Nhìn Phượng Thanh Nhi tiêu thất trước mặt, mặt Lăng Thiên không hề có chút cảm xúc.
Nhưng nếu như chú ý, hai bàn tay của hắn lúc này đang đan chặt vào nhau. Nếu như là người thân thiết, chắc chắn đều biết rằng đây là hắn đang lo lắng điều gì đó.
Rốt cuộc thì, trong ánh mắt mong chờ của hắn, đống tro tàn của Phượng Thanh Nhi dấy lên một đoàn hỏa diễm nhỏ.
Ngọn lửa to dần, cứ như thế hóa thành một cột lửa.
Lăng Thiên nheo mắt nhìn lại, ở trong biển lửa rực rỡ đó, một thân ảnh say đắm lòng người bước ra.
Mái tóc màu tử sắc, đôi mắt xanh thăm thẳm màu lam, làn da trắng nõn, bầu vũ to tròn, cặp mông căng vểnh,... Một vưu vật trời sinh!
Phượng Thanh Nhi, nàng sống lại!
Phượng Thanh Nhi bước ra, ánh mắt nàng có chút đờ đẫn nhìn Lăng Thiên, sau đó giơ tay, nhìn lấy cơ thể mình rồi kinh ngạc thì thào:“Ta-Ta còn chưa có chết?”
Lăng Thiên nhìn nàng mỉm cười đùa giỡn nói:“Đoán xem!”
Phượng Thanh Nhi lúc này cảm giác cơ thể, xác thực đây chính là cơ thể bằng xương bằng thịt của mình. Hơn hết là, giống như cơ thể nàng trở nên xinh đẹp hơn...
“Khoan đã, còn có!?” Nội thị bên trong, Phượng Thanh Nhi kinh hãi thốt lên.
Tu vi vốn dĩ chỉ mới Đấu Hoàng sơ kỳ của nàng, nay đã đột phá đến Đấu Tông. Ngoài ra, huyết mạch của nàng so với trước đó phải cao hơn một bậc, đạt tới trình độ của Thiên Yêu Hoàng tổ!
Với huyết mạch như thế này, Phượng Thanh Nhi hoàn toàn có thể sử dụng bí pháp chung cực của Thiên Yêu Hoàng tộc - Thiên Hoàng hóa thân.
Bí pháp này giúp cho nàng có thể hóa thân thành chân chính yêu thú Thiên Yêu Hoàng trong thời kỳ viễn cổ, mà không phải chỉ có thể tạo ra hư ảnh Thiên Yêu Hoàng như lần đối chiến với Lăng Thiên.
Với bí pháp này, Phượng Thanh Nhi có thể khẳng định rằng, cho dù bản thân đối chiến với Đấu Tông đỉnh phong, hay thậm chí là Đấu Tôn sơ kỳ, nàng cũng có thể chiến một trận!
- “Chủ-Chủ nhân, ta...” Phượng Thanh Nhi không ngốc, nàng biết tất cả những thứ này đều là Lăng Thiên ban cho.
Trông thấy kết quả đã đạt được, Lăng Thiên cũng âm thầm gật đầu.
Năng lực thứ ba của Ho-oh: Dục Hỏa Trùng Sinh!
Nếu như Niết Bàn chính là năng lực mà Ho-oh dành riêng cho hắn, thì Dục Hỏa Trùng Sinh chính là năng lực để hắn sử dụng lên người khác.
Tác dụng của năng lực này chính là khiến cho đối phương được Phượng Hoàng chi hỏa rèn luyện cơ thể từ trong ra ngoài. Sau khi “được chết”, kẻ đó sẽ tái xinh với một cơ thể hoàn toàn mới.
Mạnh mẽ hơn, xinh đẹp hơn, cơ thể bị thanh lọc không một tạp chất!... Đây không khác gì ăn một viên Thần cấp tẩy tủy đan cả!
Sở dĩ Phượng Thanh Nhi nàng có thể gia tăng nồng độ huyết mạch chỉ bởi vì, trong người nàng, huyết mạch Thiên Yêu Hoàng tộc có chút gần giống với Phượng Hoàng. Thế nên, đây cũng coi như là tạo hóa đặc biệt dành riêng cho nàng.
