Thấy Kikyo lạnh lùng nhìn mình, Lăng Thiên cũng không có tức giận, trái lại hắn liền nở nụ cười nói ra:“Mục đích sao? Nếu ta nói ta chỉ muốn thân thể của nàng thì nàng có tin không?”
“Thân thể? Ngươi có hứng thú như vậy sao?” Kikyo cười lạnh, hiển nhiên không tin vào những gì Lăng Thiên vừa nói.
Hồi sinh nàng chỉ vì muốn thân thể nàng? Cái lí do ngớ ngẩn này thế mà hắn cũng nghĩ ra được.
Kikyo là nữ nhân thông minh, nàng biết bản thân mình có những gì.
Mắt thường có thể nhìn thấy ngọc tứ hồn, một thân linh lực cùng khả năng thiện xạ khi sử dụng cung tên... Đó chính là khắc chế của bất cứ yêu quái hùng mạnh nào.
AD Carry!
“Có thể hắn cần ta tiêu diệt một tên yêu quái nào đó mà hắn không giải quyết được đi? Nhưng với khả năng phục sinh thì hắn có thể dùng với người khác chứ tại sao phải là ta? “ Kikyo thầm nghĩ.
Thấy Kikyo không tin tưởng mình, Lăng Thiên cũng chỉ thở dài lắc đầu:“Thấy chưa? Ta nói thật mà nàng đâu có tin!”
“Sự thật sao?” Kikyo nhếch miệng khinh bỉ, sau đó...
“Xoạt”
Bộ đồ vu nữ mặc trên người nàng bị đích thân bàn tay của nàng cởi xuống, lộ ra tấm thân thể trắng nõn nà.
Cặp vú căng tròn nảy nở, làn da trắng trẻo thơm ngát, bờ mông vểnh dâm đãng lấp ló sau lưng... Không thể tin được rằng Kikyo sở hữu tấm thân thể quyến rũ động lòng người này ở phía sau bộ đồ vu nữ đoan trang thuần khiết.
Chỉ có điều đáng tiếc là... Đó là thân thể do Lăng Thiên sử dụng Uế Thổ Chuyển Sinh mà sống dậy, thế nên vẫn có thể thấy được từng khe rạn nứt thấp thoáng hai bên mạn sượn và phía dưới rốn...
À nhầm, đó là túm lông, không phải vết nứt!
“Á á á, không được!” Kagome chứng kiến Kikyo cởi đồ ra đứng trước mặt Lăng Thiên cùng nàng khiến nàng hét lên ngại ngùng, sau đó liền chạy tới đứng chắn trước mặt Kikyo, đồng thời dang rộng hay cánh tay ra cứ như đang bảo vệ chính thân thể của mình vậy.
“Tenryu, ngươi là đồ biến thái!” Kagome trừng mắt, nhìn Lăng Thiên trách móc.
“Hắn tên là Tenryu sao?” Kikyo thầm nghĩ, sau đó đưa tay gạt Kagome sang một bên, lại dùng ánh mắt đầy khiêu khích nhìn Lăng Thiên nói ra:“Thế nào? Thân thể ta dù sao cũng là do ngươi cấp, ngươi đáng nhẽ muốn làm gì nó cũng đâu cần phải hỏi ý kiến ta chứ?”
Vừa nói, nàng vừa đưa tay mình tới nắm lấy tay của Lăng Thiên, sau đó đặt lên bầu vú của mình.
Mềm... Quả thực rất mềm!
Lăng Thiên vừa bóp vừa ngạc nhiên, không nghĩ tới thân thể Kikoyu trải qua Uế Thổ Chuyển Sinh còn săn chắc như thế này, vậy không biết khi nàng chính thức hồi sinh, thân thể nàng sẽ còn như thế nào nữa...
“Sướng sao?” Kikyo lạnh lùng nói.
