Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 359: Chương 359: Tỷ lệ tuyệt đối!




Cùng với Lăng Thiên, đám người Kikyo xâm nhập vào ổ của dơi mặt quỷ. Tại đây, vô số thi cốt trải rộng, mùi máu tươi nồng nặc khắp hang động...

“Khốn kiếp!” Kagome lòng trắc ẩn vào lúc này liền bộc phát, nàng phải cố gắng lắm mới không lôi Liên Hoa cung ra mà phá hủy nơi này.

“Đến rồi!” Kikyo ra hiệu, ngay lập tức, một bóng đen khổng lồ liền xuất hiện.

Trên mặt hình dần xuất hiện dòng chữ màu đỏ: WARNING!!!

“...”

Ây, xin lỗi nhầm!

Ngẩng đầu nhìn, trước mặt các nàng liền là một con dơi cao chừng hơn 20m, khuôn mặt xấu xí, già nua... Đây có lẽ là dơi mặt quỷ vương!

“Hửm?”

“Các ngươi là ai?” Lão già dơi mặt quỷ vương gương mặt có chút ngốc trệ, sau đó liền trở lên kỳ quái.

Lại dám có người tự động chui đầu vào rọ, thật đúng là ngu xuẩn mà!

Đỡ mất công ta sai lũ thuộc hạ đi tóm lũ dân làng về.

Lăng Thiên liếc mắt khinh bỉ, lại dám xem bọn hắn làm thức ăn, không biết kẻ nào mới thực sự là ngu xuẩn đây?

“Phong Thương!”

Không nói không rằng, hắn rút ra Thiết Toái Nha, sử xuất phong tuyệt kỹ, một kiếm chém về phía lão dơi già.

“Ngươi-” Lão dơi già kinh hô, nhưng không đợi hắn kịp lên tiếng, thân thể đã nhanh bị xé thành thịt nát.

“Biết thế ta nên hô Hasagi trước khi chém thì sẽ hay hơn...” Lăng Thiên tiếc nuối, sau đó đi tới nơi thân xác tên dơi già vừa chết.

Ở đó, tồn một viên huyết san hô...

“Choang”

Lại dùng Thiết Toái Nha, sử dụng thuần túy man lực, huyết san hô cũng không nghi ngờ gì liền bị vỡ thành trăm mảnh!

【 Ting, ký chủ giết chết dơi mặt quỷ và phá hủy huyết san hô, Thiết Toái Nha khai mở hình dạng thứ nhất】

【 Thiết Toái Nha hình dạng thứ nhất: Thiết Toái Nha xích sắc!】

【 Phụ bản nhiệm vụ của Thiết Toái Nha hoàn thành tiến độ: 1/4】

Nghe được thông báo, Lăng Thiên liền ngay lập tức liếc mắt nhìn về phía Thiết Toái Nha trên tay. Tại đó, lưỡi kiếm từ màu bạc trắng nay chuyển thành về màu đỏ rực!

Thiết Toái Nha xích sắc, hình dạng khiến Thiết Toái Nha có thể không nhìn kết giới mà xuất chiêu!

“Có chút tương tự giống sát thương chuẩn trong tựa game nào đó?” Lăng Thiên vui mừng nghĩ, sau đó phất phất tay, ra hiệu cho đám người Kikyo.

Ra hiệu cho các nàng công việc “rọn rác”

“...”

“Ruỳnh Ruỳnh Ruỳnh”

Không biết qua bao lâu, cả ngọn núi liền bị tứ nữ “Quét” một vòng, không còn một chút dơi mặt quỷ nào có thể sống xót. Nếu như trên thế giới này thật không còn chỗ nào tồn tại bọn chúng, e rằng ngày hôm nay chính là ngày bọn chúng bị diệt chủng.

Diệt chủng dơi mặt quỷ như cái cách Hitler diệt chủng dân do thái...

“Tenryu, chúng ta xong việc rồi!” Kagome tươi cười cầm Liên Hoa cung chạy đến chỗ hắn, trên gương mặt nàng còn rỉ chút máu suýt chút nữa khiến Rin và Izayoi ngất đi vì sợ.

“Lần sau cẩn thận chút!” Lăng Thiên đưa tay xoát đi vết máu trên mặt nàng, đồng thời cũng thở phào một hơi.

Ra là máu của đám dơi mặt quỷ!

Nhìn lại sang đám người Sango, Kikyo và Tsubaki, thấy các nàng trên thân thể cũng không có dấu vết gì của việc bị thương, lúc này Lăng Thiên liền nở nụ cười nói:“Vất vả rồi!”

Chuyến đi này, không chỉ hoàn thành một phần phó bản nhiệm vụ của Thiết Toái Nha, hơn cả là, Lăng Thiên hắn còn đạt được hai điều.

Điều thứ nhất, dĩ nhiên chính là việc thu phục Tsbuaki thuần phục dưới háng mình. Không thể không nói, tấm thân thể của nàng bảo lưu rất tốt, khiến cho Lăng Thiên mỗi đêm có thêm sự lựa chọn khi mây mưa xong với Sango và Kagome!

Điều thứ hai cũng là điều hắn rút ra được, đó chính là hoàn thành phó bản nhiệm vụ của Thiết Toái Nha giống như đơn giản hơn rất nhiều khi hoàn thành nhiệm vụ phó bản của Thiên Sinh Nha.

Ân, mục tiêu cần làm vô cùng rõ ràng, chẳng giống như cái cách hắn cứ phải vác thanh kiếm Thiên Sinh Nha đi phục sinh đám dân làng ngu ngốc vậy!

Điểm công đức từ khi đạt tới 85 liền không có tăng... Phi, nhiệm vụ chết tiệt!

