Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 36: Chương 36: Thịt Tiêu Tuyết




Về đến Tiêu gia, lúc này trời cũng đã gần sáng.

- “Lăng Thiếu hiệp, mời thiếu hiệp vào trong nghỉ ngơi, đi đường suốt cả đêm có vẻ mệt” Tiêu Phong thịnh tình mời.

- “Được” Lăng Thiên sảng khoái đáp.

- “Tuyết Nhi, mau đưa Lăng thiếu hiệp vào gian phòng cho khách mau lên”

Sai Tiêu Tuyết đưa Lăng Thiên đi nghỉ ngơi, Tiêu Phong vẫn đứng đó nhìn qua bóng lưng của con gái mình và Lăng Tiên.

'Giá như Tiêu Tuyết có thể câu dẫn được tên đó thì thật tốt quá' Tiêu Phong suy nghĩ.

Tiêu gia

- “Đây là phòng Lăng Thiên ca nghỉ ngơi, ta sẽ không làm phiền huynh nữa”

Nói rồi, Tiêu Tuyết định ra khỏi phòng, nhưng chân có vẻ vẫn đau do lúc trước có va chạm một chút khiến nàng suýt ngã xuống, may có đôi tay vươn ra đỡ lấy.

- “Đi đứng cẩn thận chứ” Lăng Thiên cười cười.

Tiêu Tuyết đỏ mặt, nàng chưa từng để nam nhân nào chạm qua người mình ngoại trừ phụ thân, còn tên Lục Phiêu đó thì chỉ có thể nhìn lén nàng từ xa...

Nghĩ tới Lục Phiêu, ánh mắt nàng vội trở lên thất vọng, nàng ước gì giá mà tên Lục Phiêu đó có bản lĩnh chỉ bằng 1/10 Lăng Thiên thì nàng đã vui rồi.

Lúc này, Tiêu Tuyết mới hoàn hồn đứng lên, xin thất lễ với Lăng Thiên rồi chạy ra khỏi phòng.

Lăng Thiên nhìn theo bóng lưng của Tiêu Tuyết, miệng lẩm nhẩm:“Xong bước 1!”

..............

Ngủ dậy, Lăng Thiên đi ra khỏi phòng, hắn cảm thấy mình cần tắm rửa một chút. Vào phòng tắm, đang định cởi quần áo thì hắn chợt cảm nhận thấy có người đang tiến đến, Lăng Thiên nhếch miệng cười.

Tiêu Tuyết ngủ dậy sau một đêm kinh hoàng, nàng lúc này thân thể vẫn nhễ nhại mồ hồi, nàng muốn đi tắm. Mở cửa ra, đập vào mắt nàng là thân hình của một thiếu niên nhưng cơ bắp cuồn cuộn, 6 múi và đặc biệt cậu nhỏ của người đó đã thượng hết cỡ, phải tầm 20-21 cm...

- “Á, á á,“ Tiêu Tuyết hét toáng lên, đỏ mặt, sau đó định chạy ra ngoài thì không may bước hụt xuống. Nàng vội ôm vào một thứ rắn chắc.

'May mà không ngã, thật xấu hổ, mình phải mau đi ra thôi' Tiêu Tuyết mặt mũi ửng đỏ, định bước ra khỏi phòng tắm.

Lúc này nàng ngẩng đầu lên xem thứ mình vừa nắm vào là cái gì thì đập vào mắt nàng là cái dùi cui thịt to lớn, đỉnh đầu vẫn còn đang rỉ tí nước nhưng không vì thế mà mùi kinh, trái lại mùi lại rất thơm tho. Hóa ra lúc nãy nàng té trượt đã bám vào chân của Lăng Thiên, sau đó ngẩng đầu lên, mũi nàng giờ đang song song với con c-c của Lăng Thiên.

Nghe tiếng nữ nhi hét, Tiêu Phong chạy vội vào phòng, chứng kiến cảnh này, hắn há hốc mồm sau đó cười một cách ý vị thâm trường nói:“Xin lỗi đá làm phiền” rồi bước đi ra.