“Ân, rất mềm mại, sờ rất sướng tay!” Lăng Thiên trung thực trả lời, sau đó buông tay mình ra khỏi vú Kikyo, đồng thời đưa tay xuống dưới quần mình, giả bộ như muốn cởi đồ ra vậy.
“Hừ!”
Kikyo chứng kiến Lăng Thiên giống như chuẩn bị muốn cùng nàng ấy ấy, trên khuôn mặt nàng hiện lên một tia ngại ngùng, sau đó nhanh chóng mặc lại bộ đồ vu nữ kia, nhìn Lăng Thiên nói ra:“Nếu ngươi muốn sử dụng ta, cứ việc nói ra, dù sao chắc hẳn khi ngươi hồi sinh ta sống dậy, vẫn sẽ có bí thuật khiến ta phải ngoan ngoãn nghe lời đi?”
Nhìn Kikyo biểu hiện, Lăng Thiên liền cảm thấy thật thú vị, vốn tưởng nàng không biết ngại là gì chứ, hóa ra vẫn chỉ là nữ nhân chưa từng trải!
“Yên tâm, cho đến khi nàng chính thức phục sinh trở lại, ta sẽ không đụng chạm đến cơ thể nàng đâu!” Lăng Thiên mỉm cười nói, sau đó liếc mắt sang nhìn Kagome, đưa một tay gõ vào đầu nàng nói ra:“Chuẩn bị khởi hành, mục tiêu ngọc tứ hồn!”
“A đau!”
Kagome che đầu, sau đó nhìn bóng lưng Lăng Thiên rời đi, nàng liền lè lưỡi rồi thì thầm nói:“Có ta cùng đi rồi còn muốn thêm Kikyo, đúng là playboy mà!”
“...”
“Ngươi nói ngươi là chuyển thế của ta?” Kikyo dùng ánh mắt đầy hoài nghi nhìn Kagome.
Kagome đỏ bừng mặt khi giải thích cho Kikyo, đồng thời trong lòng nàng cũng thực sự hoài nghi chính mình.
Cuối cùng, sau khi Kagome nói rằng, viên ngọc tứ hồn rơi ra từ trong người nàng khi bị yêu quái cắn, Kikyo một thực tin.
“Thế giới tương lai... Nó ra sao?” Kikyo tò mò hỏi.
Kagome nghĩ một lúc, sau đó đưa tay liến thoắng nói:“Có những tòa nhà cao trọc trời, có những con ngựa bằng sắt chạy rong rong trên đường, có những thứ gọi là “Điện thoại”, tác dụng là cho hai người ở khoảng cách vô cùng xa có thể liên lạc với nhau,...”
Thấy gương mặt của Kikyo vẫn điềm tĩnh, không có biểu hiện gì bất ngờ lắm, Kagome cũng có chút phiền lòng, sau đó liền tò mò hỏi:“Kikyo, rốt cuộc thì cô tại sao lại chết, và cái tên mà cô gặp ở trên cây đại thụ nãy có thân phận gì, nhìn hắn giống con người, nhưng lại có tai thật kỳ lạ a?”
Kikyo trầm mặc một chút, sau đó cũng không giấu diếm, mở miệng nói ra:“Kỳ thực...”
“Cái gì!”
Kagome mặt mũi tràn đầy phẫn nộ, đưa hai tay nàng tới nắm lấy tay của Kikyo nói ra:“Kikyo, số cô thật khổ, lại gặp phải cái tên súc sinh như vậy, đúng là lòng dạ khó đoán mà!”
Nàng mới chỉ nghe lão bà Kaede nói về sự tích của Kikyo, nhưng đây là lần đầu tiên nàng nghe nói về nguyên nhất dẫn đến cái chết của Kikyo!
“Mọi chuyện đã qua rồi, không có gì!” Kikyo điềm nhiên đáp, sau đó liếc mắt nhìn Lăng Thiên.
Sống lại một lần nữa... Cũng không tệ!
