Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 387: Chương 387: Ngạc nhiên liên hồi




Tại một khách sạn xa hoa. Vào lúc này, một chiếc taxi từ đâu đi tới, đỗ xuống ngay trước cửa khách sạn.

“Cạch”

Cửa mở ra, bước xuống xe là một nữ nhân mặc trên người áo khoác lông vũ, đi giày cao gót, đeo cặp kính thời thường... Giống như một phú hộ trẻ tuổi!

“Của quý khách hết 1020 yên!”

“Khỏi thối!” nữ nhân đưa tiền, sau đó quay mặt, đầy kiêu hãnh mà bước vào trong khách sạn.

Tài xế taxi nhìn bóng lưng nữ nhân rời đi, lại nhìn tờ 5000 yên trên tay mình liền cảm thấy kinh ngạc.

Không nghĩ tới, nữ nhân kìa lại hào phóng như vậy!

“Không biết làm nghề gì, thật là biết kiếm tiền mà!” Ngước nhìn lên tòa khách sạn xa hoa, tài xế taxi thở dài một cái rồi lái xa rời đi.

Chỉ là có điều hắn không biết, toàn bộ cảm xúc của hắn đều được nữ nhân vừa xuống xe kia đặt vào trong mắt. Nhìn thấy gương mặt đầy hâm mộ của tên tài xế, nữ nhân kia liền che miệng cười ngây ngô.

“Quả nhiên đẳng cấp của người có tiền liền sẽ tạo ra sự khác biệt!”

Nàng là Risa Momioka, hôm nay nàng theo lịch hẹn tới “học bổ túc!”

Risa ngạo kiều bước vào thang máy, tìm tới phòng mà Lăng Thiên chỉ dẫn trên tờ giấy. Vừa tìm, vừa ngân nga những câu hát vui vẻ.

Nhớ tới chiều nay sau khi tan học, nhìn gương mặt thất thần của hai đứa bạn thân khi chứng kiến nàng quẹt thẻ, mua sắm vô số món đồ hiệu lại khiến Risa mở cờ trong bụng. Biết là mỗi lần “học bổ túc” kiểu này rất vất vả, nhưng không hiểu sao giờ nàng lại cảm thấy vô cùng chờ mong.

Vừa thỏa mãn, lại vừa có tiền... Tội gì mà không làm!

“Xem nào... phòng đây rồi!” Risa nhìn số phòng trên cánh cửa, lại đối chiếu tờ giấy trên tay, thấy mọi thứ liền ăn khớp liền vui vẻ mở cửa.

“Cạch”

“Tenryu-sensei yêu dấu, em đến-” Risa mở cửa cười nói, nhưng chưa kịp dứt lời, từng âm thanh dâm đãng liền vang lên...

“Phạch Phạch Phạch”

“Chủ nhân, chơi chết em đi”

“Ahhh... Chủ nhân, em sướng quá, biến em thành bồn chứa của ngài đi”

“Ưm... Lỗ đít... Ahhh, Buhiiiii!”

Risa thất thần một lúc, vội vã liền mò theo âm thanh từ đâu phát ra. Lần tìm một hồi, cuối cùng nàng dừng lại tại một căn phòng đang hé mở.

“Người nằm dưới là Tenryu-sensei, còn người phía trên đang nhún nhảy là... Mikado-sensei?” Risa kinh hãi, suýt chút nữa hô thành tiếng.

Không phải nói Mikado-sensei là nữ thần băng giá sao? Không phải nói Mikado-sensei xinh đẹp quyến rũ nhưng không thích đàn ông hay sao?

Nàng đang chứng kiến cái gì?

Mikado-sensei... Rên rỉ dâm đãng còn hơn cả những người trong nghề như nàng!

“Oa, tắm xong thật thoải mái!”

Đúng lúc này, lại một âm thanh trong trẻo dễ nghe vang lên. Theo bản năng, Risa cũng đưa mắt nhòm tới.

Cửa phòng tắm bên cạnh bốc hơi nghi ngút, một thân ảnh với làn da trắng nõn nà bước ra, trên người còn chẳng khoác lấy một lớp khăn nào. Người đó vươn vai một cái, sau đó thoải mái mà trần như nhộng đi lại khắp phòng, nơi Tenryu-sensei và Mikado-sensei vẫn đang nhún nhẩy như không có chuyện gì.

Lại còn tiện tay cầm lên lon nước ngọt rồi uống, thật tự nhiên quá mà!

“Lala? Sao cậu ta lại ở đây?” Lần này, Risa quả thực không thể tin được nữa rồi.

Lala, dù mới vừa chuyển trường tới, nhưng độ nổi tiếng lại vượt xa tất cả những học sinh khác. Xinh đẹp, dễ thương, nhiều tiền tiêu vặt và có chút ngây ngô... Lala giống như một nàng công chúa sinh ra và nuôi dưỡng trong lồng kính vậy.

“Không nghĩ tới Lala cao quý mà mọi người biết lại làm công việc này, chậc chậc!” Risa thở dài ngao ngán.

