Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 358: Chương 358: Diễn?




Xong việc với Tsubaki, Lăng Thiên lúc này liền mặc lại quần áo để còn quay trở lại hội quân với đám người Kikyo.

Nhìn ngó sang phía xa, đám tiểu nữu các nàng vẫn đang tiếp tục chiến đấu với mấy con tiểu yêu của Tsubaki mà không hề hay biết, nam nhân của họ vừa mới cùng một nữ nhân khác mây mưa.

Thực tế thì, cùng với Tsubaki, Lăng Thiên ít nhất cũng đã trải qua thời gian hơn ngày, nhưng mà tại sao đám người các nàng vẫn chưa chiến đấu xong ư?

Đơn giản!

Lăng Thiên đứng tại đó chỉ là một hình ảnh được hắn sử dụng năng lực Palkia - năng lực bẻ cong không gian tạo ra một hư ảnh của một chiều không gian khác. Còn bản thể, tại vùng không gian hắn giao lưu kết hợp với Tsubaki, quyền năng làm chậm thời gian của Dialga lại được kích hoạt.

Cũng may là, hai quyền năng đó là hai trong số ít những quyền năng mà Lăng Thiên có thể vận dụng đối với Palkia và Dialga, còn những quyền năng khác như ba ngàn thế giới hay đảo ngược thời gian thì hoàn toàn không có khả năng.

Bị neft thảm hại!

“Phiu, suýt chút nữa phải tốn tiền mua lại ảnh phân thân để lừa bịp các nàng!” Lăng Thiên thở dài một hơi, sau đó quay sang nhìn Tsubaki nói ra:“Nhớ lời ta dặn chưa!”

“Đại nhân, nô gia đã rõ!” Tsubaki quần áo vẫn còn chút sộc xệch, vội vàng khom người đáp!

“...”

“Haha, xem sức mạnh của ta đi!” Kagome hào hứng, nàng từ khi biết Liên Hoa cung của mình phải nhỏ máu nhận chủ mới phát huy tác dụng liền không kiêng dè gì mà phát động tấn công. Dù cho những mũi tên của nàng độ chính xác không cao, nhưng được cái mang uy lực lớn, dù chỉ xẹt qua cũng khiến đám yêu quái bị thanh tẩy một cách dễ dàng.

Nhìn đám yêu quái đã tan biến hết, Izayoi liền mừng rỡ nhìn Lăng Thiên nói:“Công tử, chúng ta chiến thắng rồi!”

“Ah?”

“À ừ, phải rồi!” Lăng Thiên vừa trở lại, nghe thấy tiếng Izayoi liền vội vàng đáp.

Cũng may, khoảng thời gian chung đụng với Lăng Thiên chưa nhiều nên Izayoi chưa phát hiện điều bất thường, nàng chỉ nghĩ hắn vừa mới thất thần một chút khi chứng kiến các vị tỷ tỷ đại triển thần uy.

Diệt xong đám tiểu yêu, ba người cũng không vì thế mà mất đi cảnh giác, nhất là Kikyo, nàng liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó trầm giọng nói ra:“Ra đi, ta biết ngươi đang ở xung quanh!”

Dù biết hay biết, cứ nói một câu thì có chết ai?

Quả nhiên như nàng nghĩ, ngay khi nàng vừa cất lời, một thân ảnh liền từ từ xuất hiện...

“Ân, Tsubaki?” Nhìn thấy nữ nhân trước mặt, Kikyo theo bản năng liền nhíu mày.

Hắc pháp sư Tsubaki, là pháp sư cùng thời đại với nàng, nhưng bị nàng đánh bại trong cuộc chiến giành ngọc tứ hồn...

“Kikyo đại tỷ, nàng là ai nha?” Sango nghi hoặc, không nghĩ tới lại là người quen của Kikyo.

“Là một pháp sư giống ta, nhưng khác ở chỗ, nàng giống như cùng yêu quái có liên hệ...” Kikyo trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi đáp.

Nghe được Kikyo nói Tsubaki là pháp sư giống nàng, đám nữ nhân ai ai mặt mũi cũng vô cùng nghiêm túc, cẩn trọng rút ra vũ khí.

Kikyo rất mạnh, vậy phải chăng người này cũng sẽ?

Nhưng là, trong ánh mắt đầy cảnh giác của đám người, Tsubaki vội vàng nhẹ nhàng tiến tới, vội vã khom người cung kính:“Đại nhân, ngươi đã đánh bại ta, theo luật lệ, từ giờ ta sẽ thành nô tỳ của ngài!”

“Được!” Lăng Thiên sảng khoái đáp.

“???”

Cái quỷ gì?

Nhìn hai người một sướng một họa, đám người Kikyo vô cùng nghi hoặc.

Giống như, đánh bại nàng là đám ba người bọn họ mới phải chứ?

“Tenryu, nàng-”

“Ngươi đã cải tà quy chính, ta không có lí do gì mà không thu nhận ngươi cả, tới đây!” Lăng Thiên không cho Kagome thắc mắc, liền gật đầu chấp thuận Tsubaki sau đó tiếp tục lên đường!

