Nghe được tiếng gọi của Lăng Thiên vọng từ bên trong ra, cả hai người cơ thể liền có chút run rẩy.
Một người run lên vì sợ hãi, còn một người thì lại vô cùng phấn khích...
- “Hmmm” Thanh Loan mím mồm cười nhìn Phượng Thanh Nhi một cái, sau đó nói ra:“Tỷ muốn vào trước hay là nhường muội đây?”
Phượng Thanh Nhi mặt mũi trắng bệnh, cố nén dũng khí nói ra:“Ai-Ai thèm vào trong đó chứ, ngươi đi mà vào!”
- “Được rồi, vậy muội vào trước!” Thanh Loan cho Phượng Thanh Nhi một cái nhìn kỳ bí, sau đó quay người đi vào kiệu, miệng cười lớn nói:“Chủ nhân đại ca, nô tỳ tới~”
“...”
Chẳng mấy chốc, bên trong gian phòng vang lên từng từng hừ hừ, tiếp sau đó là tiếng rên rỉ đầy dâm đãng.
Phượng Thanh Nhi lúc này chỉ còn một mình bên ngoài, bên tai nàng hầu như chỉ còn lại duy nhất tiếng vang của xác thịt “phạch phạch” với nhau.
“Nha đầu chết tiệt, rên nhỏ thôi!” Phượng Thanh Nhi cố nén xúc động.
Cứ như thế, lại một ngày trôi qua, lỗ tai nàng hầu như đều bị tra tấn bởi những âm thanh kích dục đó khiến cho cuối cùng không còn cách nào khác, Phượng Thanh Nhi phải phong bế huyệt đạo phía tai lại để dừng việc phải nghe những thứ đó.
“Xoạt”
Cửa mở ra, Thanh Loan thất tha thất thiểu bước ra ngoài, quần áo nàng xộc xệch, gương mặt đỏ ửng.
- “Thanh Nhi tỷ, đến lượt ngươi vào...” Thanh Loan thì thào, sau đó liền nhanh chóng quay người trở lại bên trong.
Không biết là vô tình hay cố ý, ngay khi Thanh Loan quay người lại, Phượng Thanh Nhi liền trông thấy một chất lỏng màu trắng đục từ bên trong váy của nàng chảy xuống.
“Đó-Đó chả nhẽ là...” Phượng Thanh Nhi cơ thể run rẩy, không biết phải làm thế nào.
Lúc này, nàng đang phải đấu tranh tư tưởng có nên nghe lời Lăng Thiên hay không. Bởi lẽ, khi đáp ứng hắn nếu thua sẽ trở thành nha hoàn, nàng cũng không có suy nghĩ nhiều lắm về việc này.
Tại Thiên Yêu Hoàng tộc, nha hoàn cũng không thiếu, nàng nghĩ tới chỉ cần giống như bọn họ phục vụ mình là được.
Nào là làm công việc lặt vặt như giặt giũ, chuyển lời, hay là cầm đồ hộ chủ nhân.
Nhưng Lăng Thiên không phải nàng, càng không phải là người của Thiên Yêu Hoàng tộc!
- “Thế nào? Còn chưa vào sao?” Lúc này, giọng Lăng Thiên từ bên trong kiệu vọng ra.
Cũng bởi đang miên man bất định, Phượng Thanh Nhi không tự chủ cũng liền mở cửa vào, tiến nhập bàn tơ động...
“Ah?”
Vừa vào trong phòng, đập vào mắt nàng lúc này chính là hình ảnh hoang dâm vô độ của Lăng Thiên.
Hắn, cùng với hai nữ nhân khác là Hàn Tuyết và Thanh Loan tất cả đều trần chuồng nằm cạnh nhau.
Lăng Thiên hắn lúc này không khác gì một ông hoàng, hắn nằm tựa lưng vào thành giường, bên người là Hàn Tuyết gương mặt đỏ ửng giống như vừa ăn thuốc kích dục.
