Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 79: Chương 79: Kết cục của Nhiếp Ly




Về vấn đề của Tư Không Dịch, Lăng Thiên vốn địch diệt sát hắn, tuy nhiên dù sao hắn cũng là thân nhân duy nhất của Tư Không Hồng Nguyệt, cho dù nàng hiện tại chỉ là nô tì của hắn, Lăng Thiên không muốn có một vết đen nào trong suy nghĩ của nàng.

Thế nên, ngay sau khi thu phục Tư Không Dịch, Lăng Thiên đem hắn đưa cho Diệp Tông làm trợ thủ đắc lực, dù tên đó chỉ là võ giả cấp truyền kỳ nhưng vẫn có ít nhiều tác dụng trong chiến lực.

Tư Không Hồng Nguyệt sau khi được Lăng Thiên tưới tắm, như hạn hán gặp mưa rào, nàng vui cười trở lại, còn chủ động bắt chuyện nhóm Ngưng Nhi.

Ngưng Nhi đám người cũng không vì thân phận của Tư Không Hồng Nguyệt mà ghét bỏ nàng, trái lại còn rất vui vẻ trò chuyện với nhau.

Tư Không Hồng Nguyệt rất vui vẻ, nàng đã được Lăng Thiên gỡ bỏ ấn ký nô lệ, nhưng quan trọng nhất là nàng còn được nâng lên làm thiếp thân nha hoàn, nha hoàn làm ấm giường... Chính vì lẽ đó, khi có đám người làm đi qua, Tư Không Hồng Nguyệt luôn ưỡn cao đầu tỏ vẻ kênh kiệu...

...................

- “Thiên ca, huynh có còn định rời đi tiếp không?” Ngưng Nhi ngưng mắt hỏi, nàng không muốn rời xa Lăng Thiên thêm một lần nào nữa.

Câu hỏi của Ngưng Nhi cũng chính là câu hỏi chung của đám nữ nhân, tất cả đều xoay quanh Lăng Thiên chờ đợi một câu hỏi từ hắn.

- “Ta dự định đi một chuyến nữa để kết thúc vài thứ, xong chuyện thì lần tới ta sẽ dẫn các nàng cùng đi” Lăng Thiên âu yếm, ôm Ngưng Nhi vào lòng rồi đặt nhẹ nụ hôn lên trán nàng.

Ngưng Nhi nghe vậy có chút thất vọng, nhưng nàng hiểu nam nhân của nàng có chuyện cần làm, nàng là một nữ nhân thông minh, không có đòi hỏi Lăng Thiên phải ở lại hay dẫn nàng đi theo.

Phủ thành chủ

“Ngươi nói cái gì? ngươi đã tấn giai Truyền Kỳ nhị tinh và vô hạn tiếp cận tam tinh?” Diệp Mặc sững sờ.

Thấy Diệp Tông gật đầu, Diệp Mặc trừng to mắt, hắn không thể tin được nhi tử mình lại tiến bộ thần tốc đến thế.

- “Đi ra đây, ta muốn thử xem ngươi lí giải đối với cảnh giới Truyền Kỳ là như thế nào” Nói rồi, Diệp Mặc kéo Diệp Tông như con gà ra một khu đất trống gần đó đại chiến, hắn muốn thử xem Diệp Tông có thể trụ được bao nhiêu đòn từ một Yêu Linh sư Truyền Kỳ như hắn.

Đáng tiếc Diệp Mặc phải thất vọng, Diệp Tông sau khi bị phụ thân cưỡng bức chiến đấu, hắn dung hợp với Flygon và không hề bại lui trước Diệp Mặc.

Điều này càng khiến Diệp Mặc như có con ruồi trong cổ họng, mọi khi hắn đều dễ dàng nghiền ép Diệp Tông nhưng lần này lại không thể chiếm chút tiện nghi nào.

Thấy phụ thân mình trừng mắt nhìn, Diệp Tông cười khổ đành phải nói toàn bộ mọi thứ ra.

Diệp Mặc sau khi biết phủ thành chủ giờ được bao vây bởi một đại trận tên là Vạn Ma Yêu Linh Đại trận có thể diệt sát truyền kỳ cấp do Lăng Thiên xây dựng, cùng với đó là việc hắn còn đưa cho Diệp Tông đám người những con Yêu Linh thần kỳ, cực kỳ mạnh mẽ dễ dàng vượt cấp chiến đấu khiến Diệp Mặc chán nản, hắn không biết bao năm qua hắn liều mạng đột phá để làm gì, nhân sinh của hắn sao mà bấp bênh...