Tiêu Tuyết thấy cha hiểu nhầm, lại nghĩ tới cảnh tượng này khiến nàng thật sự muốn tìm cái lỗ nào để chui vào cho bớt nhục. Nàng đứng lên, chạy ra khỏi phòng, sau đó đứng ngoài thanh minh:

“Xin lỗi công tử, muội không biết huynh đang định tắm, tại muội mọi khi giờ này cũng tắm cho nên...”

- “không có gì đâu, ta cũng vô ý chưa cài cửa mà” Lăng Thiên lại vô sỉ nói.

Thở phào nhẹ nhõm, Tiêu Tuyết bước ra ngoài thì bắt gặp Tiêu Phong, hắn hỏi.

- “Sao bước ra vội vậy, chả nhẽ Lăng Thiên công tử lại nhanh như thế?”

Thấy cha hiểu nhầm, Tiêu Tuyết đó bừng mặt, nói to:“Cha, không phải như ngươi nghĩ đâu, ta chỉ vô tình đi vào sau đó té ngã thôi”

Tiêu Phong thấy không phải như mình nghĩ chợt thất vọng, đành đi ra tiếp tục làm việc.

Lăng Thiên ở trong phòng tắm, hắn nghĩ tới bước tiếp theo phải làm.

Tối đến, Lăng Thiên được mời tham dự bữa cơm thân mật gia đình của Tiêu gia, cả bàn chỉ có ba người, hắn, Tiêu Tuyết và Tiêu Phong. Trong bữa cơm, Tiêu Phong liên tục khen nức nở Lăng Thiên và gia sức khen ngợi tài năng của hắn đồng thời cũng khen nữ nhi mình tài năng cũng có, nhưng chưa bằng được Lăng Thiên.

Tiêu Tuyết chỉ ngồi đó, nhìn 2 thân ảnh nói chuyện, nàng cặm cụi vào ăn...

Lăng Thiên ngồi nghe Tiêu Phong, lần đầu tiên hắn biết được có người hâm mộ thú vị đến chừng nào.

'Ngươi rất tốt nhưng ta rất tiếc, cho ngươi ăn chút đâu khổ thôi đừng có trách ta' Lăng Thiên suy nghĩ, hắn bí mật truyền một tia chân khí toát ra từ công pháp của “Charmeleon” vào thức ăn của Tiêu Phong.

Tiêu Phong đang ăn cơm, chợt ôm ngực, sau đó hộc máu ra lăn xuống đất ngất. Tiêu Tuyết thấy thế vội hoảng hốt, hô to cho đám gia nhân gọi lang trung.

Một lúc sau lang trung đến, nằm trên giường Tiêu Phong hấp hối, hắn không tin được chỉ vài phút trước đây hắn mới sinh long hoạt hổ còn bây giờ hắn nằm như con chó chết trên giường thế này.

- “Lạ thật, tại sao lại như thế này” Lang trung lắc đầu, vẻ mặt suy tư.

Thấy lang trung vẻ mặt khó coi, Tiêu Tuyết hoảng hốt nói:“Thầy lang, cha ta như thế nào?”

- “Ta có thể cảm thấy có một luồng khí nóng rực đang tụ ở phía ngực của Tiêu lão gia, có vẻ như thông qua chưởng ấn nào đó đưa vào, khí này bây giờ đang lộng hành bên trong, ta không biết lúc nào nó sẽ phát tác nữa, bởi ta chưa từng gặp bệnh này bao giờ” Lang trung đáp.

Tiêu Tuyết nghĩ đến tên đầu lĩnh hắc y lúc tung chưởng vào cha mình, vội khóc lóc nói:“Vậy, giờ phải làm thế nào?”

- “Xin lỗi tiêu tiểu thư, ta hết cách” Nói xong, lang trung đi về.

Tiêu tuyết ngồi trước giường, đờ đẫn nhìn cha, nàng đã mất mẹ từ nhỏ, nàng không hi vọng đến cha mình cũng từ bỏ nàng mà đi.