“Bốp”
“Ahhh”
Thỉnh thoảng, Lăng Thiên hắn vào vươn tay vỗ vào mông Hàn Tuyết khiến cho bờ mông nàng nảy một cái, tinh dịch lại tràn ra từ bên trong khe l-n trông vô cùng kích thích.
Về phần Thanh Loan càng khoa trương hơn, tiểu nữu tử lúc này vẫn còn đang ngồi trên người Lăng Thiên, hay nói chính xác hơn là l-n nàng vẫn còn đang nuốt lấy con c-c của hắn.
Vừa nhấp hông, vừa rên rỉ, lại còn vừa lấy vài trái hoa quả từ bên cạnh giường đút vào miệng Lăng Thiên.
Ahhh... Thật trụy lạc!
- “Ngươi-Ngươi...!” Phượng Thanh Nhi giơ tay chỉ vào Lăng Thiên, nhưng mở miệng ra lại không biết nói câu gì.
Lăng Thiên liếc mắt nhìn nàng, sau đó mở miệng nói:“Ngươi xưng hô sai thì phải? Còn nữa, biết tại sao ta gọi ngươi vào đây chứ?”
Cơ thể Phượng Thanh Nhi run rẩy, gương mặt nàng tràn đầy phẫn nộ.
- “Hừ, đừng tưởng ta đáp ứng làm nha hoàn mà muốn làm gì cũng được!” Phượng Thanh Nhi ánh mắt phát lạnh, không kiêng nể gì nói ra.
Hử? Tiểu nữu này hôm nay ăn lộn thuốc?
Lăng Thiên nhìn Phượng Thanh Nhi có chút bất ngờ, sau đó kinh ngạc nhìn nàng hỏi:“Ngươi lấy đâu ra lá gan mà phản đối ta?”
- “Thiên yêu hoàng tộc ta...” Phượng Thanh Nhi cười lạnh, nàng định lôi gia tộc ra làm chỗ dựa để uy hiếp Lăng Thiên, nhưng ngẫm tới tình cảnh hiện tại của gia tộc, giống như không có khả năng cao có thể đối nghịch lại Lăng Thiên cho lắm.
“Giá mà Thiên Yêu Hoàng tổ còn sống thì tốt biết mấy...” Phượng Thanh Khi buồn rầu nghĩ.
Trong truyền thuyết, Thiên Yêu Hoàng tổ các nàng đã cùng với Thái Hư Long tổ chiến đấu, cuối cùng không rõ tung tích. Cứ như thế, tộc nàng liền từ đó suy bại....
Mặc dù đi đến đâu vẫn được người người khom lưng, nhưng chỉ nàng hiểu, Đấu Thánh cấp bậc trong tộc cũng chỉ là một đám tham sống sợ chết!
Bọn hắn sẽ vì nàng ra mặt mà đắc tội với một tôn Đấu Thánh trẻ tuổi sao? Câu trả lời là không!
Lăng Thiên nhin gương mặt xoắn suýt của Phượng Thanh Nhi liền mỉm cười, hắn đưa tay tới, một lực hút kéo Phượng Thanh Nhi vào trong lòng mình.
- “Á á á, mau buông ta ra, dâm tặc!” Phượng Thanh Nhi hét lớn, cố gắng vùng vẫy.
Lăng Thiên ôm nàng vào ngực, kéo ra cái châm cài tóc trên đầu khiến mái tóc tử sắc của nàng xõa ra. Hắn giơ tay tới đặt lên cằm Phượng Thanh Nhi, ánh mắt dần trở lên lăng lệ nói:“Ngươi có tin ta ngay lập tức tới Thú vực, diệt sát đám Thiên Yêu Hoàng tộc hậu duệ các ngươi không?”
Ah?
Nghe thấy lời đe dọa của Lăng Thiên, cơ thể Phượng Thanh Nhi run lẩy bẩy, nước mắt không tự chủ được tuôn ra nói:“Đừng-Đừng mà, xin ngươi...”
- “Muốn ta không làm điều đó thì biết thân biết phận đi!” Lăng Thiên nheo mắt, sau đó ngoái đầu, nhìn Thanh Loan mỉm cười nói:“Loan nhi, nhường chỗ cho vị tỷ tỷ này một chút!”
