“Cốc cốc cốc”
“Xin lỗi, có ai ở đây không ạ?”
Akiho nhìn số phòng đúng như ghi trên giấy, gõ cửa xong liền chủ động mở cửa.
Căn phòng cũng không quá lớn, ở bên trong chỉ độc một chiếc bàn và vài chiếc ghế... Nhưng dĩ nhiên, thứ đập vào mắt nàng đầu tiên không phải đồ vật mà là người ở bên trong.
Tại chính giữa, một người đang ông ngồi trên ghế xoay đang quay lưng về phía nàng!
“Xin lỗi, có phải là Tenryu-sensei không? Em là Akiho, tới đây để phỏng vấn!” Akiho nở nụ cười hỏi.
“Xoạt!”
Bóng người kia khi nghe được nàng mở miệng, vào lúc này cũng liền quay người lại.
Nhìn thấy hình ảnh người kia, ngay lập tức Akiho trên gương mặt trở lên đỏ ửng và lâm vào vô tận suy nghĩ.
“Là- Là Tenryu-sensei sao? Thật đẹp trai quá mà!”
Trước mặt nàng, một người đàn ông trẻ đẹp khoác lên mình bộ vest quý phái, mái tóc màu đỏ vuốt cao cùng cặp kính tri thức... Đây quả thực chính là combo miểu sát chị em mà!
“Akiho sao? Anh đã nghe Haruna nói về chuyện của em rồi!” Lăng Thiên mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng ai biết được, trong lòng hắn vào lúc này cũng vô cùng hưng phấn.
Akiho Sairenji, chị ruột của Haruna Sairenji, không nghĩ tới hai chị em họ lại giống nhau như đến như vậy.
Gương mặt Akiho trưởng thành hơn Haruna một chút, cũng là mái tóc màu tím nhưng nàng lại để dài như không cắt ngắn như cô em, ăn mặc cũng sành điệu nữa... À nhưng quan trọng nhất, có lẽ chính là vóc người.
Chậc chậc, quả nhiên là nữ sinh đại học, thật khiến người ta cảm thấy phấn khích mà!
Thấy Lăng Thiên giống như đắm đuối nhìn mình, trong lòng Akiho không ngoại lệ cũng cảm thấy vui sướng. Trai đẹp nàng thấy cũng khá nhiều, nhưng một người đẹp đến nỗi có thể miểu sát nàng trong một giây kiểu này là điều chưa từng xảy ra.
Hơn nữa, người này không chỉ được cái mã, năng lực cùng tài chính cũng vô cùng tốt.
“Không biết Tenryu-sensei có người yêu chưa? Nếu chưa liệu mình có thể...?” Akiho ngượng ngùng nghĩ.
Mất một lúc cả hai người mới thôi ngừng suy nghĩ về đối phương, rốt cuộc cũng chịu ngồi vào bàn bắt đầu công việc phỏng vấn.
Lại nói về phỏng vấn, tuy việc xử lý giấy tờ có hơi phiền phức một chút, nhưng vì có thể hiểu rõ thêm về đối phương, Lăng Thiên hắn cũng liền cắn răng mà chịu đựng vậy.
“Họ tên đầy đủ?”
“Akiho Sairenji!”
“Tuổi?”
“19 ạ!”
“Kinh nghiệm làm việc?”
“Dạ, em từng làm việc trong tòa soạn”
“Em có người yêu chưa?”
“...”
Rất nhanh, chỉ với dăm ba câu, bầu không khí trong phòng cũng liền trở lên bớt ngượng ngùng. Hơn nữa, giống như qua cách nói chuyện, Akiho còn cảm thấy vô cùng thoải mái khi ở bên cạnh Lăng Thiên, liền bắt đầu vừa nói vừa cười, đôi khi còn pha trò một chút.
“Em cứ yên tâm, về công việc thì ngay mai liền có thể bắt đầu, ngày hôm nay phỏng vấn chỉ là thủ tục mà thôi!” Lăng Thiên cười nói.
“Vâng, cảm ơn anh!” Akiho cười vui sướng, sau đó giống như nghĩ tới điều gì, liền tò mò hỏi:“Vậy- Vậy công việc em phải làm là gì? Nghe Haruna nói liền là công việc xử lí bàn giấy...?”
“À, về vấn đề này, em có thể đọc qua nó một chút!” Lăng Thiên không biết từ lúc nào đã lôi một bản hợp đồng ra, sau đó nhẹ nhàng đặt trước mặt Akiho.
Cầm hợp đồng lên tay, Akiho vô cùng nghiêm túc đọc một loạt từ trên xuống dưới. Rốt cuộc, khi đọc đến chỗ tiền lương cùng chi tiết công việc, nàng liền giống như bị bất động rồi!
Ha- Hai mươi vạn yên? Sao tưởng Haruna bảo chỉ có 10 vạn yên?