Tiêu Phong lúc này mở mắt, nói bằng giọng thoi thóp:“Nữ nhi ngoan, đừng khóc, ta hi vọng trước khi ta nhắm mắt, hình ảnh đọng lại trong ta sẽ là nụ cười của con”

- “Cha, xin đừng nói nữa, ngài sẽ khỏe lại mà” Tiêu Tuyết bật khóc to hơn.

- “Ta có thể cảm nhận thấy nó, một luồng khí nóng rực đang chảy ở ngực ta, lúc đó tên hắc y nhân chưởng ta còn không cảm thấy gì, bây giờ mới phát tác. Thật là một môn võ kỹ “thâm hiểm” mà”

Lăng Thiên nhìn hình ảnh lâm li bi đát này, hắn đang cố nén cười...

Tiêu Phong nhìn nữ nhi mình, sau đó lại nhìn Lăng Thiên nói:“Lăng Thiên công tử, ta hi vọng khi ta đi ngài sẽ giúp đỡ cho tiêu gia ta, giúp đỡ Tuyết Nhi”

- “Cha, đừng mà, cha sẽ không chết” Tiêu Tuyết ôm lấy cha mình...

Lăng Thiên cảm thấy thời cơ đã đến, vội nói:“Ta thật ra có xem qua chút y học, để ta thử kiểm tra thử xem sao”

Nói rồi, Lăng Thiên giả vờ giả vịt mò vào ngực Tiêu Phong, sau đó nhăn mặt, một lúc sau lại giản ra, hắn nói:“Luồng khí này chí dương chí cương, chắc phải dùng một thảo dược trí âm trí nhu mới có thể, ta biết có một loại thảo dược tên là Hàn băng thảo, có thể có một tia hi vọng chữa trị hết bệnh này”

Tiêu Tuyết như bắt được phao cứu sinh, vội tóm lấy tay của Lăng Thiên nói:“Nó ở đâu, để ta sai người đi kiếm”

- “Theo ta được biết nó sinh sống ở sâu trong Thánh Tổ sơn mạch, rất thưa thớt”

Tiêu Tuyết nghe Lăng Thiên nói như rơi vào hầm băng, muốn đi vào chỗ sâu của Thánh Tổ sơn mạch thì chí ít cũng phải tu vi đạt tới hắc kim ngũ tinh, mà tu vi thế này ai lại mạo hiểm đi vào chỉ vì một gốc thảo dược chứ.

Đúng lúc này, Lăng Thiên lại nói:“Thật ra ta “tình cờ” có một nhánh“. Nói xong, hắn lôi ra nhẫn trữ vật một nhánh thảo dược thân màu xanh, xung quanh toát lên cảm giác lạnh giá.

- “Tiêu-Tiêu công tử, ngài có nó?” Tiêu Tuyết vui mừng hoảng hốt hỏi.

- “Đây là thứ mà thành chủ đại nhân đã đưa cho ta, nếu ta phục dụng thứ này tu vi có thể tiến giai, nghe nói nó giá trị lên tới hơn 10 ức yêu linh tệ, vốn dĩ ta định...” Nói xong câu này, hắn ngước nhìn Tiêu Tuyết.

Tiêu Tuyết biết, đây chính là thứ có tiền cũng không mua được, vốn dĩ hắn có thể nâng cao tu vi, việc gì phải vì một người không thân mà đưa ra cơ chứ, với lại giá của nó cũng quá là đắt đỏ, cho dù bán đi cả Tiêu gia cũng không có tiền... Nàng nhìn cha nằm hấp hối trên giường, rồi lại nhìn Lăng Thiên, dường như có quyết định, nàng nói bằng giọng kiên định.

- “Cầu mong công tử đưa nó cho ta, ta sẽ dùng cả đời này làm trâu làm ngựa báo đáp công tử, ta biết cho dù bán ta vào kỹ viện, so với con số 10 ức yêu linh tệ cũng không khác gì muối bỏ biển, nhưng làm ơn...” Nói tới đây, Tiêu Tuyết quỳ xuống, dập đầu với Lăng Thiên.