“Lần sau khi dùng năng lực này lên người khác, có lẽ ta nên làm chút bảo hiểm...” Lăng Thiên âm thầm quyết định.
Phượng Thanh Nhi khóc, nàng trước khi “chết” còn nghi ngờ Lăng Thiên, không ngờ hắn không những không ghét bỏ nàng mà lại còn tặng cho nàng kỳ ngộ như vậy.
- “Chủ nhân, nô tỳ yêu ngài!” Không nể nàng chút gì, Phượng Thanh Nhi liền lao tới ôm chầm lấy hắn.
Cảm nhận thấy vưu vật trong ngực, dục hỏa trong người Lăng Thiên cũng bốc lên.
Sau khi Dục Hỏa Trùng Sinh, quần áo trên người Phượng Thanh Nhi đã bị thiêu đốt sạch sẽ, hiện tại nàng chính là trần chuồng mà ôm lấy hắn!
Cảm nhận thấy con c-c của Lăng Thiên trong quần đang chọc chọc vào hạ thể mình, đôi má của Phượng Thanh Nhi đỏ ửng.
Lúc này, do bản thân vừa “tái sinh”, mọi sự mệt mỏi vì bị Lăng Thiên chinh phạt mấy ngày liên tục đã không còn nữa. Thế nên, Phượng Thanh Nhi quả quyết tại chỗ nằm xuống, chổng mông lên mời gọi Lăng Thiên.
Lắc lắc bờ mông cong cớn, khe l-n thỉnh thoảng nhấp nhô trông vô cùng bắt mắt. Phượng Thanh Nhi nàng không quan tâm đây là đâu, nàng giờ chỉ biết phải báo đáp ân tình của chủ nhân mình!
“Bốp!”
“Ahhhhh”
Bị Lăng Thiên vỗ vào mông khiến Phượng Thanh Nhi rên lên vì kích thích, vốn tưởng rằng chủ nhân sẽ tại chỗ rút ra tiểu chủ nhân hành hạ bản thân, nhưng không ngờ Lăng Thiên lại nói ra:“Ta còn có công chuyện, việc này cứ để sau đi!”
Phượng Thanh Nhi gật đầu, dù rất nuối tiếc nhưng nàng vẫn phải nghe lời Lăng Thiên, ai bảo hắn là chủ nhân của nàng đây.
Trong lòng nàng lúc này, Lăng Thiên mới thực sự chân chính là chủ nhân, chứ không phải chỉ là miễn cưỡng ở trong suy nghĩ nữa.
Lăng Thiên chờ Phượng Thanh Nhi mặc lại quần áo, che lại dáng người ngạo nhân kia lại, sau đó, hắn liền mang nàng cùng tiến về Phần Viêm cốc.
Hai người một trước một sau bước lên từng bậc từng bậc thang, cuối cùng dừng lại ở một quang cầu to lớn.
Lăng Thiên nhìn quang cầu trước mặt, hắn biết đây chính là kết giới của Phần Viêm cốc, nó có tác dụng phòng ngự công kích của Đấu Tôn cường giả, và còn đề phòng kẻ lạ mặt xâm nhập nếu không có giấy thông hành được cấp phép.
Dĩ nhiên, đối với một tên Đấu Thánh lục tinh như hắn, đây quả thực chính là trò trẻ con. Lúc này, chỉ thấy hắn giơ ngón tay, nhè nhẹ chạm vào kết giới...
Chẳng mấy chốc, kết giới tan rã, bên trong là phong cảnh cực kỳ đẹp cùng với vài tòa lầu các to lớn.
- “Ai? Kẻ nào dám tấn công Phần Viêm cốc!”
Kết giới bị vỡ, đồng nghĩa với việc Lăng Thiên cùng Phượng Thanh Nhi xâm nhập cùng vị người của Phần Viêm cốc phát tác. Ngay lập tức, gần trăm tên cường giả từ bên trong xông ra, mặt mũi nghiêm nghị.
Cầm đầu là một tên lão giả râu ria xồm xoàm màu đỏ rực, hắn mắt lạnh đánh giá Lăng Thiên một chút, sau đó dừng lại ở trên người Phượng Thanh Nhi.
