Một đêm xuân sắc xảy ra giống bao lần khác...
Sáng hôm sau.
Lăng Thiên vẫn giữ thói quen cũ, hắn nằm ngủ nướng không chịu dậy mặc cho các vị hồng nhan đã đi từ sớm.
Lúc này, tiếng Kẹt cửa vang lên, thân ảnh của Tư Không Hồng Nguyệt bước vào.
Lăng Thiên nhìn thấy nàng, ngái ngủ hỏi:“Hình như ta chưa có triệu tập ngươi mà, đi đi ta còn muốn ngủ thêm” Nói rồi, Lăng Thiên dự định nhắm mắt ngủ tiếp.
Tư Không Hồng Nguyệt bước vào, nàng không có giữ được vẻ mặt lạnh lùng như mọi lần nữa mà quỳ xuống, đầu ép sát xuống dưới đất, mông chổng lên trời.
- “Chủ nhân, làm ơn chơi nô tỳ đi, cầu xin ngài, nô tì không muốn bất cứ điều gì khác ngoài việc được ngài đút vào bên trong”
Ngày hôm qua khi Lăng Thiên trở về rồi mây mưa với nữ nhân khác, nàng lúc đó không được Lăng Thiên gọi vào bên trong khiến nàng rất buồn bực, nhất là khi nàng đứng ngoài nghe trộm tiếng rên la dâm đãng của các vị phu nhân khiến nàng không kìm được mà ngồi bệt xuống tự xử.
Nàng không hiểu vì lí do gì mà từ lúc chủ nhân mang nàng từ Hắc ngục thế giới về đây mà chưa từng đụng vào cơ thể nàng một lần nào nữa.
Từ lúc bị Lăng Thiên hiếp, nàng đã không thể nào quên được mùi vị khúc côn th*t đó. Lúc Lăng Thiên chưa đi, nàng thỉnh thoảng còn được tận hưởng mùi vị nó bằng cách thổi kèn, nhưng thế là chưa đủ...
Tư Không Hồng Nguyệt luôn luôn dặn lòng cố gắng làm mọi thứ theo ý của Lăng Thiên để có một ngày hắn thả ra phụ thân mình, nhưng hiện tại... nàng không quan tâm gì nữa, nàng chỉ muốn hắn đút vào bên trong mình mà thôi...
- “Không cần gì khác?” Lăng Thiên nhướng mày.
- “Vâng, đúng vậy!” Tư Không Hồng Nguyệt nói bằng giọng chắc nịch.
Lăng Thiên cười lạnh, sau đó nói:“Ta cho ngươi 2 sự lựa chọn, một là ở lại đây làm tình nô của ta vĩnh viễn, ngươi sẽ được ta chơi thường xuyên nhưng sẽ không bao giờ được gặp lại phụ thân ngươi nữa. Hai là ta sẽ thả ngươi và cha về lại hắc ngục thế giới, từ giờ chúng ta mãi mãi không bao giờ gặp lại nhau... Ngươi, chọn cái nào?”
Nghe được Lăng Thiên nói, thân thể Tư Không Hồng Nguyệt run rẩy, nàng rất muốn Lăng Thiên chơi mình nhưng suy nghĩ tới việc mãi mãi không thể gặp lại phụ thân - thân nhân duy nhất còn sót lại của nàng...
Sau một phen suy tư, dục vọng lấn át lí trí, Tư Không Hồng Nguyệt đứng bậy dậy, xé toang bộ quần áo dâm đãng trên người nàng ra mà chưa được sự chấp thuận của Lăng Thiên.
Nàng mò lên giường như một con hồ ly, vồ vập lấy con c-c của Lăng Thiên rồi bú mút, vừa bú vừa khóc mếu máo nói:“Chủ nhân, đời này kiếp này ta nguyện làm tình nô của ngài!”
Lăng Thiên thấy Tư Không Hồng Nguyệt quyết định, ấn đầu nàng xuống rồi hỏi:“Xác định?”
- “Vâng!” Tư Không Hồng Nguyệt không còn do dự nữa, nàng bây giờ chỉ muốn tận hưởng khúc côn th*t này của chủ nhân thôi, còn về phụ thân thì... con xin lỗi!
Lăng Thiên cười ha hả, cuối cùng kế hoạch của hắn cũng thành công, hắn xoay người Tư Không Hồng Nguyệt lại sau đó đút thật nhanh con c-c mình vào cái l-n ẩm ướt.
