Chứng kiến một mỹ nữ vào phòng, đang muốn bắt chuyện làm quen, không nghĩ tới nàng liền chủ động giới thiệu bản thân trước...
“Khoan đã, giống như ta vừa nghe thấy cái gì đó sai sai?” Lăng Thiên trừng mắt, sau đó ngập ngừng hỏi lại:“Em vừa nói em là?”
“Dạ, là phụ huynh học sinh Yuuki Rito, Yuuki Ringo ạ!” Nữ nhân kia che miệng cười khẽ.
Ngọa tào, lão mẫu của tên thánh ngã?
Lăng Thiên liếc mắt nhìn, hắn đánh giá một lượt từ đầu đến chân nàng, sau đó liền nuốt nước bọt nói:“Mơi- Mời ngồi!”
Nhìn gương mặt trước đó cùng bóng lưng uyển chuyển, quả thực hắn không tài nào có thể hình dung được đây là mẹ của tên Yuuki Rito.
Làn da trắng nõn, khuôn mặt rạng ngời sức trẻ, trên gương mặt chẳng có một chút lão hóa, hoàn toàn không giống một nữ nhân đã cưới chồng và sinh hai con... Có chăng, giống một nữ sinh đại học thì hơn!
“Trông thế này mà đã 34 tuổi, thật đúng là không thể tin vào logic của anime thế giới mà!” Lăng Thiên nuốt nước bọt, sau đó không tự chủ tưởng tượng ra hình ảnh nàng mặc lên bộ đồ nữ sinh... Đảm bảo không thể phân biệt được.
À quên, giống như phần ngực, đùi và mông vẫn có thể nhận ra!
“Sensei, anh làm sao thế?” Yuuki Ringo nghiêng đầu mỉm cười hỏi.
“Khô- Không có gì!” Lăng Thiên lắc đầu, sau đó liền vươn người rót trà mời khách.
Rót trà cho Ringo, nhưng thực chất, ánh mắt hắn liền nhìn chằm chằm vào trước ngực nàng mà đánh giá kích thước.
“90 sao? Giống như vẫn còn có thể tiết sữa được!”
“Cạch!”
“Uống một hớp, sau đó đặt li trà xuống bàn. Lúc này, Ringo mặt mũi mới dần trở lên nghiêm túc, nhìn Lăng Thiên nói ra:“Sense cần gặp em có chuyện gì sao?”
Nhìn Yuuki Ringo chủ động vào việc chính, Lăng Thiên cũng không tiếp tục soi xét cơ thể nàng nữa, liền cũng từ từ rút trong người ra một tờ giấy đặt lên bàn rồi nói:“Mời xem!”
“Cái này...” Cầm lấy tờ giấy, Yuuki Ringo ban đầu liếc qua chỉ thấy đó là một bài kiểm tra bình thường, nhưng khi nàng nhìn vào điểm số bên cạnh liền có chút kinh hãi rồi.
Trư- Trứng ngỗng?
“Rito chết tiệt, nói ta đi họp phụ huynh mà không nói lí do, xem ta về có đánh chết con không!” Yuuki Ringo nắm chặt tờ giấy, chân tay nổi gân guốc nói.
“Ringo, em bình tĩnh, còn nữa!” Lăng Thiên mỉm cười, sau đó liền tiếp tục lôi ra vô số bức ảnh.
“Xoạt xoạt”
“Là Rito, là ảnh của nó-” Yuuki Ringo thấy trên ảnh là mặt con trai mình liền cũng cầm lên xem.
Chỉ là, cũng giống như trước đó, vốn nghĩ đó là thứ gì đó rất bình thường, nhưng khi cầm lên, một bầu trời u ám liền sập xuống.
Trong ảnh là con trai nàng không sai, nhưng hắn đang... rúc đầu vào háng một bạn nữ sinh, còn dùng miệng kéo quần lót họ xuống.
“Không... Không thể nào!” Yuuki Ringo nếu như trước đó trên gương mặt là sự phẫn nộ thì lúc này, gương mặt nàng liền trở lên nhợt nhạt rồi.
