Nghe được Lăng Thiên mở miệng, đám người Phần Viêm cốc sững sờ một lúc, sau đó rất nhanh liền phẫn nộ.
“Cái gì?”
“Khinh người quá đáng”
“Ngươi dám?”
Cả đám điên cuồng vận đấu khí, trực chỉ Lăng Thiên. Có lẽ, nếu như lời tiếp theo Lăng Thiên nói ra không giải thích rõ, bọn hắn sẽ bất chấp mặt mũi của Thiên Yêu Hoàng tộc mà lao vào làm thịt hắn.
Lăng Thiên nhìn đám người như nhìn đám hề, hắn lười giải thích với bọn họ.
“Phật”
Sau lưng hắn, vào lúc này bỗng chốc mọc ra đôi hỏa dực, hỏa dực mang màu đỏ tươi vô cùng đẹp đẽ.
“Ngọn... Ngọn lửa này?” Đường Chấn kinh hô, chứng kiến ngọn lửa bốc cháy trên song dực đó, hắn ẩn ẩn mơ hồ cảm giác có chút không phù hợp.
Đúng vào lúc hắn đang định ra hiệu cho mọi người lùi lại, thì đột nhiên dị biến xảy ra.
Từ trong cơ thể của Đường Chấn, chín đầu hỏa long màu bạc liền ở bên trong bay ra. Bọn chúng phóng lên trời, lộn vài vòng giống như mừng rỡ điều gì đó rồi bay về phía Lăng Thiên.
Cửu Long Lôi Cương hỏa, nó tự chủ rời đi chủ nhân của mình!
- “Không được, ngăn nó lại!” Chứng kiến dị hỏa của mình bị cướp, Đường Chấn cùng đám người kinh hãi, mau chóng bay tới cố gắng tóm lại Cửu Long Lôi Cương hỏa.
Nhưng tất đã muộn, vào lúc này Cửu Long Lôi Cương hỏa đã dừng lại trên tay Lăng Thiên, nó nhảy lên vui mừng sung sướng giống như đang gặp chủ nhân của mình vậy.
Lăng Thiên nhìn Cửu Long Lôi Cương hỏa trong tay nhếch miệng mỉm cười, quả không hổ là dị hỏa bài danh thứ mười hai trên dị hỏa bảng, linh trí rất thông minh. Đồng thời, hắn cũng gật đầu hài lòng về sức mạnh Phượng Hoàng chi hỏa của Ho-oh, chính nó là nguyên nhân khiến cho Cửu Long Lôi Cương hỏa thoát ly Đường Chấn rơi vào tay mình.
Dị hỏa trong tay, lúc này Lăng Thiên chỉ cần một ý niệm là có thể thu phục nó làm của riêng...
Nhìn dị hỏa của mình tưng bừng nhảy nhót trên tay đối phương, Đường Chấn đám người lúc này đã hiểu bản thân gặp phải cường địch, bọn hắn dừng giữa không trung, mặt mũi căng thẳng nhìn Lăng Thiên nói ra:“Vị công tử này, ngươi là ai?”
- “Lúc này mới nhớ đến ta?” Lăng Thiên lườm lườm, cho bọn hắn một ánh mắt khinh thị.
Đám người Phần Viêm cốc đỏ mặt, đúng là bọn hắn chỉ quan tâm thân phận của Phượng Thanh Nhi mà không hề đoái hoài gì tới Lăng Thiên cả. Nhưng làm lão già đời, Đường Chấn rất nhanh khom người tạ lỗi nói:“Ta thay mặt Phần Viêm cốc tạ lỗi với công tử vì tội thất lễ, nhưng dù sao Cửu Long Lôi Cương hỏa cũng là mệnh căn của Phần Viêm cốc chúng ta, mong công tử trả lại!”
Cửu Long Lôi Cương hỏa đối với hắn hay đối với toàn bộ người của Phần Viêm cốc không chỉ mang ý nghĩa về mặt sức mạnh, mà còn mang ý nghĩa về mặt biểu tượng. Nếu như mất đi nó, bọn hắn quả thật không có mặt mũi khi xuống dưới hoàng tuyền nhìn mặt lão tổ tông!