“Đã thế có khi ta hoàn thành hết phó bản nhiệm vụ của Thiết Toái Nha và Tùng Vân Nha liền hoàn thành nốt nhiệm vụ phó bản của Thiết Toái Nha vậy!” Lăng Thiên suy tư một chút, sau đó cùng các nàng rời đi ngọn núi rách nát này.

“...”

“Chết tiệt Tsubaki, rốt cuộc ngươi đã làm gì!” Lại một lần nữa ẩn nấp trong bụi cỏ, Naraku gầm lên giận dữ.

Cái gì mà nhiệm vụ chắc chắn hoàn thành, cái gì mà giết một tên bán yêu dễ như bỡn,... Cuối cùng thì ngươi lại gia nhập đoàn đội với tên đó?

Lại nói thù mới hận cũ với Kikyo đâu, thế mà giờ còn tỷ tỷ muội muội thân thiết. Hơn nữa, ta giống như nghe loáng thoáng nói, Trú Nhan đan là cái quỷ gì?

Liêm sỉ của ngươi... Vứt cho chó gặm rồi à?

“Hên nhé Naraku, may cho ngươi khi chưa đưa nửa viên ngọc tứ hồn cho ả, nếu không chắc giờ ả liền cống hiến cho tên Tenryu đó quá!” Một bên Kagura châm chọc khiêu khích.

Naraku không có trả lời nàng, hắn liền quay sang nhìn Kanna, sau đó trầm giọng hỏi:“Kanna, nếu như lần này ta giả gái tiếp cận rồi quyến rũ hắn, tỷ lệ ta thành công lấy được nửa viên ngọc tứ hồn là bao nhiêu?”

“-100%” Kanna không cảm xúc, rất nhanh giọng nói lạnh như băng trả lời.

Âm- Âm Một trăm phần trăm?

Nghĩa là nói nếu ta tiếp cận không những không thành công còn chắc chắn phải chết sao?

Naraku cau mày, hắn vẫn luôn phân vân không biết Lăng Thiên có phải là kẻ bị mê hoặc bởi mỹ nhân kế không. Trước đó, dám cá là hắn sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện giả gái để tiếp cận Lăng Thiên bởi hắn biết, cách đó vô cùng nguy hiểm bởi đối phương chưa chắc là bị mê hoặc bởi mình.

Nhưng là hiện tại, sau khi chứng kiến đoàn người Lăng Thiên ngày một ngày tăng lên số lượng, hầu hết lại là mỹ nữ, hắn rốt cuộc phải một lần nữa xem lại định kiến của mình.

“Nếu như hắn không mê gái thì không nói, nhưng nếu mê gái thì tại sao tỷ lệ mà Kanna đưa ra lại là -100% chứ?” Naraku khó hiểu. Chỉ là hắn không biết, nếu như Lăng Thiên nghe được lời này của hắn, chắc chắn sẽ ngay tại chỗ nhổ nước bọt đến khi nào hắn chết thì thôi.

Yêu quái cũng phân biệt giống cái và giống đực, dù ngươi có biến hình từ giống đực thành giống cái đi chăng nữa, bộ ngươi tưởng ta không biết sao?

Nên nhớ là, biến thân thuật loại này, ta chính là ông tổ của ngươi!

Hơn nữa, mỹ nữ cũng có mỹ nữ “this” mỹ nữ “that”, ta cũng không phải loại ăn tạp, trên đường gặp gái xinh liền tại chỗ đè bọn họ ra rồi làm...

Đang trong lúc không biết làm thế nào, đột nhiên, Naraku nảy ra một ý nghĩ, hắn nhìn sang Kanna hỏi tiếp:“Vậy nếu như, kẻ tiếp cận là Kagura, vậy tỷ lệ nàng mang nửa viên ngọc tứ hồn đó về cho ta là bao nhiêu?”

Nghe được câu hỏi của Naraku dành cho Kanna, Kagura có chút sững sờ, sau đó giọng nói căm tức nhìn Naraku nói ra:“Naraku, ngươi coi ta là cái gì?”

“Hừ!”

Naraku hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức từ trong tay hắn xuất hiện một trái tim đang đập. Hắn bóp nhẹ một cái, Kagura liền tại chỗ ngã khụy xuống, cơ thể vô cùng đau đớn.

“Kagura, nên nhớ ngươi chỉ là phân thân do ta tạo ra, mạng của ngươi cũng là do ta ban phát. Nếu ngươi còn dám thắc mắc mệnh lệnh của ta lần nữa, có tin ta tại chỗ bóp chết ngươi không?”

“Hiể- Ta hiểu rồi!” Kagura gương mặt tối sầm lại, trong nháy mắt liền tỏ ra sợ hãi.

Nàng là phân thân của hắn không sai, nhưng nàng cũng là một cá thể hoàn chỉnh có suy nghĩ riêng biệt.

Nàng... Không muốn chết!

“Nếu là ở bên hắn, liệu mỗi ngày của ta sẽ là một niềm vui chăng?” Kagura trong đầu không hiểu sao nghĩ tới kẻ mà nàng trước đó chỉ mới tiếp cận được vài phút.

Giống như bản thân còn quạt cho hắn lúc hắn đang rèn vũ khí nữa...

“Kanna, thế nào rồi?” Naraku không hề chú ý tới cảm xúc của Kagura, vội vàng mau chóng nhìn sang Kanna ra lệnh hỏi.

Kanna ngơ ngác nhìn sang Kagura, sau đó nhìn trở lại Naraku rồi dần dần mở miệng:“Kết quả tính ra, nếu như Kagura tiếp cận tên đó, tỉ lệ thành công mang về nửa viên ngọc tứ hồn là...”

“... Một trăm phần trăm - tỷ lệ thành công một cách tuyệt đối!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.