- “Như vậy cho dù Hắc Ám công hội có tấn công thành Quang Huy thì hoàn toàn không phải lo lắng rồi!” Diệp Mặc sau khi ngẫm lại, hắn vui mừng nói ra.

- “Không cần lo lắng đâu, ta đã diệt sát toàn bộ Hắc Ám công hội thành viên rồi, chỉ còn mỗi tên yêu chủ nữa là xong” Đúng lúc này một giọng nói vang lên, Lăng Thiên đã bước tới.

Nghe Lăng Thiên nói, Diệp Mặc và Diệp Tông đều trừng to mắt, run rẩy nói:“Ngươ-ngươi nói là ngươi đã diệt sát toàn bộ Hắc Ám công hội?”

- “Đúng vậy, ta đi một chuyến định 1 lần diệt sát toàn bộ Hắc Ám công hội, nhưng tiếc là lúc đó tên Yêu chủ không ở đó nên ta chỉ đành diệt toàn bộ đám lâu la, ta định đi một chuyến xa nhà nữa đề 1 lần và mãi mãi” Lăng Thiên thản nhiên nói.

Diệp Tông và Diệp Mặc nhìn sau cười khổ, bọn hắn biết Hắc Ám công hội trơn như cá trạch vậy, mấy lần bọn hắn định vây quét nhưng không hề biết hang ổ của bọn chúng ở đâu, trong khi Lăng Thiên chỉ vừa mới rời thành cái là đã có thể lật tay tiêu diệt.

Diệp Mặc nuốt nước bọt, sau đó như nhớ ra chuyện gì đó bèn đi tới, vừa xoa tay vừa nở nụ cười hèn mọn:“Thiên nhi à, ngươi đã là cháu rể của ta, vậy ngươi có món quà nào định ra mắt người gia gia này không vậy?”

Người ta thường nói càng già càng cáo quả không sai, sau khi nghe Diệp Tông nói về loại Yêu Linh thần kỳ đó, Diệp Mặc đã động tâm rồi, không quản ngại mặt mũi mà đi đòi quà của cháu rể mình.

Lăng Thiên cũng không có keo kiệt, hắn vội mở cửa hàng ra mua Pokemon Dewgong rồi đưa cho Diệp mặc.

[Ting, ký chủ tiêu phí 8000 vàng mua Pokemon Dewgong]

[Ting, vàng hiện tại còn 52999]

Dewgong mang hình dáng như một con Hải Cẩu nhưng có 2 cái vây và cái đuôi giống con cá, toàn thân trắng tinh, trên đầu mọc một chiếc sừng và trên miệng có 2 chiếc răng nanh. Nó thuộc Pokemon mang song hệ thủy và băng.

Diệp Mặc tiếp nhận “Yêu linh” từ Lăng Thiên, 2 tay run rẩy, rất cẩn thận nâng niu, sau đó ngay lập tức từ biệt Lăng Thiên và Diệp Tông để đi bế quan. Hắn muốn sau khi mình xuất quan chính là lúc bản thân đột phá Thần cấp cảnh giới.

Diệp Tông lúc này mới nhớ tới lời Lăng Thiên vừa nói, hắn bèn hỏi:“ Lăng Thiên, ngươi lại đinh rời thành nữa à?”

- “Đúng thế, ta biết yêu chủ ở đâu nên định đi diệt sát hắn, để cho thành Quang Huy từ nay được vạn thế bình an đi” Lăng Thiên trả lời.

Diệp Tông không có đưa lời khuyên gì cho Lăng Thiên, hắn biết tên thanh niên trước mặt này vô cùng yêu nghiệt, có lẽ chờ tới lúc hắn trở về, thành Quang Huy lần đầu tiên được yên bình một thời gian thật dài đi...

Lăng Thiên chuẩn bị rời đi tiếp, ngay lập tức đám nữ nhân đều thay nhau hầu hạ khiến Lăng Thiên lại phải hoãn chuyến đi thêm vài ngày, đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.

