đi ra 3-4 tên trưởng lão bước tới, quỳ xuống trước người Lăng Thiên.

- “Tù trưởng, xin hãy dẫn dắt chúng ta tới ánh sáng”

Sau đó, toàn bộ người dân cũng quỳ xuống, miệng hô to:“Tham kiến tù trưởng”

Lăng Thiên không hiểu chuyện gì xảy ra, quay sang nhìn Vân Linh như muốn một lời giải thích từ nàng.

Vân Linh vẫn còn trong mộng, Vân lão bên cạnh lúc này mới giải thích thay nàng:“Thưa tù trưởng, theo phong tục của Thiên Vận bộ lạc thì ai đánh bại được tù trưởng hiện tại thì người đó sẽ là tù trưởng đời kế tiếp, thế nên sau khi ngài đánh giết cha con Tiêu Cuồng, ngài nghiễm nhiên trở thành tù trưởng mới của chúng tôi”

Nghe được Vân lão giải thích, Lăng Thiên hiểu ra, tiếc là việc làm tù trưởng cũng không khiến hắn thích thú cho lắm.

Đúng lúc này, tiếng hệ thống vang lên như muốn đánh mặt hắn.

[Ting, chúc mừng ký chủ hoàn thành thành tích “Lãnh đạo tối cao“. Nhận được tuyệt kỹ Mangekyou Sharingan: “Tsukuyomi”]

“Cá-cái gì? Có thành tích được hoàn thành? Lại còn là Tsukuyomi?”

Lăng Thiên lúc này cực kỳ hưng phấn, hắn chỉ mới nghĩ về tuyệt kỹ này trước đó thôi mà giờ hệ thống đã trao tặng phần quà rồi. Hắn cười một cách ngây ngô.

Vân lão thấy Lăng Thiên đang hướng về nữ nhi mình, còn cười như điên, tưởng hắn sau khi làm tù trưởng vừa lòng nàng lên rất đắc ý. Lúc này hắn đánh thức Lăng Thiên.

- “Thưa tù trưởng, ngài có vẻ đã rất mệt rồi, ngài có muốn nghỉ ngơi một chút không?”

Lăng Thiên bị Vân lão đánh thức, hắn đồng ý. Dù sao du ngoạn cũng phải tận hưởng, không thể vội vã chuyển địa điểm được.

Trời lúc này đã gần tối, Lăng Thiên ra lệnh cho đám dân ai về nhà nấy, còn hắn thì theo Vân Linh dẫn đi chỗ nghỉ ngơi.

Công nhận, việc sinh sống của trên Thiên Vận cao nguyên này luôn có nguy hiểm rình rập nên đa số ai cũng chỉ xây lều ở, không ai muốn mất thời gian xây hẳn một tòa phủ đệ to lớn làm gì, tới lúc có yêu thú tập kích thì bỏ đi lại không nỡ.

Lăng Thiên được Vân Linh dẫn đến lều của tên tù trưởng cũ, lúc này toàn bộ gia quyến của hắn đang nơm nớp quỳ xuống lo sợ, bọn hắn sợ việc Lăng Thiên sẽ trảm thảo trừ căn.

Chạy cũng không được bởi xung quanh toàn là yêu thú, thế nên tốt nhất là ở đây cầu xin, biết đâu vị tân tộc trưởng này rủ lòng thương.

Lăng Thiên thấy đám người này cũng lười chú ý, hắn ra lệnh mọi người đi chỗ khác để hắn ở một mình là được rồi.

Lời nói tùy ý của Lăng Thiên như thánh ca trong lòng bọn hắn, nhận được đại xá, mọi người chạy vội sang lều khác, không muốn làm phiền hắn thêm chút nào nữa.

Đêm khuya

Lăng Thiên đang nằm trên giường, hắn đang suy nghĩ về việc làm thế nào để Vân Linh chịu theo mình.

Bất chợt, cảm nhận được ai đó đang đứng ngoài lều mình hưng chần chờ chưa vào. Nhận thấy là Vân Linh, Lăng Thiên nói khẽ.

- “Vân Linh? Muội vào đi”

Vân Linh nghe được giọng nói của Lăng Thiên, nàng đắn đo một lúc sau đó bước đi vào.

Lăng Thiên thấy Vân Linh bước vào, nàng cứ cúi gằm đầu xuống, 2 tay đan chéo vào ngại ngùng.