Lăng Thiên đi ở phía trước, lắng nghe hai nữ nói chuyện. Lần này, lại nhắc tới câu chuyện liên quan tới Inuyasha và Kikyo làm hắn có chút ngại ngùng.
Inuyasha, từ người bị hại bỗng chốc trở thành hung thủ... Thôi thì cứ mang theo nỗi uất hận đó trong giấc ngủ vĩnh hằng đi nhé!
Ah quên mất, lần tới gặp tên Naraku, cố gắng không để cho tên đó mở miệng mới được!
“Ầm ầm ầm”
Đúng lúc này, trên bầu trời nơi Lăng Thiên cùng hai nữ đang đi, mây đen vù vù kéo tới. Thỉnh thoảng, mơ hồ có thể nhìn thấy sấm sét.
“Sắp có mưa sao?” Kagome ngạc nhiên, nhưng điều nàng bất ngờ là, Kikyo gương mặt đột nhiên trở lên lạnh lùng.
Nàng ngước mắt nhìn lên bầu trời, theo thói quen đưa tay ra sau lưng định lấy cây cung, nhưng giờ mới chợt nhận ra là khi rời làng đi cùng Lăng Thiên cùng Kagome, nàng vẫn chưa kịp đem theo cây cung của mình.
“Có-Có chuyện gì sao?” Kagome ngơ ngác nhìn Kikyo, sau đó lại nhìn qua Lăng Thiên, thấy hắn gương mặt bỗng chốc nở nụ cười quỷ dị.
“Đã tới rồi thì xuống nói chuyện một lần đi, Sesshomaru!” Lăng Thiên ngẩng đầu nhìn đám mây đen nói ra.
Quả nhiên, ngay khi hắn vừa mở miệng, từ trong đám mây đen xuất hiện một con yêu khuyển màu trắng to lớn, nó liếc mắt nhìn xuống dưới Lăng Thiên một cái, sau đó đâm thẳng xuống dưới đất.
“Yêu- Yêu quái!!!” Kagome kinh hãi, theo bản năng liền tiến lên phía trước một bước đứng ngay sau Lăng Thiên.
Ở sau lưng hắn, thật là có cảm giác an toàn.
Kikyo gương mặt từ đầu đến cuối đều không rời đi con yêu khuyển kia, nàng lúc này liền đánh giá một chút về sức mạnh của mình.
“Nếu như lúc chưa chết, ta cũng có thể ngăn chặn thoáng một chút, nhưng giờ thì...!” Kikyo gương mặt trầm xuống nghĩ.
Bạch yêu khuyển từ trên trời đâm xuống dưới đất ngay trước mặt đám người Lăng Thiên. Khói bụi bay lên, nhưng điều đặc biệt là, bước ra khỏi đám khói bụi đó không phải là một con yêu khuyển nữa mà là một người!
Tóc trắng, trên trán có hình trăng lưỡi liềm, đôi mắt sắc lạnh. Hắn mặc một bộ đồ Kimono có kèm theo giáp cùng với thanh kiếm dắt bên hông, đính kèm là đám lông trắng giống như đám lông đính trên chuôi kiếm Thiết Toái Nha.
Sau lưng hắn, còn đi theo một con tiểu yêu cầm cây gậy gỗ và một lão già xấu xí cưỡi trên một con tam nhãn ngưu!
Sesshomaru - anh trai cùng cha khác mẹ của Inuyasha, thuộc hạ của hắn và kẻ đã dùng răng nanh của Inu no Taishou tạo lên hai thanh kiếm Thiết Toái Nha và Thiên Sinh Nha - thợ rèn Toutousai!
Chúc mừng năm mới anh em, cảm ơn anh em đã ủng hộ bộ truyện từ trước đến giờ, chúc anh em năm mới tràn đầy may mắn, gia đình mạnh khỏe, hạnh phúc, thành đạt!