Lăng Thiên thấy kế hoạch đã thành công, vội đỡ Tiêu Tuyết lên, chính nhân quân tử nói:“Cứu một mạng người con hơn xây bảy tòa tháp, huống gì lần đầu gặp muội ta đã có cảm tình rồi, một gốc thảo dược thôi, để ta!”

Tiêu Tuyết thấy vậy, mừng rỡ khóc lên, chạy đến bên giường nói:“Cha, ngươi được cứu!”

Thật ra cái gốc thảo dược này là Lăng Thiên bịa ra, nếu có chắc chắn cũng không nằm trong tay hắn, sở dĩ hắn có là lúc trước có liên hệ với hệ thống.

'Hệ thống, ta muốn mua thảo dược cho pokemon ăn ở vùng đất băng giá'

'Thứ này 1 vàng có thể mua cả đống, ký chủ xác định?'

'Đúng!'. Nói xong hắn quả quyết tiêu tốn 1 vàng để mua lại ngọn cỏ cho pokemon ăn ở thế giới pokemon, thứ này đừng nói chữa bệnh, ngay cả làm thức ăn cho pokemon chúng còn cảm thấy khinh bỉ, dinh dưỡng thì ít...

.................

Lăng Thiên lôi ra thứ đó nhằm che mắt đối phương bởi thứ đó ở thế giới này tuyệt đối không có, nếu như hắn lôi vài ngọn thảo dược ở thế giới này hiển nhiên sẽ bị nghi ngờ về tính xác thức.

- “Lăng Thiên công tử, ngươi xác định hi sinh thứ đó để cứu mạng già của ta?” Tiêu Phong bất ngờ hỏi.

Lăng Thiên không nói câu gì, vội sai người đi nấu bát thuốc được nghiền nát từ cái thảo dược này lên, sau đó cầm lấy bát thuốc đưa cho Tiêu Tuyết, bảo nàng cho phụ thân nàng uống. Trước đó hắn đã đưa một luồng khí lạnh từ “Marshtomp” vào bát canh. Nước dập lửa, lạnh dập nóng... Không cần nói cũng biết kết quả!

Uống hết bát thuốc, thần tích như xảy ra, Tiêu Phong ngồi bật dậy, như sinh long hoạt hổ, tu vi còn tiến giai tới võ giả bạch ngân nhất tinh. Hắn mừng rỡ, quỳ xuống trước mặt Lăng Thiên nói:“Đại ân đại đức của công tử ta không bao giờ quên, toàn bộ Tiêu gia từ nay về sau sẽ nghe theo công tử, công tử nói đi hướng đông tuyệt không đi về hướng tây”

Tiêu Tuyết cũng không ngăn cản, nàng cũng quỳ xuống cảm ơn rối rít. Lăng Thiên thẹn thùng, toàn bộ vở kịch đều do hắn tự biên tự diễn mà giờ lại có người cảm ơn hắn thì thực sự có hơi chút...

Lăng Thiên đỡ Tiêu Tuyết và Tiêu Phong dậy, hồn nhiên nói:“Bá phụ đừng làm thế, ta đối với Tuyết muội cũng khá yêu thích, coi nàng như thân nhân của mình vậy, ta sẽ không vì một ngọn cỏ mà muốn cả Tiêu gia đâu”

Sau một pha cảm ơn rối rít từ phía 2 cha con, từ chối mãi cuối cùng hắn cũng được về phòng nghỉ ngơi, mong chờ chuyện tiếp theo xảy ra.

Sáng hôm sau, vẫn như mọi ngày hắn lại tiếp tục đi tắm, lần này kịch bản giống như lần trước là Tiêu Tuyết lại “vô tình” đi vào, sau đó chứng kiến Lăng Thiên trần chuồng...