Lăng Thiên giơ tay tung hứng, vừa đùa nghịch Cửu Long Lôi Cương hỏa, vừa nhìn đám người Đường Chấn nói ra:“Nếu như ta không trả đây?”
“Cái này...?”
Đám người hai mặt nhìn nhau, nhưng rất nhanh mặt mũi liền âm trầm xuống.
Câu trả lời của Lăng Thiên đã chứng tỏ một điều rằng, hắn tới đây mục đích chính là quấy rối!
Cả đám từ trong nhẫn trữ vật lôi ra vũ khí, sau đó chỉ chờ Đường Chấn ra hiệu, bọn hắn sẽ ngay lập tức lao vào làm thịt tên cuồng vọng này.
- “Cha, có chuyện gì vậy?” Đúng lúc này, một giọng nói thánh thót phát ra.
Từ đằng sau lưng đám người Phần Viêm cốc, một thiếu nữ dáng người nóng bỏng đi tới.
Nàng có gương mặt trái xoan ưa nhìn, mái tóc đỏ kết thành đuôi ngựa, mặc một bộ trang phục hết sức bại lộ.
Chỉ cần rướn đầu tới, đảm bảo ai cũng có thể thấy được bên trong cổ nàng, khe ngực sâu không thấy đáy cùng với hai quả bưởi tiên kiều diễm...
- “Hỏa nhi mau đi vào, có kẻ đến gây sự!” Đường Chấn bay tới, chắn trước mặt thiếu nữ.
Thiếu nữ nhìn Đường Chấn, sau đó nhìn về phía Lăng Thiên cùng Phượng Thanh Nhi, rất nhanh nàng liền tươi cười, từ trong nhẫn trữ vật lôi ra một đại chùy nói:“Ta cũng là thành viên của Phần Viêm cốc, ta cũng phải chiến đấu!”
Tất cả hình ảnh này được Lăng Thiên đều nhìn vào trong mắt, hắn mỉm cười, nhìn về phía Đường Chấn nói ra:“Nữ nhi ngươi giống như chỉ còn một năm đi...”
Nghe được Lăng Thiên, ánh mắt Đường Chấn bỗng vào lúc này co rút lại, gương mặt hắn rất nhanh trầm xuống, nhìn Lăng Thiên nói ra:“Ngươi thấy được?”
Lăng Thiên không trả lời hắn, mà nhìn về phía Cửu Long Lôi Cương hỏa đang nô đùa trên tay mình mở miệng:“Di chứng của việc dung hợp Cửu Long Lôi Cương hỏa thất bại ah... Chậc chậc, khá là đáng tiếc!”
- “Hừ, ta bị bệnh thì sao chứ, liên quan gì đến ngươi? Dám có gan tới Phần Viêm cốc gây chuyện, tốt nhất là ngươi nên chuẩn bị ăn gậy đi!” Thiếu nữ tóc đuôi ngựa hô hào.
Lăng Thiên có chút kinh ngạc, hắn nhìn thiếu nữ mở miệng nói:“Ngươi không sợ chết?”
- “Đường Hỏa ta sống không phụ ai, không có gì nuối tiếc, vậy thì chỉ sống có gần hai chục năm trên đời thì có gì phải buồn chứ?” Thiếu nữ hào hùng tuyên bố.
Ân, rất khí phách, so với vài tên nam nhân chỉ biết mặc váy quả thực mạnh hơn nhiều!
- “Ngươi có muốn mình khỏi bệnh không?” Lăng Thiên nhìn Đường Hỏa mỉm cười.
Đám người Phần Viêm cốc kinh ngạc, nhưng chưa kịp đáp thì Đường Hỏa đã nhanh nhảu nói:“Tên lừa đảo, ta không tin ngươi, chắc chắn ngươi sẽ nói bản thân chữa được bệnh của ta, sau đó lừa Phần Viêm cốc chúng ta một vố!”
Lăng Thiên ngẩn người, nữ nhân này dường như có chút ngốc!
- “Hồ nháo!” Đường Chấn nhìn Đường Hỏa quát to, sau đó quay sang nhìn Lăng Thiên, mặt mũi có chút hòa hoãn nói ra:“Công tử, lời ngươi nói là thật?”
