Đối với một pháp sư, bị đối thủ áp sát chính là tử huyệt. Thế nên, không có gì lạ khi chứng kiến Lăng Thiên xuất hiện, Tsubaki tâm đã lạnh hơn phân nửa.
“Ngươi-” Nàng liếc mắt nhìn về phía đám nữ nhân kia đang chiến đấu, sau đó không dám tin há miệng.
Chỗ đó, tên da dày thịt béo này vẫn tại, nhưng lại có một kẻ khác đang ở ngay trước mặt nàng.
“Một chút tiểu thủ đoạn, đừng có bất ngờ như thế!” Lăng Thiên cười lạnh, sau đó hắn bóp nát con tiểu bạch xà trên tay rồi từ từ đưa bàn tay đó tiến sát cổ của Tsubaki.,.
“Ngươi dám-” Tsubaki hốt hoảng. Theo bản năng, nàng liền phóng thích vô số yêu quái nuôi dưỡng bên trong chiếc mắt phải bị nguyền của mình ra.
Dùng cơ thể của bản thân như một chiếc bình chứa đựng yêu quái, thật quái đản...
Chỉ là, đống yêu quái mà Tsubaki tự hào nuôi dưỡng bấy lâu nay, đối với Lăng Thiên chẳng có lấy một chút tác dụng. Ngay khi lũ tiểu yêu đó chạm vào người hắn, bọn chúng liền đã bị thanh tẩy một cách nhanh chóng.
“Ngươi... Tại sao ngươi lại có thể thanh tẩy chúng? Ngươi chẳng phải là bán yêu hay sao?” Tsubaki kinh hãi hét lớn.
Bán yêu... Ngoài yêu khí ra còn có linh lực?
Đùa gì thế?
“Ngạc nhiên lắm sao?” Lăng Thiên liếc mắt khinh bỉ, sau đó hắn liền quả quyết đưa tay bóp lấy cổ của Tsubaki rồi ấn nàng vào gốc cây.
“Ruỳnh”
“Ặc ặc”
Bị Lăng Thiên khống chế, Tsubaki cố vũng vẫy thoát khốn, nhưng hiển nhiên nàng chỉ hao phí tốn sức.
“Nói ta nghe xem có phải tên Naraku nhờ ngươi đến giết ta không?” Lăng Thiên dù biết, nhưng vẫn cố tình hỏi.
“Đúng... Ặc... Xin- Xin thả ta ra!” Tsubaki nghẹn họng nói.
Hành động thất bại liền xin tha? Đời làm gì có trái ngọt như thế!
“Xoẹt”
Lăng Thiên một tay ấn Tsubaki vào gốc cây, một tay hắn liền đưa xuống phía dưới, xé nát bộ đạo bào đen trên người nàng ra.
Trong thoáng chốc, từ một hắc pháp sư cao quý, Tsubaki nay đã trần như nhộng chẳng khác nào một con kỹ nữ trước mặt Lăng Thiên.
“Ngươi- Ngươi muốn làm gì?” Tsubaki hốt hoảng hét lớn.
Nàng sợ chết, nhưng nếu điều tiếp theo xảy ra như nàng nghĩ, có đôi khi nó còn đáng sợ hơn cái chết a...
“Đã ngươi muốn làm hại người thân bên cạnh ta thì phải trả giá thôi!” Lăng Thiên lạnh lùng cười, sau đó đưa tay bóp lấy bầu vú căng mọng của nàng.
Không thể không nói, hiến tế linh hồn với yêu quái để đánh đổi thanh xuân, Tsubaki ngoài khuôn mặt ra thì cơ thể vẫn giữ nguyên ở cái độ tuổi 25 - độ tuổi đẹp nhất của một nữ nhân. Nếu như không phải tính cách có chút vặn vẹo khi để thua Kikyo trong quá khứ, Tsubaki chính ra cũng hoàn toàn xứng để gọi là một đại mỹ nhân!
“Nó mềm đấy, không nghĩ tới ngươi bảo dưỡng da vẫn là khá tốt!” Lăng Thiên đùa giỡn, hắn vừa bóp, vừa kéo căng núm vú của nàng.
“Ahhhh”
“Đừng- Đừng mà!” Tsubaki rên rỉ trong sợ hãi.
Đã làm là phải làm cho đến cùng, Lăng Thiên lúc này đã không cần thiết phải khống chế Tsubaki nữa. Hắn buông bàn tay nắm cổ nàng ra, sau đó bế bổng hai chân rồi tiếp tục ép nàng vào gốc cây.
Bị Lăng Thiên banh háng ra rồi thực hiện tư thế khiếm nhã, Tsubaki đã biết khả năng sắp tới mình gặp phải chuyện gì liền mặt mũi trắng bệch.