Nàng đỏ mặt, định chạy ra, sau đó nghĩ tới chuyện gì đó, quyết tâm, cởi hết quần áo của mình bước về phía Lăng Thiên.

- “Tuyết muội, chuyện gì vậy?” Lăng Thiên vô sỉ hỏi, hắn đang chăm chú đánh giá cơ thể của Tiêu Tuyết. Vóc dàng hơi thấp, so với Ngưng Nhi thì thấp hơn hẳn một cái đầu, nhưng vú thì to hơn Ngưng Nhi một chút, tuy hiện tại bé hơn Hô Duyên Lan Nhược nhưng nàng hiện tại ít tuổi hơn, mái tóc màu hồng, khuôn mặt xinh xắn dễ thương, cặp mông thon gọn, không to lắm nhưng cũng dần phát triển, tuy nhiên thứ làm hắn chú ý nhât ngoài cặp vú bự của nàng thì đó là đám lông l-n, dường như nàng không mấy chăm chú nên nó khá là rậm rạp.

Thấy Lăng Thiên nhìn mình, nhất là khi ánh mắt hắn nhìn về phía bên dưới làm Tiêu Tuyết mặt đỏ ửng, ngại ngùng. Nàng chạy tới ôm lấy Lăng Thiên, để cho ngực hắn được chạm vào núm vú mình, giọng lí nhí nói:“Thiên ca, ta tối qua đã thề độc, nếu như phụ thân có thể khỏi bệnh ta liền...” Nói tới đây, nàng gương mắt lên nhìn Lăng Thiên.

Lăng Thiên thấy thế, còn làm gì khác ngoài việc đặt cho nàng một nụ hôn nồng thắm lên đôi môi. Hắn hôn ngấu nghiến, mút lấy cái lưỡi của Tiêu Tuyết.

Tiêu Tuyết như được chuốc thuốc kích dục, mới hôn thôi đã khiến nàng ra rồi. Nàng đỏ mặt nói:“Xin lỗi, xin lỗi, đang quan trọng mà ta lại đi tiểu”

- “Đó không phải là nước tiểu đâu, đó là nước tình yêu đó, khi muội yêu một ai thì nước này sẽ chui ra” Nói xong, Lăng Thiên tiếp tục hôn lấy Tiêu Tuyết, đôi tay đưa lên nhào nặn bầu vú nàng.

Tiêu Tuyết được Lăng Thiên xoa bóp vú, nàng toàn thân run rẩy như mất hết sức lực. Sau đó Lăng Thiên đưa miệng xuống bú lấy cặp vú to mọng của Tiêu Tuyết, thỉnh thoảng còn cắn lên núm khiến nàng kêu oai oái đầy kích thích.

Đang say sưa bú lấy cặp vú của Tiêu Tuyết, Lăng Thiên chợt cảm thấy có người tiến về nơi này từ bên ngoài. Nhận ra cái gì đó, Lăng Thiên nhếch mép, sau đó ngồi xuống, đặt Tiêu Tuyết ngồi ngửa vào lòng mình.

Lúc này, Lăng Thiên mới điều khiển con c-c của hắn tìm đến khe l-n của Tiêu Tuyết. Tiêu Tuyết nhắm mắt, một chút nữa thôi nàng sẽ thành phụ nữ rồi. Nhưng bất chợt nàng cảm thấy gì đó, nàng nhận ra cửa sổ vẫn đang mở, hồi trước theo thói quen nàng thường hay mở để cho tên Lục Phiêu đó nhìn lén nàng tắm, nhưng giờ nàng chuẩn bị được Lăng Thiên ân ái, trở thành người phụ nữ của hắn sao dám để người khác nhìn nàng được.

- “Thiên ca, để ta đóng-”

Chưa kịp nói hết câu thì con c-c của Lăng Thiên đã chui vào trong l-n của Tiêu Tuyết, máu chảy ra, nàng rên lên một tiếng to. Lăng Thiên ngoái đầu nàng lại, hôn lấy đôi môi nàng để cho nàng quên đi cảm giác đâu, bên dưới hắn vẫn đang nhấp một cách nhiệt tình.