- “Khuya thế này muội tới đây làm gì vậy? Lăng Thiên mỉm cười hiền lành hỏi.

Vân Linh chần chờ, chợt nhớ tới chuyện lúc nãy cha nói với nàng...

.........................

- “Linh Nhi, con mau tiếp cận vị công tử đó đi, dù hắn có nhậm chức tù trưởng nữa thì chắc cũng không ở đây mãi mãi đâu, tối nay chính là cơ hội duy nhất của con đó” Vân lão nghiêm túc nói với nữ nhi.

Vân Linh đỏ bừng mặt, vội nói:“Vị công tử đó không phải nói hắn đã có hôn phối rồi sao?”

- “Hừ, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, huống chi hắn còn uy phong như thế”

Nghe cha phân tích, nàng không phản bác được, nhưng nàng vốn đã rụt rè, sao dám chủ động làm những điều cha nói.

Vân lão thấy nữ nhi mình vẫn chần chờ, hắn không còn cách nào khác đành vội dùng khổ ngục kế.

- “Nếu con không làm, vậy để ta chết đi cho xong” Nói xong, lão chạy tới định đâm đầu vào cây cột trụ...

Vân Linh thấy cha mình định tự sát, nàng với bản tính lương thiện vốn có nên không còn cách nào khác đành ôm vội lấy cha mình, vừa khóc vừa nói:“Cha, ta sẽ làm mà, cha đừng chết...”

Vân lão thấy nữ nhi mình cuối cùng cũng đồng ý, lúc này mới mỉm cười.

.............................

Quay lại trong lều Lăng Thiên, Vân Linh lúc này tuy đồng ý với cha mình nhưng vẫn có chút rụt rè.

Lăng Thiên bước tới, ghé sát vào tai nàng hỏi:“Sao mặt muội đỏ thế, muội ốm à?”

Việc này càng khiến Vân Linh đỏ bừng mặt hơn, nàng muốn đẩy Lăng Thiên ra nhưng không dám.

“Vị công tử này tài hoa như vậy, ủy thân cho hắn cũng không sao đi...” Vân Linh quyết tâm.

Nàng ngả người vào ngực Lăng Thiên, giọng nói lí nhí:“The- theo như phong tục ở đây thì... thì thần thiếp phải hầu hạ đại nhân”

Vân Linh không còn cách nào khác đành phải nói dối, nếu để hắn biết mình chủ động câu dẫn hắn thì nàng không biết giấu mặt vào đâu.

Lăng Thiên không biết điều Vân Linh nói có thật hay không, nhưng nãy còn đang suy nghĩ làm sao tiếp cận nàng thì bây giờ cờ đã đến tay, tội gì mà không làm cơ chứ.

Lăng Thiên vươn tay ôm lấy eo Vân Linh, đẩy nàng xuống giường.

Vân Linh bị Lăng Thiên đẩy, nàng nhắm tịt 2 mắt, không dám đối mặt với Lăng Thiên.

Lăng Thiên cười cười, sờ tóc nàng rồi thủ thỉ:“Linh nhi, từ lúc gặp nàng ta đã thích nàng rồi, nàng đồng ý làm nữ nhân của ta chứ?”

Vân Linh vẫn nhắm tịt 2 mắt, vì ngại ngùng nên không dám trả lời Lăng Thiên.

Lăng Thiên lại tiếp tục tâm tình:“Thật ra, ta còn có hơn 7 vị hồng nhan nữa, có thể trong tương lai sẽ có nàng trong đó, có thể trong tương lai nó sẽ còn tiếp tục tăng nhưng ta dám khẳng định, mỗi một người ta đều yêu bằng cả tấm chân tình, nếu sai trời chu đất diệt.”

Nghe lời nói của Lăng Thiên, Vân Linh vội mở mắt ra, dùng tay che miệng hắn

- “Công tử đừng thề độc như vậy chứ”

Việc Lăng Thiên thành thật chỉ khiến nàng kinh ngạc một chút rồi bình tĩnh lại, bởi nàng biết làm gì có chuyện nam nhân trước mặt này chỉ có độc một người hồng nhan.

- “Vậy, nàng đồng ý chứ?” Lăng Thiên ra đòn quyết định.

- “Thiế- thiếp đồng ý!” Vân Linh trả lời, nàng muốn đối mặt, muốn hiểu người đàn ông trước mặt này.