Ta... Sắp bị một tên bán yêu cưỡng hiếp?
“Bộp Bộp”
Trong cơn hoảng loạn, nàng liên tục dùng nắm đấm đánh bộp bộp về phía ngực Lăng Thiên hòng đẩy hắn ra ngoài. Nhưng là, yêu khí cũng được, linh lực cũng thế, đánh lên người Lăng Thiên vẫn như muối bỏ biển, chứ đừng nói chỉ dùng man lực thuần túy của một nữ nhân yếu đuối.
“Xoạt”
Mặc kệ Tsubaki phán kháng, lúc này Lăng Thiên đã kéo xong quần xuống. Vì đây có thể là một chuyến đi “tàu nhanh”, hắn cũng không nhất thiết phải cởi áo ra làm gì.
“Được rồi!” Lăng Thiên đưa một tay xuống, vẩy vẩy con c-c của mình một lát trước khi nhét vào khe l-n của Tsubaki...
“Phạch”
“Ahhhhhhhhhh”
Máu phun ra, Tsubaki nhanh chóng hét lớn.
Nàng... Bị phá trinh!
“Ta nhớ không nhầm thì tính ra, tuổi của ngươi ít cũng phải hơn năm chục, thế mà trinh tiết vẫn còn, thật kỳ lạ!” Lăng Thiên cười khả ngớn, sau đó không chờ cho Tsubaki bình phục, hắn liền nhấp hông một cách thô bạo.
50 năm trinh tiết giờ mới bị phá, ở cái thế giới mà pháp tắc yếu đuối như thế này khác gì nói l-n Tsubaki đóng mạng nhện suốt bấy lâu nay?
“Phạch Phạch Phạch”
“Ahhh... Tha- Tha cho ta”
“Đau- Đau quá!”
Nước mắt tuôn rơi, đây là lần đầu tiên Tsubaki khóc kể từ khi trở thành một pháp sư. Nhưng là, mặc kệ mỹ nữ đang đổ lệ, Lăng Thiên vẫn cứ hùng hục như một con trâu điên, không hề quan tâm tới nàng mà liên tục thúc c-c của mình đâm sâu vào tử cung nàng.
Đã muốn làm chuyện xấu thì phải trả giá đắt, thiên kinh địa nghĩa...
“Phạch Phạch”
“Phụt!”
“Ahhhhhhhhhhh”
Cảm nhận thấy có thứ nóng rực vừa xuất hiện trong l-n mình, Tsubaki hét lớn một tiếng vang trời, sau đó toàn thân nàng liền mềm nhũn ngã oặt xuống.
“Bình tĩnh, mọi chuyện mới chỉ bắt đầu thôi mà!” Lăng Thiên kéo Tsubaki đè xuống đất, sau đó xoay mông nàng lại...
“KHÔNG!!!!!!!!!!!”
“...”
“Phiu, thật thoải mái!” Lăng Thiên vui sướng, lâu lắm rồi hắn mới chơi nữ nhân kiểu hoang dã thế này.
Liếc mắt nhìn Tsubaki, lúc này nàng nằm úp người xuống đất với hạ thân đỏ rực. Nếu không phải chứng kiến l-n nàng thỉnh thoảng co bóp, ép lấy tinh dịch của hắn chảy ra ngoài, Lăng Thiên còn tưởng hắn cần phải dùng Thiên Sinh Nha cho nàng đây này.
“Bộp”
“Uy, quay người ra đây, nếu không làm ta liền tiếp tục chơi ngươi lần nữa đấy!” Lăng Thiên đưa tay tát bốp vào mông nàng một cái.
Nghe thấy âm thanh của ác quỷ, Tsubaki nào dám không nghe, chỉ thấy nàng cơ thể run lên một cái, sau đó cố gắng quay người lại, run sợ nhìn Lăng Thiên.
“Đạ- Đại nhân, tha- tha cho ta, ta không dám nữa!” Tsubaki cưỡng ép nhịn đau, nàng quỳ rạp xuống, mặt dán xuống đất van xin.
3 lần, 5 lần, 7 lần,... Bị Lăng Thiên hành hạ bao nhiêu lần nàng đã không còn nhớ rõ nữa. Chỉ biết rằng, mỗi khi bị hắn bắn vào trong, nàng liền giống như ngất đi trong chốc lát...
“Thế nào, nó không sướng sao?” Lăng Thiên cười lạnh hỏi.
“Không- Không, nó rất sướng!” Tsubaki run sợ đáp.
Đúng, nó rất sướng, nhưng bị làm một cách mạnh bạo như thế thì nàng không chịu nổi!
“Đã sướng thì tại sao ngươi còn nói ta tha cho ngươi, sao không xin ta tiếp tục chơi bản thân mình nữa?” Lăng Thiên không buông tha, tiếp tục đùa giỡn.