Quay trở lại bên ngoài phòng tắm, vẫn như thói quen Lục Phiêu đi tới để tiếp tục nhìn lén Tiêu Tuyết tắm rửa, nhưng gần tới nơi thì hắn nghe thấy tiếng kêu của Tiêu Tuyết, nhìn qua khẽ cửa thì thấy một cảnh tượng kinh hoàng.

Tiêu Tuyết đang ngồi ngửa ra trên người một tên thanh niên, con c-c to bự của hắn đang thọt ra thọt vào l-n của nàng, cái tay tên đó còn đang bóp lấy cặp vú to mọng nước. Do khoảng cách xa cũng như khe cửa hẹp khiến Lục Phiêu không nhìn rõ mặt đối phương, chỉ biết hắn đang mút lấy đôi môi của Tiêu Tuyết.

Chứng kiến con c-c đó thụt ra thụt vào trong l-n Tiêu Tuyết, thình thoảng bên trong còn bắn ra nước khiến Lục Phiêu như sụp đổ, nhất là khi hắn nghe thấy tiếng Tiêu Tuyết rên lên

- “Ah, ah, mạnh nữa lên, sướng quá”

Lục Phiêu đầu óc chống rỗng, chạy nhanh về nhà đóng cửa chùm chăn khóc...

Lại quay về Lăng Thiên, hắn biết Lục Phiêu đã tới và hắn đã cố tình cho tên Lục Phiêu đó xem cảnh này, coi như là ban cho hắn một ân huệ khi bản thân đã cướp đi thanh mãi trúc mã của hắn đi.

- “Sao vậy, Thiên ca” Tiêu Tuyết nhễ nhại mồ hôi, miệng vẫn rên hừ hừ hỏi Lăng Thiên, tại nàng thấy Lăng Thiên tự dưng dừng lại không nhấp hôn nữa. Tiêu Tuyết lúc này đã đắm chìm trong nhục dục nên quên mất vụ cửa sổ.

- “Không có gì, chúng ta đổi tư thế đi” Nói rồi, không chờ Tiêu Tuyết phản ứng, hắn xoay Tiêu Tuyết lại, chổng cặp mông về phía hắn, từ góc độ này hắn có thể nhìn rõ toàn bộ l-n của Tiêu Tuyết.

'Đúng là rậm mà' Lăng Thiên nghĩ. Hắn tiếp tục cắm con c-c của mình lút cán vào l-n Tiêu Tuyết, phía trước nàng đặt khủy tay xuống khiến mỗi pha đ-t của hắn là cặp vú của Tiêu Tuyết lại rung lắc manh, thật vui mắt...

- “Ah, ah”

“Bốp”

Lăng Thiên vừa đ-t vừa tát vào mông Tiêu Tuyết khiến l-n nàng càng ngày càng bót, khít chặt lại hơn.

- “Con điếm nhỏ của ta, bây giờ nàng đang làm gì”

- “Ah... ah... ta... ta đang bị... con c-c... của chàng... hành hạ” Tiêu Tuyết vừa rên vừa trả lời.

Lăng Thiên lại tát bốp bốp về phía mông đít của Tiêu Tuyết, sau đó đè nàng xuống tiếp tục vừa hôn vừa đ-t nàng khiến l-n nàng lại càng khít hơn.

Kêt thúc pha doggy quen thuộc, thấy Tiêu Tuyết cũng đã kiệt sức, hắn bắn một lượng lớn tình dịch vào trong l-n nàng khiến nàng rên lên “Ahhhhhhhhh” thật dài sau đó nằm ra đất vì kiệt sức.

Lăng Thiên vỗ nhẹ đầu Tiêu Tuyết rồi đưa con c-c mình về phía mũi nàng. Tiêu Tuyết như hiểu ý, vẫn ráng nốt sức lực cuối cùng của mình bò lên để mút c-c của Lăng Thiên hòng làm sạch tiểu đệ cho hắn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.