Không tin tà, nàng cứ thế lật đi lật lại từng bức ảnh, xem xem đó có phải là ngẫu nhiên không. Nhưng, đời không như nàng nghĩ, 36 bức ảnh cả thảy, tất cả đều được chụp vào đúng khoảnh khắc con trai nàng đang xàm sỡ người khác.
“Bịch!”
“Con- Con trai ta... thật là con sao?” Ringo ngã vật ra ghế tựa, ánh mắt trở lên mất đi sức sống.
Yuuki Ringo, nàng thân là một nhà tạo mẫu thời trang, bởi tính chất công việc lên thường phải rời xa gia đình ra nước ngoài. Vẫn biết là bản thân mình có lỗi khi không thể lúc nào cũng ở bên chăm sóc, nhưng nàng vẫn hi vọng những đứa con mình có thể không trở lên giỏi giang hơn con người ta, thì ít ra cũng phải là người đàng hoàng chính trực.
Nhưng là sự thật trước mặt thì lại...
“Thật ra thì, thứ này ngoài anh ra chưa có ai biết cả đâu!” Lăng Thiên lên tiếng an ủi, nhưng trong lòng hắn lúc này liền mừng thầm.
Đừng hỏi tại sao đống ảnh này lại có.
Photoshop sao? Dĩ nhiên là hắn không ngu đến thế, bởi hắn biết Yuuki Ringo chính là nhà thiết kế thời trang, photoshop đối với nàng liền là ăn cháo hằng ngày.
Sở dĩ, hắn có thể có được những “tư liệu” quý giá này, hoàn toàn là do chính bản thân tên Yuuki Rito kia phối hợp. Aura ngã vào gái đẹp của hắn, cộng thêm khả năng đưa đẩy “tình cờ” của một tên đại đế như Lăng Thiên, muốn có những pha “lăn xả” vào chỗ hiểm như phim hành động liền dễ như trở bàn tay.
À quên, những lúc đó, công lao cũng không thể không kể đến Darkrai với khả năng phó nháy chuẩn xác...
“Xoạt!”
“Sensei, xin anh đừng công bố chúng, em không muốn cuộc đời của Rito nó bị hủy hoại thế này đâu!” Giống như bắt được phao cứu sinh, Yuuki Ringo vội vã lao tới, nắm lấy tay Lăng Thiên cầu xin.
“Chậc chậc, anh biết em là một người mẹ tốt, nhưng để một học sinh có tâm địa dâm tà thế này trong trường học thế này, có khi phải báo cảnh s-” Lăng Thiên làm bộ làm tịch đắn đo. Quả nhiên, khi nghe thấy nhắc đến cảnh sát, Ringo suýt chút nữa là ngất rồi.
Con nàng... Con nàng sẽ bị mòn đít trong ngục tù sao?
“Sensei, chỉ cần anh giữ bí mật chuyện này, anh muốn em làm gì cũng được!” Ringo giống như sắp khóc cầu xin.
“Chuyện... Gì... Cũng... Được...?” Lăng Thiên kéo dài giọng, sau đó, bàn tay hắn đang bị Yuuki Ringo nắm trong lòng liền động, nó nhích lên phía trước một tí rồi bóp bóp
“Ah?”
“...”
“Cạch!”
“Sensei, mẹ em tới đây chưa ạ?” Yuuki Rito mở cửa, nhìn thấy trong phòng chỉ có Lăng Thiên đang ngồi một mình liền hỏi.
“Phụ huynh của em rời đi rồi, lần sau học hành cho tử tế vào đấy!” Lăng Thiên giọng điệu nghiêm túc nói.
“Ah, cảm ơn thầy!” Yuuki Rito thấy Lăng Thiên không còn trách cứ, liền vui vẻ rối rít cúi đầu cảm tạ.
May mà mama rảnh rỗi đi họp phụ huynh được, chứ nếu không hắn liền bị đuổi học mất!
Nhìn Yuuki Rito rời đi với tâm trạng phấn khởi, Lăng Thiên đôi mắt híp lại, sau đó mở miệng thì thào”Yuuki Rito, thật đúng là đứa trẻ ngoan...” Nói tới đây, hắn dừng lại một chút, sau đó cúi đầu nhìn xuống hộc bàn làm việc, nhẹ mỉm cười nói ra:“... Ta nói có đúng không, Ringo?