Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 354: Chương 354: Mộ huyệt và kế hoạch




Đoàn người Lăng Thiên tiến về phía bên phải. Sau khi đi được một quãng đường, bọn họ liền chứng kiến một tòa thành lớn.

“Oa, đây mới thực sự là thành trì chứ!” Kagome gương mặt tỏa sáng nói.

Từ lúc nàng cùng với Lăng Thiên bắt đầu chuyến du lịch, thành trì đúng là có gặp qua không ít, nhưng quy mô và đồ sộ thế này hầu như chưa thấy bao giờ.

Lớn nhất có lẽ là thành Taijiya - tòa thành trì nơi diệt yêu sư trú ngụ của Sango, nhưng khi tới nó đã bay màu rồi!

“Được rồi, chúng ta vào thôi-” Lăng Thiên cười một tiếng ra hiệu, nhưng chưa kịp dẫn người vào thì liền bất chợt, hai tên lính gác canh cửa từ đầu xuất hiện, chĩa mũi thương về phía hắn quát lớn:“Bọn ngươi là ai, tại sao lại đến đây?”

“Oa, sợ quá!” Rin thấy có vật sắc nhọn liền hét lớn, sau đó chạy thật nhanh chốn sau người Lăng Thiên.

Lăng Thiên thấy Rin một mặt hoảng loạn liền bình tĩnh quay người, bế nàng lên rồi đặt lên vai mình, sau đó liếc mắt nhìn đám binh lính cười nói:“Các ngươi dọa nàng sợ rồi...”

Vừa dứt lời, một luồng uy áp từ phía Lăng Thiên xuất hiện, tỏa định hai tên lính quèn...

Cứ việc hắn đã không còn Haki, cũng không thể mang tu vi của Huyền Huyễn thế giới qua, nhưng chỉ bằng sát khí tự thân, đó cũng không phải hai con kiến có thể chịu đựng được,

“Yê- Yêu quái??” Mơ hồ chứng kiến phía sau lưng Lăng Thiên, một hư ảnh to lớn tràn đầy hắc ám khiến bản thân bọn hắn run rẩy, theo đó theo bản năng hét lên.

“Uy, con mắt nào thấy chúng ta là yêu quái? Cả nhà ngươi mới là yêu quái đấy!” Kagome tức nhăn mặt nói ra.

Cô nãi nãi chính là mỹ nữ xinh đẹp, Sango và Kikyo cũng là... Rin thì tuy còn nhỏ, nhưng vẫn dễ dàng có thể biết được khi lớn lên nàng vẫn sẽ trổ mã,

Còn Tenryu... Hắn là bán yêu, mà bán yêu không phải là yêu quái!

Đúng đúng, tuyệt đối không phải!

“Có chuyện gì?” Lúc này, một tên đàn ông trung niên mặt mũi băm trợn, mặc khôi giáp từ trong nội thành bước tới, nhìn hai tên thuộc hạ của mình giống như sắp vãi ra quần quát lớn.

“Tempura tướng quân, bọn hắn muốn vào thành!” Một trong hai tên lính run rẩy đáp.

Tên tướng quân tên gọi như một món ăn liếc mắt nhìn đám người Lăng Thiên một cái, sau đó lạnh lùng nói:“Vào thành có thể, nhưng phải giao nộp vũ khí!”

Trong mắt của hắn, tên nam tử tóc đỏ cùng với tiểu cô nương trên vai hắn ở trên người giống như không mang vũ khí, nhưng ba nữ nhân bên người bọn hắn lại không giống. Có hai người mang hai bộ cung tên và một người... đeo vũ khí kỳ lạ đằng sau lưng?

“Bỏ qua cái vũ khí kỳ lạ kia, hai cây cung đó nhìn giống như rất đẹp mắt, có lẽ sẽ bán được một chút tiền đây?” Tempura đắc ý nghĩ, nhưng là, khi hắn lần nữa liếc mắt nhìn lại, trên người ba nữ nhân, vũ khí đã trống trơn.