- “Không biết hà cớ Phượng tiên tử giá lâm Phần Viêm cốc chúng ta?” Lão già cầm đầu chắp tay nghi hoặc.
Hắn là Đường Chấn, chính là Phần Viêm cốc cốc chủ đương đại, một thân tu vi đạt tới Đấu Tôn và cũng là Đấu Tôn duy nhất của Phần Viêm cốc!
Nhìn thấy Phượng Thanh Nhi, nếu như nàng chỉ là một tên đệ tử của Phong Lôi các, chắc chắn hắn sẽ không nể nang mặt mũi gì mà quất bay nàng, bởi vì Phần Viêm cốc và Phong Lôi các cũng là thế lực tương đương nhau.
Nhưng cũng chính vì Phượng Thanh Nhi không chỉ là đệ tử của Phong Lôi các, mà nàng còn là tiểu thư của Thiên Yêu Hoàng tộc. Thế nên, mặt mũi của nàng vẫn là phải cho.
“Không biết nàng ta cùng cách gì để phá kết giới Phần Viêm cốc? Chả nhẽ mấy lão bất tử của Thiên Yêu Hoàng tộc cho nàng ta pháp bảo?” Đường Chấn cau mày nghĩ, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Lăng Thiên, bởi hắn trông Lăng Thiên cũng khá trẻ tuổi, chắc cũng là thiên kiêu của một thế lực nào đó.
Phượng Thanh Nhi nhìn qua Lăng Thiên một chút, thấy hắn không nói gì liền mỉm cười nói:“Thanh Nhi gặp qua Phần Viêm cốc cốc chủ!”
Đường Chấn gật đầu, sau đó cau mày nói ra:“Nếu như Phượng tiểu thư muốn bái phỏng, có thể đưa lên danh thiếp, hà cớ vì phải vận dụng pháp bảo phá vỡ kết giới của Phần Viêm cốc chúng ta?”
- “Cái này...” Phượng Thanh Nhi không biết mở miệng thế nào, đành im lặng nhìn qua Lăng Thiên.
Nàng biết mục đích chuyến đi này của hắn, chính là chiếm lấy dị hỏa của Phần Viêm cốc - Cửu Long Lôi Cương hỏa.
Cửu Long Lôi Cương hỏa, dị hỏa bài danh thứ mười hai. Hỏa diễm của Cửu Long Lôi Cương hỏa mang màu bạc, khi lửa bốc lên, mơ hồ có thể thấy được chín con hỏa long màu bạc bay lượn xung quanh.
Cũng bởi dính dáng đến long tộc, thế nên uy lực của Cửu Long Lôi Cương hỏa có ngưng tụ Long uy, chuyên dùng để chấn nhiếp linh hồn.
Theo truyền ngôn, bởi dị hỏa này được truyền thừa mấy trăm năm của Phần Viêm cốc, bản nguyên thì lại được vô số cường giả lạc ấn hồn ký lên trên. Thế nên, muốn thu phục đóa dị hỏa này làm của riêng mình nếu không phải người của Phần Viêm cốc gần như không có khả năng, trừ phi tu luyện công pháp trấn cốc là “Thanh Minh U Viêm quyết”!
Dù không biết chủ nhân mình sẽ làm cách gì để chiếm lấy Cửu Long Lôi Cương hỏa, nhưng Phượng Thanh Nhi biết rằng, nàng sẽ tuyệt đối vô điều kiện tin tưởng hắn đấy.
Đang trong lúc đám người Phần Viêm cốc chờ mong một câu trả lời thuyết phục từ Phượng Thanh Nhi, chỉ thấy lúc này, Lăng Thiên liền mở miệng nói ra:“Giao ra “Hỏa nhi”, nếu không chết!”
“...”
“Ân, rất trực tiếp và bá đạo, quả không hổ là chủ nhân!” Phượng Thanh Nhi gật gù đắc ý, nhưng rồi nàng chợt giật mình.
Ah, khoan đã chủ nhân, chúng ta giống như tới để lấy dị hỏa cơ mà? Sao nô tỳ nghe “Hỏa nhi” giống tên dùng để gọi người hơn là gọi dị hỏa?