Lăng Thiên vui vẻ, lúc này mới bắt đầu hôn Vân Linh.

2 cặp môi chạm vào nhau, sau đá là cháo lưỡi. Hi vọng việc bán cháo thường xuyên không khiến Vân Linh ngán nó đi...

Vân Linh không chỉ trao cho Lăng Thiên nụ hôn đầu, lại còn làm hành động đá lưỡi nhau khiến nàng ngượng chín mặt. Trong chuyện này nàng như một con cừu non vậy.

Hôn xong, Lăng Thiên mới đưa tay cởi quần áo Vân Linh ra. Một làn da trắng bóc như quả trứng gà, cặp vú to vừa đủ đôi tay xoa nắn, cái rốn lồi duyên dáng, cặp mông căng mọng và nhúm lông thưa thớt bao quanh hang động...

Vân Linh không còn dám đối mặt với Lăng Thiên nữa, nàng lấy tay che 2 mắt lại không muốn nhìn tiếp.

Lăng Thiên cởi quần ra, rút con c-c của mình đập đập vào bẹn của Vân Linh.

Cảm nhận thấy thứ gì đó cứng cứng nóng nóng, Vân Linh suýt nữa thì ngất đi vì ngượng.

Lăng Thiên đè lên cơ thể nàng, con c-c hắn dựng đứng trước lỗ l-n luôn sẵn sàng tư thế chuẩn bị đút vào.

Hắn kéo 2 tay của Vân Linh ra rồi đan vào nhau, sau đó thủ thỉ bên tai nàng:“Ta yêu nàng, ta bắt đầu nhé!”

Không đợi Vân Linh trả lời, Lăng Thiên ngay lập tức đút con c-c vào phá lớp màng trinh của Vân Linh.

Máu ứa ra, Vân Linh hét lên, nước mắt nàng không nhịn được tràn ra ngoài.

Lăng Thiên dùng lưỡi liếm nước mắt nhằm an ủi, bên dưới hắn di chuyển từ từ...

Vân Linh đau đến nỗi khóc lên làm Lăng Thiên rất thương tiếc, bèn nói:“Nếu nàng đau quá có thể cắn vào vai ta”

Dù đang nhắm mắt chịu đau nhưng Vân Linh vẫn nghe thấy, nàng cắn chặt vào vai Lăng Thiên để cố nhịn qua cơn đau.

Lúc này, con c-c hắn mới bắt đầu nhấp mạnh lên... “Phạch...Phạch“... Dần dần, vai của hắn không còn cảm giác răng của Vân Linh cắn vào nữa, thay vào đó là tiếng rên rỉ của nàng.

“Ưm... Hừ hừ”

Lăng Thiên trìu mến nhìn nàng, buông 2 tay nàng ra rồi vuốt ve mái tóc vàng đẹp đẽ...

Vân Linh lúc này không còn cảm thấy đau nữa mà có chút nhột nhột, thỉnh thoảng có hơi sướng sướng nên nàng không nhịn được mở mắt ra.

Đập vào mắt nàng chính là người đã phá trinh tiết nàng, một gương mặt đẹp trai, hiền lành nhưng bá đạo... Là phu quân của nàng từ giờ và mãi mãi.

- “Phu quân” Vân Linh thủ thỉ.

- “Linh nhi” Lăng Thiên vui vẻ, ôm chầm lấy nàng rồi hôn hít, con c-c hắn lúc này nhấp một cách điên cuồng vì phấn khích...

“Phạch phạch”

Bị Lăng Thiên nhấp mạnh như thế, Vân Linh không nhịn được mà rên to

“Ah... ah...”

- “Sướng không bảo bối của ta” Lăng Thiên hỏi.

- “Sướng.. sướng lắm... phu quân... Ah”

Sau một lúc, Lăng Thiên bắn dòng tinh dịch vào bên trong l-n Vân Linh khiến nàng rên “AHHHH” một tiếng rõ to rồi kiệt sức, mồ hôi nhễ nhãi.

Bên dưới l-n, tinh dịch của Lăng Thiên bắn vào trong khá nhiều nên đã tràn hẳn ra ngoài...

Lăng Thiên dùng tay chùi mồ hôi Vân Linh, nàng mở mắt ra rồi chủ động hôn hắn... Sau đêm hôm đó, số nữ nhân của Lăng Thiên tăng tới số 9!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.