Ta- Ta giống như bị hoa mắt?

“Các ngươi cất vũ khí đi đâu rồi?” Hắn quát lớn.

“Hừ!” Nhìn thấy tên tướng quân kia vẫn tiếp tục làm khó dễ, Sango bực giọng hừ lạnh một tiếng, sau đó từ trong ngực móc ra một cái lệnh bài quát lên:“Mở to mắt chó của các ngươi ra mà xem đi!”

Dám khiến ta phải cất Phi Lai cốt vào nhẫn tình y... nhẫn chứa vật, các ngươi gan lớn lắm!

“Cái lệnh bài quỷ gì, ngươi nghĩ ngươi là-” Tempura cười lạnh, nhưng khi hắn nhìn rõ ràng hình dạng trên tấm lệnh bài, cả người hắn liền run rẩy lên, không dám dây dưa đám người Lăng Thiên nữa mà cung kính cúi đầu nói:“Tại hạ không biết quý vị là diệt yêu sư từ làng taijiya, mong thứ lỗi!”

“Còn không mau cho chúng ta vào thành?” Sango nheo mắt.

Sau đó, dưới sự thúc dục của Tempura, hai tên lính vội vã mở rộng cửa, một chút cũng không dám đứng ở đây nữa.

“Sango, lệnh bài đó của nàng có tác dụng thật sao?” Lăng Thiên tò mò hỏi.

“Tướng công, dù sao thế giới này đầy rẫy yêu quái nha, tòa thành này cũng thường xuyên phải thuê diệt yêu sư từ làng thiếp tới đây thường xuyên mà!” Sango thấy Lăng Thiên chú ý đến mình, vội vã mừng rỡ giải thích.

“...”

Đám người Lăng Thiên đi vào sâu bên trong, tại đây, cảnh sắc thực sự rất đẹp. Có hồ cá, có hoa sen,... phong cảnh đặc biệt nên thơ trữ tình!

“Có chút xa xỉ!” Kikyo không hề có hứng thú ngắm phong cảnh, trái lại nàng có chút chán ghét.

Ngoài kia, người người cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, trong này thì lại...

Dưới sự dẫn dắt của Tempura, bọn người Lăng Thiên liền chứng kiến một tên béo mập mạp, mặc một thân trường bào hoa lệ. Nếu không phải trên tay còn đeo nhẫn chứng thực danh phận, bọn hắn còn không biết tên này chính là thành chủ đâu.

“Nghe nói các vị muốn gặp ta?” Tên béo thành chủ cười làm lành hỏi.

Lăng Thiên liếc mắt nhìn hắn tràn đầy khinh bỉ, sau đó không nhanh không chậm nói ra:“Nghe nói trong thành các ngươi chôn cất một người tên là Izayoi, ta muốn lễ bái nàng một chút!”

“Cái này-” Lão béo thành chủ nghe được Lăng Thiên hỏi đột nhiên cứng họng, không biết vì sao hắn trên đầu lại chảy mồ hôi một chút!

“Thế nào, không đúng sao?” Lăng Thiên nhíu mày.

Izayoi... Đây chính là tên của mẫu thân Inuyasha, là tình nhân của Inu no Taisho. Sở dĩ hắn tới nơi này hỏi bởi theo như hắn nhớ không nhầm, đây chính là nhà “mẹ đẻ” của nàng!

“Đúng là vậy... Nhưng mà- Ah, nghe nói quý vị đường xa tới đây, để ta cho người tiếp đãi” Tên béo thành chủ giống như không muốn Lăng Thiên nhắc tới tên người này, vội vã lấy cớ định rời đi.

“Sharingan!”

Lăng Thiên mở mắt, ngay lập tức trong con ngươi của tên béo thành chủ, tam câu ngọc liền hư không xuất hiện rồi xoay tròn.