Thấy Lăng Thiên gật đầu, Đường Chấn lập tức vui mừng dò hỏi:“Ngươi là luyện dược sư mấy phẩm? Ngươi biết luyện chế Hỏa Bồ đan sao?”
Hỏa Bồ đan, đây chính là thất phẩm cao giai đan dược, chính là thứ có thể chữa khỏi ám tật của Đường Hỏa.
- “Đừng có thắc mắc về ta, ta chỉ muốn hỏi xem ngươi có thể trả giá thứ gì để nữ nhi mình có thể khỏi bệnh đây?” Lăng Thiên nheo mắt lại.
- “Cửu Long Lôi Cương hỏa về ngươi, như thế nào?” Đường Chấn rất nhanh đáp.
“Cốc chủ, không được!”
“Đúng vậy cha, không được!”
Ngay lập tức, đám người xung quanh hắn cũng lên tiếng ngăn cản, ngay cả Đường Hỏa cũng phản đối, nàng không muốn chỉ vì chữa trị cho mình mà Phần Viêm cốc mất đi căn cơ!
Đường Chấn cau mày, sau đó nhìn Lăng Thiên mở miệng:“Phần Viêm cốc chúng ta còn có một tôn Sơn Dung đỉnh - một trong những đan đỉnh xuất hiện trên Thiên Đỉnh bảng. Còn nữa, công pháp hạch tâm của chúng ta là Thanh Minh U Viêm quyết và đấu kỹ trấn phái là Thiên Hỏa Tam Huyền biến, ngươi muốn bất luận thứ gì đều có thể!”
Đám người Phần Viêm cốc kinh hãi, những thứ cốc chủ vừa đưa ra so với Cửu Long Lôi Cương hỏa cũng đều không kém, tất cả đều là căn cơ của Phần Viêm cốc a...
Nhưng ngẫm lại, Phần Viêm cốc bọn hắn cũng không phải chủ tu luyện đan, mất đi Sơn Dung đỉnh không có vấn đề gì. Còn nữa, công pháp Thanh Minh U Viêm Quyết và đấu kỹ Thiên Hỏa Tam Huyền biến nếu để cho ngoại nhân như Lăng Thiên xem cũng không vấn đề gì, chỉ cần để hắn thề với thiên đạo là không truyền dạy cho người khác là được.
Lăng Thiên liếc nhìn đám người Đường Chấn, sau đó vung tay, hất trả Cửu Long Lôi Cương hỏa trở về tay bọn họ.
Thấy Lăng Thiên trả lại dị hỏa, đám người Đường Chấn mừng rỡ, tưởng rằng Lăng Thiên chấp thuận yêu cầu của họ liền mừng rỡ nói:“Công tử, ngươi đồng ý?”
- “Những thứ ngươi đưa ra cũng quý giá đấy, chỉ tiếc...” Lăng Thiên lắc đầu, sau đó ngao ngán nói ra:“Ta không cần!”
Ah, cái gì? Không cần sao?
- “Công tử...” Bên cạnh, Phượng Thanh Nhi có chút bồn chồn, nàng muốn lên tiếng nhắc nhở Lăng Thiên về giá trị của ba món bảo vật đó, bởi vì những thứ này đều là những thứ vô cùng quý giá, Thiên Yêu Hoàng tộc các nàng cũng vô pháp có được!
Lăng Thiên biết Phượng Thanh Nhi quan tâm hắn, nhưng chỉ là nàng không biết, những thứ này vào tay Lăng Thiên quả thực là rác rưởi!
Sơn Dung đỉnh - một trong đan đỉnh trên thiên đỉnh bảng? Pokemon pháp bảo hóa của hắn cũng tương tự.
Công pháp Thanh Minh U Viêm quyết? Quên đi, ngoài việc có thể tương thích với Cửu Long Lôi Cương hỏa thì nó có tác dụng gì chứ? Lăng Thiên hắn có thể tự do điều khiển Cửu Long Lôi Cương hỏa mà không cần dùng đến nó.
Mà giống như đẳng cấp công pháp cũng chẳng cao, còn chưa đạt tới thiên phẩm công pháp thì đúng quả thực là rác trong loại rác!
Đấu kỹ Thiên Hỏa Tam Huyền biến? Ngược lại cũng có chút ý tứ, cho các nữ nhân hắn có thứ vui đùa cũng được, nhưng đối với hắn... Vẫn là rác rưởi!