Mô tả công việc: Làm thư ký cho giám đốc? Mà giám đốc là ai? Sao tưởng làm bàn giấy trong nhà hàng cơ mà?
“Tenryu-sensei, cái này...” Akiho vừa chỉ chỉ vào tờ hợp đồng trong khi miệng vẫn há hốc ngạc nhiên trông vô cùng dễ thương.
“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Lăng Thiên mỉm cười, sau đó nhẹ đặt bàn tay mình lên bàn tay thon gọn của nàng rồi ấm áp nói:“Hi vọng từ mai được em giúp đỡ. Còn nữa, gọi anh bằng tên không là được rồi, không cần thêm hậu tố Sensei ở đằng sau đâu!”
“Dạ vâng, em biết rồi!” Akiho tự chủ gật đầu, nhưng rất nhanh nàng liền ý thức được có gì đó sai sai, liền vội vàng hoảng hốt nói:“Tenryu-sensei, tại sao lương của em lại cao thế? Hơn nữa, giám đốc là ai?”
Akiho có lý do đề hoảng hốt, bởi tuy làm thư ký với mức đãi ngộ cao như vậy thì cũng vui đấy, nhưng làm công việc không rõ ràng về thông tin liền sẽ rất nguy hiểm.
“Ủa? Anh vẫn chưa giới thiệu sao?” Lăng Thiên làm bộ với vẻ mặt ngạc nhiên, sau đó vén lớp áo trong ra, để lộ một tấm thép vàng rồi chỉ lên đó:“Giám đốc... Là anh đó!!!”
Gi- Giám đốc?
Ta đang nằm mơ sao?
Akiho dụi dụi mắt, sau khoảng 3-4 lần xác định mình không có bị cận liền trở lên kinh hãi mở miệng:“Tenryu-sensei, không phải anh là quản lý thôi sao?”
“À, anh mới được đề bạt thời gian gần đây thôi!” Lăng Thiên cố nén cười để hoàn thành vai diễn.
Giám đốc là cái quái gì chứ? Anh đây còn làm chủ tịch tối cao cơ mà!
Thế mới nói, giả heo ăn thịt hổ hay chủ tịch giả vờ và cái kết kiểu này thật đúng là thú vị mà!
“Thì ra là thế!” Akiho cũng không nghi ngờ gật đầu, sau đó giống như lại nghĩ tới điều gì, gương mặt nàng liền lại đỏ ửng.
Tenryu-sensei là giám đốc, mà nàng lại là thư ký, trong khi mối quan hệ giữa giám đốc và thư ký từ trước đến này luôn là...
“Ah, đến lúc đó ta nên chủ động hay cố bật đèn xanh đây?!” Akiho tim đập thình thịch trong lòng, cùng với đó tâm lý nàng cũng đã chuẩn bị nhiều trường hợp sẽ xảy ra.
Phòng giám đốc liệu có thiết bị cách âm hay không?
Đang mơ mơ màng màng tại chỗ, Akiho không chú ý tới, từ trong túi xách mà nàng mang trên người rơi ra một tấm ảnh. Thấy như vậy, Lăng Thiên cũng ga lăng cúi xuống nhặt lên, đồng thời phủi phủi chút bụi trên đó.
“Của em đây, lần sau cẩn thận-” Lăng Thiên cười cười, nhưng khi hắn nhìn vào tấm hình trên tay liền cảm thấy bất ngờ.
Bốn người trong bức ảnh, trong đó có Haruna và Akiho...
Ảnh gia đình sao?
“Không nghĩ tới ngoài em ra, Haruna lại có một người chị cả nữa, thật xinh đẹp mà!” Lăng Thiên khen ngợi nói.
“Chị cả? Đâu có đâu? Nhà em có hai chị em thôi mà!” Akiho ngạc nhiên, nhưng khi nhìn vào tấm hình của mình liền hiểu ra vấn đề, sau đó phì cười nói:“Tenryu-sensei, đây là mẹ em, tên là Natsumi Sairenji, không phải chị cả hay gì đâu!”
Hả? Mẹ sao?
Lăng Thiên thực sự kinh ngạc nhìn Akiho, sau đó liền lần nữa chăm chú ngắm nghía bức hình.
Mỹ nhân này, thực sự chính là một bà mẹ hai con sao?
Đúng là không thể tin tưởng vào logic của Anime thế giới mà!
“Tenryu-sensei, có chuyện gì nữa không? Em muốn về thông báo tin mừng cho Haruna một thoáng!” Akiho cười cười hỏi.
“Được rồi, em về đi, hẹn mai gặp lại!” Lăng Thiên phất phất tay, sau đó nở nụ cười vô cùng bí hiểm.
Haruna Sairenji, Akiho Sairenji và Natsumi Sairenji sao?
Gia đình này thật đúng là toàn mỹ nữ mà!!!