Tư Không Hồng Nguyệt bị Lăng Thiên đ-t một cách bất ngờ, nàng không những không đau đớn, trái lại còn cực kỳ thỏa mãn.
“PHẠCH PHẠCH”
Tiếng nhấp hông vang lên, đùi của Lăng Thiên va chạm vào bờ mông của Tư Không Hồng Nguyệt làm nàng cực kỳ sung sướng cứ như được uống thuốc kích dục vậy.
Nàng rên rỉ như một con điếm, cố gắng chổng mông cao nhất có thể để chủ nhân dễ dàng chơi mình.
Lăng Thiên đè Tư Không Hồng Nguyệt ra doggy, sau đó vật ngửa nàng lại chơi nàng theo thế Sư Thầy giã cối.
Tư Không Hồng Nguyệt được Lăng Thiên ưu ái, nàng ngay lập tức cuộn toàn bộ tay và chân mình vắt lên người Lăng Thiên như muốn vĩnh viễn sở hữu con c-c chủ nhân bên trong mình vậy.
Lăng Thiên cười hả hả, sau đó đứng bật dậy, vừa đi ra khỏi phòng vừa đ-t Tư Không Hồng Nguyệt theo thế tình nhân.
Hắn đi xung quanh biệt viện của mình để cho toàn bộ những người làm khác đều thấy, rất may là biệt viện của Lăng Thiên chỉ toàn là nữ nô tì chứ không hề có nam.
Dù vậy, Tư Không Hồng Nguyệt vẫn cực kỳ ngại ngùng, trước đó nàng bị hắn chơi trước mặt tộc nhân mình hồi còn ở Hắc Ngục thế giới, giờ lại bị chơi ngay trước mặt đám thường dân.
Mặc cho việc đang bị Lăng Thiên chơi, Tư Không Hồng Nguyệt vẫn cố ngoái đầu lên, mặt mũi có vẻ giận giữ nhìn vào đám nô tì khác quát lạnh:“Nhìn cái gì mà nhìn, không thấy chủ nhân đang âu yếm ta à, mau đi ra chỗ khác”
Đám nô tì được mua về để phục vụ vài cuộc sống lặt vặt như đi chợ, tỉa cây,... giúp cho đám phu nhân khác có thể rảnh tay. Bình thường bọn họ cực kỳ sợ Tư Không Hồng Nguyệt bởi nàng là người duy nhất quát nạt bọn họ.
Bọn họ sợ không dám ho he gì, nhưng khi biết Tư Không Hồng Nguyệt hiện tại không phải là phu nhân của chủ nhân mình mà chỉ là tình nô thì cả đám vẫn thường nghị luận sau lưng nàng nói xấu.
Nay thấy nàng bị chủ nhân lôi ra hành hạ, bọn nàng vừa buồn bực vừa hả hê. Buồn bực là các nàng hi vọng người được Lăng Thiên chơi là mình, nếu như vậy thì cuộc sống các nàng có thể một bước lên trời. Hả hê là trong suy nghĩ của các nàng, nếu trong lúc làm tình mà bị lôi ra cho đám đông xem thì đây không phải là âu yếm như lời Tư Không Hồng Nguyệt nói mà là đang phạt.
Thật ra Tư Không Hồng Nguyệt cũng không rảnh mà chửi mắng các nàng suốt, chỉ là bởi vì hồi trước khi bị Lăng Thiên từ chối làm tình, sau đó bị đám thường dân này gọi là là Hồng Nguyệt tỉ thay vì gọi là phu nhân như đám Ngưng Nhi, Tiết Âm nên nàng có chút ghen ghét, tức giận...
“Bốp”
Tiếng Lăng Thiên đánh vào mông Tư Không Hồng Nguyệt, hắn nói nhẹ:“Người ta thích xem thì xem, ngươi cáu gắt cái gì?”
Bị Lăng Thiên đánh vào mông, Tư Không Hồng Nguyệt mắt trợn ngược, mồm lè lưỡi chảy cả nước dãi, bên dưới ngay lập tức ra thêm lần nữa...
Sao khi lượn một vòng, Lăng Thiên lại bế nàng về phòng rồi đè lên bàn tiếp tục đ-t. Cùng lúc đó, hắn thả ra tên béo Tư Không Dịch trong chiếc nhẫn ra ngoài.