Thanh Loan phụng phịu, nhưng vì Lăng Thiên đã mở miệng, đành ưng thuận nói:“Được rồi!”
Từ từ nhấc mông ra khỏi người của Lăng Thiên. Dần dần, hình dáng con c-c của Lăng Thiên được triển lộ ra ngoài.
To, dày, gân guốc, trên thân vẫn còn đang nhớp nháp tinh dịch...
Hắn xoay đầu Phượng Thanh Nhi lại, để nàng đối mặt với “thử thách”, còn phần mông cong tớn của nàng thì đặt về phía mặt mình.
Lăng Thiên giơ nhẹ ngón tay, xoa xoa vào mu l-n Phượng Thanh Nhi đang in ấn qua lớp quần khiến cơ thể nàng run rẩy.
“Ưm...”
Phượng Thanh Nhi rên rỉ, ngay lập tức liền dùng hai tay che miệng lại, lòng thầm nghĩ:“Ta vừa làm gì?”
Tiếp đó, Lăng Thiên dần kéo tụt quần Phượng Thanh Nhi xuống, để lộ bờ mông trắng nõn cùng nội khố mỏng manh. Nhìn thấy kiệt tác bên trong, Lăng Thiên không tự chủ được nhếch miệng:“Cũng thật rậm rạm đâu...”
- “Ngươi mới rậm rạp, cả nhà ngươi mới rậm rạp!” Phượng Thanh Nhi như hóa thân thành góa chủ, liên tiếp chửi đổng.
Dám đánh giá hạ thân của nàng, thật bỉ ổi... Mà hình như ai chả như thế?
Lăng Thiên cười không nói gì, hắn kéo toạc cái nội khố còn dư lại trên hạ thân Phượng Thanh Nhi ra, để lộ khe l-n hồng hào, ẩn ẩn sau lớp lông đen nhánh đang nhấp nhô.
- “Nào, tới giờ làm việc rồi!” Lăng Thiên đẩy cơ thể của Phượng Thanh Nhi rướn lên phía trước khiến theo quán tính, miệng của nàng liền ngậm vào con c-c của hắn trong sự kinh hô.
“Ưm Ưm”
“Nó... Nó nhớp nháp quá!” Phượng Thanh Nhi kinh hãi, muốn ngẩng đầu tránh thoát, nhưng ngay lúc này, lưỡi của Lăng Thiên liền hóa thân thành hắc xà, mon men đâm thẳng về phía khe l-n của nàng.
“Ahhhhhh”
Phượng Thanh Nhi bị kích thích, cơ thể liên tiếp cựa quậy dẫn đến con c-c trong miệng nàng cứ thế mà đảo lộn xung quanh...
“Xụp xụp”
Lăng Thiên vét máng Phượng Thanh Nhi khiến cơ thể nàng chẳng con sức để tránh thoát nữa, cuối cùng đành phải an phận mà làm việc.
Đầu Phượng Thanh Nhi nhấp nhô, nàng mút sách từ trên xuống dưới, mút luôn cả tinh dịch còn vương vãi cùng với nước l-n mà Hàn Tuyết và Thanh Loan để lại.
“Kinh tởm... Kinh tởm” Nàng liên tục suy nghĩ, nhưng miệng thì vẫn tiếp tục làm việc...
“Phụt”
Xong việc, Lăng Thiên phun ra một lượng lớn tinh dịch bắn vào trong miệng Phượng Thanh Nhi như lời cảm ơn khiến nàng chưa kịp chuẩn bị, dẫn đến miệng phồng lớn.
Nàng ngẩng đầu, ngay lập tức liền nhè xuống dưới đất. Tuy vậy, lượng lớn vẫn là không tự chủ được chui xuống cổ họng.
“Ngươi...” Phượng Thanh Nhi ánh mắt đỏ bừng, chưa bao giờ nàng bị làm nhục đến như thế này.
Nhìn đống tinh dịch mà Phượng Thanh Nhi nhè xuống dưới đất, một bên Thanh Loan có chút nuối tiếc nghĩ:“Ahh, thật là phí phạm!”