Lần này hắn dự định không có mang theo Vũ Diễm nữa, tuy nàng thu nhỏ rồi chui vào trong quần có khiến hắn thực sự kích thích nhưng hắn muốn xong chuyện càng nhanh càng tốt để có đi tới Long Khư giới vực. Ở đó mới khiến hắn đột phá cảnh giới nhanh nhất, không cần tu luyện thứ gọi là pháp tắc rồi đột phá cái cảnh giới Linh Thần yếu nhớt kia.

Quan trọng nhất, ở đó còn có một hai vị mỹ nữ hắn nhất quyết phải thu...

Lăng Thiên trước khi rời khỏi thành Quang Huy, hắn có tới qua một chuyến Thiên Ngân thế gia - thế gia của tên cựu nhân vật chính Nhiếp Ly.

Sau vụ việc ở học viện Thánh Lan, Thiên Ngân gia tộc bị mọi người dè bỉu, nhiều thế gia khác từ chối quan hệ khiến Thiên Ngân thế gia càng lúc càng tụt dốc, chỉ thêm một khoảng thời gian nữa thôi thì chắc chắn một điều Thiên Ngân thế gia sẽ bị đá bay khỏi hàng ngũ quý tộc bất chấp việc gia chủ hiện tại của Thiên Ngân thế gia là Nhiếp Hằng có tu vi là Yêu Linh sư Hoàng Kim nhất tinh.

Nhiếp Hằng thấy vị công tử trong truyền thuyết Lăng Thiên xuất hiện ở gia tộc mình, vội vàng quỳ gối từ trong đại sảnh trượt ra ngoài đón tiếp, đồng thời bắt toàn bộ tộc nhân mình quỳ ngoài cửa, khi chưa có lệnh thì chưa được ngẩng đầu lên.

Hắn biết rằng, chỉ một lời của vị công tử này thôi thì toàn tộc của hắn có thể sẽ bị hủy diệt.

Lăng Thiên bước tới, mục đích của hắn cũng chỉ là tàn trang của cuốn Thời Không Yêu Linh thư trong tay Nhiếp Hằng, tiện thể hắn cũng hỏi han xem tên Nhiếp Ly đầu bã đậu đó hiện tại ra sao.

Nhiếp Hằng thấy Lăng Thiên muốn thứ đồ truyền từ đời này qua đời khác của tộc trưởng, không chút do dự nào dâng lên. Đùa chứ, một tờ giấy xem mãi không hiểu, thay vì giữ lại, tốt hơn hết còn giao cho người này, có khi còn tranh thủ được vài hơi.

Lăng Thiên vừa cầm tàn trang lên, như thường lệ tiếng hệ thống xuất hiện.

[Ting, chúc mừng ký chủ nhận được tàn trang của Thời Không Yêu Linh thư, nhận được vàng x10000, tu vi tiến giai x1]

[Ting, ký chủ vàng hiện có là 62999]

[Ting, ký chủ tu vi hiện tại là Truyền kỳ nhị tinh]

Hoàn thành mục đích, Lăng Thiên quay qua nhìn Nhiếp Hằng, có chút “vô tình” hỏi:“Nhiếp Hằng tộc trưởng, ta nghe nói đồng học cũ của ta, Nhiếp Ly giờ ra sao?”

Nghe tới cái tên này, Nhiếp Hằng tí thì tức giận bộc phá, chửi đổng như đàn bà, hắn cố gắng nhịn rồi trả lời Lăng Thiên:“Thưa công tử, tên nghịch tử Nhiếp Ly đó sau vụ ô nhục ở học viện Thánh Lan đã bị chính tay ta cắt đứt gân tay gân chân, vĩnh viễn không cho bước ra khỏi tộc nửa bước rồi”

Lăng Thiên hài lòng, nhưng hắn vẫn tỏ ra chút buồn bã nói:“Tiếc nhỉ, ta còn muốn nhìn mặt tên đồng học cũ đây”

Đúng lúc này, dị biến phát sinh, 2 tên phụ nhân dắt theo một cô bé lao tới quỳ xuống dưới chân của Nhiếp Hằng cùng Lăng Thiên, một người trong đó mếu máo:“Làm ơn đi tộc trưởng, xin ngài hãy rủ lòng thương cho phép thầy lang cứu chữa Nhiếp Ly, hắn đã chịu khổ suốt từ lúc đó tới giờ rồi, nếu không được chưa trị ngay hắn sẽ không còn sống được nữa”

Sau đó, có 2 tên đàn ông trung niên lao vào, định kéo 3 người ra khỏi, trong đó một người còn quỳ rập đầu xuống:“Xin lỗi tộc trưởng và Lăng Thiên công tử, gia nội đần độn không hiểu chuyện, mong lượng thứ?”

