Cố Bối nhìn qua thân ảnh gầy yếu của tỉ tỉ mình, có chút rơm rớm nước mắt mà la lên:“Tỉ tỉ!”
- “Cố Bối, ngươi đã về rồi?” Cố Lam toát ra một nụ cười nhàn nhạt, sau đó nhìn về thân ảnh của Lăng Thiên đằng sau tò mò hỏi:“Vị công tử này là?”
Cố Bối không cho tỉ tỉ biết việc Lăng Thiên tới đây để chữa bệnh, chỉ tươi cười nói:“Đây là bằng hữu ta mới quen!”
Cố Lam thấy thế, chỉ gật đầu lễ phép đáp lại Lăng Thiên.
Cố Bối làm thế cũng hoàn toàn chính xác, hắn không muốn tỉ tỉ mình lại thêm thất vọng nữa, bởi cứ mỗi lần hắn mời được một vị danh y về chẩn đoán cho tỉ tỉ mình là mỗi lần tỉ tỉ hắn lại thêm sụp đổ, bởi hầu như ai cũng ra về với 2 bàn tay trắng.
Lăng Thiên nhàn nhạt nhìn Cố Lam, đôi mắt toát ra một tia thương tiếc, hắn cố nén cảm xúc nói:“Nàng bị trúng độc!”
Âm thanh của hắn không to cũng không nhỏ, vừa đủ cho cả Cố Bối cùng Cố Lam nghe được. Cố Bối há hốc mồm, trừng to mắt hỏi:“Cái gì? Là trúng độc?”
Cố Lam cũng có hơi chút bất ngờ về Lăng Thiên, có vẻ như vị công tử này nói đến bệnh tình của mình, nhưng nếu là trúng độc thì làm sao nàng có thể không biết được chứ.
- “Các ngươi có nghe nói qua một loại dược thảo gọi là Hồng Đĩnh thảo chưa? loại dược thảo này lẫn vào Xà Hương quả, có thể chế thành một loại độc dược vô sắc vô vị, ăn vào sau đó, kinh mạch dần dần cản trở, tu luyện khó có thể tiến thêm, nhưng lại không hề có cảm giác bản thân bị bệnh.” Lăng Thiên với chức nghiệp Thần Y nói ra.
Nghe được lời nói của Lăng Thiên, Cố Lam có hơi chút xúc động, bệnh trạng của nàng đúng như những gì Lăng Thiên nói rồi. Nàng không kìm nén, cố đứng dậy mừng rỡ hỏi:“Tiên sinh có thể trị được bệnh này?”
Thấy Cố Lam đứng lên suýt ngã, Lăng Thiên đã nhanh chân chạy về phía trước đỡ lấy nàng, một bên ân cần nói:“Tiểu thư đừng động mạnh, cẩn thận tình hình sức khỏe”
Cố Lam thấy vị thanh niên tài tuấn này này ôm lấy mình, trên gương mặt tái nhợt kia có chút ửng đỏ.
Một bên Cố Bối thấy thấy cũng mừng rỡ tiến tới, vui mừng hỏi:“Lăng Thiên, lời ngươi nói là thật? Bệnh này có thể trị sao?”
Cố Lam cùng Cố Bối cha mẹ mất sớm nên ngay từ nhỏ đã nương tựa vào nhau, tuy nhiên thân là dòng chính, thiên phú xuất chúng, nhưng do Cố Lam đột nhiên tê liệt, đánh mất quyền kế thừa, trừ phi Cố Bối tu vi có thể quật khởi, mới có thể một lần nữa có được tư cách người thừa kế. Cố Bối trong mắt người ngoài, vẫn luôn là một công tử phóng đãng vô thúc cô cầu, nhưng trên thực tế, Cố Bối trên con đường tu luyện phi thường cố gắng, thiên phú không chút thua kém Cố Lam.
Cố Lam bị bệnh đã ba năm rồi, mỗi một khắc qua đi, Cố Lam đều khiến Cố Bồi càng thêm ray rứt, hắn hận không thể thay thế tỉ tỉ mình bị bệnh, thế mới biết tình cảm chân thành của 2 tỉ đệ hắn sâu sắc đến nhường nào.