Mặc dù rất tò mò, nhưng dù sao Lăng Thiên cũng đã lên tiếng, các nàng ai nấy cũng liền chấp thuận. Dù sao thì, tại trong nhóm người, Lăng Thiên mới là người có quyền nói to nhất ở đây!

“Rốt cuộc ta bỏ lỡ chi tiết nào?” Kikyo vừa đi vừa suy nghĩ.

Các nàng... Giống như bị lừa?

“...”

“Kikyo, hóa ra ngươi đã chết?” Tsubaki kinh hô, không dám tin nhìn Kikyo.

Thân là pháp sư đỉnh cấp, mặc dù hiện tại Kikyo và nữ nhân tóc đen xinh đẹp kia trông không khác gì bình thường, nhưng nàng vẫn không hề cảm thấy một chút khí tức nhân loại nào từ hai người bọn họ phát ra cả.

Có chăng, giống như chỉ có linh khí của pháp sư...

“Dù sao đại nhân cũng có viên đan dược đó, việc hồi sinh lại Kikyo chắc cũng không có gì lạ!” Tsubaki trầm ngâm.

Trú nhan đan, viên đan dược kia quả thực thần kỳ, nhưng đối với nàng mà nói nó đôi khi còn kinh khủng hơn việc phục sinh người chết!

Bị Tsubaki một hơi đâm thủng vết đău, Kikyo ngược lại không có phản đối, nàng chỉ im lặng gật đầu, sau đó liếc nhìn Tsubaki nói ra:“Ta thì không nói, còn ngươi thì sao? Giống như nếu xét về tuổi thọ, ngươi cũng đã là một lão bà rồi chứ?”

“Ngươi-” Tsubaki nghiến răng nhìn Kikyo.

Nữ nhân mà, cho dù xinh đẹp tuyệt trần, nhưng khi đụng đến tuổi của họ thì vẫn vô cùng chán ghét.

Thấy Tsubaki tức giận, Kikyo cũng không có đắc ý. Bởi lẽ, nàng thật cũng vô cùng tò mò tại sao Tsubaki có thể còn sống tới hiện tại với sắc đẹp thế kia.

“Nghe đồn nàng từng bán linh hồn cho yêu quái, nhưng ta lại không cảm giác được chút yêu khí nào cả?” Kikyo nhíu mày, sau đó thầm nghĩ:“Có cơ hội thử bảo Kagome dụ nói ra bí mật vậy!”

Ài, cơ duyên xa tận chân trời, gần ngay trước mặt kìa!

“Tenryu ca ca, chúng ta tới rồi kìa!” Rin hưng phấn chỉ trước mặt hét lên.

Đám người Lăng Thiên theo sự chỉ dẫn, cuối cùng cũng chứng kiến một ngôi làng nhỏ tiếp giáp với biển. Tại nơi này cảnh vật hoang sơ, người dân cũng chủ yếu là phụ nữ, người già và trẻ nhỏ!

“Ahh”

“Đánh chết nó”

“Bán yêu thối tha”

Đúng lúc này, một âm thanh chửi rủa lọt vào tai Lăng Thiên. Hắn quay đầu nhìn lại, chứng kiến cảnh một đám nhóc đang dùng đá, gậy gộc, liên tiếp tấn công một tiểu nữ hài da ngăm tóc bạc.

“CÚT!”

Không cần động thủ, cũng chả cần nhiều lời, chỉ cần một ánh nhìn, đám nhóc liền sợ hãi mà chạy mất dép.

“Ngươi có sao không?” Rin thấy người bị bắt nạt trạc tuổi mình liền tốt bụng, vội vã chạy tới nâng nàng dậy.

Tiểu nữ hài kia chứng kiến có người giúp mình, vội vã không nói mà chỉ cúi đầu tạ ơn, sau đó liền chạy đi mất.

“Nàng ta không có miệng sao, thật xấu bụng!” Rin phồng má tức giận.

“Bỏ đi, chắc nàng ta sợ người lạ?” Lăng Thiên xoa đầu Rin an ủi, sau đó liếc nhìn về phía ngọn núi xa xa.

“Tóc bạc, da ngăm,... chắc là Shiori trong nguyên tác? Vậy thì hẳn nơi đó là-” Lăng Thiên liếm môi, cười lạnh một tiếng.

Ngọn núi kia, tụ tập vô số luồng yêu khí có lớn có nhỏ. Theo tầm mắt của hắn, dù là ban ngày, nhưng hắn vẫn có thể chứng kiến được bên trong một hang động, vô số yêu quái hình dạng con dơi đang ngấu ngấu nghiến nghiến xác thịt con người.

“Dơi mặt quỷ sao?” Lăng Thiên đưa tay sờ sờ vào thanh kiếm bên hông rồi nhẹ vuốt ve.

Thiết Toái Nha, đến lúc được ăn lẩu dơi rồi, hi vọng ngươi không có bị nhiễm COVID-19!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.