- “Vậy ngươi muốn thứ gì mới có thể bằng lòng chữa trị cho nữ nhi ta?” Đường Chấn có chút sốt ruột, hắn không muốn cơ hội này vụt đi mất.
Lăng Thiên giơ tay, chỉ chỉ Đường Hỏa nói ra:“Chẳng phải ta đã nói ngay từ lúc đầu rồi sao, ta muốn nàng, là “hỏa nhi” đấy”
“...”
Cái gì?
Đám người Phần Viêm cốc kinh hô, không nghĩ tới Lăng Thiên lời nói lúc trước chính là ý này.
Phượng Thanh Nhi cũng có chút ngớ ngẩn, vốn nàng ban đầu nghe tên “Hỏa nhi” cũng tưởng là tên gọi của một người... Hóa ra đúng là thế thật?
Chủ nhân, ngài giống như sai mục đích...
Đường Hỏa gương mặt đỏ ửng trong nháy mắt, sau đó vung búa quát lạnh:“Đăng đồ tử, ngươi nghĩ muốn cơ thể ta, đánh bại ta thì hẵng nói tiếp!”
Đám người Phần Viêm cốc da đầu tê dại, đa phần đều có những phản ứng khác nhau, chỉ trừ có Đường Chấn, lão già lúc này vô cùng nghiêm túc suy nghĩ, giống như đang đánh giá thứ gì đó.
Lăng Thiên... bề ngoại hoàn mỹ, lại giống như có quan hệ với Thiên Yêu Hoàng tộc... Đáng giá!
Thấy cha mình nhìn Lăng Thiên, ánh mắt từ nhìn người dưng dần chuyển biến thành nhìn một đứa con rể, Đường Hỏa cố nén xúc động bất hiếu, liền vung chùy chỉ Lăng Thiên quát to:“Thế nào? Ngươi có dám tiếp khiêu chiến của ta hay không?”
Lăng Thiên nhìn nữ nhân ngực to não nhỏ trước mặt có chút ngẩn người, sau đó liếc mắt sang nhìn Phượng Thanh Nhi.
Phượng Thanh Nhi hiểu ý, nàng liền cúi đầu đỏ bừng mặt không dám đối mặt với Lăng Thiên.
Tình huống này, có chút quen thuộc ah?
Phượng Thanh Nhi lúc này đánh giá Đường Hỏa, nàng dám khẳng định rằng tương lai trên giường chủ nhân, nữ nhân này chắc chắn sẽ góp măt. Chỉ là, giống như nàng lúc trước, nữ nhân này quả thực chưa trải sự đời.
Dĩ nhiên, Lăng Thiên không có rảnh mà tiếp nhận khiêu chiến của nàng, mặc dù nếu xét về tu vi, nàng cũng chỉ kém Phượng Thanh Nhi hiện tại một chút, đạt tới Đấu tông sơ kỳ.
Lăng Thiên nhíu mày một cái, một luồng khí tức hủy diệt từ trên người hắn bùng phát ra, đây là khí tức của Đấu Tôn cảnh.
Hắn đã giấu một tay, bởi dù sao, nếu như thực sự vận dụng tu vi Đấu Thánh, e rằng đám người Phần Viêm cốc sẽ bỏ của mà chạy lấy người mất.
Quả nhiên, chứng kiến khí tức trên người Lăng Thiên, Đường Chấn đám người ngay lập tức trừng to mắt, há hốc mồm kinh hãi:“Đấ-Đấu tôn?”
Chỉ là, ngay khi Lăng Thiên nghĩ rằng cô nàng ngực to não phẳng kia sẽ bỏ cuộc, thì hắn liền thấy, Đường Hỏa liền hiên ngang, không hề có chút run sợ nào nói ra:“Hừ, Đấu Tôn thì sao chứ? Bản cô nương-”
“Bộp”
Đường Hỏa bị Đường Chấn dùng tay đập một phát vào đầu khiến nàng ngay lập tức ngất đi. Xong việc, hắn bế nữ nhi mình lên vai, sau đó nhìn Lăng Thiên nói ra:“Đạo hữu, xin mời vào trong nói chuyện!”
“...”