Lăng Thiên nhìn gương mặt phẫn nộ của Phượng Thanh Nhi, hắn chỉ chỉ vào l-n nàng nói ra:“Ngươi chẳng phải cũng ra mấy lần rồi sao?”
Bị Lăng Thiên bới móc, Phượng Thanh Nhi muốn phản đáp nhưng không biết nói gì. Bản thân cũng “ra”, vậy nàng còn tư cách gì nói hắn sao?
- “Đừng suy nghĩ nhiều, tới lúc làm việc rồi!” Lăng Thiên kéo Phượng Thanh Nhi ép xuống người mình, còn banh rộng chân nàng xuống đè dưới bụng.
Nhìn tư thế vô cùng khiếm nhã, Phượng Thanh Nhi muốn lên tiếng trách móc, nhưng rốt cuộc vẫn là không làm, đành yên lặng nhắm mắt.
Giọt nước mắt lại chảy xuống...
Nhìn một màn này, Lăng Thiên thầm cười lạnh, muốn đánh động vào lòng trắc ẩn của hắn để xin tha?
Không có cửa đâu!
Hắn mặc kệ Phượng Thanh Nhi, tại chỗ rút ra con c-c của mình, đút thật nhanh vào trong l-n nàng.
“Ahhhhhhhhhh”
Phượng Thanh Nhi bị phá trinh, nàng há miệng hét lớn trong đau đớn.
Một bên thấy như vậy, Thanh Loan liền tinh nghịch lôi đâu ra cuộn giấy nhỏ nhét vào bên trong miệng nàng, khiến cho tiếng la của Phượng Thanh Nhi liền im bặt trong nháy mắt.
“Ưmmmmmmmmm”
Lăng Thiên nhấp hông, hắn không kiêng nể gì mà đ-t Phượng Thanh Nhi vô cùng tốc độ.
“Phạch Phạch”
Mỗi cú rướn của hắn, bầu vú của Phượng Thanh Nhi liền nhấp nhô nhấp nhô trong lớp áo trông vô cùng kích thích.
Hắn không có lột trần áo nàng ra, mà cứ thế để đó mà chiêm ngưỡng núm vú đang căng cứng dần, trồi lên sau lớp áo.
“Phạch Phạch Phạch”
Phượng Thanh Nhi bị Lăng Thiên đ-t, dần dần sự đau đớn cũng bị thay thế bằng sự kích thích. Nàng nhìn hắn, đôi mắt chớp chớp như muốn nói điều gì.
Lăng Thiên nhìn là hiểu ý, hắn giơ tay tới, kéo bỏ cuộn giấy bịt miệng nàng ra.
Miệng được giải phóng, ngay lập tức Phượng Thanh Nhi không kiêng nể gì mà rên rỉ thoải mái.
“Ahhhh”
“Ưm... Sướng”
Nhìn nữ nhân này đã chìm vào cơn dục vọng, Lăng Thiên tiếp tục rút con c-c của mình ra, xoay người nàng lại cho mông nàng chổng lên, rồi tiếp tục dùng con c-c của mình chinh phạt.
“Phạch phạch phạch”
“Ahh... Chủ nhân, sướng quá!!!!!”
Phượng Thanh Nhi rên rỉ dâm đãng, nàng lúc này hoàn toàn bị Lăng Thiên chinh phục.
Cái gì mà sự kiêu ngạo của Thiên Yêu Hoàng tộc cơ chứ? Vào lúc này đều bị nàng ném phía sau ót.
Hóa ra... Hóa ra nam nữ hoan ái lại sướng thế này?
Cứ như thế, trong căn phòng chỉ còn lại tiếng vang của xác thịt cùng với tiếng rên ân ái của nhất long tam phượng...
Bên ngoài, Hỏa mã Rapidash vẫn cứ tập chung kéo xe chạy trên không, hoàn toàn một bộ dạng không quan tâm.
Nó chỉ biết là, khi kéo xe tới Phần Viêm cốc, những tiếng kỳ lạ đó mới dần chấm dứt!