Tư Không Dịch khi ở bên trong chiếc nhẫn, hắn biết mình không chết nhưng ở đây do không có thời gian nên hắn không xác định được đã trôi qua bao lâu.
Bất chợt, tầm mắt hắn thay đổi, hắn xuất hiện trong một căn phòng xa hoa, lộng lẫy, và phía trước có một đôi nam nữ đang làm tình...
“Ân, nữ nhân đó nhìn quen quen” Tư Không Dịch suy nghĩ.
Lăng Thiên lúc này đang đè Tư Không Hồng Nguyệt nằm ngửa xuống dưới bàn mà chơi, thấy Tư Không Dịch đã xuất hiện, hắn cười cười, vừa bóp vú vừa hỏi:“Con điếm, nếu cha ngươi mà xuất hiện thấy con gái mình dâm đãng thế này không biết sẽ nghĩ thế nào nhỉ?”
Tư Không Hồng Nguyệt đang tận hưởng sự sung sướng, hơi đâu mà chú ý xung quanh, nàng thấy Lăng Thiên hỏi ngay lập tức trả lời:“Ông ta thấy thì mặc ông ta chứ, nô tì chỉ quan tâm tới chủ nhân thôi”
- “Hảo, được lắm, xứng đáng thưởng” Lăng Thiên vui vẻ, sau đó bắn một phát vào bên trong l-n Tư Không Hồng Nguyệt.
Được chủ nhân tưởng thưởng, Tư Không Hồng Nguyệt cơ thể run lẩy bẩy, cùng lúc đó nàng lại ra thêm vài lần nữa...
Lăng Thiên rút con c-c của mình ra khỏi l-n Tư Không Hồng Nguyệt, ngay lập tức Tư Không Hồng Nguyệt vẫn cố gắng dùng toàn bộ sức lực cuối cùng mà bò nhổm dậy bú mút để làm sạch khúc côn th*t cho chủ nhân mình.
Lăng Thiên tận hưởng được Tư Không Hồng Nguyệt phục vụ, hắn ngẩng đầu cười cười nhìn về phía Tư Không Dịch.
Tư Không Dịch choáng váng rồi, hắn không ngờ khoảnh khắc mình xuất hiện lại thấy được nữ nhi mình đang phục vụ dưới háng của cừu nhân gia tộc, càng đau lòng hơn khi thấy nàng trả lời câu hỏi đó của tên Yêu Linh sư kia.
Hắn không cam lòng, hắn biết Lăng Thiên rất mạnh nhưng mối thù diệt tộc vẫn còn đó, hắn không thể tha thứ cho nữ nhi mình dám phản bội mình được.
Ngay khi hắn định lên tiếng chửi mắng Tư Không Hồng Nguyệt, Lăng Thiên ngay lập tức sử dụng Koto Amatsukami...
Tư Không Hồng Nguyệt đang bú c-c say sưa thì một tiếng nói vang lên hù chết nàng.
- “Hồng Nguyệt, ngươi đã lớn”
Nàng sửng sốt, sau đó quay người nhìn lại thấy phụ thân mình, nàng hốt hoảng cố nhìn xung quanh xem có thứ gì có thể che đậy thân thể mình hay không...
Tư Không Dịch chỉ mỉm cười nói:“Ngươi làm rất đúng, thế giới này kẻ mạnh mới có quyền, việc ngươi bây giờ có thể phục vụ vị công tử này hoàn toàn là một quyết định sáng suốt, ta mừng cho ngươi”
- “Cha...” Tư Không Hồng Nguyệt mừng rơi nước mắt, nàng còn tưởng phụ thân mình khi thấy mình như thế này sẽ không thiếu một phen chửi mắng chứ.
Nàng lao đến, ôm trầm lấy phụ thân mình bất chấp việc cơ thể nàng đang bốc lên mùi hôi hám của t*ng trùng, nàng quá nhớ phụ thân mình rồi. Tư Không Hồng Nguyệt nguyện phục vụ dưới háng Lăng Thiên bất chấp tất cả, nhưng việc có thể gặp lại cha mình vẫn tốt hơn chứ.
Tư Không Dịch ôm trầm lấy con gái, hoàn toàn là một cái ôm tình thương của một người cha dành cho nữ nhi không hề có tí nào dâm dục mặc cho người phụ nữ kia đang trần chuồng. Cùng lúc đó, trong mắt hắn xoay quanh biểu tưởng của Mangekyou Sharingan...