“Đại- Đại nhân, ta quả thực không thể tiếp tục được nữa, ngài xem-” Tsubaki mặt trắng bệch, sau đó liền chủ động đưa tay xuống hạ thân mình.
Nàng không có chút tiết tháo nào mà vạch nhẹ khe l-n ra chỉ để chứng minh đã không còn sức khiến cho Lăng Thiên vô cùng vui vẻ.
Hắn biết, bản thân vừa thu phục được một tình nô nữa rồi!
“Há miệng ra!” Lăng Thiên nheo mắt nói.
“Đạ- Đại nhân?” Tsubaki cơ thể run lên một cái thầm nghĩ:“Tiếp tới là sử dụng miệng ta sao?”
Nàng nhắm mắt lại rồi há miệng ra, chờ đợi bị nhét cái dùi cui thịt đó vào miệng, nhưng là...
“Cảm giác giống như đan dược?” Nghĩ tới đây, Tsubaki gương mặt càng thêm trắng bệch
Độc đan để khống chế ta sao?
Nuốt đan dược vào bụng, vốn dĩ tưởng rằng sẽ có cảm giác đau khổ đến tận xương tủy, nhưng trái lại, nàng liền cảm giác được một cỗ thanh mát chạy khắp toàn thân.
“Đại nhân, thứ này là?” Tsubaki cúi đầu rụt rè hỏi.
“Ngươi tự xem đi!” Lăng Thiên không biết từ đâu lôi ra một cái gương, sau đó ném tới đưa cho nàng xem.
Tiếp nhận lấy gương từ tay Lăng Thiên, Tsubaki liền soi lấy gương mặt của mình. Chỉ là, khi chứng kiến hình ảnh bên trong, nàng liền sững sờ...
“Đây là... Ta sao?” Tsubaki ngơ ngác nói.
Trong gương, vẫn là nàng với gương mặt trẻ đẹp đó, nhưng vết bớt xấu xí do bị dính lời nguyền trên mắt phải đã biến mất.
Không chỉ có vậy, mái tóc nàng, nó trước đó bạc trắng nay đã trở lại màu đen tuyền của tuổi đôi mươi!
“Đại- Đại nhân, ngài-” Tsubaki đôi mắt tròn xoe nhìn Lăng Thiên.
“Thứ ngươi vừa ăn nó gọi là Trú nhan đan, tác dụng của nó là khiến cho nữ nhân dù cho có là bao nhiêu tuổi, khi ăn đan dược này vào, cơ thể sẽ phục hồi ở cái độ tuổi đẹp nhất của người sử dụng nó và duy trì một cách vĩnh hằng!” Lăng Thiên như không có việc gì nói ra.
Tsubaki cái nữ nhân ngốc này, chỉ vì muốn bản thân vĩnh viễn xinh đẹp liền bán linh hồn cho yêu quái, tác dụng lại không phải vĩnh viễn. Nếu không phải xem ở nàng đã phát sinh quan hệ với hắn, hắn còn chẳng rảnh đưa cho nàng thứ đó đây này.
“Cũng may Trú Nhan đan tác dụng không bị suy giảm, vậy thì tí nữa đưa cho đám người Sango” Lăng Thiên vui vẻ nghĩ!
Ngoài việc đưa cho Tsubaki Trú Nhan đan ra, nàng có điều còn không biết, bản giao kèo linh hồn của nàng với yêu quái để đổi lấy thanh xuân đã bị hắn xóa bỏ thông qua việc xả tinh dịch vào bên trong tử cung nàng.
Tuy làm như thế, Tsubaki từ giờ sẽ không thể nuôi dưỡng yêu quái hay sử dụng yêu lực thêm được nữa, nhưng bù lại, thể chất và tuổi thọ sẽ được tăng cường rộng rãi.
Hắc pháp sư... Giờ chỉ còn là cái tên!
“Đại nhân, ngài...” Tsubaki nghe được Lăng Thiên giải thích, nàng sững sờ một lát, sau đó liền chảy nước mắt cảm động.
“Khóc lóc cái gì, muốn bị ta làm lần nữa à?” Lăng Thiên trừng mắt.
Nhưng là, lần này Tsubaki không có bị lời đe dọa của Lăng Thiên dọa chạy, chỉ thấy nàng liền nằm ngửa xuống đất, một tay chỉ vào l-n mình, một tay đưa lên miệng mình mà mút mút, gương mặt mừng rỡ nói ra:“Đại nhân, nô tỳ sẽ cố gắng chịu đựng, ngài mau tới...”
“...”
Quả nhiên, sắc đẹp đối với nữ nhân vẫn là thứ gì đó rất quan trọng nha...!