- “Ta đã nói ra thì hoàn toàn có thể nắm chắc, nhưng trước đó ta có chút lời muốn nói riêng với Cố Lam, ngươi có thể rời đi trong chốc lát không?” Lăng Thiên nhìn Cố Bối hỏi.
- “Chốc lát có đủ không? Nếu như có thể để tỉ tỉ ta khỏi bệnh, cho ta rời đi vài năm cũng không có vấn đề gì.” Cố Bối vui mừng nói.
Rất nhanh, chờ Cố Bối rời đi, Lăng Thiên mới nghiêm túc đánh giá sắc đẹp của Cố Lam, nàng tuy không phải là một vưu vật như Long Vũ Âm, nhưng chắc chắc hoàn toàn là một mỹ nhân tuyệt đỉnh, nhẹ nhàng mà dịu dàng, rất thích hợp làm một người vợ luôn có mặt sau lưng chồng chia sẻ gánh nặng.
Thấy Lăng Thiên cứ nhìn mình chằm chằm, Cố Lam có chút đỏ mặt nói:“Tiên sinh, ngươi có chuyện gì muốn nói với ta?”
Lăng Thiên lúc này mới hoàn hồn lại, hắn nghiêm túc nói:“Ta có 2 cách có thể chữa khói bệnh của tiểu thư”
- “Những 2 cách? Đó là gì vậy?” Cố Lam ngạc nhiên.
- “Cách một, ta biết một bài thuốc có thể điều trị bệnh tình của nàng, nhưng sẽ rất lâu, tốn khoảng 2 năm mới có thể chữa khỏi hoàn toàn” Lăng Thiên giả vờ giả vịt nói, với năng lực Thần cấp y sư của hắn, làm gì phải cần để Cố Lam chịu đựng bệnh tình thêm 2 năm, nhưng hắn muốn nàng có chút đắn đo khi lựa chọn quyết định của mình.
Cố Lam thấy Lăng Thiên nói ra cách một, nàng khẽ nhíu mày, tuy nàng đã chịu đựng bệnh tình được 3 năm rồi, thêm 2 năm nữa cũng không là vấn đề, nhưng phải biết tình hình Cố Thị gia tộc lúc này đang rất căng thẳng, có khi chỉ 1 năm nữa thôi, quyền thừa kế sẽ được xác định, khi đó nếu thiên phú của nàng còn chưa khỏi cũng như việc Cố Bối trên phương diện tu vi cũng không có tiến triển, tính mạng của 2 tỉ đệ nàng chắc chắn sẽ bị đe dọa, bởi tên người thừa kế còn lại, khả năng cũng chính là người hạ độc với nàng cũng sẽ không buông tha.
- “Tiên sinh, còn cách thứ hai là?” Cố Lam trầm tư.
Lăng Thiên trầm ngâm một lúc, sau đó nói:“Cách thứ hai hoàn toàn có thể chữa khỏi bệnh của tiểu thư ngay lập tức, nhưng...”
- “Là gì vậy?” Cố Lam vui mừng hỏi, nếu có thể chữa trị khỏi ngay lập tức thì là tốt nhất.
- “Cách thứ hai chính là... Song tu! Ta biết một môn công pháp có thể hóa giải bách bệnh thông qua việc song tu, nhưng ta nghĩ điều đó Cố Lam tiểu thư sẽ không chấp nhận đâu, dù gì ta cũng chỉ là một tên thanh niên không quyền thế đến tử Tiểu thế giới, mà tiểu thư lại là danh gia vọng tộc” Lăng Thiên giả vờ quay mặt đi, có chút buồn chán nói.
Không sai, Lăng Thiên đang dùng khổ nhục kế, tuy việc này đối với một người bệnh như Cố Lam có hơi vô sỉ, nhưng hắn vẫn muốn nàng phải lựa chọn, hoặc là kéo dài 2 năm chữa bệnh dài đằng đẵng, bất cứ lúc nào cũng gặp nguy hiểm, hoặc là làm nữ nhân của hắn!