Nhiếp Hằng thấy thế, lo sợ sẽ ảnh hưởng tới thái độ của Lăng Thiên, định ra lệnh cho chấp hành pháp tới lôi lũ tộc nhân ngu xuẩn này ra ngoài, nếu không kịp, Lăng Thiên cáu giận đổ lên đầu Thiên Ngân gia tộc lúc đó thì...

- “Khoan đã, ngươi tên là gì?” Lăng Thiên giơ tay ra hiệu, sau đó hỏi.

Người phụ nữ kia tuổi khoảng chừng 30, tuy có chút lớn tuổi nhưng mặt mũi vẫn tràn đầy phong vận, mặc bộ quần áo tơi có thể dễ dàng nhìn thấy cặp ngực săn chắc, nảy nở không vì tuổi tác mà rủ xuống, nàng ngước mặt lên nhìn, vừa khóc vừa trả lời:“Dạ bẩm công tử, gia nô tên là Tiêu Vân, là mẫu thân của hài tử Nhiếp Ly, là đồng học của ngài đó, bên cạnh là tỉ muội của ta tên là Miêu Linh cùng nữ nhi của nàng là Nhiếp Vũ. Mong công tử xá tội bất kính, chỉ tại vì lo lắng cho hài tử nên có hơi đường đột...”

“Thì ra là mẫu thân của tên Nhiếp Ly đó” Lăng Thiên cười cười suy nghĩ, sau đó nhìn sang 2 tên trung niên kia, chắc hẳn hai tên đó chính là phụ thân cùng thúc thúc của Nhiếp Ly rồi.

Lăng Thiên giả vờ nhìn sang Nhiếp Hằng, sau đó lại “vô tình” lần nữa nói:“Ta không can dự vào chuyện gia tộc ngwoii nữa, ta phải về trước đây, ta còn đang định đi tìm thêm 2-3 tên nô tì đây này, công việc ở trong phủ nhiều quá mà”

Nói xong, hắn định bước ra khỏi cửa, Nhiếp Hằng ngay lập tức chạy tới, xum xoe cười cười nói:“Lăng Thiên công tử, ngài đã quang lâm Thiên Ngân thế gia chính là vinh dự của chúng tôi, sao lại nỡ để ngài tay trắng mà về thế“. Sau đó, hắn quay ngoắt sang nhìn Tiêu Vân - mẫu thân của Nhiếp Ly nói:“Tiêu Vân, ngươi, muội muội cùng chất nữ của ngươi mau tới phủ của Lăng Thiên công tử ở đợ đi, ta sẽ nể tình mà cho phép thầy thuốc chữa trị cho tên Nhiếp Ly đó”

Nghe được lời đó của tộc trưởng, không chỉ Tiêu Linh, Miêu Vân mà phu quân của 2 nàng là Nhiếp Minh và Nhiếp Khai cũng quỳ xuống khóc lóc, đội ơn tộc trưởng cùng Lăng Thiên.

Lăng Thiên bước ra khỏi Thiên Ngân thế gia, sau lưng hắn còn lẽo đẽo theo 3 người là mẫu thân của Nhiếp Ly - Tiêu Linh, thẩm thẩm của hắn - Miêu Vân và nữ nhi của thẩm thẩm hắn - Nhiếp Vũ. Cùng lúc đó đứng ở cửa, cha của Nhiếp Ly - Nhiếp Minh cùng thúc thúc của hắn - Nhiếp Khai còn vui mừng vẫy tay từ biệt...

Nếu như bọn hắn biết, vợ và con gái mình sắp bị... không biết có còn vui mừng đến như thế không. Kiểu gì trong tương lai, 2 tên đó trên đầu cũng phủ đầy nón xanh, đó cũng chính là kết cục của tên cựu nhân vật chính Nhiếp Ly khi Lăng Thiên xuất hiện ở thế giới này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.