“Dẫn ta tới mộ nàng!” Lăng Thiên ra lệnh.

“Tuân lệnh!” Lão béo thành chủ cúi đầu, sau đó từ từ dẫn đường.

Thế là, dưới sự dẫn dắt của tên béo thành chủ, đám người Lăng Thiên lại lần nữa đi theo hắn. Chỉ là, không giống như Lăng Thiên nghĩ, tên béo thành chủ không có dẫn bọn hắn đi sâu vào bên trong tòa thành trì, mà lại dẫn bọn hắn rời khỏi thành...

“Đây là...?” Nhìn rừng trúc trước mặt, Lăng Thiên giống như hiểu ra điều gì đó, cơ thể bỗng chốc run rẩy.

“Bẩm chủ nhân, là nơi này!” Tên béo thành chủ cung kính đáp, sau đó chỉ vào một ngôi mộ đá trước mặt.

Dưới tầm mắt của mọi người, một ngôi mộ bằng đá đơn sơ xuất hiện. Không có bát hương cúng bái, cũng chẳng có hoa quả... Nếu so với ngôi mộ lúc Sango lập tạm thời cho cha và đệ đệ nàng lúc đó, thứ này còn tệ hơn!

“Người này là ai, tại sao mộ huyệt lại trông bẩn thỉu thế này?” Kikyo mặt mũi nhăn lại hỏi.

Mạng nhện đóng xung quanh, bia đá cũng mòn gần hết. Ngoài việc mơ hồ thấy được vài nén hương cắm dưới đó không biết từ bao nhiêu năm trước ra thì đến cái tên trên bia mộ nay cũng đã nhạt nhòa.

“Dạ bẩm, người này tên gọi là Izayoi, là con gái của thành chủ đời thứ mười ba, nàng chết do bệnh tật quấn thân, hưởng dương 53 tuổi!” Lão béo thành chủ cung kính đáp.

Nhưng là, nghe được hắn giải thích, Kagome đột nhiên cảm thấy có chút kì lạ, vội vã hỏi:“Tại sao nàng đã từng là công nương mà lại bị chôn ở ngoài thành?”

Thân phận cao quý, đáng nhẽ ra phải chôn cất có linh đài đàng hoàng bên trong thành chứ nhỉ?

“Bẩm, người này trước khi đúng là thân phận cao quý, nhưng mà bởi nàng đã từng cùng một tên yêu quái thân mật, sinh ra một tên bán yêu tạp chủng, thế nên là-” Lão béo thành chủ hồi đáp, nhưng chưa kịp nói hết câu liền đã bị Lăng Thiên ngăn lại.

“Kikyo, Sango, Kagome, ba người dẫn theo Rin rời đi nơi này một chút!” Lăng Thiên híp mắt, nhìn ba người các nàng mỉm cười.

“Tenryu?” Kikyo nhìn gương mặt của Lăng Thiên, một dự cảm chẳng lành trong lòng nàng bỗng chốc xuất hiện.

“...”

“Ngươi đã đến?”

Tại một tòa thành bí ẩn, Naraku liếc nhìn về phía cửa chính, lạnh lùng nói.

Ở cửa ra vào, một lão bà mặt mũi xấu xí với cái lưng gù, mặc bộ quần áo đen tuyền từ đầu đến chân xuất hiện.

“Thế nào? Ngươi muốn làm giao dịch với ta?” Lão bà nhe chiếc răng cười lạnh hỏi.

“Hắc pháp sư Tsubaki, giúp ta giết một người. Nếu chuyện thành, đây sẽ là phần thưởng của ngươi!” Naraku từ trong lồng ngực móc ra một vật đặt trước mặt.

“Đó- Đó là...” Lão bà đôi mắt tỏa sáng, sau đó, cơ thể vốn dĩ già nua bỗng dưng liền biến đổi thành một nữ nhân xinh đẹp...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.