Theo nàng nghĩ, Lala cũng giống như nàng, là “gái” được Lăng Thiên bao nuôi, thế nên mới có cảnh tưởng trước mặt như vậy. Nghĩ tới Lala, lại nhín xuống bản thân mình, trong lòng Risa không hiểu thấu liền vang lên một câu hỏi.

Nếu ta cũng xinh đẹp như vậy, chắc hẳn... Tiền chu cấp liền sẽ cao hơn chứ?

“Xem đủ chưa?”

Giọng nói vang lên khiến Risa bỗng chốc giật mình tỉnh lại. Nhìn kỹ, không biết từ lúc nào 3 người trong phòng đã đứng trước mặt nàng tự bao giờ.

Lăng Thiên cười nhẹ nhàng, Lala nghiêng đầu tò mò, còn Mikado-sensei căm tức, giống như một đứa trẻ bị giật đồ chơi vậy.

“Ch- Chào sensei, em đến “học phụ-... Á!” Risa giơ tay, nhưng chưa chào hết câu liền bị kéo vào trong phòng.

Bộ cánh lông vũ trong nháy mắt bị ném xuống đất, quần lót cũng bay tứ tung trong phòng... Chẳng mấy chốc, âm thanh rên rỉ lại lần nữa vang lên...!

“...”

“Chụt chụt”

“Ahhhhh”

“Tenryu-sensei, sao Mikado-sensei và Lala lại ở đây!” Risa thân thể trần chuồng nép bên người, tò mò nhìn Mikado-sensei đang nhấp nhô đầu dưới háng Lăng Thiên hỏi.

“Mikado? Nàng là của ta, Lala cũng vậy!” Lăng Thiên đại khái trả lời.

“Risa, em đang làm phiền chủ nhân quá đấy!” Mikado dừng việc, ngẩng đầu trách cứ.

Risa Momioka, nữ sinh thường xuyên trốn tiết học lên phòng y tế ngủ, không nghĩ tới lại tới nơi này mây mưa với chủ nhân nàng, càng đáng ghét hơn là không chỉ một lần mà những hai lần cắt đứt nàng và chủ nhân ân ái.

Từ sau khi việc bí mật của bản thân bị chủ nhân biết, cộng thêm việc hắn dùng “sức mạnh tuyệt đối” chinh phục. Giờ đây, kể cả khi không biết chuyện chủ nhân là vị hôn phu của Lala công chúa, nàng cũng đã thề nguyền trở thành tình nô bên cạnh ngài ấy rồi.

Lỗ đít nàng... cần được chủ nhân chăm sóc!

Nhưng có một điều mà Mikado không biết, cái thân phận con rể tương lai của vị vua vũ trụ bình thường nghe rất đáng sợ, nghe rất có ô có dù, nhưng thực chất là... Cái kẻ được gọi là vua của vũ trụ đó, trong mắt Lăng Thiên liền một con kiến cũng không bằng.

Dám đối mặt với Lăng Thiên? Hắn chắc chắn chết không có chỗ chôn, nhưng dĩ nhiên, bởi hắn là papa của Lala nên sẽ được tha thứ. Và quan trọng hơn hết... Lão bà của hắn xinh đẹp ah!

“Đúng rồi sensei, thầy có quan hệ thế nào với tập đoàn Tenjouin vậy?” Lúc này nhớ ra điều gì đó, Risa liền vội vã hỏi.

“Tenjouin? Là cái gì?” Lăng Thiên cau mày nghi hoặc.

“Thầy không biết?” Risa ngạc nhiên, sau đó chỉ chỉ vào gian phòng nói ra:“Toàn bộ khách sạn này đều do tập đoàn Tenjouin kinh doanh, em thấy thầy sống trong phòng VIP, lại có... nhiều tiền, nên em tưởng thầy phải có lãnh đạo cấp cao gì gì đó đại loại thế trong tập đoàn Tenjouin chứ?”

Không phải sao? Vậy Tenryu-sensei kinh doanh cái gì mà có nhiều tiền vậy?

“Không phải!” Lăng Thiên hời hợt trả lời, sau đó ánh mắt dần trở lên thâm thúy.

Tenjouin... Cái tên này giống như có chút quen thuộc ah...

“...”

“Cộc cộc cộc”

“Mời vào!”

Một ngày này, Lăng Thiên đang ngồi trong phòng, nghe thấy tiếng gõ cửa liền ngẩng đầu đáp.

“Cạch!”

Cửa phòng mở ra, một nữ nhân với mái tóc ngắn màu đỏ uốn xoăn sang hai bên, trên đầu đeo một cặp kính dâm, cổ đeo bộ dây chuyền.. Đại khái là, một nữ nhân xinh đẹp với đồ hiệu quý phái trên thân bước vào.

Nàng ngó trong phòng một lúc, không thấy ai cả liền có đôi chút bất ngờ, nhưng rồi cũng liền đàng hoàng đóng cửa lại, nhẹ nhàng đi tới trước mặt Lăng Thiên, khom người cúi chào nói:“anh là Tenryu-sensei phải không? Em là phụ huynh em học sinh Yuuki Rito, tên là Yuuki Ringo ạ...!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.